Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhím Lùn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 437 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Con Người Khác
ôm nay, trời mưa tầm tã. Những hạt mưa nặng đang trút xuống con phố kia. Trên đường người người vẫn đang qua lại tấp nập. Gió khẽ thổi qua kẽ lá, mọi thứ đều ẩm ướt khiến ọi thứ trở nên lạnh lẽo, vô hồn. Cả 1 con phố, nhìn từ trên xuống đâu đâu cũng là ô hết đủ sắc màu như vườn hoa đang được gột rửa sau những ngày ấm áp. Sang đông dồi, thu đã qua 1 mùa thu êm đềm, đẹp đẽ. Vương trên mi 1 ai đó, lá rụng cuối phố nhỏ, nhẹ nhàng đâu đây là mùi hoa sương đó. Thật là cô đưn hiu quanh!
Thu cuối dồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong 1 buổi chiều mưa vắng.
Biệt thự Black Roses
- Thưa tiểu thư mọi thứ đã chuyển bị hết dồi. - Quản gia bước vào nói
- Được dồi. Nhớ lời dặn của tôi đấy! - Nó lên tiếng giọng lạnh băng
7.30
Rinh Rong
Lớp 11A1 VIP
- Các em hôm nay chúng ta có thêm 2 bạn mới nữa. - Cô giáo lên tiếng trong khi cái lớp đang ầm ầm như chợ - CẢ LỚP!!!
- VÂNG! - Cả lớp nhìn cô ái ngại
- 2 em vào đi
Từ cửa bước vào là nhỏ và Moon, 2 tụi nó nghe theo lời nó đi học mấy buổi còn nó thì đi Nhật giải quyết chuyện của bang. Hôm nay nhỏ mặc nguyên bộ đồng phục trắng tinh khôi, mái tíc đc búi gọn kẹp thêm chiếc nơ nhỏ nhỏ xinh xinh màu hồng, hôm nay nhỏ lại đeo thêm chiếc kính mắt màu mèo ko  tròng trông rất đáng yêu, đi đôi giày Vans màu hồng thật nhí nhảnh. Moon thì khác, tóc mái được tết kẹp 1 bên trông vô cùng dịu dàng, đi đôi giày bệt màu xanh trắng vô cùng thanh khiết.
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về nhỏ và Moon, có anh mắt trái tim, có ánh mắt ghen tỵ và có cả ánh mắt ngưỡng mộ. Cả lớp lại túm tụm xì xầm to nhỏ, mặc kệ cô giáo trên bảng đang quát tháo.
- Này, mọi người sao nói nhiều thế? Bộ muốn lập chợ ở đây sao, pải nghĩ cho người khác nữ chứ. - Kai bực mình từ nãy tới giờ vì bị phá, anh ta thấy Moon mà mặt bắt đầu đỏ như gấc chả hiểu tại sao.
Moon nhìn về phía Kai mà ánh mắt khó hiểu khiến Kai quay đi chỗ khác ko dám đối diện. Cả lớp nghe thấy vậy cũng tự động im lặng.
- 2 em giới thiệu về mik đi.
- Hi! Mình là Lưu Như Ngọc, gọi là Saphia cũng được nha. - Nhỏ nháy mắt làm mấy chàng rớt hết tim ra ngoài còn Jun thì đỏ mặt gục xuống bàn vì sợ bị phát hiện
- Chào mọi người, tên của mình là Trịnh Ngọc Như Nguyệt, gọi Moon cho thân mật nha! - Nhỏ cười híp mắt lại, khiến cho cả gái lẫn trai đều xao xuyến. Đôi mắt như biết nói biết cười khiến người khác chú ý.
- 2 em ngồi chỗ nào tự chọn nha.
- Vâng - Tụi nó đi xuống hướng về phía cuối
Moon thì đi về phía bàn của Kai, đặt cặp xuống bàn dồi kéo ghế ngồi. Moon lôi trong cặp ra, 1 chiếc ipad... Moon lướt nhẹ trên màn hình cả tá bài toán sơ đồ hiện ra khiến Kai ngồi bên cạnh có phần khó hiểu. Đeo tai bluetooth, nó ấn nhẹ vào màn hình. Từ màn hình hiện lên hình ảnh của nó đang ở Nhật. Cô nhẹ giọng nói
- Tình hình sao dồi vậy? Bà ổn ko thế? - Moon nói dịu dàng
- Ổn. Giúp t về chuyện dữ liệu 1 tiếng rưỡi nữa gặp. - Nó nói dồi cúp luôn
Còn Moon thì lại hí húi làm, mà ko để ý Kai đang nhìn mình đắm đuối.
Còn nhỏ thì tiến về bàn Jun, hắn đang chơi game nhưng cũng tự động lui ra để nhỏ ngồi cùng. Nhỏ thì vô tư ngồi xuống, lôi trong cặp ra nào là bim bim, bánh ngọt đủ các loại, dồi lấy ipod ra nghe nhạc. Nhỏ thì cứ ăn cái này đến cái khác, liên tục như vậy. Jun ngồi bên cạnh nhìn nhỏ ko chớp mắt; nhỏ ăn như nợn con khiến Jun nhìn say mê ko chán. Nhỏ đang ăn thì điện thoại nó rung lên, nhỏ lấy điện thoại thì bắt gặp ánh mắt của Jun đang nhìn mình; nhỏ nhìn Jun ko chớp mắt, nhỏ mỉm cười dồi quay đi ăn tiếp, cầm điện thoại nhỏ nhắn tin cho Jun.
Ring Ring
Jun lướt nhẹ màn hình, nhìn 1 lượt dồi ấn ấn liên tục...
( tg: nói vầy thôi sao... 2 cái người này!!! @@ )
Rinh Rong...
- Moon ơi... Moon à... xuống căn tin ăn gì đi? T đói lắm à?! - Nhỏ xoa xoa bụng ra chừng đói lắm
- Bà thì lúc nào mà chả đói. Trong giờ thì ăn như heo ấy, hết cái này đến cái nọ mà m bảo đói thì ông zời cũng phải xuống lạy m làm thánh. - Moon lắc đầu ngán ngẩm con bạn
- Đi đi...- Nhỏ kéo Moon đi
Còn tụi hắn thấy thế cũng đi theo...
Căn tin trường...
- 1 hamburger, 1 mỳ ý cà bò, 1 xuất bò bít tết koai tây chiên, 1 coca nha. - NHỏ nói với chị nhân viên
- 1 xuất cơm bò Hàn Quốc Cay, 1 chocolate nóng. - Moon nói
- Của 2 em nè.
Tụi nó nhanh cóng lấy đồ dồi đi lên lầu. Đang ăn ngon miệng thì ở bên dưới bắt đầu ồn ào to nhỏ. Tính tọc mạch, tò mò của nhỏ trỗi dậy nhỏ cầm hamburger vừa ăn vừa ngó xem có chuyện gì. Thì ra là đám 3 đại  "mĩ nhân" hôm qua đang gào thét tìm nhỏ và Moon tính sổ.
- Đến dồi đó, Moon ơi! Bà tính sao đây, quân sư đại tài?! - Nhỏ cười dồi ăn mỳ
- Hồ ly vẫy đuôi dồi! Sắp có án mạng. - Moon nói nhẹ nhàng dồi nhấp miệng uống
- Đi xem thôi! Là la lá... hiii - Nhỏ cười dồi kéo Moon xuống dưới.
- 3 CON HỒ LY HÔM QUA ĐÂU? RA ĐÂY!!! - Ả Hằng hét lớn
- Yaaa... Hét gì mà kinh thế?! Loa phóng thanh đài truyền hình chuồng lợn à? Đúng là vô duyên mà.- Nhỏ mỉa mai
- Mày... mày... 4h chiều sau trường tại chỗ đất trống bỏ hoang... ko tới là tụi mày sẽ bị đuổi ra khỏi trường này. - Ả Mai Ly tự kiêu
- Đuổi? Nghe dễ dàng làm sao?! - Moon lạnh giọng nói
- Sợ dồi sao? Nếu sợ sao ko quỳ xuống xin tha mạng kẻo đến lúc đó chị đây ko còn tình người nữa đâu... hahaha - Ả Thanh Như tự mãn cười
- Sợ!!! Nghe bà chị này nói cho em nghe nhé, hồ ly. Từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, Lưu Như Ngọc này chưa bao giờ biết đến từ sợ. Trong từ điển cũng ko có từ đó nữa nhé! Đừng nói là sợ cho dù là chết cũng chả sao. Vì tôi đã chết rất nhiều lần dồi. - Nhỏ cười nửa miệng khinh bỉ
- Mày...
- Nói thì có vẻ nghe hay, ra dáng đàn chị trường này nhưng mà có lẽ mồm miệng to vậy mà gan bé thì coi sao được nhỉ, Nguyễn Hoàng Thanh Như!? - Moon hừ 1 tiếng
- Cứ chờ xem!!!
4.00
- Đến dồi sao?! Nhìn kìa  2 chú thỏ con đáng yêu, đang sợ hãi đến phát run kìa. Hahaha... - Ả Mai Ly mỉa mai
Mấy ả đã đến chờ sẵn còn dẫn theo 1 đám bợm trợn, giang hồ. Nhìn có vẻ tai to mặt lớn nhưng gan cũng bé lắm. Khoảng 500 tên đều mang vũ khí, nào là dao là kiếm. Tất cả học sinh trong trường đều đến hết vì biết tin, tụi nó bị tam đại "mỹ nhân" đánh. Tụi hắn cũng tới để xem kịch hay.
- Phải tới chứ. Mà nè sao mà cười tươi thế, tý nữa lại khóc thì thật là ko hay tẹo nào nha! - Nhỏ cười giễu cợt ả
- Tụi bây xông lên cho tao! - Ả Hằng hét lớn
Tất cả 500 tên xông đến chỗ tụi nó, nhỏ và Moon thong thả nhìn mấy tên ngu xuẩn ko tự lượng sức mình. Nhỏ búng tay ra hiệu, từ đâu xuất hiện 1000 người mặc bộ đen xuất hiện, đứng trước nhỏ và Moon cúi chào rất cung kính.
- Của mọi người đó! - Moon nói lạnh lùng
- Vâng thưa chủ nhân!
Và thế là sau 15' chiến đâu nhẹ nhàng thì 500 tên kia đã nằm như ngả rạ, ko ai nhúc nhích nổi. Mọi người bàng hoàng trước cảnh tượng này, ai nấy cũng há hốc mồm nhìn.
- Mày... mày... chết đi! -Ả Mai ly cầm dao tiến tơi snhor định đâm nhưng....
BỐP!
- Ý! Đi đứng cẩn thận chứ sao lại cầm dao đi lại như thế, nguy hiểm lắm đó! - NHỏ cười cợt nhìn ả ngã xuống
- Cẩn thận, Như Ngọc! - JUn hét toáng lên
Từ đằng sau nhỏ, ả Hằng đang hùng hổ cầm dao định đâm nhỏ; Moon đnag bận đối phó với ả Thanh Như quỷ quyệt ko kịp trở tay giúp nhỏ bỗng...
BỐP!
KENG
RẦM
- Hự... - Ả HẰng ngã xuống ôm bụng
- Thật liều lĩnh! - Nó nói ngắn gọn
- Snow, mày về lúc nào thế? - Nhỏ mừng như vớ được vàng
- Mới về. - Nó ko thèm để ý mà đang bận đối phó với ả Mai Ly và ả Hằng cùng 1 lúc. Nó nhảy lên dồi lại tiếp đất cứ như vậy nhẹ nhàng lướt nhanh như gió. Trông rất điệu nghệ
HẮn đã nhìn thấy nó, khóe miệng tạo thành vòng cung tuyệt đẹp nhìn về nó. Trong lòng vui sướng khó tả.
RẦM
Nó đã tung 1 cước thẳng vào mặt ả HẰng và dùng roi quật thẳng  vfao chân ả Mai Ly; lực quật và đá của nó quá mạnh khiến 2 ả bị văng ra xa, 1 ả thì ôm chân khóc 1 ả thì năm bệt dí xuống ko ngồi dậy đc. CÒn Moon thì làm cho Thanh Nhưu thân tàn ma dại, người ko ra người ma ko ra ma; ả bị thuốc độc của Moon hủy hoại nhan sắc mà cũng trở nên điên loạn.
Nó tiế lại gần ả Hằng đang nằm dưới đất ánh mắt sợ hãi nhìn nó
- Đây là cái giá của cô khi ko nghe lời cảnh báo của tôi. - Nó nói dồi búng tay ra hiệu xử lý tất cả 500 tên kia - giết sạch ko sót 1 ai. - Nói dồi nó bỏ đi
Tất cả đều cháy rụi, dồi thành tro tàn. Tất cả những người chứng kiến đều thấy hãi hùng và ngạc nhiên về tụi nó.
Một ngày nữa lại trôi đi như thế, có sợ hãi, có chết chóc, có nước mắt, có thú vị và xen lẫn là sự nở rộ. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây? Hãy đón xem...
Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng - Nhím Lùn