Những nỗ lực của bạn chỉ có thể đơm hoa kết trái nếu bạn quyết không bỏ cuộc.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Dịch giả: Hồ Thanh Ái
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6271 / 110
Cập nhật: 2017-04-18 13:32:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31 - Anne Gửi Philippa
nne Shirley gửi Philippa Gordon, chào cậu.
“Này bạn yêu quý, đến phiên tớ viết thư cho cậu rồi đây. Bây giờ, tớ lại trở thành ‘cô giáo làng’ thêm một lần nữa ở Đường Thung Lũng, ở trọ tại ‘Vùng Ven’, nhà của chị Janet Sweet. Janet rất dễ thương và đẹp dáng, cao nhưng không quá cao, đậm người nhưng với sự kiềm chế trong hình dáng cho thấy một tâm hồn cần kiệm, chẳng bao giờ vung tay quá trán kể cả trong vấn đề cân nặng. Chị ấy có búi tóc nâu mềm gợn sóng với vài sợi bạc, khuôn mặt tươi tắn với đôi má hồng, đôi mắt to dịu dàng xanh lơ màu hoa lưu ly. Ngoài ra, chị ấy còn thuộc về giới đầu bếp thú vị theo quan điểm truyền thống, chẳng quan tâm gì đến việc hủy hoại hệ tiêu hóa của tớ miễn là có thể chế biến cho tớ những bữa đại tiệc mỡ màng.
“Tớ thích chị ấy; và chị ấy cũng thích tớ - lý do chính có vẻ là chị ấy từng có một cô em gái tên Anne đã mất sớm.
“‘Chị rất vui khi được gặp em,’ chị nói ngay khi tớ vừa đặt chân vào sân nhà. ‘Ôi chao, trông em chẳng hề giống như chị tưởng tượng. Chị cứ chắc rằng em tóc đen - cô em gái Anne của chị tóc đen mà. Vậy mà em lại tóc đỏ!’
“Trong một vài phút, tớ nghĩ mình khó mà mến Janet nhiều như đã mong đợi ở cái nhìn đầu tiên. Nhưng rồi tớ nhắc nhở bản thân rằng mình nên đủ lý trí để tránh có định kiến với chị ấy chỉ đơn giản vì chị ấy cho rằng tóc tớ màu đỏ. Có lẽ từ ‘nâu sẫm’ không nằm trong vốn từ vựng của chị Janet.
“‘Vùng Ven’ là một chốn nhỏ dễ thương. Ngôi nhà bé ti ti sơn trắng, nằm trong một thung lũng nhỏ xinh chệch khỏi đường chính. Vườn cây ăn trái và vườn hoa nằm xen kẽ với nhau giữa nhà và đường cái. Hai bên lối đi vào cửa chính được viền bằng vỏ sò quahog - chị Janet gọi chúng là ‘qua hốc’ - kim ngân phơ phất trước hiên và rêu phủ đầy mái nhà. Phòng của tớ nằm ở góc khuất ‘cách xa phòng khách’[17] - chỉ đủ chỗ cho cái giường và tớ. Trên đầu giường treo ảnh Robby Burns đứng trước mộ nàng Mary cao nguyên, dưới bóng một cây liễu rủ khổng lồ[18]. Khuôn mặt Robby buồn thảm đến mức tớ gặp toàn những giấc mơ tệ hại. Ôi chao, ngay đêm đầu tiên ở đây tớ đã mơ thấy cảnh tớ không thể cười.
[17]. Theo cách nói của Umbra Heep trong tiểu thuyết David Copperfield.
[18]. Robert Burns, nhà thơ Anh, tác giả bài thơ “Nàng Mary Cao nguyên”, tưởng nhớ Mary Campbell, người tình của ông đã mất sớm.
“Phòng khách nhỏ và gọn gàng. Cửa sổ duy nhất bị một cây liễu khổng lồ che khuất, khiến căn phòng lờ mờ ánh sáng xanh lục bảo như trong một hang động. Ghế được phủ một lớp lót đẹp tuyệt, những tấm thảm vui mắt trải lên sàn, sách và thiệp được xếp ngăn nắp trên chiếc bàn tròn, những lọ cỏ khô bày trên bệ lò sưởi. Giữa những lọ cỏ khô là bộ sưu tập vui mắt những tấm biển quan tài - tổng cộng có năm tấm, lần lượt thuộc về cha mẹ của chị Janet, ông anh trai, cô em gái Anne và một người giúp việc đã qua đời ở đây! Nếu tớ đột nhiên phát điên vào một ngày nào đó ‘hãy để thư này ghi lại với muôn đời’ rằng những tấm biển quan tài này là nguyên nhân chính.
“Nhưng chúng trông khá vui mắt và tớ đã phát biểu đúng như thế. Janet mê tớ ngay vì lời nói đó, tương tự như chuyện chị ấy ghét Esther tội nghiệp vì cậu ấy nói nhiều bóng râm quá thì không vệ sinh, và phản đối nằm ngủ trên nệm nhồi lông. Còn tớ, tớ tôn thờ giường nệm lông, và chúng càng mất vệ sinh, càng nhiều lông thì tớ càng tôn thờ. Janet nói nhìn tớ ăn thật đến sướng; chị ấy rất sợ tớ cũng giống như cô Haythorne, chỉ dùng mỗi trái cây và nước nóng cho bữa sáng và cố thuyết phục Janet bỏ các món chiên xào. Esther thực ra là một cô gái đáng yêu, nhưng cậu ấy hơi kỳ quặc một tí. Vấn đề nằm ở chỗ cậu ấy không có đủ trí tưởng tượng mà lại có chứng khó tiêu.
“Janet nói là tớ có thể dùng phòng khách để tiếp các chàng trai trẻ đến chơi! Tớ không nghĩ rằng mình sẽ có nhiều khách đến chơi đâu. Tớ chưa thấy một chàng trai trẻ nào ở Đường Thung Lũng, ngoại trừ anh chàng làm thuê cho nhà láng giềng - Sam Toliver, một thanh niên cao gầy, tóc bờm xờm. Anh ta đến chơi vào một buổi chiều nọ và ngồi suốt một giờ trên hàng rào chỗ gần hàng hiên đằng trước, nơi Janet và tớ ngồi thêu thùa. Lời phát biểu duy nhất moi ra được từ miệng anh ta trong suốt thời gian đó là, ‘En kẹo bạc hà đi, cô giáo! Nhay đi - trị răng shâu tốt lắm í, bạc hà’, và ‘Túi nay nhiều chiu chíu quá xá. Úi.’
“Nhưng có một chuyện tình đang diễn ra ở đây. Có vẻ như tớ luôn có may mắn được góp tay, dẫu chủ động hay bị động, vào các câu chuyện tình của người lớn. Ông bà Irving luôn nói rằng tớ đã giúp bọn họ đến với nhau. Bà Stephen Clark ở Carmody vẫn khăng khăng biết ơn tớ về lời đề nghị mà nếu tớ không nghĩ tới thì cũng có người khác nói ra thôi. Tuy nhiên, tớ thực sự tin rằng Ludovic Speed sẽ không bao giờ tiến xa hơn giai đoạn cưa cẩm rụt rè nếu tớ không giúp anh ta và Theodora Dix một tay.
“Trong vấn đề hiện tại, tớ chỉ là một khán giả bị động. Tớ đã thử ra tay thúc đẩy tiến độ một lần và khiến mọi thứ rối tung beng lên. Vì vậy tớ sẽ không can thiệp thêm lần nào nữa. Tớ sẽ kể hết cho cậu nghe khi chúng mình gặp nhau.”
Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward - Lucy Maud Montgomery Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward