If you truly get in touch with a piece of carrot, you get in touch with the soil, the rain, the sunshine. You get in touch with Mother Earth and eating in such a way, you feel in touch with true life, your roots, and that is meditation. If we chew every morsel of our food in that way we become grateful and when you are grateful, you are happy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 41
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 862 : Ác Chiến. (1)
ăng Tiếu nắm Thanh Xà hừ lạnh một tiếng, xách theo thân thể hắn hướng dưới đất đập xuống.
Phốc!
Công kích liên tục đem Thanh Xà tỉnh mộng, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra.
- Mẹ ơi...
Đang ở thời điểm Thanh Xà muốn phản kháng, một đạo thiểm quang hiện ra, đầu của Thanh Xà lại liền không cánh mà bay rồi.
Mà trong tay Lăng Tiếu lại nhiều hơn một thanh trường kiếm yêu dị liễu nhiễu khí tức băng hỏa chung quanh.
Lúc này những người khác cũng bắt đầu hành động, khí thế của mười mấy người toàn bộ khai hỏa, chấn đến cây cối ở xung quanh càng không ngừng lay động lên.
- Lại dám giết Thanh Xà, mọi người lên cho ta!
Một gã trung cấp Địa Hoàng khác của Huyết Xà dong binh đoàn tương đối bình tĩnh, hắn rống lớn một tiếng lập tức đem ngũ giai trung cấp Hoàng Hoa Mãng của mình triệu hoán ra ngoài.
Mấy chục người đoàn viên của Huyết Xà dong binh đoàn đều là rối rít đem Xà linh thú của mình triệu hồi đi ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, ở trên quan đạo xuất hiện mấy chục con Xà Mãng đáng sợ khiến cho người ta cảm thấy da đầu tê dại.
Thấy tình huống như thế Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà, Bạch Vũ Tích, Vi Đại Nhi, Cát Bối Hân, Hoa Hiểu Quế, Đường Cương Lĩnh cùng với bát tướng đều cảm thấy đội hình này của đối phương quá lớn, chênh lệch cùng nhân gia cũng quá rõ ràng.
Bọn họ đều cảm thấy lần này đối trận có phải hay không có chút lấy trứng chọi đá rồi?
Đúng lúc này, Thải Hà Nguyệt dẫn đầu khẽ nói một tiếng:
- Giết cho ta!
Chính mình cũng đem Ngũ Thải Thần Điểu triệu hồi ra ngoài, một người một chim hướng trung cấp Địa Hoàng kia nghênh đón.
Những người khác chỉ có thể cắn răng cùng nhau giết tới.
Tên trung cấp Địa Hoàng kia của Huyết Xà dong binh đoàn thật sự không rõ Viêm Xà vì sao không đánh mà chạy, rõ ràng bên mình đoạt lấy ưu thế áp đảo làm sao lại sợ đối phương được?
Giờ phút này đã không để cho hắn tiếp tục ngẫm nghĩ nữa rồi, Thanh Xà đệ đệ của đoàn trưởng chết rồi, hắn phải thay Thanh Xà báo thù, bằng không đoàn trưởng trách tội xuống, bọn họ cũng chỉ có một cái tử lộ.
- Tử Tử các ngươi đem những con rắn kia đều tiêu diệt, để cho bọn họ không có quá nhiều lo ngại, Vận nhi hai gã Địa Hoàng kia liền giao cho ngươi.
Lăng Tiếu nhàn nhạt phân phó nói.
- Tốt, tới liền, lão đại ngươi xem ta.
Bại gia tử hiếu chiến nhất, đáp một tiếng, lập tức nhảy vào trong vòng chiến.
Phượng Tiêm Vận khẽ gật đầu, lập tức đuổi theo hướng hai gã đê cấp Địa Hoàng kia.
Chiến hỏa trong nháy mắt lan tràn ra rồi!
Giải đất bên ngoài Huyết Ma vực, từng đợt năng lượng ba động đáng sợ chấn đến cây cối ở phụ cận đều ngã rạp lung lay hẳn lên.
Viêm Xà thân là Phó đoàn trưởng, thực lực lại là cao cấp Địa Hoàng, cả đời giết chóc vô số, hắn cũng không phải là một nhân vật sợ chết.
Nhưng mà vì sao hắn vừa nhìn đến đám người Lăng Tiếu lập tức bứt ra chạy trốn đây?
Bởi vì hắn tu hành một loại bí pháp có thể khám phá ra võ giả có thực lực chân chính cao hơn so với mình.
Mới vừa rồi hắn nhìn một cái liền nhìn thấu ở trong đám người Lăng Tiếu có ít nhất ba người có thực lực còn đáng sợ hơn so với hắn, hai người trong đó càng làm cho hắn úy kỵ vạn phần, một cái có thể là đê cấp Thiên Tôn, thực lực của một người khác hắn nhìn không thấu nhưng là từ năng lượng ba động có thể cảm giác dược nhân gia tuyệt đối không thể yếu hơn so với đê cấp Thiên Tôn.
Huyết Xà dong binh đoàn bọn hắn nhân số đông đảo, nhưng mà đối phương lại có hai gã có thực lực Thiên Tôn trở lên, cho dù là chỉ có một gã Thiên Tôn cũng đủ để đem tất cả bọn họ đều tiêu diệt rồi.
Cho nên hắn trước tiên liền chạy trốn, bằng không hắn tuyệt đối chỉ có một con đường chết.
Hắn ở trong lòng mắng Thanh Xà đã chết một vạn lần, hàng người gì không đi trêu chọc, hết lần này tới lần khác trêu chọc phải người mạnh mẽ như thế, hắn có thể khẳng định đối phương tuyệt đối là người bên kia Trung vực, bằng không đối phương làm sao có thể có thực lực mạnh mẽ như thế.
Phải biết rằng Thiên Tôn ở Tây Bắc, Nam vực lưỡng địa hắn căn bản đều biết, nhân gia cũng là lão quái vật không xuất thế, tự nhiên không thể nào tùy tiện hiện thân rồi.
Hiện tại suy nghĩ nhiều vô ích rồi, giờ phút này hắn chỉ có một cái ý niệm trong đầu là trốn, trốn thật nhanh bao nhiêu thì nhanh bấy nhiêu!
Song, trong nháy mắt khi hắn chạy trốn đã có người trước tiên truy kích hắn rồi.
Truy kích hắn cũng không phải là Tàn Báo mà là Độc Hạt Tử ngang cấp với Viêm Xà.
Độc Hạt Tử là một trong năm đại ác nhân của Nam vực, mặt ngoài thoạt nhìn như một trung niên nhân hào hoa phong nhã, nho nhã bất phàm, kỳ thực thủ đoạn của hắn đều là khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
- Các hạ tới lui vội vàng, chẳng lẽ không đem Độc Hạt Tử ta để vào trong mắt?
Độc Hạt Tử cước đạp Tứ Dực Hạt Vương, cầm trong tay một cái hắc phiến thoải mái mà vẫy, trong mắt khinh miệt nhìn Viêm Xà.
- Ngươi là Độc Hạt Tử một trong năm đại ác nhân của Nam vực?
Viêm Xà nhăn một chút chân mày hỏi, song chùy sau lưng hắn bay ra rơi vào trong tay hắn.
Năm đại ác nhân uy danh lan xa, Viêm Xà hắn tự nhiên là nghe nói qua.
- Đã biết rồi, vậy thì thúc thủ chịu trói đi.
Độc Hạt Tử phong khinh vân đạm nói.
Nếu như đổi lại là hai năm trước, hắn có lẽ không dám kêu gào như thế đối với Viêm Xà.
Nhưng mà lúc này không giống ngày xưa, hắn chiếm được vạn năm thạch nhũ dịch do Lăng Tiếu ban thưởng, loại quỳnh dịch này ngay cả Thiên Tôn giai cũng muốn đỏ mắt, đem thân thể của hắn một lần nữa tẩy tủy, thực lực đã đạt đến Địa Hoàng đỉnh phong.
Chỉ cần hắn lĩnh ngộ đạo của mình, thành tựu tiểu phương thế giới của mình, thành tựu Thiên Tôn ở trong tầm tay.
Viêm Xà mặc dù cũng là cao cấp Địa Hoàng, nhưng mà còn chưa đạt tới đỉnh phong, thực lực tự nhiên muốn so với hắn yếu hơn một bậc, đây cũng chính là nguyên nhân hắn dám một mình đuổi theo Viêm Xà.
- Độc Hoàng, ngươi nên biết chúng ta là người của Huyết Xà dong binh đoàn, đoàn trưởng của chúng ta ngay từ một tháng trước đã đột phá Thiên Tôn giai rồi, ngươi cần suy xét cho kỹ, huống chi lấy thực lực của ngươi muốn lưu lại ta cũng không dễ dàng, không bằng để cho ta rời đi thì như thế nào?
Viêm Xà sâu kín nói.
- Ta cũng muốn thả ngươi rời đi!
Độc Hạt Tử cười nhạt nói.
Đang ở lúc Viêm Xà muốn mừng rỡ, Độc Hạt Tử lại nói:
- Chỉ tiếc mệnh lệnh của thiếu gia khó cãi, ngươi vẫn là lưu lại thì tốt hơn.
- Đã như vậy, vậy chúng ta liền tay chân gặp nhau đi.
Viêm Xà rống lớn một tiếng, khí thế toàn thân dâng cao lên, từng đoàn từng đoàn hồng sắc năng lượng tạo thành tiểu phong bạo hướng Độc Hạt Tử tập quyển mà đi.
Hắn xách theo trọng chùy trong nháy mắt liền đến phía trên bầu trời của Độc Hạt Tử, song chùy từ trên trời đập xuống.
Một kích toàn lực của cao cấp Địa Hoàng cho dù là một tòa sơn nhạc đều muốn bị đập thành phấn vụn.
Song, Độc Hạt Tử ở phía dưới hắn lại thủy chung mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Đang ở lúc trọng chùy nện đến trước mặt Độc Hạt Tử, thân thể Viêm Xà co quắp một trận, sắc mặt trở nên phát xanh lên.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ