Books support us in our solitude and keep us from being a burden to ourselves.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 40
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 697 : Địa Bàn Đường Gia. (2)
ất quá từ nhân gia xuất thủ đến xem, đối phương chắc hẳn không phải là người bình thường, ít nhất cũng là cao thủ Vương giai.
Lăng Tiếu đem cây quạt hợp lại, cười lạnh nói:
- Vốn định cùng quý điếm làm một bút đại sinh ý, nghĩ đến là không có biện pháp nói chuyện.
Tiếp theo Lăng Tiếu muốn xoay người rời đi, trung niên nhân kia chỉ đành phải kiên trì đem hai người Lăng Tiếu ngăn lại nói:
- Hai vị, nếu là không cấp cho một cái thuyết pháp liền rời đi, chỉ sợ là tổn hại mặt mũi của Đường gia chúng ta.
- Chê cười, đây mặc dù là địa bàn của Đường gia các ngươi, nhưng mà chúng ta cũng không sợ Đường gia các ngươi, lại ngăn cản không cho đi, đừng trách bản thiếu gia không khách khí.
Lăng Tiếu khó chịu nói.
Hắn vốn định trước tiên để Đường gia coi trọng, sau đó lại tiến thêm một bước cùng cao tầng của Đường gia tiếp xúc đàm phán một chút việc hợp tác. Không ngờ lại gặp phải rắc rối như thế, quả nhiên là để cho Lăng Tiếu tâm tình phiền não.
- Khẩu khí thật lớn, lại dám không đem Đường gia ta để vào trong mắt, các hạ hôm nay liền nằm mà đi ra ngoài đi.
Một đạo thanh âm uy nghiêm từ chỗ thang lầu truyền đến.
Chỉ thấy một gã lão giả cùng một người trung niên từ trên lầu đi ra, mở miệng nói chuyện chính là lão giả có tu vi trung cấp Vương giai kia, trung niên nhân còn lại là đê cấp Vương giai, hiển nhiên là quản sự của cửa hàng này.
- Hai vị quản sự đại nhân!
Trung niên nhân kia thấy hai người như nhìn thấy cứu tinh, lập tức kêu to nói.
Lăng Tiếu căn bản không để ý đến hai người, mang theo Tàn Báo đi ra cửa.
- Lớn mậ, nhìn thấy chúng ta còn dám trốn.
Tên đê cấp Vương giai kia giận quát lên một tiếng, đơn cước vừa đạp, thân ảnh giống như quỷ mị hướng Lăng Tiếu cùng Tàn Báo nhào tới.
Lăng Tiếu cũng không quay đầu lại, Tàn Báo lại là hồi mâu hung hăng hướng tên đê cấp Vương giai kia trừng mắt một cái.
Phốc!
Tên đê cấp Vương giai kia chỉ cảm thấy có cự thạch nặng vạn cân hướng hắn đập qua, cả người giống như đạn pháo bị chấn đến bắn ngược trở về.
- Đường Thì!
Tên lão giả kia kinh hô một tiếng, lập tức chạy tới trước người tên đê cấp Vương giai nằm trên mặt đất kia.
Hắn nhìn đồng bạn đã tắt thở, đáy lòng chợt lạnh.
Đối thủ lại chỉ dùng một đôi song nhã đã đem đồng bạn của mình đánh chết, đây là tu vi bậc nào?
Lão giả kia sắc mặt trở nên xanh mét lên, lần này đối phương là lai giả bất thiện?
Trung niên nhân kia mới vừa rồi tiếp đãi Lăng Tiếu cùng Tàn Báo nuốt một ngụm nước bọt, mồ hôi lạnh từ khuôn mặt giọt xuống, trong lòng thầm hô:
- Nhị thiếu gia chọc đại phiền toái rồi, hoàn hảo mới vừa rồi ta không có động thủ, bằng không chết cũng không biết là chuyện gì xảy ra.
Lão giả vươn người mà đi, đuổi theo ra đến ngoài cửa, hắn phát hiện hai người hành hung lại còn từ từ mà đi, tựa hồ một chút cũng không bởi vì giết người mà chạy trối chết.
- Hai vị cứ như vậy muốn đi rồi? Qus không đem Đường gia ta để vào trong mắt!
Lão giả kia không dám tiếp cận hai người Lăng Tiếu, sau khi quát to một tiếng, trong tay hướng không trung giương lên, một thứ gì đó từ trong tay của hắn kích xạ mà ra.
Phanh!
Một đạo pháo hoa huyễn lệ ở giữa không trung kinh tạc ra.
Ở trong Cự Phong thành, không ít người đều thấy được đạo pháo hoa này.
- Đây... Đây là tín hiệu cầu cứu của Đường gia, cuối cùng là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ có người khiêu khích uy nghiêm của Đường gia hay sao?
- Là từ cửa hàng vũ khí của Đường gia truyền tới, nơi đó hưng là có thêm hai vị Vương giai quản sự trấn giữ, chẳng lẽ thật đã xảy ra chuyện gì?
- Bao nhiêu năm chưa từng thấy Đường gia phát ra tín hiệu cầu cứu rồi, xem ra có người ăn tim gấu gan báo, chẳng lẽ không biết ở trong Cự Phong thành là thiên hạ của Đường gia sao?
- Đi, đi qua xem một chút đến tột cùng là người phương nào, cư nhiên lớn mật như thế.
...
Thiếu gia, hắn phát tín hiệu rồi, có muốn hay không...
Tàn Báo vừa nói đồng thời làm một cái động tác cắt cổ.
Lăng Tiếu thản nhiên nói:
- Tùy hắn đi!
Bỗng nhiên một chút hắn lại nói:
- Sau này không có mệnh lệnh của ta không cho phép tùy tiện giết người!
Hắn tới Cự Phong thành là vì để cho Đường gia lão gia tử giúp hắn trọng luyện Băng Hỏa kiếm một lần nữa, đồng thời cũng muốn lấy được ủng hộ của Đường gia, tốt để mở tộng phách mại hội ở Cổ thành.
Hôm nay Tàn Báo giết người, xem ra chuyện khó khăn rồi.
Tàn Báo gật đầu, nhưng mà trong ánh mắt lại tràn đầy ý khinh thường.
Lăng Tiếu mang theo Tàn Báo đi đến một tòa tửu lâu cách cửa hàng vũ khí của Đường gia gần nhất, căn bản không vội vàng rời đi.
Đường gia lão giả kia vẫn đi theo sau bọn họ, trong mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ, đồng thời lại khó hiểu.
- Chẳng lẽ thật không đem Đường gia ta để vào trong mắt sao? Quá kiêu ngạo rồi, liền coi như các ngươi là Địa Hoàng hôm nay cũng đừng muốn rời đi.
Lão giả kia thầm nghĩ ở trong lòng.
Người của Đường gia ở khắp các phương hướng trong Cự Phong thành nhìn thấy được tín hiệu cầu cứu của bổn gia, vội vàng chạy tới.
Chỉ một lát cửa hàng vũ khí đã có mấy trăm người Đường gia chạy tới.
Nhân số huyền sĩ giai nhiều nhất, bọn họ đều là thị vệ tuần tra trong thành, nhân số linh sư không ít, họ là chấp sự tán lạc khắp trong thành, có tới hai mươi vương cấp, thần thái mỗi người tràn ngập vẻ lo lắng.
Một người trung niên vương cấp cao giai lạnh lùng nhìn lướt qua trung niên linh sư của cửa hàng vũ khí hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Trung niên linh sư lập tức đi ra khom người đem chuyện đã xảy ra vừa rồi đơn giản kể lại cho bọn họ nghe qua một lần.
- Ngươi nói đối phương chỉ dùng một đạo ánh mắt liền đánh chết Đường Thì sao?
Vương cấp cao giai lộ thần sắc không tin nói.
Hai mươi vương cấp sau lưng hắn đều lộ vẻ kinh ngạc.
- Dạ, Bách trưởng lão, nhị thiếu gia bị thương không nhẹ, hay là nhanh qua nhìn xem đi.
Trung niên linh sư đáp.
- Hỗn đản, các ngươi lập tức đi qua hiệp trợ Đường Vinh lưu người lại cho ta, lại dám ở trong thành giết người của Đường gia, thật sự là chán sống!
Vương cấp cao giai quát một tiếng, theo trung niên linh sư dẫn dắt vào trong hậu viện.
Nơi này vương cấp cao giai lớn tuổi nhất chính là thất trưởng lão Đường gia Đường Bách, đồng thời cũng do hắn trấn thủ kiêm nhiệm chức thành chủ Cự Phong thành.
Đi vào hậu viện, chỉ thấy Đường Ngạo Lĩnh được hai thiếu nữ nâng đỡ từ trong phòng đi ra.
- Ngươi…các ngươi buông ra, mau trở về gọi trưởng lão gia tộc đi ra thu thập tiểu súc sinh kia!
Đường Ngạo Lĩnh gian nan nói với nữ tử bên người.
Vừa rồi Lăng Tiếu mệnh lệnh cho Tàn Báo chỉ cho hắn chút giáo huấn, nếu không hắn làm sao còn đứng nơi đó nói chuyện.
Hai thiếu nữ vừa muốn lên tiếng, lại nhìn thấy Đường Bách đi tới lập tức cung kính nói:
- Gặp qua thất trưởng lão.
Đường Bách không nhìn hai thiếu nữ, đưa mắt nhìn qua Đường Ngạo Lĩnh hỏi:
- Ngạo Lĩnh, ngươi không sao chứ?
- Thất thúc tới được vừa lúc, nhanh đi bắt tiểu súc sinh dám tổn thương ta trở về, ta muốn đích thân làm thịt hắn!
Đường Ngạo Lĩnh lập tức nói.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ