Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
 
Tác giả: Bự Bự
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 121 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:17:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38: TáC ThàNh.
thời Ngọc Quỳnh và Đăng Khôi cũng đi vào phòng bệnh.
- Cô tỉnh rồi sao – giọng nói Quốc Huy ân cần.
Sally còn mệt mõi vì thuốc ngủ, nên chỉ gục nhẹ đầu môi cong lên cười.
- Sally, cậu không sao chứ – Ngọc Quỳnh lo lắng.
- Tỉnh dậy là tốt rồi, tiếp theo phãi chuẩn bị cho dạ tiệc tối nay nữa thôi. – Đăng Khôi
- Ừm – Đăng Khôi gục đầu đồng ý.
Ngọc Quỳnh đứng ngây ra, không hiểu gì cả.
- Thật tình, Sally chu đáo quá đến lúc này vẫn giữ thể diện cho gia đình bác. – mẹ Quốc Huy nói.
Mọi người thôi chào hỏi nhau nữa, Quốc Huy dìu Sally về phòng nghĩ ngơi hai người cứ nhìn nhau cười mặt dầu không nói gì. Chủ tịch Triệu được mẹ Quốc Huy mời đi dùng bữa và tham quan một số nơi trong thành phố, dẫu gì cũng về rồi nên đi cho biết đây đó ở Việt Nam và Tập đoàn đầu tư chứng khoáng Trần Thị.
Lần này Hoàng Nhi không đợi chờ nó chạy sang rũ nữa, đầu giờ chiều đã lật đật chạy sang phòng nó gọi đi rồi.
“ Cốc … cốc ”
- Minh Anh, mình vào nhé.
- Ừ, vào đi. – nó chạy đến mở cửa.
- Gì á? – nó
- Đi chơi thôi – Hoàng Nhi cười tít mắt ^^
- Mình hẹn tối mà. – nó thắc mắc hỏi.
- Tối thì tối tính, giờ mình muốn đi shopping mua ít quần áo và ghé tập đoàn một chút.
- Ừh vậy đợi xíu mình thay đồ nha. – nó nói rồi mở tủ lấy đại quần jean với áo pull vào nhà vệ sinh, khoảng mười phút sau là đã xong xuôi.
Nó chạy đến đeo chiếc túi xách nhỏ rồi khoát tay Hoàng Nhi, nãy giờ Hoàng Nhi cứ đứng quan sát nó nhưng thấy có gì đó không ổn. Suy nghĩ một lúc đưa tay kéo dây cột tóc từ trên đầu nó xuống, tóc xõa ra bồng bềnh làm tăng thêm nét dễ thương trên khuôn mặt nó, vẫn chưa hài lòng Hoàng Nhi mở túi đánh ít son cam lên môi nó.
Xong xuôi, Hoàng Nhi xoay người nó vào gương, thật không ngờ nó mới chỉ làm vài thay đổi nhỏ thì đã xinh lên hẳn.
- Hí, cảm ơn cậu – nó quay sang ôm Hoàng Nhi một cái.
- Thôi, mình không nhận đâu – nó xua tay.
- Nảy thấy thích mà nghĩ lại mình đâu có hợp với giày bata, trả lại cũng không được thôi thì cậu nhận đi – Hoàng Nhi cười nói
Nói thật bản thân nó rất thích đôi giày này, nếu như bình thường ở nhà nó sẽ không suy nghĩ mà mua ngay nhưng hiện tại thì đang rất tiết kiệm nên khi mua gì nó đều đắng đo vậy mà bây giờ được Hoàng Nhi tặng cho như thế này nó rất ngại cũng rất vui.
- Vậy vậy, mình cảm ơn nha! – nó cười tít mắt ^^
- Khùng. đi thôi – Hoàng Nhi choàng vai nó.
Cả hai cười cười nói đi rong chơi mua sắm ở thương mại, ăn uống đủ no. Hoàng Nhi chở nó đến tập đoàn Gmeiner.
- Ủa, Hoàng Nhi cậu cũng đến làm việc à – nó thắc mắc hỏi.
- Không, tới lựa trang sức free he he.
- Free á – nó hơi trố mắt, lần trước nó vào đây đi lướt ngang qua các tủ trưng bày thoáng nhìn thấy món nào cũng được tính bằng chục triệu rẽ nhất là ba mươi mấy triệu mà thôi.
- À quên cậu là tiểu thư của tập đoàn mà vào mua thì vô lí quá – nó lẫm bẫm.
Lần trước khi đến đây nó chưa được tham quan nơi này thì bị anh dắt thẳng lên phòng làm việc, giờ đây nó đảo mắt nhìn xung quanh rất khang trang, nhẫn, dây chuyền …vâng …vâng món nào cũng rất bắt mắt chưa kể thiết kế rất độc đáo, các viên kim cường đính trên trang sức cũng rất tỉ mĩ sáng chói.
- Ôi sợi dây chuyền này đẹp quá.
Nó dừng lại trước sợi dây chuyền kiểu cách rất đơn giản mặt dầy chuyền là một khối cầu nhỏ trông rất xinh, nó đâm chiêu ngắm nhìn.
- Cậu có thần giao cách cảm với anh hai hả.
Tiếng nói của Hoàng Nhi làm nó hơi giật mình, mắt nhìn Hoàng Nhi khó hiểu.
- Uầy, sợi dây này tự tay anh hai thiết kế, tự làm nên luôn đó. – Hoàng Nhi phân tích.
- Thật hả, đẹp thế – mắt vẫn nhìn vào sợi dây chuyền.
- Ùm, nhìn đi từng viên kim cương trên đó là tự anh hai đính vào luôn đó. – Hoàng Nhi chỉ tay qua lớp kính.
- Ý tớ muốn mua, có trả góp không Hoàng Nhi nhỉ.
Hoàng Nhi cười lên thành tiếng trước câu nói đùa của nó.
- Ha ha, nó rẽ lắm sợi đó nó không có giá nên Minh Anh không cần trả góp đâu. Có điều nó thuộc dạng hàng trưng bày chỉ được ngắm chứ không bán. Từng có nhiều người ra giá rất cao để mua nhưng không mua được.
- Nó có tên là HOPE nè. – nó chỉ tay vào mãnh giấy đặt bên cạnh sợi dây chuyền.
- Đằng sau một sản phẫm là cả một câu chuyện. tớ chọn xong rồi chúng ta đi thôi Minh Anh.
nó đành rời mắt khỏi sợi dây chuyền ấy đi theo Hoàng Nhi, nhìn đồng hồ cũng sắp đến giờ tiệc công bố của Quốc Huy nó sực nhớ cần phải đưa Hoàng Nhi đến đó.
- À, Hoàng Nhi đi thôi hôm nay mình dẫn cậu đến một nơi.
Hoàng Nhi gục đầu đồng ý, cả hai rời khỏi Gmeiner cũng là lúc anh bước xuống sảnh chính tiếng về phía sợi dây chuyền kia, đôi mắt trìu mến ngắm nhìn.
- Chắc mày sắp phãi rời khỏi hộp kính này rồi – anh nói lẫm bẩm.
Công viên biển Phạm Văn Đồng …
Tiếng nhạc du dương, buổi tiệc buffer đang diễn ra tối hôm nay để chào mừng sự kiện Tập Đoàn Trần Thị có buổi tiệc đính hôn, ai nấy tham dự đều rất sang trọng có cả sự góp mặt của Chủ tịch Triệu một người doanh nhân tài phiệt rất nổi tiếng.
Nó và Hoàng Nhi vừa xuống đi đến gần nơi tổ chức buổi tiệc Hoàng Nhi mới bất giác phát hiện ra đây là nơi tổ chức lễ đính hôn của Quốc Huy, lòng ngực liền nhói lên, khóe mắt bắt đầu rưng rưng không thể kiềm chế …
Thầm Yêu Thầm Yêu - Bự Bự