There is a temperate zone in the mind, between luxurious indolence and exacting work; and it is to this region, just between laziness and labor, that summer reading belongs.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 224 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1061 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 05:31:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 71: Kẻ Thứ Ba
hư ký Lăng, chẳng lẽ đến giờ cô vẫn nghĩ mình là người đàn bà của Mục Nham sao?” Cô hướng về phía văn phòng, cố ý nói nhấn mạnh mấy chữ “ người đàn bà của Mục Nham”, khiến sắcủa mặt của Lăng Huyên chợt tái chợt hồng. Điều này, làm cho tâm tình của cô rất vui vẻ.
Báo ứng, đúng là báo ứng mà.
“Giản Tiểu Phương, cô đừng nghĩ rằng cô có Thượng Quan Thuyên chống lưng thì sẽ không cần sợ ai hết” Lăng Huyên nắm chặt tay, nâng cằm lên nhìn Giản Tiểu Phương. Trong công ty, Giản Tiểu Phương chính là người mà cô ghét nhất, bình thường, lúc nào cũng tỏ ra khinh thường cô, cô chịu đủ lắm rồi.
Nếu cô là người đàn bà của giám đốc, thì liệu Tiểu Phương có dám cư xử như vậy hay không? Trước kia, mọi người trong công ty, biết quan hệ của cô đều tỏ ra khiêng dè, nhưng hiện tại, ngoài khinh ghét ra, cái gì cũng không còn nữa.
Điều này càng khiến cho Lăng Huyên quyết tâm phải chinh phục Mục Nham cho bằng được. Cô ta không muốn bị mọi người xem thường. Mọi thứ của cô phải luôn là tốt nhất, cô tin tưởng vững chắc vào điều ấy.
“Thượng Quan Thuyên” ba chữ làm cho ánh mắt của Giản Tiểu Phương đen sẫm lại. Đây là những chữ cấm kỵ, tên đàn ông đó, thật đúng là âm hồn không tan mà.
Hừ, cô cần Thượng Quan Thuyên sao? Trước kia đã không cần, bây giờ lại càng không cần.
Bàn tay cầm văn kiện hơi run một chút, nhưng cũng rất nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh. Giản Tiểu Phương, cô không làm chuyện gì thẹn với lương tâm. Còn về Thượng Quan Thuyên kia, tốt nhất là để hắn biến đi.
“ Sao không còn lời gì để nói à? Chẳng phải cô và tôi cũng là cùng một loại người hay sao?” Đợi một lúc lâu không thấy Giản Tiểu Phương nói gì khiến cho Lăng Huyên có cái suy nghĩ này. Cô ta muốn Tiểu Phương bị mất mặt.
Giản Tiểu Phương khẽ nhún vai tỏ vẻ không quan tâm “ Tôi và cô không giống nhau. Hay ít nhất tôi cũng không làm kẻ thứ ba” Đúng vậy, Lăng Huyên chính là kẻ thứ ba, chen vào mối quan hệ của Diệp An An, là thứ hồ ly tinh chuyên đi câu dẫn chồng người khác.
“ Cô có ý gì?” Nghe những lời của Giản Tiểu Phương khiến Lăng Huyên trở nên kích động. Không biết vì sao, cô ta đột nhiên khẩn trương. “ Kẻ thứ ba, kẻ thứ ba…” những chữ này như tiếng sét đánh vào lòng Lăng Huyên. Liệu có phải Mục Nham đã có bạn gái mới hay là anh đã có vị hôn thê rồi?
Giản Tiểu Phương hơi sửng sốt, cô khẽ nhếch môi “ Chính là ý đó” Rồi cô không nói thêm gì nữa, xoay người bước đi. Có một số việc, cô không nên nói ra thì hơn. Cô không muốn mang đến phiền phức cho An An. Hơn nữa, mối quan hệ giữa nàng và người đàn ông kia không phải một, hai câu là có thể nói rõ ràng.
Một bên là người chồng bất đắc dĩ, một bên là cô gái yêu đến cuồng si.
Như vậy làm sao có thể nói tới hai chữ công bằng đây?
Lăng Huyên thật đúng là đáng thương. Trong cái công ty này, không chỉ có mình cô ta, mà còn rất nhiều cô gái có mộng tưởng leo lên vị trí tổng tài phu nhân, mà họ lại không biết rằng vị trí đó đã sớm có người ngồi rồi.
Nhưng, nói đi nói lại cũng là do cái gã Mục Nham đáng ghét kia. Rõ ràng đã có vợ, lại vẫn còn đi lăng nhăng. Hắn và Thượng Quan Thuyên đều là đồ ngựa đực.
Cô đột nhiên lắc lắc đầu, muốn rũ sạch những suy nghĩ về bọn đàn ông đáng giân kia.
Ngẩng đầu, cô cười buồn, ôm chặt tập tài liệu, đi nhanh về phía trước. Vốn dĩ cô không thích quan tâm đến chuyện của người khác, huống hồ là loại hồ ly tinh kia. Vừa nghĩ đến đã thấy buồn nôn, chỉ có cái ngực bự. Thời tiết lạnh như vậy, mà cô ta ăn mặc mát mẻ thế kia, ai mà chẳng biết, ngoài để câu dẫn đàn ông ra thì đâu có chuyện gì khác tốt đẹp hơn. Thật đúng là rất đáng chán ghét mà.
Ánh mắt Lăng Huyên dán chăt vào người Giản Tiểu Phương. Thấy bóng cô khuất dần, ánh mắt của Lăng Huyên cũng trở nên thâm trầm. Cô xoay người, nhìn chằm chằm về phía cánh cửa đang đóng kín. Vừa rồi cô nghe ra, trong ngữ điệu của Giản Tiểu Phương có chút khác lạ, nhất định cô ta đã biết chuyện gì đó. Chuyện này, nhất định cô phải làm rõ mới được.
Tiếng giày cao gót chat chúa một lần nữa lại vang lên. Ở bên trong phòng làm việc, anh lúc này mới buông bút xuống, thời tiết mùa đông khá lạnh lẽo, lại thêm sự yên tĩnh, khiến căn phòng khá quạnh vắng. Thế nhưng, chính như thế này lại khiến anh dễ chịu và thanh tỉnh hơn. Đây đúng là thứ mà anh đang cần.
Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ - Hạ Nhiễm Tuyết