Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Ruby
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 54
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 496 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:00:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
áng hôm sau,cô nghỉ học vì lý do đơn giản ba cô mở party và cô là nhân vật chính.Cô được ba dẫn đi mua sắp thì gặp lại mẹ cô.Cô nhìn thấy bà thì kéo ba lại chỗ mẹ.Ba cô nhìn thấy bà thì ôm chầm lấy bà cũng vậy.
"Bà xã về hồi nào sao không báo trước để ông xã ra đón."Ba cô đẩy mẹ cô ra hỏi.
"Hì,bà xã muốn tạo bất ngờ cho ông xã và con nhưng lại gặp nhau tại đây rồi."Mẹ cô tru mỏ.
"Mẹ à?Nói hoài vẫn như vậy?"Cô cố nhắc.
"Mẹ còn trẻ mà.Đúng hông ông xã?"Mẹ cô nói làm cô muốn cười nhưng chả thể nào mà cười được.
"Hôm nay công ty anh có buổi party để giới thiệu Tuyết Nhi em đi nha."Ba cô nói.
"Vậy hả?Xem ra em về đúng lúc quá."Mẹ cô phì cười.
Đang nói tám chuyện thì ba cô có điện thoại,người ta bảo ba về nên ông buồn chia tay mẹ với cô.
"Ông xã,cho em mượn ít người của công ty anh làm người mẫu ảnh cho em được không?"
"Ưm....Nhưng nói rõ hơn chứ,bà xã?"Ba cô nghéo mũi của mẹ cô.Cô nãy giờ nhìn thôi mà muốn nổi da gà.
"Em cần người mẫu nam là học sinh vì những bộ thời trang sắp tới công ty vợ đưa ra là dành cho các cô cậu học sinh."Mẹ cô nói.
"Có cần người nữ không?"Ba cô hỏi.
"Không.Có Tuyết Nhi rồi mà."Mẹ cô nhìn cô cười.
Nói rồi ông đi luôn.Mẹ cô thì kéo cô tới công ty của bà để chụp hình.Tới nơi làm việc của mẹ cô như muốn chết vì trong phòng làm việc bà toàn để ảnh của cô từ bé tới lớn làm cô xấu hổ muốn chết.
"Mẹ để hình con nhiều như thế không thấy ngại à?"Cô xấu hổ lấy tay che hết mặt nói.
"Ngại á?Mẹ còn tự hào khi có đứa con gái như con đấy."Nói xong bà đi lấy nước.
Khi bà đi lấy nước thì cô mới bỏ tay ra khỏi mặt mình và lấy điện thoại ra lên weibo của mình vì lâu ngày phải nói là mấy tháng rồi chưa lên.Cô thấy fan của mình đăng lên tường nhà nói sao lâu rồi cô không chụp hình.Cô chiều fan lắm nên định chụp hình thì cánh cửa mở ra là TFboys.Sau đó bốn cặp mắt nhìn nhau không chớp măt.Nhìn tới hai phút mà chả có gì thay đổi.Mẹ cô ra bà nhìn thấy tình hình như vậy thì chả biết làm sao,đành phá vỡ bầu không khí căng thẳng này vậy.
"Mấy cháu đến rồi à?"Mẹ cô lên tiếng thì nghe lập tức TFboys nhìn vô bà.
"Cô là vợ của chủ tịch Hàn?Nhà thiết kế-chủ tịch tập đoàn thời trang Royal?"Khải lên tiếng.
"Ưm...."
"Còn cô Tuyết Tuyết ở đây làm gì?"Nguyên Nguyên hỏi cô.
"Tới chơi."Cô lạnh lùng đáp.
"Kìa Tuyết Nhi sao con lại lạnh lùng với người ta?"Mẹ cô nói.
"Cái gì?Con á????"Cả ba anh đồng thanh.
"Thôi,đi thay đồ chụp hình."Cô vẫn lạnh.
Cả bốn người được mẹ cô dẫn đi thay đồ.Thay đồ xong thì tới phần make up.Bọn họ được nhà make up nổi tiếng trang điểm.Làm xong mọi thứ chuẩn bị chụp hình thì mẹ cô bảo.
"Tuyết Nhi,con có thể cười để chụp được không?"Mẹ cô như van xin cô.
"Một lần thôi."Nói rồi cô tới ngồi lên ghế.
Vì TFboys đẹp nên chụp hình ăn ảnh lắm.Nhưng về phần cô đã lâu rồi cô ít cười nên cũng khó.Sau nhiều lần bị bác chụp ảnh trách móc cô như tủi thân hơn và xin nghỉ giải lao.Cô tới bàn trang điểm ngồi xuống trông mệt mỏi.Mấy chàng TFboys thấy thế cũng tới an ủi cô.
"Sao buồn thế?"Nguyên Nguyên cố chọc cười cô nhưng lầm to rồi.
"Không thấy hay sao mà hỏi thế?"Cô nói.
"Muốn chọc cười thôi mà?"Nguyên xụ mặt.
"Nghe đi?"Tỉ đưa hearphone cho cô.
Nhận lấy hearphone cô nghe được những bài hát của mấy anh.Cô như chìm đắm vào những lời hát đó.
"Hay không?"Tỉ hỏi.
"....."Không trả lời cô gật đầu.
"Sao cô không cười?"Tỉ hỏi câu này làm cô buồn hơn.
"Ưm....nói sao ta?"Cô lạnh lùng nói.
"Vẫn lạnh lùng.Để tôi nhảy cái này thì cô hết lạnh lùng và cười cho coi."Nguyên cười nói.
Cô thì ngơ ngác nhìn anh.Nguyên mở bài"Kiyomi Gwiyomi".Vì bài nhảy này vô cùng dễ thương nên đã làm cô cười.Nụ cười của cô đã làm mấy chàng TFboys nhà ta lỡ nhịp.
"Đẹp không?"Nguyên Nguyên cười nhìn cô.
"Rất dễ thương."Cô trả lời.Một câu trả lời không còn lạnh nữa nhưng thay vào đó là một giọng nói ấm áp trong trẻo và đầy hạnh phúc.
"Vậy chụp tiếp nha."Khải kéo cô.
Thế là buổi chụp hình thành công miễn mãn.
"Tối nay mấy cháu có đi dự buổi party của công ty chồng cô không?"Mẹ cô hỏi mấy chàng.
"Dạ có."Đồng thanh.
"À,Tuyết Nhi mẹ con mình tới nhà con nha."
"Dạ vâng."Cô cười với mẹ thì lại làm cho TFboys nhà ta lỡ nhịp nữa.
P/S:Chap này mình thấy dở quá à.Mong thông cảm nha.À mấy bạn nào là Fan của TFboys thì kết pạn Facebook với mình luôn nha.
Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá - Ruby