Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 116: Tri Kỷ (2)
a hai mắt trợn tròn, im lặng cắn vỡ túi máu trong miệng, ‘Phốc!’ miệng, phun ra một ngụm máu lớn, thân hình ta run rẩy, chậm rãi ngã về phía sau, mọi người nhìn thấy biến hóa của ta, thì cuống quít xông lên đỡ lấy.
Tinh Hậu nức nở nói:
“Bắt đôi gian phu dâm phụ này lại cho ta, nếu như hoàng thượng có gì bất trắc, ta sẽ đem các ngươi thiên đao vạn quả để giải mối hận trong lòng...”
Ta nằm ở trên long sàng, kế hoạch của Tinh Hậu đã thành công mỹ mãn, nhưng mà ta không làm sao cao hứng nổi, đôi mắt u oán của Khúc Nặc lúc nào cũng hiện lên ở trong lòng ta.
Trầm Trì xuất hiện đã chứng minh hắn là một hán tử có dũng khí, không cô phụ một mối tình si của Khúc Nặc.
Có mấy tên ngự y bận rộn vây quanh, ta nghe thấy tiếng ca thán của họ, chuyện này ta đã chuẩn bị xong từ lâu, lấy y thuật của Tuệ Kiều thì lừa gạt đám ngu ngốc này không khó.
Mạch đập của ta lúc chậm lúc nhanh, nhiệt độ cơ thể lúc lạnh lúc nóng, ngoại trừ dược liệu của Tuệ Kiều cho ta, ta còn vận dụng thêm Vô Gian Huyền Công, có thể khống chế nhiệt độ cơ thể của mình.
Mấy tên ngự y buồn bã vô cùng, chúng ta đang chờ ngoài điện. Yến Hưng Khải hoàn toàn bị ta làm rối trận tuyến, Trảm Trì gặp rủi ro, làm cho hắn rơi vào hoàn cảnh bất lực.
Ta run rẩy vươn tay, nói: “Mẫu hậu...”
Trong đôi mắt đẹp của Tinh Hậu tràn đầy nước mắt, nắm chặt hai bàn tay của ta, dường như đã coi ta là Yến Nguyên Tông.
“Hài nhi... hài nhi... không được rồi...”
Tinh Hậu khóc nức nở, nước mắt nàng không phải là ngụy trang, hai ngày nay nàng kiên cường chống đỡ, bây giờ có thể thoải mái phát tiết nàng ngồi một bên khóc chết đi sống lại.
Dựa theo kế hoạch của ta và Tinh Hậu, chúng ta gọi Yến Hưng Khải và bảy tên trọng thần tới bên giường, chính miệng bảo bọn họ lập Trạch Vương làm vua, chính quyền Tinh Hậu tạm thời giao cho Tinh Hậu quản lý, tám vị đại thần cùng phụ tá, khi nào Trạch vương mười tám tuổi thì Tinh Hậu sẽ giao quyền lực lại.
Yến Hưng Khải khó có thể che giấu sự thất vọng trong nội tâm, nhưng mà chuyện quan trọng lúc này của hắn chính là cứu Trầm Trì, ổn định trận tuyến, sau đó tích tụ lực lượng, chuẩn bị lần thứ hai.
Ta và Tinh Hậu đã nghĩ được phương pháp phân hóa quyên lực của Yến Hưng Khải, trong thời gian tới, chắc chắn hắn sẽ ẩn dấu mũi nhọn của mình, hơn nữa với kế hoạch hoàn mỹ kia, hắn đương nhiên là không có lý do để phản bác.
Tới nửa đêm, ta và Yến Nguyên Tông đổi vị trí, tẩy dịch dung, thay trang phục của tiểu thái giám, im lặng chuồn ra ngoài cung.
Ta không trực tiếp trở về Phong Lâm Các, mà đi thẳng tới hướng Bách Hoa Lâu.
Mộ Dung Yên Yên đang nghỉ ngơi, thấy ta tới, cuống quít đứng dậy ra đón.
Khi nàng nhìn thấy trang phục của ta thì nở nụ cười:
“Điện hạ quả nhiên xuất quỷ nhập thần, hôm nay còn đứng dậy không nổi, vậy mà buổi tối đã sinh long hoạt hổ tới nơi này.”
Nàng đảo đôi mắt đẹp, nói:
“Xem ra... hình như điện hạ mới từ trong cung ra.”
Ta cười nói:
“Ánh mắt của Mộ Dung cô nương thật sắc bén, ta ở trước mặt cô nương giống như đã bị lột trần, chẳng còn giữ được bí mật gì.”
Câu này của ta tràn gập ý khiêu khích.
Mộ Dung Yên Yên khuôn mặt ửng hồng, nhẹ nhàng phì một tiếng, dẫn ta tới tiểu lâu ở phía sau.
Mộ Dung Yên Yên chuẩn bị nước nóng cho ta, ta thoải mái nằm ở trong thùng tắm, nước nóng thấm vào trong mỗi tấc da thịt của ta, làm cho cơ thể ta thoải mái, nhưng tinh thần lai áy náy vô cùng.
Tính mạng Trầm Trì hiện đã ở trong tay của Tinh Hậu, chắc chắn Tinh Hậu sẽ không bỏ qua cho hắn, diệt trừ Trầm Trì đối với ta mặc dù có chút tiếc hận, nhưng cũng cảm thấy may mắn gạt bỏ được một đối thủ đáng sợ như vậy, đúng là một chuyện vô cùng tốt.
Sở dĩ ta cảm thấy áy náy, đó chính là vì duyên cớ Khúc Nặc, trong tiềm thức của ta, ta sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì thuộc về ta, cho dù là giang sơn hay mỹ nhân.
Mộ Dung Yên Yên lấy quần áo vắt lên trên bình phong.
Ta cười nói:
“Không nghĩ tới Mộ Dung cô nương lại có quần áo nam tử?”
Mộ Dung Yên Yên ở ngoài bình phong cười nói:
“Trong Bách Hoa Lâu luôn có hào khách vung tiền như nước, đương nhiên chúng ta phải chuẩn bị mấy thứ đồ dùng thật tốt, sẵn sàng cho họ sử dụng, ngươi chớ coi thường bộ quần áo này, giá của nó lên tới hơn hai trăm lượng bạc đấy.”
Ta ha hả cười ra tiếng:
“Quả nhiên là không buôn bán không gian dối, Mộ Dung cô nương học xong thủ đoạn của Tiền Tứ Hải từ khi nào vậy.”
Ta dùng khăn mặt lau khô thân thể, sau đó mặc quần áo. Khi ra khỏi phòng, Mộ Dung Yên Yên đã chuẩn bị xong hương trà, nàng đi một đôi guốc gỗ, bàn chân trong suốt hiện ra, thực đúng là mê người vô cùng.
Thấy ánh mắt tham lam của ta, khuôn mặt của Mộ Dung Yên Yên đỏ lên, sẵng giọng:
“Ngươi nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy chân của nữ nhân hay sao?”
Ta cười nói:
“Thấy thì rất nhiều, nhưng mà chưa từng thấy đôi chân nào đẹp như vậy.”
Tiếp nhận chén trà trong tay Mộ Dung Yên Yên, ta uống một ngụm lớn, vui vẻ nói:
“Đã lâu rồi không có thời gian uống chén trà ngon như thế này.”
Mộ Dung Yên Yên thản nhiên cười nói:
“Ngươi tắm rồi, trà cũng uống rồi, chắc là tới lúc nói cho ta biết, ngươi mặc trang phục thái giám ra khỏi hoàng cung như vậy là có chuyện gì?”
Ta buông chén trà nói:
“Chăng hiểu tại sao, ta lúc này có chút đói bụng, Mộ Dung cô nương có thể chờ ta ăn xong được không?”
Mộ Dung Yên Yên dịu dàng liếc mắt nhìn ta, đứng dậy nói:
“Đã trễ thế này, bảo ta đi đâu tìm đầu bếp cho ngươi?”
Ta giả vờ ngạc nhiên nói:
“Mộ Dung cô nương chẳng lẽ không biết nấu nướng?”
Mộ Dung Yên Yên lắc đầu nói:
“Ngoại trừ vũ đao lộng kiếm, ta chẳng có sở trường gì.”
Ta cười nói:
“Thảo nào Mộ Dung cô nương đến giờ vẫn không có ai để ý.”
Mộ Dung Yên Yên cười nói:
“Bình vương điện hạ hình như lo chuyện hơi nhiều.”
Ta dõng dạc nói:
“Mộ Dung cô nương nếu như không có ý trung nhân, có thể suy nghĩ tới Dận Không một chút.”
Mộ Dung Yên Yên đỏ mặt nói:
“Điện hạ càng nói càng kỳ cục, nếu như còn tiếp tục đùa Yên Yên, thì chắc chắn đêm nay sẽ phải đói bụng đấy.”
Mộ Dung Yên Yên không phải là không biết sở trường gì như nàng nói nàng không chỉ biết nấu nướng, mà trình độ còn tương đối cao siêu, đích thân làm mấy món ăn nhanh, ta ăn thấy ngồi khen không dứt miệng.
Cơm nước no nê, ta đi vào chủ đề chính:
“Ta vừa đi Tần cung, Yến Nguyên Tông đã chết, lúc lâm chung hạ di chiếu, lập Trạch vương Yến Nguyên Tề làm người kế vị, Tinh Hậu tạm nhiếp chính.”
Tin tức Yến Nguyên Tông băng hà đã truyền khắp Tần đô từ lâu, chuyện này đối với Mộ Dung Yên Yên chẳng cỏ gì kinh ngạc, nàng nhẹ giọng nói:
“Ta vẫn nghĩ mãi không ra, thế lực của Yến Hưng Khải và Trầm Trì ở Đại Tần đâu phải là yếu, tại sao lại cam chịu như vậy?”
Ta cười lạnh, nói:
“Mộ Dung cô nương chắc là không biết, Trầm Trì đã bị Tinh Hậu bắt, hiện tại đang bị giam trong thiên lao.”
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi