Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 40
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 919 : Truyền Thuyết. (1)
ghe lời nói của Phong TƯờng, Lăng Tiếu do dự một chút, nhìn Cát Bối Hân nói:
- Hân nhi, đây có thể là cơ hội duy nhất để ngươi biết được thân nương của ngươi, ngươi tới quyết định đi.
Lăng Tiếu cảm thấy lão đầu này hẳn là không có lừa gạt hắn.
Bời vì từ thần sắc của lão cũng không có nửa phần giả vờ, huống chi lấy thực lực của nhân gia, thật muốn đem bọn họ cường lưu vậy cũng không phải là cái vấn đề gì.
Nhưng mà đó cũng không phải là vấn đề của hắn, mà là vấn đề của Cát Bối Hân, vẫn là để cho chính nàng làm ra quyết định mới thỏa đáng, tránh cho ngày sau có cái gì tiếc nuối.
Người ở chỗ này đều ngừng lại hô hấp đời Cát Bối Hân làm ra quyết định.
Lăng Tiếu bất kể Cát Bối Hân làm ra quyết định gì, hắn đều sẽ tôn trọng nàng, bởi vì nàng từ nhỏ liền đáng thương như vậy, có thể có cơ hội biết mẹ ruột của mình là ai có lẽ cũng có thể để cho nàng hoàn thành một cái tâm nguyện.
Bên phía Phong gia, Phong Hồng Chiêm, Mã Dong cùng với một đôi con cái vô cùng không muốn Cát Bối Hân đi Phong gia bọn họ, trong đó đương nhiên là có bí mật không thể nói ra, bằng không Mã Dong sẽ không trước tiên nhận được tin tức liền chạy tới làm khó Cát Bối Hân rồi.
May mắn là Lăng Tiếu ở chỗ này mới không để cho nàng được như ý.
Hai vị lão nhân của Phong gia cùng một trung niên nhân khác tên là Phong Hồng Văn đều là vẻ mặt mong đợi nhìn Cát Bối Hân, vẻ mặt kia tựa hồ vô cùng muốn Cát Bối Hân đáp ứng.
Cát Bối Hân do dự một lúc lâu, cuối cùng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng một chút nhìn Lăng Tiếu nói:
- Tiếu, ta... Ta muốn theo chân bọn họ đi một chuyến!
Hai vị lão nhân của Phong gia cùng Phong Hồng Văn lập tức lông mày mở lên, mà thần sắc của người một nhà Phong Hồng Chiêm lại là toàn bộ âm trầm xuống.
Phong Tường vội vàng nói:
- Tốt, vậy mau đi theo chúng ta đi, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không thương hại ngươ.
Song, Cát Bối Hân đứng ở nơi đó không để ý đến Phong Tường, mà là chăm chú nhìn Lăng Tiếu.
Ở trong suy nghĩ của nàng, trừ gia gia của nàng ra, không người nào có địa vị có thể so với Lăng Tiếu, nàng nhất định phải đợi Lăng Tiếu đáp ứng nàng mới đi.
Lăng Tiếu cười mỉm một chút, sau đó ôm khuôn mặt của nàng, ở trên trán khẽ hôn một cái nói:
- Đi đi, ta liền ở chỗ này chờ ngươi, nếu như trong năm ngày ta không thấy ngươi đi ra tìm ta, ta bất kể bọn họ nơi đó là đầm rồng hay hang hổ, ta cũng phải xông vào một phen!
- Chỉ bằng ngươi cũng xứng, Phong gia chúng ta tùy tiện đi ra ngoài một người liền đem ngươi bóp chết rồi.
Mã Dong ở một bên nghe đến bất phẫn quát lên.
- Lão nãi nãi, thật giống như quên mất dạy dỗ mới vừa rồi.
Lăng Tiếu nhìn Mã Dong cực độ khinh miệt nói.
- Ngươi...
Mã Dong như bị giẫm lên cái đuôi, sắc mặt đỏ lên đến nói không ra lời.
Phong Hồng Chiêm trợn mắt nhìn nàng một cái, ngăn cản nàng lại phát điên.
Trong lòng Cát Bối Hân tràn đầy ngọt ngào, Lăng Tiếu có thể ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra loại hứa hẹn này với nàng, nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn cùng mừng rỡ.
- Tiếu, chờ ta trở lại!
Cát Bối Hân nhìn Lăng Tiếu nói một tiếng, sau đó đi tới trước mặt Phong Tường nói:
- Lão gia gia, ta đi với các ngươi!
Phong Tường gật đầu lia lịa nói:
- Tốt... Tốt, theo chúng ta.
Dứt lời lão bay lên trước tiên.
Người của Phong gia đều lập tức bay lên bầu trời mở đường, Cát Bối Hân theo sát bọn họ mà đi.
Đám người Lăng Tiếu đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, chỉ là đồng thời hắn cũng nhận ra ánh mắt ác độc của Mã Dong cùng nhi nữ của nàng, phảng phất liền giống như một con rắn độc nấp trong bụi cỏ tùy thời chuẩn bị đi ra ngoài cắn người.
Lăng Tiếu khẽ nhíu mày, sau đó lại hóa ra cười nhạt lẩm bẩm:
- Hi vọng các ngươi đừng đến trêu chọc ta, bằng không đừng trách ta lòng dạ độc ác.
...
Người của Phong gia mang theo Cát Bối Hân rời đi.
Đám người Lăng Tiếu tiếp tục lưu lại ở khách sạn.
Khách nhân của khách sạn này đã bị người của Phong gia đuổi sạch, chỉ có đám người Lăng Tiếu ở nơi này.
Vì phát sinh ngoài ý muốn, Lăng Tiếu đem phần lớn mọi người đều để trong dược đỉnh, chỉ để lại Tàn Báo cùng Bại gia tử.
Nơi này chính là địa bàn của Phong gia, một khi đám người Mã Dong phái tới thầm giết bọn hắn, bọn hắn muốn chiến muốn trốn cũng thuận tiện nhiều lắm.
Lăng Tiếu cũng là vì an toàn của bọn họ mà suy nghĩ.
Lúc đêm khuên lặng, Lăng Tiếu cùng Tàn Báo ở trong phòng nói chuyện với nhau.
- Trước kia ngươi hiểu được thực lực của Phong gia không?
Lăng Tiếu hướng về phía Tàn Báo hỏi.
Tàn Báo đáp:
- Phong gia là một trong những cổ thế gia ít ỏi, ngay từ lúc mấy vạn năm trước chính là tồn tại một phương cự ngạc, gia tộc của bọn họ chủ tu chính là Phong thuộc tính, tốc độ có thể nói là nhanh nhất Trung vực, bên trong Phong gia ít nhất tồn tại năm tên cường giả Đế giai, năm đó tham dự vây giết ta có một tên Phong gia lão gia hỏa đã là trung cấp Đế giai, mấy ngàn năm qua đi tin tưởng cũng đã lên một cấp rồi, đại gia tộc như loại này có thực lực Tông iai không có một trăm cũng có tám mươi, Địa Hoàng giai càng là đếm không hết, những thứ này cũng chỉ là thực lực của gia tộc bọn họ, còn chưa tính số lượng những thế lực phụ thuộc quanh thân bọn họ, nội tình của những thực lực này đều là tính gộp lại, bằng không bọn họ cũng thể thể được liệt vào một trong mười tám đại thế lực.
Nghe lời cuartb, Lăng Tiếu bị chấn kinh đến há to miệng, thần sắc rất là kinh hãi.
- Năm đại Đế giai!
Lăng Tiếu nuốt một ngụm nước bọt nói.
Tàn Báo gật đầu nói:
- Đây là ước lượng bảo thủ nhất, giống như ban đầu ta thành lập Hắc Ma môn, thủ hạ Đế giai cũng không phải chỉ có năm, nếu như ngay cả những thế lực phụ thuộc kia đều tính vào, chỉ sợ Đế giai tuyệt đối vượt qua mười lăm người.
Lúc này trong lòng Lăng Tiếu lại càng nhấc lên kinh đào hải lãng, sau lưng cũng lặng lẽ toát ra mò hôi lạnh.
Hồi tưởng lại tình huống mới vừa rồi hắn đối mặt với Phong gia, chỉ cảm thấy da đầu tê dại rồi.
Hắn đột nhiên minh bạch Phong gia vì sao khoa trương như thế, hóa ra nhân gia sinh ra ở gia tộc lớn như thế, muốn không lớn lói cũng không được a!
Ở địa bàn nơi này ai dám trêu chọc Phong gia bọn hắn, đây không phải là muốn chết sao?
- Nếu như Hân nhi vào Phong gia mà không thể đi ra, ta đây thật không muốn xông vào Phong gia, đến lúc đó chỉ bằng mấy người chúng ta, nhất định là lấy trứng chọi đá a!
Lăng Tiếu ở trong lòng lo lắng mà thầm nghĩ.
Lăng Tiếu càng nghĩ càng là gấp gáp, hắn tuy có Địa Liệt Viêm Hổ làm lá bài ẩn giấu, nhưng mà trong Phong gia chẳng lẽ liền không có tồn tại áp trụ được hắn sao?
Lăng Tiếu nhẹ hừ một ngụm nói:
- Ngươi nghe nói qua Tà Đế người này sao?
- Cái gì Tà Đế?
Tàn Báo sửng sốt một chút nói.
Lăng Tiếu cười khổ một cái nói:
- Lúc trở lại gặp được một lão đầu tên là Tà Đế, mạnh mẽ muốn thu ta làm đồ đệ, ta không chịu, nhìn thủ đoạn của lão rất lợi hại, ngay cả tiểu long cũng không đỡ được một chiêu của lão, ta còn tưởng rằng lão ở trung thổ rất là nổi danh.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ