Đôi khi cố gắng hết sức cũng chưa đủ, mà còn phải làm những gì cần làm.

Sir Winston Churchill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53: Diễm Đấu (3)
a chắp tay hành lễ nói:
"Tại hạ Long Tắc Linh, đặc biệt tới bái phỏng Mặc lão tiên sinh."
Hắn có chút kinh ngạc nói:
"Ngươi là người Hán?"
Ta gật đầu cười:
"Vị huynh đài này cũng là người Hán."
Thanh niên kia mỉm cười nói:
"Tại hạ Gia Cát Tiểu Liên, Mặc Vô Thương là sư phụ ta."
Xe lăn có cơ quan, có thể di chuyển, hắn xoay người, đi về phía sau viện.
Dực Hổ kéo ta đi theo phía sau hắn, hai bên đường cây cối tỏa hương thơm, oanh ca yến hót, giống như vùng sông nước Giang Nam.
Gia Cát Tiểu Liên vừa đi vừa giới thiệu cho chúng ta:
"Đường bên trong phủ đều dựa theo Cửu Cung bát quái bố trí, các ngươi nhớ theo sát ta.”
Đi qua một hành lang, vòng qua một bức tường, một mùi hương thơm ngát bay tới, trước mắt chúng ta xuất hiện một biển hoa màu đỏ, từ hình dạng đóa hoa, thì không thể nghi ngờ nó là hoa sơn trà.
Ta không khỏi lấy làm kỳ quái, nói:
"Tại Mạc Bắc sao lại có hoa sơn trà Miền Nam?"
Gia Cát Tiểu Liên mỉm cười nói:
"Sư phụ ta học tập thiên nhân, cho dù có trên tuyết phong cũng có thể làm hoa trà nở rộ."
Hắn chỉ ngón tay về một phía, ta theo đó nhìn lại, hóa ra huyền cơ được giấu trong thứ đó, phía trên chúng ta là một lớp kính do thủy tinh chế thành, có tác dụng che mưa che nắng, nhưng không hề ngăn ánh mặt trời chiếu vào bên trong.
Gia Cát Tiểu Liên lại chỉ vào tám ông táo ở các góc tường nói:
"Mỗi khi chuyển sang thời tiết lạnh của mùa đông, chúng ta có thể lợi dụng chúng đốt lửa, bên trong có hơi nước, như vậy thì quanh năm có thể ấm."
Ta cảm thán nói:
"Trong thiên hạ chỉ có duy nhất tiên sinh mới có thể trồng hoa sơn trà ở Mạc Bắc."
Chúng ta đi qua nhà ấm trồng hoa, đến nơi sinh hoạt hàng ngày của Mặc Vô Thương, nơi đây có bảy phòng nhỏ khác nhau, được dùng gỗ chế thành, chúng trước xây dựng theo phương vị của sao Bắc Đẩu.
Gia Cát Tiểu Liên dẫn chúng ta đi đến một căn nhà gỗ ở giữa, nhìn từ bề ngoài, gỗ của căn nhà này phẩm chất không đồng nhất, nhưng lại rất có trật tự, không mất vẻ đẹp tự nhiên. Đúng là chúng tạo lên hứng thú và một phong cách riêng.
Xung quanh nhà gỗ có không ít kỳ hoa dị thảo, tản mát ra mùi thơm ngát, quyện cùng với mùi hương của gỗ, tạo thành những mùi hương đặc biệt, khiến người khác phải si mê!
Trước cửa nhà gỗ, có sáu bậc thang bằng gỗ, sau bậc thang lại là một hành lang gấp khúc, đi thẳng vào trong nhà.
Sự bố trí bên trong cũng tương tự như bên ngoài, mặt tường, sàn nhà đều dùng vật liệu bằng gỗ chế thành, rèm cửa sổ thì là hàng dệt thủ công, cái bàn trong đại sảnh thì là một gốc cây, ngay cả dụng cụ như chén cũng được chế thành từ gỗ, lại càng toát lên vẻ giản dị tự nhiên.
Nhà gỗ ít cửa sổ, nhưng ánh sáng trong phòng rất đầy đủ, ta nhất thời hiếu kỳ, đưa mắt nhìn xung quanh, muốn tìm ra nơi phát ra tia sáng.
Ta rốt cục phát hiện ở trên nóc nhà có một cái cửa sổ, nó được làm từ một miếng ngọc lưu ly hiếm thấy. Ánh sáng có thể xuyên qua ngọc lưu ly, chiếu vào trong phòng.
Gia Cát Tiểu Liên gọi tới một đồng nhi, pha hương trà cho chúng ta.
Thái độ của hắn ưu nhã, nếu như hai chân không bị tàn tật, thì cũng được tính là một mỹ thiếu niên.
Ta mỉm cười nói:
"Mặc tiên sinh không ở chỗ này ư?"
Gia Cát Tiểu Liên cười nhạt nói:
"Gia sư đang ở Quan Tinh Lâu tĩnh tu (yên lặng suy nghĩ), lúc này sợ rằng không tiện quấy rối."
Mặt của ta lộ vẻ thất vọng.
Gia Cát Tiểu Liên nói:
"Long công tử có chuyện gì, có thể nói thẳng với tại hạ, tại hạ có thể thay tiên sinh giải quyết."
Ta áy náynói:
"Chư Cát huynh chớ trách, chuyện này ta chỉ có thể nói với tiên sinh mà thôi."
Gia Cát Tiểu Liên mỉm cười nói:
"Đã như vậy, Long công tử xin đợi ở nơi này một lát."
Dực Hổ không nhịn được nói:
"Lão sớm không tĩnh tu, chậm không tĩnh tu, lại đúng thời gian chúng ta tới gặp tĩnh tu. Có phải là không muốn gặp chúng ta có phải không?"
Ta trách mắng:
"Dực Hổ, không được vô lễ."
Gia Cát Tiểu Liên hiển nhiên đã biết tính tình của Dực Hổ, cười nói:
"Thực không dám dấu diếm, Gia sư tối hôm qua cả đêm quan sát trăng sao, sáng sớm hôm nay mới nghỉ ngơi."
Ta cười nói: "Dù sao ta cũng không có chuyện gì, có thể yên tâm ở đây chờ Mặc tiên sinh, hơn nữa…”
Ta giương chén trà trong tay lên nói:
"Mạc Bắc rất hiếm loại Quân Sơn Ngân Châm chính tông như thế này.”
Gia Cát Tiểu Liên hai mắt sáng ngời:
"Long huynh còn chưa mở chén thưởng thức, sao có thể biết đây là Quân Sơn Ngân Châm chính tông?"
Ta mỉm cười nói:
"Dù chưa mở chung trà, nhưng cũng có thể ngửi được mùi hương thơm ngát."
Ta nhẹ nhàng mở chung trà, lại khen:
"Quả nhiên là trà ngon."
"Vì sao lại biết được?"
Gia Cát Tiểu Liên hứng thú hỏi.
Ta thưởng thức một ngụm trà nói:
"Trà này lá rất to, trên thực tế lá lại thẳng, thân vàng óng ánh, có màu bạc, nước trà màu da cam trong suốt, mùi hương thanh thuần, tư vị ngọt ngào thoải mái, chắc chắn phải là trà Quân Sơn."
Ta đã nhận ra trong mắt Gia Cát Tiểu Liên tràn ngập tán thưởng, mượn cơ hội này khoe khoang mình trà nghệ tinh thâm cũng được.
Ta thở dài nói:
"Có một điều không hoàn mỹ là…”
Gia Cát Tiểu Liên nói:
"Long huynh xin cứ nói thẳng."
Ta đặt chung trà xuống, nói:
"Dụng cụ để pha Quân Sơn Ngân Châm tốt nhất là dùng chén thủy tinh trong suốt. Khi dùng chén thủy tinh pha trà, thì có thể thấy cuống lá trà hướng lên trên, đầu hướng xuống dưới, nổi trong mặt nước, sau đó từ từ hạ xuống, lúc đó chúng ta cầm chén lên, lắc đi lên lắc xuống ba lần, vì vậy mới có tên Quân Sơn Ngân Châm ‘Tam khởi tam lạc’.
Gia Cát Tiểu Liên khen:
"Long huynh quả nhiên kiến thức phi phàm."
Ta cười nói:
"Múa rìu trước mặt Lỗ Ban, Chư Cát huynh không nên chê cười."
Gia Cát Tiểu Liên nói:
"Long huynh khí vũ hiên ngang, cử chỉ phi phàm, tuyệt không phải nhân vật tầm thường."
"Chư Cát huynh còn có thể xem tướng?"
Gia Cát Tiểu Liên mỉm cười nói:
"Có biết một ...hai...."
Hắn hai mắt hoi nheo lại ngưng mắt nhìn ta nói:
"Long huynh trán rất rộng, anh hoa nội liễm, trong ánh mắt uẩn ý (chứ đựng nhiều ý) vô cùng, có kiểu ngồi ẩn chứa tư thế của Long Hổ."
Trong lòng ta chấn động, nhìn thẳng vào Gia Cát Tiểu Liên, hai mắt người này tràn ngập cơ trí, chẳng nhẽ lại lợi hại như vậy? Hay là hắn đã đoán ra thân phận của ta?
Ta cười ha ha nói:
"Tại hạ chẳng qua chỉ là thảo dân, Chư Cát huynh không nên pha trò ta."
Gia Cát Tiểu Liên nở nụ cười, hắn chỉ Dực Hổ nói:
"Dực Hổ từ trước đến nay ngang ngạnh, duy chỉ có thuận theo huynh đài, mệnh số cũng ẩn hàm trong đó, Gia sư đã từng xem tướng cho nó, Dực Hổ chính là võ khúc chi tương, ngày sau tất sẽ trở thành một đại tướng tài rong ruổi sa trường."
Ta đối với Huyền học mệnh lý (1) từ trước tới nay không quá tin tưởng, thế nhưng kiến giải của Gia Cát Tiểu Liên đã làm cho ta không khỏi tin vài phần.
(1) Huyền học: Trào lưu triết học duy tâm do Hà Yên, Vương Bật thời Ngụy Tấn sáng lập, bằng cách nhào nặn tư tướng của Lão tử, Trang tử và Nho gia.
Mệnh Lý: số mệnh.
Ta chợt nhớ tới khi ở Khang đô, Tào Duệ đã từng cho ta một chữ “Tù”, trong lòng chợt có suy nghĩ, nói:
"Không biết Chư Cát huynh có biết đoán chữ không?"
Gia Cát Tiểu Liên mỉm cười nói:
“Long huynh muốn ta đoán chữ gì?”
Ta dùng đầu ngón tay chấm một chút nước trà, viết một chữ “Tù” thật to trên bàn trà.
Gia Cát Tiêu Liên mày kiêm nhăn lại, xem một lúc lâu, nói tới cũng kỳ quái, chữ nhân trong chữ tù lại đột nhiên biến mất (Tù: 囚- chữ Nhân trong chữ Khẩu).
Gia Cát Tiểu Liên thâm ý liếc mắt nhìn ta, nói:
"Chữ này không cần ta giải, bản thân nó đã tự nói rõ những biến hóa của mình."
Ta có không hiểu nhìn hắn.
Gia Cát Tiểu Liên nói:
"Người đang bị nhốt trong bốn bức tường, đó là vì một chữ Tù. Tường không đổ mà người biến mất, thì ám chỉ một chữ “đào”, nếu ta đoán không sai, đó chính là suy nghĩ của Long huynh."
Lúc này ta lại hoài nghi Gia Cát Tiểu Liên có phải là người mang tài cao hay không. Hắn chỉ dựa vào một chữ mà đoán được suy nghĩ trong lòng ta, người này xem ra đã được chân truyền của Mặc Vô Thương.
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi