Người mà cố gắng rồi thất bại vẫn tốt hơn nhiều so với người không cố gắng gì cả và thành công.

Lloyd James

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhím Lùn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 437 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18: 1 Năm 365 Ngày 8760 Giờ 525 600 Phút 31 536 000 Giây, Hắn Đau Khổ! (1)
ã được 1 năm rồi, kể từ khi nó biến mất khỏi cuộc đời hắn. Sự hiện diện của nó với hắn giờ chỉ như làn khói của ngày hôm nào. 1 năm trước nó bỏ đi, khiến cho tim hắn tan vỡ thành trăm mảnh. Hắn đã tự nhủ và đã cố gắng rất nhiều rằng sẽ nói lời yêu với nó. Khi biết nó bỏ đi biệt tích không thèm nói gì với hắn; khi đó hắn đã nghĩ rằng thì ra đứa con gái đó cũng chỉ coi hắn như thứ đồ muốn dùng là dùng muốn vứt là vứt... và hắn chìm vào những đêm thâu cho tới sáng, quanh hắn chỉ là rượu là những giọt lệ vô nghĩa.
Nhưng sự thật lại khác với những gì hắn nghĩ, người con gái một thời hắn yêu lại là loại gái đầu đường xó chợ, cô ta quay về bên anh chỉ vì tiền. CÔ ta cần tiền để nuôi cái bào thai rơi rớt của cô ta bị thằng người yêu cũ bỏ rơi. Cô ta không còn cách nào khác phải quay về bên hắn để có thể vinh hoa phú quý. Nhưng chướng ngại vật là nó, nên cô ta đã cho nó xem hình ảnh hắn và cô ta ngủ với nhau như là minh chứng cho cái bào thai và thiệp đính hôn.
Hắn đã nghe được chính miệng cô ta nói với người yêu mới của cô ta. Hắn đã quá ngu dại, vậy mà lại có thể tự tin rằng mình sẽ không bị lừa nữa. Và cái kết cục là mất nó. Hắn đã ngây dại, cười điên khùng một mình suốt thời gian. Rượu, ảnh và lệ là tất cả những gì hắn có. Kai đã nhiều lần khuyên ngăn và nói chuyện nhưng mọi thứ vẫn là con số 0. Được 2 tháng giải sầu hắn đâm đầu vào công việc mà cha gia phó, làm ngày đêm mặc cho sức khỏe ra sao. Sau 1 năm hắn tốt nghiệp được loại ưu và ra trường làm chủ tịch tập đoàn lớn nhất thế giới.
Hắn luôn luôn xuất hiện trên các mặt báo hàng đầu thế giới và được gọi là Ông Hoàng Kinh Tế. Đẹp trai, khảng khái, lạnh lùng, ngời sáng và quan trọng hơn là thành đạt hắn đã trở thành một giai nhân tuyệt sắc không kém cạnh các minh tinh.
Từng ngày trôi qua dài đằng đẵng, hắn cưỡng ép con tim khép lại khóa chặt không cho nó hé mở dù chỉ một chút. Hắn đã đau khổ một năm ròng rồi, chỉ chờ đợi nó thôi. Không ai khác có thể khiến hắn như thế; hắn chỉ nhìn ảnh nó và cười mỉm trong đau khổ.
- AnH YêU Em, Hoàng Nguyễn Chi Băng!
................................................
" Sân bay Nội Bài, Hà Nội kính chào quý khách; chuyến bay NH - 650 từ Anh sang Việt Nam đã hạ cánh an toàn. "
Từ cửa soát vé, có người con gái xinh đẹp tuyệt trần, kiều diễm và tuyết ái đến vạn nhường. Phong thái của người con gái thật là cao quý biết bao! Cặp kính bản to màu đen được gỡ xuống, khuôn mặt năm xưa thuở nào vẫn sắc hương tuyệt hảo như thế. Chính nó, chính là nó... người con gái đa xra đi khỏi mảnh đất đau đớn này. Nó mặc một chiếc áo crop top chấm bi màu xanh lục, cùng với quần shorts cặp cao, kết hợp với đôi giày slipon và ba lô vải. Mái tóc màu hạt dẻ được ép thẳng, gương mặt thanh thoát không chút son phấn của nó khiến cho nhiều người mê đắm. Nó vẫn vậy chỉ khác là phong thái lãnh đạm, lạnh lùng và tàn khốc. Đôi mắt màu tro vì đeo kính áp tròng. Nó bước lẹ khỏi sân bay và leo lên chiếc siêu xe yêu quý.
Lần này trở về nó theo lệnh anh hai, về giải quyết chi nhánh của tập đoàn ở Hà Nội. Và nó cũng thăm Moon nữa đã hơn một năm nó đã không gặp cô. Không biết giờ cô ra sao rồi, còn Kai nữa? Và rồi là hắn nữa...
Nghĩ đến hắn nó lại buồn, ánh mắt nheo lại vì ngập nước bao phủ quanh con ngươi màu tro kia. Một năm dài, nó đau đớn trong âm thầm, chỉ lặng lẽ nhìn hình ảnh của hắn trên tạp chí và rồi khóc. Nó thấy mình thật ngốc biết mấy! Năm xưa mình chạy trốn tất cả mọi thứ chỉ vì sợ gặp hắn và thấy hắn. Cũng đúng thôi, báo chí đã nói rằng hắn đã có vợ nhưng chưa bao giờ lộ diện.
- HỪ..... - Nó hừ một tiếng mà lòng nặng trĩu cảm giác phiền toái
Hắn có người vợ đẹp, con ngoan thì còn nhớ gì đứa con gái này nữa đâu. Nhưng cũng thấy thật buồn cười làm sao! Nó vu vơ suy nghĩ, gió thổi nhẹ, ở Việt Nam đang là cuối xuân, trời vẫn mát mẻ và dịu êm. 1 năm trời, nó ra đi. Nhưng đổi lại nó lại trở nên nổi tiếng không kém gì hắn. Nó được sếp vào top 5 mĩ nhân nổi tiếng trên màng ảnh thế giới với giọng hát trời phú nổi bật, nó được ví là công chúa của nhạc pop hiện đại. Nó xinh đẹp khuynh nước khuynh thành mà, duyên dáng, đáng yêu nhưng không ai biết về cái tên Chi Băng mà chỉ biết đến cái tên Elizabeth. Cuộc sống của nó êm đềm vậy đó nhưng tương lai đang chờ đợi nó mà...
---------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay nó có một buổi gặp mặt với tập đoàn K.J và gặp chủ tịch tập đoàn mới nhưng lại là một Ông Hoàng Kinh Tế tiềm năng. Nó biết đó là hắn. Nó biết nhưng vẫn phải đi, nó không muốn gặp hắn nhưng nó vẫn phải đi.
Nó mặc bộ crop top zen màu trắng và đen tuyệt đẹp, mái tóc được uốn lọn tuyệt đẹp. Sau một lúc, nó đã dừng lại trước cổng tập đoàn K.J...
Và điều làm nó ngỡ ngàng chính là hắn..... Người đàn ông mặc bộ vest tuyệt đẹp, không phải quá gò bó mà trông thật hào hoa. Hắn đã khác năm xưa rất nhiều, hắn trở nên hào hoa, lịch thiệp và đẹp trai nữa. Nhưng tâm tư nó lại không cho nó mềm lòng. Nó biết yêu là lưu hình ảnh trong trái tim nhưng làm sao xóa được và thấy hắn cũng như thấy lại nỗi đau năm xưa. Cũng kệ thôi vì giờ nó khác rồi mà, người xưa chắc cũng đã hạnh phúc bên người tình
Ngước mặt lên bầu trời nó che đi ánh dương chói lóa kia mà nheo đôi mắt lại, hít một hơi thật dài nghĩ đến nhiều thứ. Gió thoảng qua, cuốn bay mọi thứ.. bắt đầu ngày mới với tư vị mới của cuộc sống...
Nó cứ miễn cưỡng quen dần với con tim đã biến dạng này, trái tim cô đơn và nhơ bẩn trôi nổi trong khoảng không trắng xóa. Góc phố chỉ còn lại nỗi buồn nhẹ nhàng vây quanh. Những hình ảnh của nó và hắn đang tìm kiếm giờ đây dẫu không có cùng quang cảnh. Mỗi người mỗi nơi, cô đơn và lạnh lẽo...
Dừng lại ở đây thôi...!
Gió rồi cũng ngừng thổi
Mây rồi cũng sẽ ngừng trôi
Chỉ còn nỗi tuyệt vọng và nước mắt....
Nó và hắn....
Một người với một ta
Có vui vẻ khi xa nhau
Đau nhưng Hạnh Phúc
Khóc nhưng lại Cười
BIết đâu là là thật là giả
Hay chỉ là hai ta đang cùng xa nhau
Cũng biết rằng giờ đây hắn sẽ không hiểu cho nó, nhưng cảm xúc của 1 năm mà nó cảm nhận là yêu thứ, tình cảm mà nó sợ hãi những cũng nâng niu trân quý. Buồn biết bao khi hắn lại không một lần bận tâm xem nó ở đâu. Nghĩ đến mà đau nhói.
Còn hắn, ngoài mặt là công việc; nhưng tâm trí cứ luẩn quẩn với hình ảnh của nó. Khi bước vào đại sảnh hắn thấy một người con gái tuyệt đẹp như mỹ nhân cổ trang thời xưa, dịu dàng lả lướt như điệp hồ, ánh mắt cửu vĩ. Làn tóc hờ hững được uốn lọn màu hạt dẻ khiến hắn bất giác nhớ đến nó. Linh cảm khiến hắn nghĩ rằng sẽ gặp lại nó nhưng chỉ là sự vô hình trong tưởng tượng của hắn.
- Chi Băng...
Một tiếng dịu êm, nhỏ nhẹ nhưng chất chứa nhớ nhung và đau buồn. Trong con ngươi ( mắt) lạnh lùng kia ánh lên chút nhớ thương muộn màng như mất mát chút gì đó...
Hắn yêu nó... nhưng nó... nó đang ở đâu? Ở đâu cơ chứ?!
Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng - Nhím Lùn