Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 106: Viễn Khách (3)
hanh âm của hắn khàn khàn, có vẻ chói tai.
Ta ho khan hai tiếng, khom người run rẩy nói:
“Đương nhiên là trở về nhà!”
Hắc y nhân cười lạnh nói:
“Có muốn ta tiễn ngươi một đoạn đường không?”
Ta hiểu hàm nghĩa câu nói, trong lùng rùng mình, đưa tay cầm chủy thủy, bỗng nhiên phía sau truyền tới hai tiếng chó sủa, một con chó Ngao Tạng đã lao tới phía ta.
Ta không dám chậm trừ, rút chủy thủ ra đâm thẳng tới bụng của con chó này.
Hắc y nhân gầm lên một tiếng, con chó kia đột nhiên dừng công kích, chuyển hướng trên không trung thật nhanh, lui ra tới đâu ngõ hẻm, hành động của nó vô cùng nhanh chóng, làm cho một đao kia của ta bị thất bại.
Hắc y nhân lạnh lùng nói:
“Lão gia tử thân thủ thật nhanh nhẹn.”
Hắn chậm rãi xoay người lại, cái mặt nạ bạc nhất thời trờ nên óng ánh, sau đó chậm rãi rút một thanh trường kiếm rất nặng ở bên hông ra, một tay cầm kiếm, mũi kiếm chỉ xuống đất, xông về phía ta. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, khi còn cách ta chừng một trượng, thì tốc độ đã đạt tới cực điểm.
Mũi trường kiếm đột nhiên dựng lên, đâm thẳng vào bụng của ta.
Ta lập tức đoán được, người này đã được huấn luyện Đấu sĩ một cách nghiêm mật, đã xuất thủ là muốn đối phương phải chết.
Ta lui lại phía sau một bước, lấy chủy thủ chém lên trường kiếm của hắn, khi chùy thủ chạm tới thân kiếm, ta nhân cơ hội lui lại phía sau, con chó Tàng Ngao kia không để mất cơ hội, định cắn vào bắp đùi của ta.
Thân hình ta nhanh chóng xoay người nhảy lên, tuy là như vậy nhưng cũng bị con Tàng Ngao kia cắn một cái vào ngoại bào, “roẹt” một tiếng xé toang cái áo.
Hắc y nhân kia không đợi ta rơi xuống đất, hai tay cầm kiếm nhanh như tia chớp đâm vào thắt lưng của ta.
Thông qua đợt giao thủ vừa rồi, ta biết thể lực của người này dưới ta, nhưng mà tốc độ xuất kiếm của hắn lại quá nhanh, che giấu kỹ nhược điểm của mình, hơn nữa ở bên cạnh lại còn có con Tàng Ngao đang giương mắt theo dõi, tình cảnh của ta càng lúc càng nguy hiểm.
Hai tay của hắn cầm kiếm toàn lực chém tới ta, ta không dám dùng chủy thủ đón đỡ, khi chủy thủ chạm lên thân kiếm, thì mượn lực nhảy qua đình đầu của hắn.
Hắc y nhân rống lên một tiếng giận dữ, thân hình đột nhiên xoay người, đâm một kiếm vào hậu tâm của ta.
Trong tình thế cấp bách, ta dùng chủy thủy ngạnh đỡ một kiếm của hắn, thanh chủy thủ mỏng đương nhiên là yếu thế, cánh tay của ta tê rần, chùy thủ suýt nữa tuột tay bay ra ngoài.
Ta ứng biến thần tốc, dùng tốc độ cao nhất lao tới phía trước, trong nháy mắt đã kéo gần khoảng cách giữa ta và hắn, chùy thủ lúc này phát huy lợi thế, trường kiếm của người kia bị hạn chế về tốc độ nên không cách nào thi triển được.
Ta toàn lực đâm tói ngực hắn, không nghĩ tới hắc y nhân kia cũng không có ý lùi bước, thân hình hơi lách sang, chùy thủ lệch khỏi quy đạo, đâm vào vai trái của hắn.
Ta lập tức biết hắn muốn dùng phương pháp đồng quy vu tận để đối phó với ta, chỉ tiếc là khi ta kịp phản ứng, thì trường kiếm của hắn đã chém lên cánh tay trái của ta. May là ta lui lại phía sau kịp thời, thế nhưng trên cánh tay cũng bị cắt một nhát, vết cắt rất sâu, máu chảy ướt đẫm ống tay áo.
Con Tàng Ngao ngửi được mùi máu tanh, càng lúc càng trở nên cuồng bạo, rú lên một tiếng, lần thứ hai vọt tới chỗ ta. Khi ta vung chủy thủ lên, hắc y nhân cũng bất chấp thương thế, toàn lực chém ta một cái, nặng nề đập vào chủy thủ của ta, lực đạo được đề cao tới gấp hai lần.
Chùy thủ trong tay của ta không giữ được nữa, tuột tay bay ra ngoài.
Con Tàng Ngao chóp đúng thời cơ, cắn vào chân ta, nếu như ta bị nó cắn trúng, thì chắc chắn không thoát khỏi số phận gãy xương. Ta nhấc chân, đá thẳng vào bụng nó, con chó Tàng ngao rú lên một tiếng, thân thể nó bị ta đá bay ra ngoài xa.
Trường kiếm của hắc y nhân lại tiếp tục đâm tới, ta chỉ còn cách tiếp tục lui về phía sau, nhưng sau lưng đã là bức tường, nếu như tiếp tục lùi nữa thì chỉ còn con đường chết.
Trường kiếm tỏa ra quang mang lạnh lẽo, trong mắt hắc y nhân lóe lên ánh mắt cực kỳ tàn nhẫn, con Tàng Ngao cũng khôi phục được lực lượng, chuẩn bị phối hợp tiến công cùng với chủ nhân.
Khi hắn chuẩn bị xuất kiếm, ta đã nhanh chóng phóng sang chỗ khác, kiếm phong chém sát thân hình của ta, tay trái của hắn lập tức lách sang bên, ta lập tức cảm nhận được sự đau đớn do vũ khí chém trúng.
Chân trái ta đạp lên tường một cái, thân hình bốc lên không trung thật cao, tránh thoát được một kiếm, hai chân đá thẳng vào mặt của hắn.
Hắc y nhân thân hình ngửa ra sau, nhưng cũng không thể tránh thoát khỏi cú đá của ta, đầu ngón chân của ta đá tung mặt nạ của hắn, đồng thời con chó Tàng Ngao kia cũng điên cuồng nhảy lên, dùng tốc độ cao nhất lao tới ta.
Ta nhanh tay tóm được chân trước của nó, răng nanh của con chó chỉ cách ta một chút, một lực lớn đẩy ta sát vào tường, nước bọt từ trong miệng nó chảy ra, rơi trên mặt đất.
Khuôn mặt của hắc y nhân kia đổi với ta mà nói là vô cùng quen thuộc, ta lớn tiếng nói:
“A Đông!”
Trường kiếm của người kia dừng lại, hắn run run nói:
“Ngươi... là ai?”
Ta cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, thấp giọng nói:
“Ở Tam Đỉnh Tập, ta và ngươi từng luyện tập!”
Lệ nóng từ trong ánh mắt của A Đông chảy ra, hắn không ngờ tới, lão nhân trước mặt là do ta cải trang.
Con Tàng Ngao kêu lên ô ô, lập tức lùi lại phía sau.
A Đông bỗng nhiên cắm trường kiếm xuống đất, vươn tay ra với ta, tay phải của hắn chi còn lại có 3 ngón, có thể tưởng tượng ra, hắn ở Đông Hồ cũng bị làm nhục và phải chịu đựng thống khổ.
Ta nắm chặt lấy tay hắn, chậm rãi đứng dậy, thấp giọng nói:
“Ta biết, sẽ có một ngày, ta gặp lại ngươi!”
A Đông kích động gật đầu, quỳ xuống trước mặt ta.
Ta đỡ lấy vai hắn, cánh tay vẫn còn đau đớn, máu trên người của hắn cũng vẫn chảy, nhưng mà sao so sánh được với tâm tình của chúng ta khi gặp lại...
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi