I've never known any trouble that an hour's reading didn't assuage.

Charles de Secondat, Baron de la Brède et de Montesquieu, Pensées Diverses

 
 
 
 
 
Tác giả: Gia Hân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 42 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 523 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:11:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26: Chuẩn Bị- Âm Mưu
hương 26: CHUẨN BỊ- ÂM MƯU
Sáng hôm sau. Trong trường
Dĩ nhiên đúng như lời Gia Minh nói. Anh không bao giờ xuất hiện trước mặt Thiên Mẫn nữa
Đang chuẩn bị vào giờ học thì cô tổng phụ trách nói thông báo
"Các em mà thi hoa khôi 2015 thì xuống dưới sân tập trung cho cô"
Nghe được thông báo tất cả những người đi thi xuống dưới sân
Ở dưới sân trường
"Tôi sẽ chọn những người sau đây vào top 15"
Mọi người bắt đầu hồi hộp
"Tôn Mỹ Uyên, Hà Thanh, Đình Trang Vi, Nguyễn Thuỳ Lâm, Lục Thiên Mẫn, Lâm Minh Hân, Mai Diệu Anh, Lâm Minh Nguyệt,...Những người còn lại bị loại"(mình chỉ đọc những người chính thôi nha)
Những người bị loại rời đi với vẻ mặt không can tâm
"Tối mai chúng ta sẽ tham gia phần thi tài năng. Các em sẽ có thời gian biểu diễn từ 3 đến 5 phút. Cho nên sáng ngày mai, các em đến trường thì vào phòng tập luyện để chuẩn bị, ở đó có tất cả dụng cụ. Người được giải thương tài năng sẽ lọt vào thẳng top 10. Kết thúc tại đây. Mời các em lên lớp"
Cô tổng phụ trách nói xong liền rời đi. Những người còn lại thì đi lên lớp để tiếp tục học
------------------------------
Ra về
"Tụi bây về trước đi. Tao lên phòng tập để chuẩn bị"- Minh Hân nói với hai đứa bạn thân
"Tụi tao cũng chuẩn bị nữa mà. Đi, tụi tao đi chung với mày"- Diệu Anh
Đang đi lên thì gặp Âu Dương Thiên, Hàn Phong và Khánh Anh
"Khánh Anh. Đi lên phòng tập với em không?"- Minh Hân chạy lại chỗ Khánh Anh, mỉm cười nói
"Ừ. Cũng được"- Khánh Anh ôm Minh Hân lên phòng, nhìn hai người giống một cặp tình nhân vậy
"Hai người đi không?"- Thiên Mẫn nhìn Âu Dương Thiên và Hàn Phong
"Đi"- đồng thanh
Tất cả đều đi lên phòng tập. Trong lúc đi, có một người con trai nhìn chăm chú vào Thiên Mẫn
Gia Minh đi ra, chỉ chăm chú nhìn vào Thiên Mẫn
"Mẫn. Anh nhớ em"
----------------------------------
"Khánh Anh nè. Theo anh thì em phải biểu diễn cái gì để đạt được hoa khôi tài năng"- Minh Hân
"Thì em hát và chơi đàn piano đi"
"Ừ. Vậy cũng được á. Lâu lắm rồi em cũng không chơi đàn"
Minh Hân đi lên phòng, thấy có đàn piano ở đó liền chạy tới
"Thật may khi em có đem tập nhạc theo. Để em đàn cho anh nghe"
"Thứ 2 mưa bay bên ngoài ô kính
Em vẫn cứ thế cuộn tròn giấc mơ
Anh vẫn chưa tới như ngày hôm qua đã hẹn
Mưa bay buồn lắm anh có biết không?
Hôm nay thứ 3 mưa ngày một lớn
Trên radio toàn bài hát buồn
Anh vẫn chưa tới như ngày hôm kia đã hẹn
Cơn bão ngoài kia có cuốn anh đi
Thứ 4 thứ 5 em có nên khóc chưa nào
Đưng khóc đừng khóc,anh chắc chỉ là ngủ quên thôi
Chọn 1 ngày đẹp nhất để biến mất
Một ngày đẹp nhất để bỏ rơi em
Làm ơn đừng nói chia tay vào ngày mưa lớn thế này
Một ngày đẹp nhất để đánh mất em
Một người từng yêu anh hơn cả chính mình
Làm ơn cố gắng chọn cách nào đó,để em bớt cảm giác đớn đau
Được không anh?"
Trong lúc đàn, Khánh Anh lấy điện thoại ra lén chụp cô, khoảnh khắc này, nhất định anh sẽ nhớ mãi
Bộp...bộp...bộp.....
"Hay quá hay quá"- Diệu Anh đi tới chỗ Minh Hân
"Sao? Giờ mới biết cũng đã quá muộn"- Minh Hân
"Có gì mốt chỉ tao đàn với"
"Ok. Mà tụi bây diễn cái gì vậy?"
"Không biết nữa. Chắc tao múa bale á"- Diệu Anh cười nói
"Còn Mẫn?"
"Tới đó tính"- Thiên Mẫn
"Vậy tụi bây tập đi nha. Tao tập xong rồi. Tao về"
"Ê ê. Đợi tao"
"Ủa? Không ở lại tập hả?"
"Tao suy nghĩ lại rồi. Tao sẽ về nhà tập. Thiên, cậu chở mình về nhà được không?"- Diệu Anh nhìn Âu Dương Thiên
"Ừ. Cũng được"
Âu Dương Thiên bất chợt nắm lấy tay Diệu Anh đi ra khỏi phòng tập. Điều này làm Diệu Anh vui mừng. Còn Hàn Phong và Thiên Mẫn thì ra về một mình. Khánh Anh thì chở Minh Hân về nhà
Đợi tất cả mọi người đi hết. Một người con gái đi vào phòng tập, đi tới bên bàn piano, kiếm cuốn tập nhạc của Minh Hân
"A. Rốt cuộc cũng thấy"
Hà Thanh mở cuốn tập nhạc ra, gắn lưỡi lam lên trang giấy đầu tiên, trang thứ hai và trang thứ ba. Trong phút chốc, ba tờ giấy đó đều có rất nhiều lưỡi lam ở mặt sau
"Haha. Lâm Minh Hân. Kì này mày chết chắc rồi"- Hà Thanh cười điên cuồng
Sau khi làm xong, cô lặng lẽ đi ra ngoài
-------------------------
Xin lỗi vì mấy tháng nay không đăng chương, vì máy của mình bị hư nên mình phải đem đi sửa, hôm qua mới có máy được. Xin hứa là hằng ngày sẽ đăng chương
Tam Tiểu Thư Lạnh Lùng Tam Tiểu Thư Lạnh Lùng - Gia Hân