Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Tác giả: Nhím Lùn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 437 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8: Lương Duyên Cái Quái Gì! Có Mà Ác Duyên Thì Có, Đồ Tồi!
rại trẻ mồ côi Nắng Mai
- Con xin lỗi vì lâu dồi k quay lại thăm mấy đứa! Tuyết Tuyết sao dồi? - Nó nhẹ nhàng nói khác hẳn với tính cách thường ngày.
- Tuyết, nó vẫn vậy! Vẫn cố gắng học hành chăm chỉ để đc như con. Nó thì lúc nào cx lấy con làm gương mog 1 ngày đc như cháu. Nhg bệnh thì vẫn k có gì tiến triển cả. - Sư cô nghẹn ngào nói
- Ở đây đã k còn ở đc nữa, con sẽ giúp mọi người còn về bệnh của Tuyết con sẽ đưa nó đi điều trị sớm để tránh về sau. Con sẽ thiết kế để xây trại khang trang hơn - Nó cười nhẹ nhìn tụi trẻ chạy nô đùa
- Băng, con đâu cần pải làm vì cái trại nghèo nàn nàu đâu, tiểu thư cao quý như con sao lại quan tâm tới cái trại này chứ! - Sư cô nhìn nó
- Con k quan tâm đâu, với lại con làm vì tụi nhỏ vì sư cô. Tiểu thư cao quý con cx k thèm, có gia đình vẫn hạnh phúc hơn mà, sư cô có thấy đúng k? - Nó đứng dậy lại gần đám trẻ.
- Băng à...
- Thôi con về đây, con tới đây hôm nay để đưa ít quần áo vì sắp sang đông dồi mà. Và đồ chơi, sách vở cho học kỳ tới của tụi nhỏ, con đã mua cặp mới, bàn học, ti vi và 1 số thứ cần thiết cho trại trẻ của mik cho cả sư cô cx có nữa. Con sẽ bảo người mag đến ngay thôi. Còn về chuyện sửa sang lại ngôi nhà này con sẽ về làm ngay cho, sư cô và mọi người đừng lo. - Nó cười dồi chào tạm biệt tụi trẻ, nó đi ra xe dồi phóng mất.
Hắn đã nghe thấy hết, nhìn thấy hết những gì nó làm. Hắn nghĩ ngợi 1 lúc dồi quyết định lên xe trở về nhà lun. Có lẽ hắn lại lên kế hoạch gì đây, có lẽ là bất ngờ cho nó cx nên!
Nó trở về nhà, nó để xe vào gara dồi bước vào nhà. Nó đang rất mệt mỏi và muốn ngủ, k muốn 1 ai làm phiền nó cả.
- Thưa cô chủ, có lão gia... lão gia tới ạ! - Ông quản gia chạy lại về phía nó, gương mặt thất thần
- Lão gia??? Cái gì ông ta ở đây làm gì, ai cho các người mở cửa cho ông ta vào. Hả? - Nó đang lơ mơ thì 1 tin đập ngay trúng sự tổn thương của nó, nó tức giận trong lòng.
- Dạ thưa, lão gia nằng nặng đòi đợi cô chủ, chúng tôi là người làm k có quyền cãi lệnh ạ. - Quản gia lo lắng
- Dồi, ông lui xuống đi! Tý nữa mag cà phê lên phòng tôi. - Nó phẩy tay dồi bước vào nhà
Nó bước vào trong, đập ngay vào mắt nó là hình ảnh người đàn ông đã bỏ rơi mẹ nó đang ngồi cạnh mù đàn bà hồ ly và đứa con gái hoang đó nữa, đang ngòi trong nhà nó. Hình ảnh thật là kinh tởm với nó, nó dùng ánh mắt lạnh lẽo cô độc nhất từ trc đến h nhìn về phía họ. Nó nhẹ nhàng bước đến, nhìn họ thật vô tư khi ở nhà vậy nhỉ?! Nực cười quá mà!
- Family dentist happy too! ( Gia đình hạnh phúc quá nha! ) - Nó cười lạnh nhìn đám người họ khinh bỉ
- A! Con gái, lâu dồi ba k đc gặp con? Ba nghe tin con mới về nên ba liền tới đây thăm con và cùng với mẹ con và cả em con nữa đó. - Ông ta đứng dậy lại gần nó để ôm nhg...
- Sorry this one is my mother, my sister who is it? But ask him cautious words and behavior behalf. It is true that fake! ( Xin lỗi ai là mẹ tôi vậy, ai là em gái của tôi vậy? Mà xin ông thận trọng lời nói và cách ứng xử dùm. Đúng là giả tạo mà! ) - Nó lùi lại cố ý tránh cái ôm của người đàn ông đó
- Mẹ là mẹ mới của con, con sẽ về sống chung với chúng ta, con gái ngoan! Đây là Nguyễn Hoàng Thanh Như em gái con. Nó cx xinh như con vậy! - Người đàn bà kia tiến lại gần nó, cầm tay nó.
- Shut up! New mom huh? My sister? Where is this place, what she is calling me a Dec daughters, but the line is not enough just to do what my sister. Well cx name or that they add both Royal on also? Ridiculous, so ridiculous! (Câm mồm! Mẹ mới ư? Em gái tôi? Ở đâu ra vậy, bà là cái thá gì gọi tôi là con gái, mà con ranh chưa đủ để đc làm em gái tôi đâu. Hừ tên cx hay đó, thêm cả họ Hoàng vao nữa sao? Nực cười, quá nực cười! ) - Nó hất tay bà ta ra, dồi nhìn thẳng vào bà ta bằng ánh mắt giết người, khiến bà ta sợ hãi
- Mẹ, mẹ... chính con nhỏ đó đánh con ở trường. May k thương tích gì nhìu chứ k nó pải đền mạng đó. - ả Thanh Như hùng hổ đứng dậy chỉ tay vào mặt nó
BỐP
- This little girl she heard this she said to listen offline! 1. If you want to be beaten again, then just loud here; 2.m and get the hell out of this mother m tow both him anymore, the people here are my air pollution alone! ( Này em gái nhỏ nghe bà chị này nói cho nghe nhé! 1. Nếu muốn bị đánh nữa thì cứ lớn tiếng ở đây; 2.M và mẹ m cút ra khỏi đây dắt theo cả ông ta nữa, các người ở đây chỉ ô nhiễm không khí của tôi thôi!) - Nó tát ả 1 cái đau điếng, nhìn thẳng vào nó bằng ánh mắt giết người
- Chi Băng, sao con lại đánh em? Ai cho con làm vậy? - Người đàn ông kia lớn tiếng quát nó
- À... sao tôi lại đánh nó hả? Ai cho tôi cái quyền đó hả?! OK, để tôi nói cho ông biết nhé, tôi đánh nó là vì bản thân tôi vì mẹ và hai. Còn quyền để đánh nó thì tôi có toàn quyền, đừng cho rằng ông đang trong nhà mik. Cái tập đoàn nhà ông thì thật sự nó chả nổi tiếng đc như vẻ bề ngoài đâu nhỉ. - Nó trừng mắt chỉ thẳng tay vào 2 mẹ con mụ ta.
- Con...con...
- Con??? 7 năm chịu đựng trong nỗi mất mát k có cha chỉ có mẹ và hai, thật là nhục nhã. Bạn bè thì khinh miệt đứa trẻ 10t đó k có cha. Hừ! Nực cười thiệt, chịu thiệt thòi để có đc ngày hôm nay là những gì tôi có. Còn đứa con ông nâng niu như vàng ấy lại sống trong hưởng lạc trời biển k biết trời cao đất dày gì cả, vênh váo đi khắp nơi khoe mik này nọ. Để tôi nhắc lại, dù có chết đi chăng nữa bà và nó cx đừng hòng bước chân vào cửa nhà họ Hoàng. Còn ông ta cx k còn là cha của tôi! Nói như vậy mấy người đã hỉu dồi chứ!? - Nó cười nửa miệng khinh thường bọn họ. - Quản gia Giang, tiễn khách!
Nó bước nhẹ lên phòng, k thèm quay lại chào người mà nó từng gọi là cha, còn 2 mẹ con mụ ta tức xì khói, cứng họng k ns thành lời. Người đàn ông kia thì cúi đầu, sự hối hận của ông ấy đang dâng lên nhìu lắm. " Băng, ba xin lỗi! "
Sáng sớm hôm sau...
Trường Royal silver
Lớp 11A1 VIP
- Chào các em, các em mở vở trang 30 chúng ta bắt dầu tiết toán nào! - Ông thầy trên bảng lèm bèm nói
Trong lúc tiết học diễn ra thì Jun ngồi bàn bên kia đang chơi điện tử, Kai thì nghe nhạc; 2 người đó chả đả động tới việc học và cả ông thành cx k dám ngó ngàng gì đến 2 người họ.
CÒn về phía bàn của hắn thì nó đang gục xuống bàn ngủ, hắn thì cứ nhìn nó từ lúc bắt đầu tiết học, hắn chỉ có 1 việc duy nhất là nghịch tóc nó cho vui, còn nó cx kệ hắn muốn làm gì thì làm nhg để yên nó ngủ là đc. Nó đang ngủ ngon lành thì....
- Em Băng, em lên giải bài này cho tôi! - Tiếng ông thầy giáo quát lớn khiến nó trong lòng bực mik.
- Băng nè, thầy gọi cô lên kìa! - Hắn lay người nó dậy
- Biết dồi. - Nó đứng dậy bước lên bảng vô tư
Còn cả lớp thì 1 số thành phần đnag cười thầm trong bụng là nó sẽ chết đứng với bài tập quá khó mà, chưa chắc nửa lớp đã giải đc. Còn 1 số khác thì mong ngóng có kịch hay để xm. Nó lướt qua đề bai 1 cách nhanh chóng dồi cầm phấn giải bài, tiếng cạch cọ xát trên bảng, tiếng thì thầm to nhỏ. Chỉ sau 1 hồi nó đã giải nhanh, đúng hơn là 15'36s. Mọi người đều kinh ngạc nhìn nó, ông thầy thì há hốc mồm vì bài này ông ấy giải pải mất 2 tiếng rưỡi mới ra mà nó lại làm nhanh hơn ông ta chỉ trong vài 15'. Nó trở về chỗ ngủ tiếp, chả thèm quan tâm xem hắn đang nhìn nó chằm chằm như thế. Thanh Như quay lại nhìn về phía bàn của nó, ánh mắt tức giận nhìn nó.
" Con nhãi, đừng tưởng như v mà cướp đc hoàng tử đâu nhé, thù này chưa tả xong đâu! "
Rinh Rong!
- Kevin, xuống căn tin đi! - Kai chạy lại bàn hắn đập vai hắn kêu
- OK! - Hắn cười dồi quay qua nó - Nè cô đi chung luôn đi. - Hắn cầm tay nó kéo đi
- Ơ...!!! Buông tay tôi ra! - Nó hơi bất ngờ
- Thằng này có gái lại quên bạn. Chẹp chẹp.... - Jun cười dồi khoác vai Kai xuống căn tin.
Nó và tụi hắn cùng đi xuống căn tin. Hắn kéo tay nó nên mọi ánh đều hướng về nó, có ánh mắt ngjac nhiên, trầm trồ; ánh mắt ghanh tỵ; ánh mắt trái tim cx có nữa. Nó thì khó chịu suốt quãng đường đến căn tin, nó nghiến răng chịu đựng.
" Đau quá! Anh ta làm cái quái gì thế? "
- M đi lấy đồ đi. Mà cô muốn uống gì? - Hắn quay qua nói với nó
- Cappuccino đắng. - Nó nói lạnh dồi đi lên lầu
- Này, con ranh kia! M sao lại dám cùng đi với hotboy của trường hả? - 1 ả lớn tiếng từ trong đám đông đi ra, theo sau là 1 đám lăng xăng, có vẻ đầu gấu ( toàn gái hết)
-... - Nó lơ ả kia luôn, chả thèm bận tâm xem ả nói gì
- Hừ, mặt dày, gan to ha!? - Ả ta cười nham hiểm dồi lấy chiếc cầm quăng xuống sàn nhà - Cặp của m, t thấy chướng mắt quá nên t đã đập hết đồ trong đấy cho nó nhẹ chút xíu ý mà. hahaha...
" Cặp của mik!!!"
Nó thấy cặp của mik bị quăng xuống sàn, nó lại gần chiếc cặp dồi mở ra, bên trong toàn vụn thủy tinh vỡ tan ra. Nó cúi mặt xuống, mặt tối sầm. Còn tụi hắn thì lo lắng cho nó, k biết làm gì đc cho nó cả. Nó thì trầm hẳn xuống, nó cầm lấy những mảnh vụn vỡ lên tay dồi nắm chặt lại. Từ bàn tay nó ứa ra những dòng máu đỏ tươi chảy từng giọt tí tách tí tách rơi trên sàn.
" Vỡ... vỡ hết dồi! Đồ của Tiểu Tuyết vỡ hết dồi "
- Haha... những đứa gan to như m thì sẽ có kết quả như thế đó! - Ả Hằng cười như điên
BỐP
Nó tát ả 1 cái đau điếng, in dấu 5 ngón tay trên mặt ả. NÓ k giữ đc bình tĩnh tiến thẳng đến gần ả, cầm cổ áo ả ném ả xuống sàn, nó lấy chân dẫm lên bụng ả nhìn ả bằng ánh mắt lạnh lùng. Khiến ả hãi hùng, mặt ả sưng bầm cả lên, khóe miệng bật máu. Thanh Như thấy tình thế bất lợi cho Mỹ Hằng, ả liền xông thẳng ra nói
- M dám đánh chị Hằng, m chết dồi
- Con này láo dám đánh chị cả trường này... - Mai Ly chỉ tay thẳng vào mặt nó còn hs xung thì người sợ hãi người thì thầm to nhỏ k dám xen vào.
- 1 đứa con hoang, 1 đứa qua đường rẻ mạt mà cx lên tiếng sao?! Nực cười - Nó nói bằng giọng lạnh băng, âm vực dưới cả âm ngàn độ C mới đúng
- Cái gì? Con nhãi... - Thanh Như giơ tay định tát nó
RẮC
BỐP
- Bàn tay bẩn thỉu này mà dám động vào Snow sao? Gan to lắm... - Moon nhìn ả khinh bỉ
- M là đứa nào? Mà dám xen vào chuyện của tụi này. - Mai Ly hùng hổ lên tiếng
BỐP
- Dám lớn tiếng ở đây sao? Lâu dồi k gặp lại nhỉ đứa bạn giả tạo, Mai Ly thân mến.- Nhỏ tát ả Mai Ly, cười nửa miệng
- Lưu Như Ngọc??? M... m... - Mai Ly kinh ngạc nhìn nhỏ
RẦM
Nhỏ và Moon đạp 2 ả kia bay thẳng vào tường, "1 nụ hôn tuyệt đẹp" đã đc ban tặng cho 2 ả.
- Chưa thấy quan tài chưa đủ lệ mà! - Moon hừ 1 tiếng dồi quay qua nó xem nó có sao k
- BIẾN NGAY! - Nhỏ gằn giọng
- Tụi m cứ chờ đấy mà xem, t sẽ cho tụi m biết tay! - Ả Hằng dù đã chạy khỏi căn tin nhg vẫn mạnh mồm dọa nạt
Tất cả tản ra hết, tụi nó và tụi hắn đi lên trên lầu, Moon lôi trong cặp ra họp cứu thương băng bó vết thương cho nó.
- Về dồi cơ đấy! Sớm ghê ha. - Nó nhẹ giọng lên tiếng
- Đương nhiên dồi, nhiệm vụ của Tân Nữ Hoàng Anh mà! - Nhỏ nói mà k để ý có 3 cái dấu hỏi chấm to đùng đang ở ngay cạnh tụi nó
- TÂN NỮ HOÀNG ANH!??? - Tụi hắn đồng thanh
- Chi Băng là nữ hoàng ANh trong tg lai, cx là chủ tịch của tập đoàn lớn nhất TG ngang ngửa với tập đoàn nhà em đó Khánh. Là cháu gái của 2 nhà tài phiệt lớn nhất TG. - Ken bước lại gần chỗ chúng nó
- Anh Bảo! - Jun ngạc nhiên
- Ken là anh hai của Snow cx từng là King của nc Anh! - Moon lên tiếng
- Vậy á? K ngờ đó! - Jun trầm ngâm
- Có gì đâu mà k ngờ đc, chuyện dễ hiểu thôi mà. - Nhỏ cắt ngang lời ns của Jun
- Này, cô người ta k hiểu mới vậy. Cô cấm à? - Jun bức xúc phản bác
- Ò, tôi cấm đó. Anh định làm gì? - Nhỏ ương bướng đáp lại
- Cô.... - Jun cứng họng
- Cô gì mà cô tôi chưa già đâu... - Nhỏ tức giận
- Cô / Anh... - Đồng thanh tập 1
- Lương duyên trời định đây mà! -Moon nói dồi cười
- Cái gì? - Đồng thanh tập 2
- Sao anh/cô cứ nói theo tôi thế? - Đồng thanh tập 3
- Duyên phận hay nhỉ. - Kai đùa cợt
- LƯƠNG DUYÊN CÁI QUÁI GÌ! CÓ MÀ ÁC DUYÊN THÌ CÓ, ĐỒ TỒI!
Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng Tam Đại Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng - Nhím Lùn