Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 107: Song Tu (5)
ừ trên đỉnh đầu truyền tới tiếng bước chân, ta thấp giọng nói:
“Tại sao còn chưa xuất phát?”
Khinh Nhan nói:
“Có thể là phải kiểm tra hàng hóa?”
Ta gật đầu nói:
“Có lẽ sẽ có người xuống.”
Khinh Nhan nói:
“Chúng ta cẩn thận một chút, tốt hơn hết là mở thùng gỗ kia chui vào.”
Ta cạy thùng gỗ, nhưng mà bên trong toàn là dược liệu, mùi dược liệu bốc lên, ta cố gắng đổ nó vào một góc thuyền, Khinh Nhan tới hỗ trợ, cái thùng gỗ vừa vặn đủ chỗ cho hai người chúng ta.
Sau khi ta và Khinh Nhan chui vào, ta dùng chùy thủ cạy một lỗ quan sát phía ngoài.
Khi chúng ta làm xong, cửa khoang mở ra, có người nói:
“Kiểm tra kỹ một chút, số hàng hóa này cực kỳ quý hiếm, không được sơ suất một chút nào cả.”
Ta nghe thanh âm kia, nhận ra đây chính là giọng của Cáp Di, rồi nghe thấy tiếng người đếm, lại có người bò lên các thùng gỗ.
Ta thầm hô may mắn, nếu như chúng ta không có chuẩn bị trước, thì lúc này đã bị phát hiện rồi.
Đám người kia kiểm tra một lúc, có người hướng cáp Di bẩm báo nói:
“Khởi bẩm Tổng quản, số thùng đã đủ.”
Cáp Di hắc hắc nở nụ cười nói:
“Đóng chặt cửa phòng, chuẩn bị khởi hành.”
Không bao lâu lại vang lên tiếng đóng đinh chan chát, ta thấp giọng nói:
“Cái tên hỗn trướng này chẳng phải là chuyện bé xé ra to hay sao?”
Khinh Nhan cười nói:
“Chắc là hắn sợ có chuột chạy vào.”
Ta cười nói:
“Chỉ tiếc là hắn lại không ngờ tới có hai con chuột to ở trong này.”
Vững tin Cáp Di và thủ hạ rời đi, chúng ta mới rời khỏi thùng gỗ, thân thuyền chấn động một cái, chắc là đã nhổ neo rời khỏi Trục Lãng thành.
Ta và Khinh Nhan mừng rỡ ôm nhau, ta cúi người hôn nàng, nhưng lại đụng phải chùm râu, nhịn không được bật cười ha hả.
Dưới ánh nến, khuôn mặt của Khinh Nhan tươi như hoa, có chòm râu mang lại cảm giác buồn cười vô cùng.
Ta lấy nước thuốc tẩy dịch dung cho mình và Khinh Nhan, cảm giác được làm chính mình khoan khoái vô cùng.
Ta nhìn khoang thuyền đầy hàng hóa, cười nói:
“Ta thật sự muốn xem Cáp Di này thu thập được những thứ trân quý gì.”
Dù sao Cáp Di cũng đã đóng đinh lên cửa, chúng ta không sợ người khác vào nên cậy tung các thùng hàng, chủng loại hàng hóa cực kỳ phong phú, ngoại trừ dược liệu, còn có tơ lụa, đồ sứ tinh xảo đẹp đẽ, làm cho ta vui mừng mà trong khoang còn có mấy vò rượu ngon đặc sản của Hán quốc và một ít trái cây.
Ta cười nói:
“Cáp Di này quả thực rất hiếu kính.”
Khinh Nhan nói:
“Bên này còn có một chút lạp xưởng (xúc xích) và chân giò hun khói.”
Ta chép miệng nói:
“Lần này chúng ta ăn sạch sẽ của chúng, ngay cả một manh giáp cũng không để lại.”
Hành trình tuy dài nhưng mà với ta và Khinh Nhan mà nói, nó vô cùng hương diễm, trong khoang có đầy đủ các loại thực vật, đảm bảo cho cuộc sống bình thường của chúng ta.
Trong bóng tối và sự vắng vẻ, vừa vặn có thể làm cho chúng ta vứt bó tạp niệm, chuyên tâm tu luyện để tăng tiến tu vi.
Dưới sự khổ công của chúng ta, ta đã có dấu hiệu đột phá tầng thứ nhất của Vô Gian Huyền Công, đồng thời ta và Khinh Nhan còn đạt tới tâm ý tương thông.
Ta có chút kỳ quái nói:
“Ta nhớ là Thu tiền bối đã từng nói với ta, người hình như là người của Huyền Minh Giáo, sao lại trở thành sư thúc của muội?”
Khinh Nhan tựa vào lòng ta, nhẹ giọng nói:
“Huyền Minh Giáo và Phiêu Miễu Các vốn là một nhà, Huyền Minh Công và Xuất Vân công cũng đều diễn biến từ Vô Gian Huyền Công mà ra. Lúc trước Thu sư thúc đã từng là thánh nữ của Huyền Minh Giáo, nếu theo lẽ thường thì người sẽ kế thừa chức giáo chủ Huyền Minh giáo, chỉ tiếc...”
Khinh Nhan than nhẹ một tiếng, hồi lâu mới nói:
“Thu sư thúc khi gần nhậm chức chưởng môn lại động tình, việc này bị Lãnh Cô Huyên tiết lộ ra, khiến cho nội bộ Huyền Minh giáo chấn động. Thật ra chỉ cần Thu sư thúc đồng ý đoạn tuyệt quan hệ với nam tử kia, thì có thể trở thành giáo chủ, chỉ tiếc là người kiên quyết không đồng ý, cuối cùng bị trọng hình, trục xuất khỏi Huyền Minh Giáo.”
Ta khen:
“Không nghĩ tới Thu tiền bối lại là một nữ tử dám yêu dám làm.”
Khinh Nhan nói:
“Nhưng mà nam tử mà Thu sư thúc yêu lại bị người khác câu dẫn, phụ mối tình si của người.”
Ta từ không nghĩ tới sau lưng Thu Nguyệt Hàn lại có nhiều chuyện như vậy, thấp giọng hỏi:
“Nam tử kia là của ai? Nữ tử nào câu dẫn hắn?”
Khinh Nhan nói:
“Nam tử kia là ma môn đệ nhất cao thủ Hoa Trục Nguyệt.”
Ta nhíu mày nói:
“Ta chưa từng nghe qua.”
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi