With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 40
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 249 : Ngươi Đã Thích Như Vậy Liền Ăn Đi! (2)
ệ Không hiện tại đã là cung phụng trưởng ão của Lăng gia, địa vị cùng với mười bốn trưởng lão của Lăng gia không sai biệt lắm.
Lăng gia tất cả ọi người đều biết, có thể để cho Lệ Không trở thành trưởng lão của Lăng gia, đây đều là công lao của Lăng Tiếu, bởi vì Lệ Không hiện tại còn có một thân phận khác, đó chính là ông nuôi của Lăng Tiếu.
- La gia tộc trưởng đến!
Lúc này, ở bên trong ngoại viện vang lên thanh âm của hộ vệ canh cửa.
La Tường Minh mang theo phu nhân Mạc Hồng Mai hướng về phía Thái tượng trưởng lão đầu tiên là thi lễ, tiếp theo mới đối với Lăng Thương cười nói:
- Lăng huynh, chúng ta mạo muội đi tới, lính xin đừng lấy đó làm phiền lòng.
- La huynh nghiêm trọng rồi, ngồi xem!
Lăng Thương khẽ mỉm cười nói.
- Tiết gia gia chủ đến!
Ngoài cửa lại truyền tới thanh âm báo danh.
- Tần gia đại trưởng lão đến!
...
Liên tục nối nhau, gia chủ cùng với trưởng lão đời trước của trung tiểu gia tộc ở Vẫn Thạch thành đều đi tới Lăng gia, bọn họ đều nhận được thiệp mời của Lăng gia, để cho bọn họ cùng chứng kiến Lăng gia đản sinh ra thanh niên Luyện dược sư.
Không bao lâu, ở trên đài xem lễ chỗ ngồi đã ngồi đầy người không sai biệt lắm.
- Giờ lành đã đến, cho mười thập tứ trưởng lão!
Một gã chấp sự đi ra ngoài thông báo kêu lên.
Lăng Tiếu từ một bên đi tới, vẻ mặt rất là trang nghiêm, phía sau hắn còn có Độc Ưng mang theo dược đỉnh cùng với Lãnh Xà ôm lấy dược liệu.
Hôm nay Độc Ưng cùng Lãnh Xà đã là chấp sự của Lăng gia, đồng thời cũng là người hầu bên cạnh Lăng Tiếu.
Sau khi lên trên đài, Lăng Tiếu hướng nhìn mọi người ở trên đài một cái, thu liễm tâm thần tính toán bắt đầu luyện đan.
Lần này công khai ở trước mặt mọi người luyện đan là đề nghị của Lăng Tiếu.
Hắn làm như vậy cũng không phải là nghĩ tới chính mình làm náo động, mà là muốn ở trước khi chính mình rời đi vì gia tộc làm thêm chút chuyện, hắn cũng là một phần tử của Lăng gia, có thể để cho cao tầng của Vẫn Thạch thành biết Lăng gia còn có một vị Luyện dược sư như vậy, sẽ để cho bọn họ càng thêm cố kỵ, càng có kiên định với quyết định đi theo Lăng gia, bởi vì bọn họ chẳng qua là cùng Lăng gia kết minh, cũng không phải là toàn bộ nghe theo Lăng gia.
Ở thời điểm Lăng Tiếu đang muốn bắt đầu nổi lửa, lại là một giọng nói vang lên:
- Linh thảo đường Viên đại sư đến!
- Không nghĩ tới Viên đại sư cũng tới, ta còn tưởng rằng hắn sẽ không tới chứ.
Lăng Thương lẩm bẩm nói. Thời điểm mới bắt đầu hắn phái ngời đi mời Viên Bình, cũng không cho là Viên Bình sẽ đến.
Bởi vì Viên Bình là Nhị phẩm Luyện dược sư của Vẫn Thạch thành, tính tình có chút quái gở, chuyện bình thường hắn cũng sẽ không xuất hiện, chỉ có gia tộc đại bỉ bốn năm một lần hắn mới đến làm một chút nhân chứng.
- Ha hả, xem ra hwans cũng muốn biết về Tiếu nhi có phải hay không là Nhị phẩm Luyện dược sư đây mà.
Lệ Không ở một bên cười nói.
- Có khả năng, tiểu tử kia lúc đầu tiên nói hắn là Luyện đan sư ta cũng tin, hi vọng hắn đừng lấy đá đập vào chân mình, đem mặt mũi của Lăng gia chúng ta làm mất hết mới phải.
Lăng Thương cười khổ nói.
Thẳng đến hiện tại Lăng THương thật đúng là hoài nghi Lăng Tiếu có phải hay không lừa gạt hắn, hắn thật không tin tiểu tử này vô sư tự thông ( không thầy cũng tự thông tỏ ), nếu là như thế chỉ sợ những Luyện dược sư khác cũng muốn xấu hổ mà chết rồi.
Sau khi Viên Bình đi vào, Lăng Thương tự nhiên là cho người an bài vị trí.
Nhưng mà Viên Bình cũng không ngồi xuống, mà là nhìn Lăng Tiếu ở trên đài âm u nói:
- Tiểu tử chớ ở chỗ này giả thần giả quỷ, chỉ bằng người chừng ấy tuổi sao có thể là Nhị phẩm Luyện dược sư được, xuống đây cho ta đi.
Viên Bình không hề bởi vì đây là địa bàn của Lăng gia mà có chỗ cố kỵ, trực tiếp hướng về phía Lăng Tiếu vô cùng khinh thường nói.
Hắn vừa bắt đầu đã cảm thấy Lăng Tiếu chừng ấy tuổi không thể nào đạt tới cảnh giới Nhị phẩm Luyện dược sư được, cho dù là Nhất phẩm Luyện dược sư ở dưới có người chỉ đạo cũng phải tiêu tốn một, hai năm thời gian mới có thể thành công luyện đan, đây là chỉ Luyện dược sư có thiên phú tốt, nếu như người không có thiên phú làm Luyện dược sư bất kể cố gắng như thế nào cũng vô pháp chân chính trở thành Luyện dược sư.
Viên Bình cũng không cho là mình vô cùng xuất sắc, ngược lại, hắn cảm giác mình đối với thiên phú luyện đan cũng không cao, nếu như ban đầu không phải là đi ra ngoài du lịch gặp được một vị cao phẩm Luyện dược sư chỉ điểm mấy chiêu, chỉ sợ hắn đến bây giờ còn là ở cảnh giới Nhất phẩm mà thôi.
Chế thuốc, luyện đan yêu cầu thiên phú cực cao, Viên Bình thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, cho nên hắn mới một mực chắc chắn Lăng Tiếu cũng không phải là Luyện dược sư, nhiều nhất chẳng qua là một tiểu tử bày ra một cái bộ dáng lừa bịp người khác mà thôi.
Luyện dược sư vô luận ở đâu cũng là tượng trung cho tôn quý, hắn tuyệt đối không cho phép tiểu tử này ô nhục danh hiệu Luyện dược sư, cho nên hắn mới lựa chọn tới đây vạch trần trò lừa bịp của Lăng Tiếu.
Các trưởng lão của Lăng gia đang ngồi nghe được lời nói của Viên Bình liên tục lộ ra vẻ mặt không vui, bất luận Lăng Tiếu có phải là Nhị phẩm Luyện dược sư thật hay không, Viên Bình làm trò nói chuyện với Lăng Tiếu trước rmặt mọi người như vậy còn là coi rẻ uy nghiêm của Lăng gia bọn họ.
- Viên đại sư, nếu như ngươi là tới xem lễ, chúng ta hoan nghênh, nếu như là ngươi tới khiêu khích, thứ cho Lăng gia ta không khách khí.
Lăng Thương âm u nói.
- Ha ha, Lăng tộc trưởng, ta biết Lăng gia các ngươi thế lớn, nhưng là ta tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào ô nhục danh tiếng của Luyện dược sư, trừ phi ta chết!
Viên Bình cười ha ha kiên định nói.
Nhìn bộ dáng kia của hắn tựa hồ cho dù chết cũng muốn hung hăng bảo vệ tôn nghiêm của Luyện dược sư.
- Ngươi...
Thái tượng trưởng lão đang muốn tức giận, Lăng Tiếu ở trên đài thản nhiên nói:
- Viên đại sư nếu không tin ta là Luyện dược sư, vậy ngươi có dám cùng ta so đấu một trận?
Có dám so đấu với ta một trận!
Thanh âm của Lăng Tiếu tràn đầy ý châm chọc khiêu khích.
Mặc dù hắn trở thành Luyện dược sư không lâu, bắt quá dựa vòa thiên phú cùng cố gắng hơn người của hắn, tỉ lệ luyện ra nhị giai đan dược tuyệt đối là thượng thành, hơn nữa tỷ số thành đan cao gần chín mươi phần trăm trở lên, loại năng lực này có thể so với Tam phẩm Luyện dược sư được rồi.
Hiện tại, Viên Bình này trực tiếp nhảy ra trách cứ nói hắn không phải là Luyện dược sư, Lăng Tiếu trong lòng khó chịu, bản thiếu gia thiên phú kinh người, trở thành Luyện dược sư chẳng qua là loại chuyện đơn giản, còn tưởng rằng như ngươi loại lão đầu này cả đời chỉ có điểm đó cảnh giới, thật là mắc cỡ chết người.
Lăng Tiếu cũng không có đem lời mắng chửi trong nội tâm nói ra, đối phương ở Vẫn Thạch thành cũng là nhân vật có uy tín danh dự, coi như là cấp cho hắn đủ mặt mũi.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ