Worrying does not empty tomorrow of its troubles. It empties today of its strength.

Corrie Ten Boom

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 152: Cướp Người Yêu (2)
a đã có cao thủ giỏi về bố trí cơ quan như Gia Cát Tiểu Liên. Bây giờ lại có cao thủ quật mộ như Liên Việt đầu nhập, một khi có được Mâu thị bảo tàng đồ, chuyện vào trong đó chắc là sẽ dễ dàng.
Tất cả mọi chuyện diễn ra theo đúng như kế hoạch của ta và Cao Quang Viễn, mặc dù Lý Mộ Vũ biết có khả năng nhận ra thân phận thực sự của ta, thế nhưng hắn vẫn chưa có gì hành động, Hoàn Tiểu Trác cũng không nghe theo lời khuyên của ta, vẫn ở lại Yên đô.
Căn cứ theo tín tức của thủ hạ truyền tới, Tiêu Trấn Kỳ đã bố trí tám vạn đại quân ở biên giới Khang – Yên, một khi phát sinh biến cố, tám vạn đại quân này sẽ lập tức xông vào trong biên giới Yên quốc.
“Chỉ cần đoạt được vương vị, ta sẽ mở rộng biên cảnh môn hộ, để cho thái tử lấy danh nghĩa hợp lực đánh Hàn tiến quân vào bên trong.”
Cao Quang Viễn thấp giọng nói.
Ta gật đầu nói:
“Binh lực ở phía bắc của Yên quốc còn lại bao nhiêu?”
Cao Quang Viễn nói:
“Hiện tại trọng binh của Yên quốc toàn bộ đã tập trung ở biên cảnh.”
Hắn chỉ hướng ví trí của Lang Yên thành trên bản đồ, nói:
“Hạ Hầu Nộ Thái hiện tại suất lĩnh mười hai vạn người cố thủ ở Lang Yên thành, mười hai vạn người này chiếm một nửa binh lực của Yên quốc. Lang Yên Thành cách Yên đô cũng khá xa, nếu như đi liên tục cả ngày lẫn đêm cũng phải mất tới sáu ngày, nói cách khách bọn họ muốn nghe được tin phản loạn cũng phải mất sáu ngày.”
Ta mỉm cười nói:
“Sáu ngày này, chúng ta đã ổn định được thế cục.”
Cao Quang Viễn nói:
“Không sai! Cung biến thành công, đại quân của thái tử lập tức tiến vào trong Yên quốc, ta sẽ cho Hạ Hầu Nộ Thái cái tội danh mưu nghịch.”
Ta nhíu mày nói:
“Xem ra trận chiến với Hạ Hậu Nộ Thái sẽ khó tránh khỏi.”
Cao Quang Viễn nói:
“Hắn tuy rằng có tới mười hai vạn binh lực, thế nhưng cũng không đáng sợ, những binh lính này đã tiêu hao hết sức lực vì đối kháng với nước Hàn, hiện giờ uể oải tới cực điểm.”
Ta tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Cao Quang Viễn nói:
“Thánh chỉ đã chuẩn bị xong, ta sẽ an bài Cao Hàm tới biên cảnh đón đại quân của thái tử, cùng với ba vạn quân của ta tạo thành lực lượng chủ yếu chống lại Hạ Hầu Nộ Thái.”
Lúc này ngoài cửa có người thông báo:
“Cao tướng quốc đại nhân, trong cung có người tới.”
Ta và Cao Quang Viễn liếc mắt nhìn nhau, đi ra khỏi thư phòng.
Người tới là Yến cung tổng quản Lý công công, hắn còn mang theo hai cung nữ và một vị bà đỡ. Trong lòng ta lập tức hiểu rõ mục đích của họ tới đây, trước khi đại hôn bà đỡ phải nghiệm thân cho công chúa.
Cao Quang Viễn và Lý công công có quen biết, tiến lên chắp tay hành lễ nói:
“Hóa ra là Lý công công, có chuyện gì cần phải lão nhân gia tự thân tới vậy?”
Lý công công cười nói:
“Lão nô cũng cũng chỉ làm việc cho đại vương.”
Hắn chỉ chỉ bà đỡ phía sau nói:
“Triệu bà bà cùng với mấy người này tới nghiệm thân cho công chúa.”
Cao Quang Viễn nói:
“Ta lập tức đi thông báo cho công chúa!”
Ta lạnh nhạt nói:
“Chuyện này giao cho ta đi, ta dẫn Triệu bà bà và bọn họ tới đó.”
Lý công công nhìn ta, thần tình có vẻ có chút phức tạp.
Cao Quang Viễn mỉm cười nói:
“Như vậy rất tốt, làm phiền Tiêu tướng quân.”
Đi tới gian phòng mà A Y Cổ Lệ ở, ta bảo Triệu bà bà đợi chút, đi vào trước hướng A Y Cổ Lệ thông báo chuyện này, vừa đi vào bên trong phòng, A Y Cổ Lệ liền lao tới ôm chặt lấy ta, nói:
“Long đại ca, huynh thực độc ác... hai ngày rồi mà không tới thăm muội?”
Nhìn người ngọc lệ rơi đầy mặt, ta thực sự không đành lòng, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh đào của nàng nói:
“Hiện giờ đang ở trong phủ của Cao Quang Viễn, mọi ánh mắt đều tập trung vào chúng ta, ta đương nhiên phải giữ ý một chút.”
A Y Cổ Lệ khép đầu vào ngực ta, nói:
“Ngày mai là ngày muội vào cung, nếu như chuyện thất bại...”
Ta ngăn cản nàng nói tiếp, thấp giọng nói:
“Trong cung có mấy người tới nghiệm thân cho nàng đó.”
A Y Cổ Lệ tiếu đỏ mặt, nhẹ giọng nói:
“Huynh bảo họ vào đi.”
Ta đi ra ngoài bảo bọn Triệu bà bà đi vào, còn mình thì đi ra ngoài đợi, một lát sau, đã thấy Triệu bà bà cười tủm tỉm mang theo hai cung nữ xuất hiện, chắc là kết quả làm họ thỏa mãn.
Triệu bà bà nói:
“Tiêu tướng quân, tướng quân cần phải bảo vệ tốt sự an nguy của công chúa, ngày mai là ngày đại hôn chớ để xảy ra điều gì sai lầm.”
Quyền lực của bà đỡ ở trong cung có khi còn cao hơn cả thái y, các nàng thường là đối tượng để các cung nữ muốn có được sự sủng ái của đế vương lấy lòng.
Ta gật đầu, tiễn họ ra ngoài đại môn.
Cao Quang Viễn và Lý công công chuyện trò vui vẻ đi tới, xem quan hệ của hai người đúng là không tầm thường, đợi cho đám người này rời đi, Cao Quang Viễn mới thấp giọng nói:
“Tiêu tướng quân mời đi theo ta.”
Ta thấy sắc mặt của hắn ngưng trọng, nghĩ là có chuyện gì trọng yếu, cho nên đi theo hắn.
Đi vào thư phòng, Cao Quang Viễn khép cửa, bỗng nhiên quỳ gối trước mặt ta.
Ta cuống quít nói:
“Cao tướng quốc, đây là ý gì?”
Ta đưa tay muốn nâng hắn dậy, Cao Quang Viễn lại cố ý không đứng.
Cao Quang Viễn thấp giọng nói:
“Thái tử điện hạ, xin thứ cho Quang Viễn có mắt không tròng, không đón tiếp chu đáo.”
Lúc này ta mới biết Cao Quang Viễn đã khám phá ra thân phận của ta, nhưng ta vẫn không thừa nhận, nói:
“Cao tướng quốc sao lại nói ra lời ấy, tại hạ là Tiêu Tín!”
Cao Quang Viễn thấp giọng nói:
“Thái tử không cần giấu diếm Quang Viễn, Lý Mộ Vũ đã đem thân phận của người nói cho Yên Vương, đại hôn ngày mai bọn họ sẽ hạ thủ với người.”
Trong lòng ta ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới vừa rồi Cao Quang viễn và Lý công công lén trao đổi hồi lâu, xem ra Lý công công đã đem tin tức này tiết lộ cho hắn.
Hiện giờ giấu diếm cũng chẳng còn tác dụng gì, cho nên ta cười nói:
“Cao tướng quốc đứng lên đi, ta cũng không muốn cố ý giấu diếm ngươi, bại lộ hành tung quá sớm sẽ khiến ta ở trong hiểm cảnh, người không trách ta đấy chứ?”
Cao Quang Viễn lúc này mới đứng dậy, cung kính nói:
“Quang Viễn đối với thái tử điện hạ trung thành và tận tâm, không dám có nửa câu oán giận.”
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi