Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 147: Đối Chọi (2)
a ha hả cười lạnh nói:
“Cao tướng quân, tiêu mỗ nói không nhằm vào người, thế nhưng lời xin lỗi của tướng quân đúng là thiếu trọng lượng.”
Cao Hàm sắc mặt ửng đỏ, hắn thấp giọng nói:
“Tiêu thống lĩnh muốn như thế nào mới thoả mãn?”
Ta đi tới một bước, lớn tiếng nói:
“Ta muốn Yên vương suất lĩnh chúng thần, tự mình đón công chúa vào nội thành!”
Cao Hàm thần tình lúng túng nói:
“Tiêu Thống lĩnh, chuyện này hình như người đang ép buộc ta? Tại hạ sợ rằng không làm chủ được.”
Ta đã dự tính tới câu trả lời này nên mỉm cười nói:
“Nếu như ngươi không làm chủ được, vậy thì hãy tìm một người có thể làm chủ được nói với ta.”
Ta thấp giọng nói:
“Nếu như Cao tướng quốc lúc này lúc rảnh rỗi, ta nguyện tự mình tới quý phủ bái kiến.”
Cao Hàm do dự một chút, gật đầu nói:
“Tiêu thống lĩnh xin mời đi theo ta.”
Phủ đệ của Cao Quang Viễn ở đông bắc nội thành, đây cũng là nơi ở của vương công quý tộc Yên quốc, bây giờ là lúc trọng thần vào triều, không ngờ hắn vẫn có ở trong nhà.
Phủ đệ của hắn có kiến trúc tinh xảo hoa lệ, không có sự gọn gàng thường thấy ở Yên quốc mà thay vào đó là sự to lớn hào nhoáng. Cao Hàm cười hướng ta giới thiệu:
“Phủ đệ này là do thợ của Tấn quốc xây dựng, cho nên phong cách kiến trúc khác hắn ở nơi này.”
Ta mỉm cười nói:
“Cao tướng quân vốn là người Tấn quốc ư?”
Cao Hàm nói:
“Mẫu thân của ta chính là người Ba Thục, nhưng mà đã tạ thế nhiều năm rồi.”
Đi qua một rừng trúc, phía trước có một cái cầu nhỏ, một dòng suối trong suốt nhẹ nhàng chảy qua, bên kia tiểu cầu là một rừng cây, thấp thoáng có một tiểu lâu. Cao Hàm nói:
“Nơi đó là thư phòng của phụ thân ta.”
Cao Quang Viễn biết ta tới, ngồi ở trên ghế đánh giá ta, hiện giờ ta chỉ là một thống lĩnh cho nên đây là lễ nghi cao nhất mà hắn có thể làm.
“Ngồi đi!”
Hắn chỉ vào cái ghế đối diện.
Ta theo lời ngồi xuống, Cao Hàm lui ra ngoài, tiện tay khép cửa phòng lại.
Cao Quang Viễn nói:
“Nghe nói thái tử điện hạ có bảo ngươi mang tới một phong mật hàm?”
Ta gật đầu nói:
“Thái tử điện hạ đúng là bảo ta mang tới một phong mật hàm, nhưng mà căn cứ vào tình huống bây giờ thì không cần phải giao cho tướng quốc.”
Cao Quang Viễn nở nụ cười:
“Tiêu tướng quân, chuyện trên đường các người gặp phải ta đã nghe qua, những người đó chắc là do Hạ Hầu Nộ Thái phái ra, bây giờ ta không có chứng cứ cho nên không cách nào trị tội hắn được.”
Ta lạnh nhạt nói:
“Từ đêm qua vào thành, phương diện Yên quốc cũng chẳng có lễ ngộ gì với chúng ta, không nói tới chuyện Khang - Yên đã là liên minh, cho dù là địch nhân với nhau, cũng không thất lễ tới như vậy.”
Cao Quang Viễn nói:
“Đại vương vốn phải xử lý nhiều chuyện, đúng là đã có chút thất lễ, ta đã tấu trình lên đại vương, tin rằng sẽ nhanh chóng có câu trả lời thỏa mãn cho thống lĩnh.”
Ta đem phong mật hàm mình viết ra, giao cho Cao Quang Viễn nói:
“Công chúa bởi vì việc đêm qua, đến nay vẫn đang để ý, trừ phi Yên vương tự mình đăng môn đón nàng, bằng không công chúa sẽ không bước vào trong nội thành nửa bước.”
Cao Quang Viễn trên mặt lộ vẻ khó xử nói:
“Việc này chờ ta bẩm báo với đại vương sau đó sẽ trả lời.”
Hắn mở mặt hàm, thư này do ta viết tối qua, nội dung đương nhiên ta biết rõ.
Cao Quang Viễn xem xong, châm lửa đốt sau đó hướng ta nói:
“Xem ra thái tử điện hạ đem tất cả trọng trách giao cho Tiêu tướng quân.”
Ta mỉm cười nói:
“Tướng quốc có chuyện gì cứ nói thẳng với ta, chuyện ở Yên quốc ta có thể làm chủ.”
Cao Quang Viễn thưởng thức gật đầu nói:
“Có chuyện này ta phải nói cho ngươi biết, lần này người muốn kết hôn công chúa không phải là Thất vương tử Lý Quốc Thái.”
Trong lòng ta ngẩn ra, bật thốt lên nói:
“Cái gì?”
Cao Quang Viễn nói:
“Thất vương tử trời sinh ngu dốt, căn bản không hiểu việc nam nữ tình ái.”
Ta lạnh lùng nói:
“Cao tướng quốc tốt nhất là nói rõ hơn một chút.”
Cao Quang Viễn nói:
“Thực không dám dấu diếm, người tham luyến mỹ sắc của công chúa chính là đại vương, người đã vì Thất vương tử định giai ngẫu, quyết định mình đem công chúa Bí Điền Quốc nhét vào hậu cung.”
Trong lòng ta dâng lên sự phẫn nộ vô cùng, nắm chặt song quyền nói:
“Yên vương làm như vậy không sợ người trong thiên hạ chế nhạo ư?”
Cao Quang Viễn mỉm cười nói:
“Ta đang muốn hắn bị người trong thiên hạ chế nhạo!”
Trong câu nói của hắn, ta nhận ra ý nghĩa trong chuyện này, thấp giọng nói:
“Chuyện này chẳng lẽ là do tướng quốc giật dây?”
Cao Quang Viên ha hả cười nói:
“Không nghĩ tới thủ hạ của thái tử lại cao mình như vậy, không sai! Yên vương thay đổi ước nguyện ban đầu, dự định đem công chúa nhét vào hậu cung đúng là do ta giật dây!”
Trong lòng ta thầm mắng, Cao Quang Viễn này quả nhiên vô sỉ tới cực điểm, làm chuyện này hắn chẳng có chút gì xấu hổ, trái lại còn đắc ý.
Cao Quang Viễn nói:
“Đoạt đi con gái của lão tử, lão tử làm như vậy cũng không quá đáng.”
Ta nhất thời minh bạch dụng tâm chân chính của Cao Quang Viễn, Yên vương làm ra loại chuyện như vậy, sau này khi cung biến sẽ không còn chỗ mà chôn, Cao Quang Viễn ủng lâp Thất vương tử, hành thích vua, đương nhiên là có đầy đủ lý do.
Ta lạnh lùng nói:
“Cao tướng quốc, lúc trước vì sao không nói rõ chuyện này với thái tử.”
Cao Quang Viễn mỉm cười nói:
“Cái Thái tử muốn chỉ là kết quả, không phải là diễn biến, ta tin tưởng cho dù Cao mỗ làm thế nào. thái tử đều sẽ đồng ý.”
Ta ngưng mắt nhìn Cao Quang Viễn nói:
“Cao đại nhân, có chuyện ta phải nhắc nhở ngươi, thái tử đối với A Y Cổ Lệ đã sớm nảy sinh tình cảm, lần này trước khi ta tới đây, thái tử đã ngàn vạn lần dặn dò, nói ta phải bảo hộ an toàn cho công chúa. Nếu như công chúa có gì sơ xuất, sợ rằng thái tử sẽ không vui vẻ.”
Cao Quang Viễn nói:
“Thái tử tuyệt không vì một nữ tử mà ảnh hưởng tới đại cục.”
Trong lòng ta âm thầm xấu hổ.
Lại nghe hắn nói:
“Nhưng mà, Tiêu tướng quân cứ việc yên tâm, đại hôn khẳng định không cách nào thuận lợi tiến hành, sự thuần khiết của công chúa sẽ được đảm bảo. Một lát nữa ta sẽ vào cung gặp đại tướng, đem yêu cầu của Tiêu tướng quân truyền lên cho hắn, ta nghĩ đại vương sẽ có bồi thường đối với chuyện thất lễ tối qua.”
Ta nhíu mày nói:
“Có chuyện ta nghĩ mãi không hiểu, lấy quan hệ của Yên - Khang sao Yên vương có thể làm ra chuyện thất lễ như vậy?”
Cao Quang Viễn có vẻ có chút do dự, chần chờ trong chốc lát mới nói:
“Hán quốc hôm qua có phái sứ thần tới, muốn làm trung gian hòa giải trong cuộc tranh đấu Yên Hàn.”
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi