Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhím Lùn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 437 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20: "Anh Yêu Em!". Người Dưng Vẫn Chỉ Là Người Dưng
t might seem crazy what I’m about to say
Sunshine she’s here, you can take a break
I’m a hot air balloon that could go to space
With the air, like I don’t care baby by the way
Because I’m happy
Clap along if you feel like a room without a roof
Because I’m happy
Clap along if you feel like happiness is the truth
Because I’m happy
Clap along if you know what happiness is to you
Because I’m happy
Clap along if you feel like that’s what you wanna do
Here e bad news talking this and that
Yeah, give me all you got, don’t hold back
Yeah, well I should probably warn you I’ll be just fine
Yeah, no offense to you don’t waste your time
Here’s why
Happy, e on, bring me down
Happy, e on, bring me down
Love is too happy to bring me down
Come on, bring me down
I said bring me down
Come on, bring me down
Love is too happy to bring me down
Come on, bring me down
I said
Bring me down… can’t nothing…
Bring me down… your love is too high…
Bring me down… can’t nothing…
Bring me down, I said (let me tell you now)
( Happy - Pharrell Williams)
Tiếng chuông điện thoại không ngớt vang lên, trong căn biệt thự kia, nơi cuois hành lang căn phòng tĩnh mịch bỗng vang lên tiếng nhạc; nó như phá tan bầu không khí tĩnh lặng và cô đơn nơi đây. Cánh cổng sắt cao ráo màu trắng, con đường gồ ghề đầy sỏi đá, lổm nhổm chen chúc nhau. Ánh dương dần ló ở rạng đông, lúc này là 5.00 sáng ở Việt Nam.
Người con gái kia lướt nhẹ màn hình, ánh mắt đày sự buồn; nhẹ nhàng cất lời:
- Alo...
Phía bên kia, giọng nói nam giới vang lên. Một giọng nói ấm áp nhưng có một chút đau khỏ tỏng lời nói. Thì ra là hắn.... mới sớm vậy đã gọi cho nó sao?
- Được! Cảm ơn anh, chủ tịch Trần!
Bàn tay thon dài lướt nhẹ... Haizzz... Nó thở dài, có lẽ cũng chả giấu được lâu nữa dù sao gặp nhau rồi cũng như người lạ thôi thì nói thẳng với nhau một lần. Nó bước xuống giường. Cả đêm nó không ngủ được, không phải vì không quen giờ mà là hắn. Haizzz... phải làm sao để nó có thể gạt bỏ tình yêu nó dành cho hắn đây cũng đúng nó sợ yêu nên mới không thổ lộ. Nhưng không phải vì thế mà nó lại lạnh lùng với hắn vậy... Vì hắn đã có gia đình, nó xen vào hóa ra chủ tịch lừng danh Elizabeth này lại là kẻ thứ ba đi cướp chồng người khác sao. Nó thật khó xử quá... lòng đau nhưng cũng làm cho cỗ khao khát và chiếm đoạt trong nó trỗi dậy.
Một bài hát hay không phải ở giai điệu mà là ở ý nghĩa sau từng nốt nhạc từng câu hát, vai diễn hay không phải ở lời thoại mà là tâm tưu cảm xúc của người diễn gửi gắm vào vai diễn, bộ phim hay không phải do nhạc phim hay hoặc là diễn viên nổi tiếng xinh zai đẹp gái mà ở cách thể hiện ý nghĩa bộ phim. Cũng như thế, tình yêu không phải thứ giả tạo có thể xây dựng trên lời nói phát ra từ cái miệng nhỏ xinh, ngọt ngào nhưu sữa mật ong mà là từ trái tim... OK cứ cho là có xuất phát từ trái tim có được đáp lại hay không thì cũng là điều khó có thể khẳng định.
Diện cho bản thân một bộ đồ cá tính một chút, buộc tóc cao. Nó bước ra khỏi biệt thực với hàng dài người hầu tiễn đưa. Nó ngán ngẩm, leo lên xe phóng đi đến Trung Tâm Thương Mại. Nó gửi xe và bước vào, cũng như bao lần; hàng trăm, hằng nghìn, hằng tỷ tỷ tỷ người chỉ dõi theo nó. Bộ nó là thú dữ hay sao cứ nhìn. Nó cũng không ngốc tới độ mà không nghĩ rằng tất cả hạng người ở đây đang nghĩ gì.
Hiệu sách... nó lại bước vào đây và tìm ình góc riêng biệt, với những cuốn ngôn tình vô giá trị... Hừm... nó cầm cuốn dày cộp nhất... bước đến quầy thu ngân trước con mắt đăm đuối của anh chàng quản lí.
- Ba ơi... Ngọc Lan muốn mua kem... ba ơi....
- Cô muốn gì nữa hả? Chả phải ra tòa thì cô là người được hưởng hết sao... À.. Ngọc Lan đợi ba lát....
Nó nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, ánh mắt thoáng chút buồn, đưa tìn nó bước nhanh lại chỗ bé gái và đưa ra cây kem bự và một quả bóng bay.
- Nè em gái nhỏ, của em nè. Ăn ngoan nhé! Và cố gắng cười nhiều để không phải khóc nhé.
- Cảm ơn chị! Chị thật đẹp a...! - Đứa trẻ ngây thơ cầm cây kem, cười rõ tươi với nó
NÓ đứng dậy bước tiếp...
- Vẫn vậy nhỉ?! Giúp chính bản thân mình trong thể xác người khác để tâm hồn họ không phải đau đớn và tổn thương giống em cũng giống như đứa trẻ vừa nãy, Chi Băng.
Khựng lại giây lát.... nó chết lặng quay lại nhìn phía giọng nói phát ra; nó nhìn thẳng phía đối diện. Hắn... lầ hắn... nó cười nửa miệng như thể không quen không biết gì về hắn.
DÒng người qua lại, nó đứng đấy và hắn cũng vậy... Đau đớn làm sao, vì nó làm hắn tổn thương và hắn cũng thế... vòng vo chạy theo vòng cung... Đắng cay đến cõi lòng. NÓ chỉ cười chứ không nói, cười thầm như điên dại. Họ như đứng lặng tại một chỗ cho đến lúc hắn tiến lại gần nó... một lúc, càng rõ hơn, gần hơn...
Nó ngước đôi mắt tro xám kia lên. Ánh mắt phủ đầy mọng nước nhưng long lanh như những hạt pha lê đọng lại. Hắn cười lạnh, và ôm nó ghì chặt vào lòng. Và cố gắng làm cho nó không khóc. Đau đớn nói với thanh âm có độ ấm.
- Hãy nghe anh giải thích, Chi Băng... - Chần chừ giây lát, hắn đánh đấu quyết tâm trong lòng và nói nhỏ. - ANH YÊU EM, HOÀNG NGUYỄN CHI BĂNG!
Gì vậy này? Có nghe thấy không cõi lòng nó... có nghe thấy không cái trái tim rạn nứt và tan vỡ 1 năm qua. Nó sững sờ, đôi mắt mở to tròn long lanh tuyệt đẹp. Nhưng sao lòng lại đầy nỗi tương tư ai oán thế này. Chả lẽ vì mình được nhận lời từ người mà mình sẽ chẳng bao giờ có được.
Đẩy hắn ra xa. Nó lùi lại mấy bước, gượng mặt cúi xuống che đi giọt nước mắt đang lăn dài đau đớn. NÓ nắm chặt hai bàn tay và cố nói ra bằng giọng mạnh mẽ lạnh lùng.
- Yêu?! Yêu là cái gì chứ?! HỪM... Dù anh có giải thích gì đi chăng nữa chúng ta.... VẪN CHỈ LÀ NGƯỜI DƯNG, không hơn không kém! - Nó nhìn về phía hắn với con người mọng nước đang lăn dài kia.
Nó sợ... sợ.. sợ lắm! Đau và đắng lắm, sao có thể tin nổi rằng chính bản thân đang tự lừa dối lòng một cách giả tạo như thế chứ. Một cỗ cảm xúc vô vọng trong nó đang áp đảo khiến cho lòng nó như lửa đốt. Nó đấu tranh tư tưởng trong lòng mà ngoài mặt vẫn lạnh như băng, ra khỏi TTTM nó gạt nước mắt. Trong lòng không vui, lên xe phóng mất hút. Xa xa, có một ánh mắt luôn dõi theo nó không rời.
" Một người con gái thú vị và vô giá "
Còn hắn thì đứng chỏng chơ ở đó... bước lẹ ra ngoài đảo một lượt nhưng không thấy nó, nhặt cuốn tiểu thuyết dưới đất lên; hắn lướt nhìn ' Nếu anh yêu tôi thì đừng giải thích, vì tôi cũng yêu anh '. Hắn cười khổ, nắm chặt cuốn sách trong tay rời bước.
Hắn hiểu rằng dù có nói rõ thì bản thân nó, trái tim nó cũng đau đớn không kém gì hắn. NÓ sợ yêu vậy mà hắn lại không nhận ra. Nó là một đứa con gái yếu đuối mà cứ tỏ vẻ lạnh lùng để người khác khỏi quan tâm nó. Nhưng bản thân nó lại ngòi một một xó để khóc. HẮn thật ngốc, yêu nó mà không hiểu nó. Nhưng hắn luôn cảm nhận được rằng nó yêu hắn sao, nó không nói ra. CHỉ một lời thoi cũng làm hắn thấy mãn nguyện rồi. Chết tiệt...!
Hắn trở về tập đoàn. Làm nốt công việc còn dang dở, nhưng tâm trí hắn cứ để trên mây làm hắn muốn tìm nó để giải tỏa nhưng nghĩ đến gương mặt ngấn lệ của nó khiến hắn tim đau đến rụng rời. NÓ khóc thật là buồn, một sự buồn khiến cho ai cũng phải đau đớn cùng nó. Giơ tấm ảnh nó lên cao và cuốn tiểu thuyết hắn thật không thể ngờ mình lại yêu nhỏ quỷ đó. 1 năm đau đớn với hắn cứ như cả tỷ năm gộp lại chứ chả ít nhưng nó lại thay đổi nhiều đến mức khiến cho lòng người xưa cũng thay đổi theo.
Vẫn vậy... HẮn vò đầu bức tai, nghĩ mãi nghĩ hoài sao không ra cái lí do nào để gặp nó vậy. Chết tiệt... hắn điên mất, cái điên ở đây là điên cuồng bá đạo vì nó. ĐIên đến dại khờ mù quáng; muốn nữ tử nhưng nữ tử lại lảng tránh, muốn tố nga nhưng tố nga lại lạnh lùng; muốn nguyệt hằng nhưng nguyệt hằng lại thờ ơ... khiến cho tâm trí rối bời, lòng khó chịu muốn đâp phá.
Phải làm gì đây? Làm gì để cho trái tim nó thuộc về hắn. Nói lời yêu rồi nhưng bị từ chối một cách lạnh băng thật là buồn cười mà. Giá như quay ngược lại mọi thứ. Trở về 1 năm trước khi hắn ngốc nghếch muốn nói lời yêu nó trong buổi chiều tà đầy gió và nắng. Nhưng điều đó mãi chỉ là quá khứ u uất và ám muội mà thôi.
Cái kí ức đã chết trôi theo dòng thời gian....
Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng - Nhím Lùn