Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Dịch giả: Hồ Thanh Ái
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6271 / 110
Cập nhật: 2017-04-18 13:32:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26 - Christine Xuất Hiện
ác cô gái Nhà Patty đã mặc quần áo sẵn sàng cho buổi tiệc chiêu đãi sinh viên năm ba do sinh viên năm dưới tổ chức vào tháng Hai. Trong căn phòng xanh, Anne ngắm nghía mình trong gương với nỗi vui sướng rất nữ tính. Cô đang mặc một chiếc váy đẹp lạ lùng. Ban đầu, nó chỉ là một chiếc váy trơn bằng lụa màu kem với lớp choàng the bên ngoài. Nhưng Phil nằng nặc đem nó về nhà trong dịp lễ Giáng sinh và thêu đầy những nụ hồng nhỏ xíu lên lớp the. Phil rất khéo tay, và kết quả là một chiếc váy khiến mọi cô gái Redmond đều ghen tỵ. Ngay cả Allie Boone, kẻ chuyên mặc váy mua từ Paris, cũng phải ngắm nhìn lớp váy phối đầy nụ hồng bằng ánh mắt khao khát trong lúc Anne yểu điệu bước lên cầu thang ở Redmond.
Anne đang thử cài một đóa lan trắng trên mái tóc. Roy Gardner đã gửi tặng cô hoa lan trắng cho buổi tiệc hôm nay, và cô biết chắc không có cô gái Redmond nào khác có được loại hoa này. Phil bước vào phòng với vẻ thán phục.
“Anne, đêm nay chắc chắc là đêm xinh đẹp của cậu. Chín trong mười đêm tớ dễ dàng vượt qua cậu. Nhưng đêm thứ mười cậu đột ngột tỏa sáng che lấp tớ hoàn toàn. Cậu làm sao mà đẹp được như thế nhỉ?”
“Chỉ nhờ chiếc váy thôi, cưng à. Người đẹp vì lụa mà.”
“‘Không đâu. Buổi tối gần đây nhất khi vẻ đẹp của cậu bốc lửa, cậu chỉ mặc chiếc váy cổ lật cũ màu xanh lơ do bà Lynde may. Nếu Roy chưa mất hồn mất vía vì cậu thì đêm nay anh ta sẽ chết đứ đừ thôi. Nhưng tớ không thích cậu cài hoa lan, Anne ạ. Không phải là ganh tỵ đâu. Hoa lan có vẻ không phù hợp với cậu. Trông quá ngoại lai - quá nóng bỏng - quá xấc xược. Dù sao chăng nữa, đừng cài nó lên tóc.”
“Ừ, không đâu. Phải thừa nhận là bản thân tớ cũng không thích phong lan. Tớ không cảm thấy gần gũi với chúng. Roy không hay gửi loại này - anh ấy biết tớ thích những loài hoa thân thuộc với mình. Hoa lan chỉ là khách qua đường mà thôi.”
“Jonas gửi cho tớ mấy nụ hồng màu nhạt rất dễ thương - nhưng... anh ấy không đến. Anh nói phải tổ chức một cuộc họp cầu nguyện ở khu ổ chuột! Tớ không nghĩ anh ấy muốn đến. Anne, tớ sợ khủng khiếp rằng Jonas thực sự chẳng ưa tớ chút nào. Và tớ đang cố gắng quyết định xem nên ốm o tiều tụy mà chết hay nên tiếp tục sống lấy bằng đại học và trở thành một người lý trí và hữu ích.”
“Cậu chẳng thể trở thành một người lý trí và hữu ích đâu, Phil ạ, do đó, tốt nhất là cậu cứ nên tiều tụy đến chết đi thôi,” Anne tàn nhẫn nhận xét.
“Anne độc ác!”
“Phil ngốc nghếch! Cậu biết quá rõ là Jonas yêu cậu mà.”
“Nhưng - anh ấy không bày tỏ với tớ. Và tớ chẳng thể ép anh ấy được. Anh ấy có vẻ yêu tớ, tớ thừa nhận là thế. Nhưng bày-tỏ-tình-yêu-qua-ánh-mắt không phải là một lý do thực sự đáng tin cậy để bắt đầu thêu khăn lót và móc khăn bàn. Tớ không muốn bắt đầu chuẩn bị của hồi môn cho đến khi thực sự đính hôn. Làm trước bước không qua mà.”
“Anh Blake không dám hỏi cưới cậu, Phil à. Anh ấy nghèo và không thể cho cậu một mái ấm như ngôi nhà hiện thời của cậu. Cậu biết đó là lý do duy nhất khiến anh ấy chưa ngỏ lời mà.”
“Tớ cho là thế,” Phil ngoan ngoãn đồng ý. “À” - mặt cô bừng sáng - “nếu anh ấy không chịu hỏi cưới tớ thì tớ sẽ hỏi cưới anh ấy, thế đấy. Vậy là mọi chuyện sẽ ổn thỏa hết cả. Tớ chả phải lo lắng nữa. Nhân tiện, dạo này Gilbert Blythe hay đi chung với Christine Stuart lắm. Cậu biết không?”
Anne đang cố cài sợi dây chuyền vàng quanh cổ. Cô đột nhiên cảm thấy cái khóa thật khó cài. Chuyện gì xảy ra với nó vậy - hay chuyện gì đã khiến ngón tay cô run?
“Không,” cô thờ ơ đáp. “Christine Stuart là ai?”
“Em của Ronald. Cô nàng đến học âm nhạc ở Kingsport mùa đông này. Tớ chưa gặp cô nàng nhưng nghe đồn cô nàng rất đẹp và Gilbert phát cuồng vì cô nàng. Khi cậu từ chối Gilbert, tớ đã giận điên lên, Anne ạ. Nhưng Roy Gardner là duyên tiền định của cậu rồi. Giờ thì tớ thấy rõ điều đó. Cuối cùng thì cậu cũng đúng.”
Anne không đỏ mặt như thường lệ khi nghe mấy cô bạn cứ cho rằng mình chắc chắn sẽ lấy Roy Gardner. Cùng lúc đó, cô cảm thấy thờ thẫn cả người. Những chuyện tầm phào Phil kể chẳng có gì thu hút, và buổi tiệc chiêu đãi chán phèo phèo. Cô búng lỗ tai con mèo Mốc đáng thương.
“Cút khỏi cái đệm ngay lập tức, con mèo nhà ngươi! Tại sao không ở vào đúng chỗ của mi dưới đất chứ hả?”
Anne cầm lấy bó hoa lan và bước xuống nhà, nơi dì Jamesina đang hơ ấm một dãy áo khoác bên lò sưởi. Roy Gardner đang đứng chờ Anne và nhân tiện trêu chọc mèo Sarah. Mèo Sarah không ưa anh chàng. Nó luôn luôn quay lưng về phía anh. Nhưng tất cả mọi người khác tại Nhà Patty đều mến anh. Dì Jamesina, mê tít tác phong nhã nhặn đầy tin cậy và cung kính cùng giọng nói hân hoan tha thiết của Roy, tuyên bố anh là chàng trai dễ thương nhất mà dì biết, và Anne thật may mắn mới có được anh. Những lời phát biểu như vậy khiến Anne cảm thấy bực tức. Cách thức tán tỉnh của Roy dư lãng mạn cho mọi trái tim thiếu nữ, nhưng... cô ước gì dì Jamesina và các cô bạn đừng coi đó là điều đương nhiên. Khi Roy khẽ nói một lời khen đầy chất thơ khi giúp cô mặc áo khoác, cô không đỏ mặt và hồi hộp như bình thường; và anh thấy cô có vẻ khá trầm lặng trong suốt quãng đi bộ ngắn đến Redmond. Anh nghĩ cô hơi nhợt nhạt một chút khi bước ra khỏi phòng thay đồ nữ; nhưng khi họ bước vào phòng tiệc, vẻ hồng hào rạng rỡ đột nhiên quay trở lại với cô. Cô quay sang Roy với vẻ mặt vui vẻ tột độ. Anh mỉm cười đáp lại với nụ cười mà Phil gọi là “mượt như nhung, đen tuyền và sâu thẳm”. Nhưng thực tế trong mắt cô không hề có Roy. Cô ý thức rõ ràng rằng Gilbert đang đứng dưới hàng cọ ngay bên kia phòng nói chuyện với một cô gái khác, hẳn là Christine Stuart.
Cô nàng rất xinh đẹp kiểu đường bệ, vẻ đường bệ này nhất định sẽ trở thành bệ vệ vào độ tuổi trung niên. Cô nàng cao, đôi mắt to xanh sậm, làn da trắng ngà và mái tóc mượt mà đen thẳm tựa bóng đêm.
“Cô nàng có vẻ đẹp mà mình luôn khao khát,” Anne thảm thương tự nhủ. “Da như cánh hồng - mắt tím như sao - tóc đen như mun - ừ, cô nàng có tất tần tật. Thật là lạ khi cô nàng không lấy tên Cordelia Fitzgerald luôn! Nhưng mình không nghĩ rằng cô nàng có thân hình đẹp như mình, và mũi của cô nàng chắc chắn là xấu hơn mình rồi.”
Kết luận này làm Anne cảm thấy an lòng được một chút.
Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward - Lucy Maud Montgomery Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward