If you have never said "Excuse me" to a parking meter or bashed your shins on a fireplug, you are probably wasting too much valuable reading time.

Sherri Chasin Calvo

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Dịch giả: Hồ Thanh Ái
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6271 / 110
Cập nhật: 2017-04-18 13:32:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 - Lá Thư Của Davy
uyết bắt đầu rơi rồi, các cô nàng ơi,” Phil bước vào nhà trong một buổi chiều tháng Mười một, “những ngôi sao và thánh giá bé xinh đẹp tuyệt trần lấp lánh đầy trên lối đi ngoài vườn kìa. Tớ chưa bao giờ để ý thấy một bông tuyết có thể tinh tế đến vậy. Một cuộc sống giản dị sẽ giúp người ta có thời gian quan tâm đến những điều nhỏ nhặt đáng yêu. Chúa ban phước cho các cậu vì đã cho phép tớ sống cuộc sống thế này. Thú vị nhất là khi cảm thấy lo lắng vì giá bơ tăng thêm năm xu một pao.”
“Tăng à?” Stella hỏi, cô có trách nhiệm quản lý chi tiêu trong nhà.
“Chính xác - và đây là bơ của cậu. Tớ đi chợ khá là sành sỏi rồi đấy. Còn vui hơn đi cua giai nữa,” Phil nghiêm túc kết luận.
“Tất cả mọi thứ đều tăng giá kinh khủng khiếp,” Stella thở dài.
“Không đến nỗi nào. Tạ ơn Chúa là không khí và sự cứu rỗi vẫn còn miễn phí,” dì Jamesina nói.
“Và tiếng cười nữa,” Anne thêm vào. “Còn không bị đánh thuế nữa chứ, đó là một điểm tốt vì giờ mọi người sắp tha hồ mà cười đây. Tớ sẽ đọc cho các cậu nghe lá thư của Davy. Năm vừa qua, chính tả của cậu bé đã tiến bộ vượt bậc, mặc dù dấu câu vẫn còn loạn xạ, và rõ ràng là cậu bé có khiếu viết thư, lá thư thú vị lắm. Lắng nghe và cười thỏa thích nhé, trước khi bọn mình tập trung gạo bài buổi tối.”
“Cô Anne yêu quý,” Davy viết trong thư, “cháu cầm bút để kể cho cô hay rằng bọn cháu đều rất khỏe và hy vọng cô cũng y chang vậy. Hôm nay trời đổ chút tuyết và bà Marilla nói là bà già trên trời đang giũ nệm lông chim. Bà già trên trời là vợ của Chúa phải không cô Anne? Cháu muốn biết.
“Bà Lynde bệnh thiệt bệnh luôn, nhưng giờ thì đỡ rồi. Tuần trước bà bị ngã cầu thang dưới hầm. Khi rơi bà níu lấy cái kệ đầy xô đựng sữa và nồi hầm, nó bị té quay theo bà và rớt rầm một cái dữ dội. Ban đầu bà Marilla cứ nghĩ là động đất.
“Một cái nồi hầm bị nứt còn bà Lynde bị gãy xương sườn. Bác sĩ đến cho thuốc để chà lên xương sườn, nhưng bà hông hiểu nên uống sạch sành sanh. Bác sĩ nói thật diệu kỳ là bà hông chết nhưng bà hông chết thật và xương sườn của bà vẫn khỏi và bà Lynde nói đám bác sĩ chả biết gì sất. Nhưng bọn cháu hông chữa được cái nồi hầm. Bà Marilla phải vứt nó đi. Tuần trước là lễ Tạ ơn. Hông phải đi học và bọn cháu có một bữa ăn tối tuyệt vời. Cháu ăng bánh pa tê và gà quai và bánh hoa quả và bánh rán và phó mát và mứt và bánh sô cô la. Bà Marilla nói cháu sẽ chết mất nhưng cháu hông có chết. Sau đó thì Dora bị đau tai, chỉ có điều hông phải ở lỗ tai mà là ở bụng. Hông chỗ nào trong người cháu bị đau tai cả.
“Giáo viên mới của bọn cháu là đàn ông. Chuyện gì thầy cũng cười đùa được. Tuần trước thầy bắt bọn con trai lớp ba viết luận dăn về người vợ mà bọn cháu muốn cưới còn bọn con gái thì viết về người chồng mà chúng nó muốn cưới. Khi đọc bài, thầy cười muốn chết. Đây là bài của cháu. Cháu nghĩ là cô muốn xem.
“‘Người vợ tôi muốn Cưới.
“‘Cô ấy phải cư xử đàng hoàng và nấu ăn cho tôi đúng giờ và làm theo những gì tôi nói và luôn luôn hết sức lịch sự với tôi. Cô ấy phải đúng mười lăm tuổi. Cô ấy phải tốt với người nghèo và giữ nhà cửa sạch sẽ và tính tình dễ thương và đi nhà thờ đều đặn. Cô ấy phải rất xinh đẹp và có mái tóc xoăn. Nếu tôi có người vợ đúng y như tôi thích tôi sẽ là một người chồng tốt cực kỳ với cô ấy. Tôi nghĩ một phụ nữ nên tốt cực kỳ với chồng. Một số phụ nữ đáng thương chẳng hề có chút chồng nào.
“‘Hết.’
“Tuần trước cháu đi dự lễ tang của bà Isaac Wright ở White Sands. Chồng của xác chết hết sức buồn bã. Bà Lynde nói ông nội bà Wright từng lấy trộm một con cừu, nhưng bà Marilla nói chúng ta hông nên nói xấu người đã khuất. Tại sao phải thế vậy cô Anne? Cháu muốn biết. Nói xấu người chết thì an toàn quá mà, hông phải vậy sao?
“Hôm nọ bà Lynde phát khùng lên vì cháu hỏi bà có sống trong thời của Noah hông. Cháu hông có ý làm tổn thương bà ấy. Cháu chỉ muốn biết thôi mà. Bà ấy có sống vào thời đó hông hả cô Anne?
“Ông Harrison muốn tống khứ con chó của mình đi. Vì vậy ông treo cổ nó nhưng nó sống lại và chuồn vào kho thóc lúc ông Harrison đào mộ, vì vậy ông treo cổ nó lần nữa và lần này thì nó chết thật. Ông Harrison thuê một người làm mới. Anh này dụng dề khủng khiếp. Ông Harrison nói cả hai tay anh ta đều là tay trái. Người làm cho ông Barry thì lười biếng lắm. Bà Barry nói vậy nhưng ông Barry nói anh ta hông hẳn là lười biếng, chỉ có điều anh ta nghĩ cầu nguyện xin Chúa thì dễ dàng hơn là tự mình làm lấy.
“Con lợn đoạt giải mà bà Harmon Andrews lúc nào cũng khoe khoang lăn đùng ra chết. Bà Lynde nói rằng trời phạt sự kiêu ngạo của bà ta. Nhưng cháu nghĩ tội cho con lợn quá. Milty Boulter bị bệnh. Bác sĩ cho thuốc khó nuốt kinh khủng. Cháu đề nghị uống thay nó để lấy hai lăm xu nhưng dân nhà Boulter keo dễ sợ. Milty nói nó sẽ tự uống để tiết kiệm tiền. Cháu hỏi bà Boulter làm thế nào để kiếm chồng và bà ấy phát khùng lên và nói là hông biết, bà ấy chả bao giờ theo đuổi đàn ông cả.
“Hội Cải tạo sẽ sơn lại tòa thị chính. Họ chán màu xanh dương của nó lắm rồi.
“Đêm qua mục sư mới tới nhà uống trà. Ông ấy ăn ba miếng bánh. Nếu cháu làm thế thì bà Lynde sẽ gọi cháu là ăn như heo. Và ông ấy ăn nhanh và cắn miếng bự và bà Marilla luôn luôn bảo cháu là đừng làm vậy. Tại sao các mục sư làm được mà các cậu bé lại hông được? Cháu muốn biết.
“Cháu chẳng còn tin tức gì nữa. Dưới đây là sáu cái hôn. xxxxxx. Dora gửi một cái. Của nó nè. x.
“Người bạn yêu thương của cô David Keith”
“Tái bút: cô Anne ơi, cha của quỷ sứ là ai? Cháu muốn biết.”
Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward - Lucy Maud Montgomery Tập 3 - Anne Tóc Đỏ Ở Đảo Hoàng Tử Edward