You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 155: Chính Tà (3)
iễu Yên Nương nói:
“Tiêm Tiêm cô nương đáp ứng gặp Long công tử, chỉ có điều…”
Bà ta nhìn Cao Quang Viễn nói:
“Có điều cô ấy nói chỉ cho một mình Long công tử đi vào.”
Cao Quang Viễn cười nói:
“Không ngờ được Cốc Tiêm Tiêm còn rất ra vẻ.”
Liễu Yên Nương giỏi về sát ngôn quan sắc, rất sợ Cao Quang Viễn giận chó đánh mèo với bà ấy, liền giọng nói:
“Yên Nương lặp tức gọi hồng bài cô nương của Tiên Vũ lâu tới tiếp Cao đại nhân.”
Cao Quang Viễn cười lắc lắc nói:
“Ngươi pha cho ta một bình trà ngon là được, ta ở chỗ này đợi công tử.”
Liễu Yên Nương nhìn qua ta, trong ánh mắt toát ra vẻ kính nể, người có thể khiến cho Cao Quang Viễn kiên trì chờ đợi đương nhiên sẽ không phải là nhân vật bình thường gì rồi, một người đàn bà giỏi về phỏng đoán thân phận khách nhân, nghĩ đến đã đoán được địa vị của ta.
Liễu Yên Nương đích thân dẫn đường cho ta, hậu viện Tiên Vũ lâu bố trí cực kỳ lịch sự tao nhã, bên trong vườn tử trúc thành hàng, cỏ xanh mọc dày như đệm, mặc dù vẫn đang là đầu mùa xuân nhưng ở đây đã là một mảnh xuân ý dạt dào.
Ở giữa Hoa viên có một tảng đá Thái Hồ(2) rất tinh xảo, dưới tảng đá có một hồ nước sâu rộng, bên trong có mấy loài cá chép năm màu rực rỡ đang bơi lội qua lại vòng quanh đá Thái Hồ, phần cuối của con đường phía trước hiện ra một góc tiểu lâu, hiên đỏ ngói xanh, thấp thoáng trong rừng cây tùng khiến người ta sinh ra cảm giác cảnh đẹp ý vui.
(2): đá Thái Hồ (loại đá ở Thái Hồ tinh Giang Tô, Trung Quốc, thường dùng làm hòn non bộ)
Liễu Yên Nương nói:
“Tiêm Tiêm cô nương mặc dù đã là người tự do, nhưng trong Yên đô cô ấy cũng không có người thân cho nên tạm thời vẫn ở lại chỗ ta.”
Ta gật đầu, trong khi nói chuyện đã đi tới tiểu lâu phía trước, có hai nha hoàn mặc váy ngắn màu vàng ý cười dịu dàng đang đứng hầu ở trước cửa, dung mạo của hai cô gái thanh lệ, hoàn toàn bất đồng so với mấy tiểu tỳ vừa rồi ta gặp ở Tiên Vũ lâu, trên người tìm không được bất cứ một chút mùi phong trần nào.
Liễu Yên Nương nói:
“Long công tử, ta chỉ có thể đưa đên nơi đây thôi, Tiêm Tiêm cô nương đang ở phía trên chờ ngài đó.”
Trên mặt bà ta lộ ra một dáng cười có phần ái muội, trong lòng của bà ta nhất định là đã đánh đồng ta như các khách làng chơi khác.
Ta âm thầm buồn cười, lần này là vì muốn đẩy lùi đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái chứ chưa bao giờ từng có lý do chơi gái đường hoàng như vậy.
Đi tới tầng ba của lầu các, có một thị nữ dáng dong dỏng cao đưa ngón tay chỉ vào phía sau màn che, ta hướng nàng cười cười, thị nữ kia cực kỳ xấu hổ, mắc cỡ mặt đỏ bừng, cúi đầu xuống, trông rất là khả ái.
Đi vào phía trong ta thấy một thiếu nữ đang quay người lại ngồi dựa vào lan can, nhìn phong cảnh bên trong hoa viên ở phía xa, mái tóc đen dài như như thác nước chảy xuôi xuống hai vai đầy đường cong mềm mại của nàng, chiếc quần dài màu hồng nhạt tô điểm thêm cạp váy màu trắng, mơ hồ có thể thấy được từng đường cong là lướt trên thân thể nàng, loại màu sắc mông lung mà dịu dàng khiến cho toàn bộ bóng lưng của nàng trở nên mềm mại khác thường, trên chiếc cổ thon dài trăng nõn càng phát ra lực mê hoặc trí mạng đến người thưởng thức.
Khóe môi ta nổi lên một tia mỉm cười, từ vị trí của nàng có thể thấy rõ toàn cảnh ở hoa viên, xem ra nàng ta đã quan sát ta khá lâu rồi.
Cốc Tiêm Tiêm cũng không xoay người, nhẹ giọng nói:
“Điện hạ nếu đã tới đây vì sao còn muốn giấu diếm thân phận của bản thân mình?”
Giọng nói của nàng giống như hoàng oanh xuất cốc, cực kỳ êm tai, cực kỳ thuỳ mị. Cô gái này quả nhiên không tầm thường, chỉ câu nói đầu tiên đã nhân tiện vạch trần thân phận của ta.
Ta cười nói:
“Tiêm Tiêm cô nương đã từng gặp ta rồi sao?”
Cốc Tiêm Tiêm thản nhiên nói:
“Cao Quang Viễn quyền khuynh triều dã, mặc dù là Yên vương Lý Quốc Thái hắn cũng sẽ không để vào mắt, người có thể làm cho Cao Quang Viễn tự mình cùng đi đến đây chỉ có thái tử Long Dận Không của đại Khang, một vấn đề đơn giản như vậy thì bất cứ người nào cũng có thể nghĩ đến.”
Nàng chậm rãi xoay người lại, mặc dù ta cũng đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị khí chất của nàng làm cho kinh ngạc. Cốc Tiêm Tiêm chân chính hấp dẫn ta chính là khí chất của nàng, trên khuôn mặt là hai loại cảm giác thanh thuần cùng quyến rũ tuyệt nhiên bất đồng, ta chưa bao giờ trên một người con gái nào có thể thấy được cảm giác thống nhất hài hòa đến vậy, Cốc Tiêm Tiêm hoàn toàn là một ngoại lệ.
Cốc Tiêm Tiêm mỉm cười nói:
“Trên mặt Tiêm Tiêm lẽ nào có gì khác thường sao? Hay là dung mạo thô bỉ của ta đã làm thái tử phải sợ hãi?”
Ta ha hả cười nói:
“Dận Không từ lâu đã làm tốt chuẩn bị kinh diễm, nhưng mà vẫn không có nghĩ đến dung mạo của Tiêm Tiêm cô nương lại khuynh quốc khuynh thành đến vậy.”
Ta không chút khách khí ngồi xuống đối diện với Cốc Tiêm Tiêm, có đôi khi đối mặt với một phụ nữ xinh đẹp cũng yêu cầu dũng khí, tuyệt đại đa số đàn ông đều không có được tố chất tâm lý như của ta, mà loại dũng khí này vừa vặn là một trong các nguyên nhân ta hấp dẫn rất nhiều mỹ nữ.
Cốc Tiêm Tiêm mỉm cười nói:
“Thái tử rất biết làm cho phụ nữ hài lòng, khó trách người khác đều nói mỹ nữ trong thiên hạ đều bị thái tử điện hạ một lưới bắt hết.”
Ta cười nói:
“Tiêm Tiêm cô nương đã chuẩn bị hết những lời này rồi sao?”
Cốc Tiêm Tiêm thản nhiên nói:
“Tiêm Tiêm hiện tại đã là thân tự do, những lời này của thái tử ta có nên hiểu là đang trêu chọc hay không đây?”
Cốc Tiêm Tiêm nói:
“Thái tử có mục đích gì cứ việc nói thẳng đi.”
Ta thật không ngờ Cốc Tiêm Tiêm là một phụ nữ thông minh như thế, khi nói chuyện với dạng phụ nữ như thế này luôn luôn tiết kiệm được không ít hơi sức.
Ta cũng không trực tiếp rõ mục đích đến đây, cười hỏi:
“Nếu Tiêm Tiêm cô nương đã dễ dàng đoán được thân phận của ta, chắc hẳn cũng đoán được ý đồ ta đến đây, không bằng cô nói ra nghe thử xem.”
Cốc Tiêm Tiêm nhìn như vô ý ôm lấy mái tóc bị gió thổi phất phơ, tay áo dài theo động tác tuột xuống lộ ra cánh tay trắng ngần, trong lòng ta không khỏi hơi kinh hoàng, nếu có thể hưởng thụ được thân thể trong suốt đó của nàng thì là một chuyện hạnh phúc cỡ nào đây.
Cốc Tiêm Tiêm nhẹ giọng nói:
“Tiêm Tiêm chỉ là một người con gái bình thường, xuất thân chỉ là một ca kỹ, bên người thái tử mỹ nữ đông đảo, hẳn là sẽ không đặc biệt đến vì Tiêm Tiêm đấy chứ.”
Ta chẳng đáp chẳng rằng chỉ gật đầu.
Cốc Tiêm Tiêm nói:
“Đại quân của Khang quốc đã đến Yên đô, Yên quốc mặc dù tân vương đăng cơ, thế nhưng quốc gia này từ lâu đã chỉ là tôn tại trên danh nghĩa, nêu nói theo cách khác, Yên đô cơ bản trên thực tế đã là vật nằm trong tay thái tử rồi.”
Ta nở nụ cười.
Côc Tiêm Tiêm nói:
“Nghe nói Hạ Hầu Nộ Thái suất lĩnh mười vạn đại quân từ biên cảnh nước Hàn trở về, đang gươm ngựa sẵn sàng chuẩn bị tiến đánh Yên đô, nếu Tiêm Tiêm không có đoán sai, thái tử chắc hẳn đến vì chuyện này phải không.”
Ta gật đầu nói:
“Tiêm Tiêm cô nương nói không sai, Dận Không chính là đến vì chuyện này.”
Anh mắt Cốc Tiêm Tiêm chuyển sang lạnh nhạt nói:
“Công phu tình báo của thái tử quả nhiên xuất sắc, tuy nhiên đáng tiếc là Tiêm Tiêm không có lý do trợ giúp ngài.”
Ta mỉm cười nói:
“Làm thế nào Tiêm Tiêm cô nương mới nguyện ý trợ giúp ta đây, nếu có điều kiện gì thì cứ việc nói rõ với Dận Không.”
Cốc Tiêm Tiêm thở dài nói:
“Chắc hẳn ngài đã tra ra Hạ Hầu Nộ Thái chính là cha ruột của ta, muốn lợi dụng cảm tình của ông ấy đối với ta để mà thuyết phục ông quy thuận.”
Ta thẳng thắn thành khẩn nói:
“Dận Không quả thực là có suy nghĩ như vậy.”
Cốc Tiêm Tiêm nói:
“Ngài có biết người trên đời này ta hận nhất là ai hay không?”
Nàng lớn tiếng nói:
“Trên đời này người ta hận nhất chính là Hạ Hầu Nộ Thái, nếu không phải ông ta bội bạc, mẫu thân ta sẽ không bị buồn bực mà chết, vậy thì sự sống chết của ông ấy cùng ta có quan hệ gì?”
Nàng ngưng mắt nhìn ta nói:
“Ta là người Yên quốc, là ngươi một tay tạo thành Yên quốc có cục diện như hôm nay, Tiêm Tiêm trên thực tế đã là người mất nước, ngươi nghĩ rằng ta sẽ trợ giúp ngươi đi thuyết phục cừu nhân sao? Chiến tranh giữa các ngươi thì có quan hệ gì với ta chứ, các ngươi cứ liều mạng ngươi chết ta sông, biết đâu trong lòng ta sẽ càng thêm vui vẻ hơn?”
Ta nở nụ cười:
“Trong lòng Tiêm Tiêm cô nương hình như cũng không phải nghĩ đến như vậy mà đúng không?”
Cốc Tiêm Tiêm hơi nhếch lông mày, hỏi:
“Ngươi sao lại có thể biết được trong lòng ta?”
Ta cười nói:
“Dận Không mặc dù nhìn không thấu tâm sự của Tiêm Tiêm cô nương, thế nhưng ta biết, Tiêm Tiêm cô nương nếu thực sự ôm ý nghĩ như vậy thì căn bản sẽ không gặp ta, nêu cô bằng lòng gặp một cừu nhân làm cho cô mất nước, sợ rằng không chỉ đơn giản là xuất phát từ hiếu kỳ đâu. Tiêm Tiêm cô nương có thể là đang quan tâm đên Hạ Hầu tướng quân, có thể là đối với long Dận Không ta ôm hứng thú gì đó không tầm thường.”
Cốc Tiêm Tiêm cười nói:
“Thái tử hình như rất có lòng tin thì phải, chưa hẳn mỗi một người con gái đều sẽ có cảm mến đối với ngài đâu.”
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi