Tài năng thường bộc lộ trong những hoàn cảnh khó khăn và ngủ yên trong hoàn cảnh thuận lợi.

Horace

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 316 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 682 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:47:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 240: Khúc Nhạc Dạo Thần Thú Đại Chiến Bạo Loạn
ditor: ChieuNinh
"Oanh - -" âm thanh điếc tai, suýt nữa chấn động sập đổ Thanh Long Thành.
Toàn bộ mặt đất Thanh Long Thành đều đang run rẩy.
Dân chúng trong thành từng người đều mặt mày ủ rũ, nhìn chằm chằm lồng bảo hộ Thanh Long Thành đã mấy ngàn năm chưa từng mở ra, từng gương khuôn mặt u sầu lo lắng.
Ngoài Thanh Long Thành, hai bóng dáng một xanh một hồng quanh quẩn trên không trung, giao chiến không ngừng.
Chiến hỏa không ngớt, gió lửa không ngừng, bên ngoài Thanh Long Thành bị oanh đánh cho vô cùng thê thảm.
Thanh Long Thành, bao đời nay là thành thị Thủy gia tộc - một trong ngũ đại gia tộc hiện đang ở tại Xích Hỏa đại lục. Bởi vì được Thủy gia bảo vệ, Thanh Long Thành từ vài ngàn năm trước đến nay cũng không phát sinh chuyện lớn gì. Mà lần này, lại bộc phát chiến tranh lớn nhất từ vài ngàn năm tới Thanh Long Thành.
Mà bắt nguồn lần chiến tranh này, liền xuất xứ từ hồ nước bên ngoài Thanh Long Thành.
"Con chim chết tiệt, mau trả con của ta lại cho ta, nếu không Thanh Long tộc ta cùng ngươi không chết không thôi!" Thân ảnh màu xanh giận dữ la hét xoay quanh trong không trung.
Hang ổ của Thanh Long vốn là ở Long Đảo ngoài biển, lần này đi ra ngoài gặp gỡ cừu địch lưu lạc đến bên ngoài Thanh Long Thành. Thanh Long tộc sinh ra hậu duệ cũng không dễ dàng. Lại không nghĩ tới, sau khi sinh xong hài tử, lại có người thừa dịp thời điểm nó vừa sinh xong còn suy yếu, trộm trứng rồng của nó đi. Sau khi nó đuổi theo thì nhìn thấy Già Tước (chim tước che trời), trong nội tâm nhận định con của mình là bị Tước Già trộm đi.
Một bóng dáng màu hồng đỏ rực chính là một con Già Tước, lông vũ màu đỏ rực thật giống như một ngọn lửa bùng cháy, khí thế hung hăng, toàn thân sát khí.
"Con rệp chết tiệt, ai nói ta lấy con của ngươi đi? Ngươi đừng ngậm máu phun người, tộc Già Tước ta còn khinh thường làm chuyện ti tiện như thế, ngươi đừng vội oan uổng ta." Tộc Già Tước và Thanh Long tộc từ xưa đến nay chính là thiên địch, nhưng cũng khinh thường làm loại chuyện ti tiện này.
"Không phải là ngươi thì còn có ai? Trừ ngươi ra còn có ai có thể từ dưới mí mắt của ta trộm đi con của ta? Lúc ấy xuất hiện ở nơi đó cũng chỉ có ngươi, ngươi đừng vội ngụy biện." Thanh Long nhận định chuyện này có quan hệ với Tước Già, mặc nó giải thích như thế nào cũng không chịu dừng tay.
Bản tính Già Tước hung tàn, cùng Thanh Long tộc lại là thiên địch, bị oan uổng khiêu khích lần nữa, cũng nổi giận, lại giao chiến cùng Thanh Long ở không trung.
"Ầm - -" lại là một quả cầu lửa lớn công kích đến trên lồng bảo hộ Thanh Long Thành, lồng bảo hộ Thanh Long Thành run lên hai cái, mặt đất cũng run lên nhè nhẹ.
Trong Thanh Long Thành, trong tộc Thủy gia, hơn mười trưởng lão gia tộc quây chung quanh tộc trưởng. Tất cả mọi người đứng ở trên gác xép nhỏ trong phủ, nhìn Thanh Long và Già Tước đang giao chiến, từng người đều nhíu chặt lông mày.
"Tộc trưởng, chiếu theo tình huống này đi xuống, lồng bảo hộ Thanh Long Thành sớm muộn cũng sẽ chống đỡ không nổi, chúng ta phải nghĩ biện pháp ngăn cản chúng nó, hoặc là dẫn tới nơi khác, nếu không cứ tiếp tục tình hình này, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!" Thất trưởng lão Thủy gia tộc Thủy Lưu Vân nhíu lông mày mở miệng.
"Hừ! Ngăn cản, làm sao ngăn cản? Nói dễ nghe như hát, đó là thần thú, ngươi cho là huyền thú cấp thấp hay sao? Nguyên một đám thần thú này kiêu ngạo cuồng vọng, làm sao có thể nghe lọt chúng ta nói? Theo ta thấy, phí tâm tư đi khuyên chúng nó, không bằng nghĩ biện pháp thừa dịp thời điểm cả hai bên chúng nó đều tổn hại, nghĩ cách đều bắt lại Thanh Long và Già Tước. Có sự tồn tại của bọn nó, thực lực của Thủy gia mới có thể trở nên lợi hại hơn, đạt tới một cảnh giới khác."
Đáy mắt Tam trưởng lão Thủy Vị Ngôn lóe qua một tia ánh sáng lạnh, ánh mắt âm trầm, nhìn Thanh Long và Tước Già đang giao chiến cười đến hết sức âm hiểm.
"Không được, ta không tán thành! Thanh Long và Già Tước đều là thần thú, không phải Thủy tộc chúng ta trêu chọc nổi. Không phải tới vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không làm địch." Tứ trưởng lão Thủy Thiên Nhẫn nhíu mày phản đối, hắn không tán thành Thủy gia kết thù cùng thần thú.
Muôn đời tới nay, Thủy gia bọn họ và thần thú đều chung sống hoà bình, nước giếng không phạm nước sông. Hiện tại mặc dù địa điểm phát sinh chiến tranh giữa Thanh Long và Già Tước đang ở bên ngoài Thanh Long Thành, lại không có chút địch ý nào với Thủy gia, bọn họ không cần thiết vì nhất thời tham lam đi làm địch cùng thần thú.
"Ta phản đối! Lo trước lo sau, sợ trước sợ sau như thế, Thủy gia chúng ta tới khi nào mới có thể trở thành gia tộc đứng đầu ngũ đại gia tộc? Muốn thành công, nhất định phải mạo hiểm, mà trước mắt, chính là cơ hội tốt nhất, chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này." Thủy Vị Ngôn khăng khăng giữ ý kiến, khuyên bảo tộc trưởng đồng ý ý kiến của mình: "Tộc trưởng, xin ngươi yên tâm giao việc này cho ta xử lý, ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng. Nếu như có thể đạt được sự ủng hộ của hai tộc thần thú Thanh Long và Già Tước, Thủy gia ta chắc chắn leo lên một đỉnh cao trước nay chưa có - - "
Tộc trưởng Thủy Vô Tình liên tục bảo trì trầm mặc, đứng ngoài quan sát bọn họ tranh luận, hai tròng mắt nhìn chằm chằm cuộc chiến hai giữa con thần thú trong không trung ở ngoài thành, chau mày.
Một lúc lâu sau, mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, mắt nhìn mấy vị trưởng lão tranh luận không ngừng, hai đầu lông mày mang theo uy nghiêm không giận mà uy.
"Chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, chuyện thần thú dính líu đến quá nhiều, chuyện này nếu như xử lý không thỏa đáng, không những Thủy gia ta sẽ phải chịu liên lụy, thậm chí sẽ bùng phát xung đột giữa nhân tộc và thần thú, từ đó đưa tới chiến tranh. Cho nên, chuyện này tuyệt đối không thể khinh thường! Tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ."
Sắc mặt Thủy Vô Tình nghiêm túc, đôi mắt ngưng trọng nhìn cuộc chiến đấu của hai con thần thú giữa không trung ngoài thành, đáy mắt lóe ra hào quang người khác nhìn không hiểu.
"Tộc trưởng, cơ hội khó được như thế vạn lần không được buông tha, chẳng lẽ tộc trưởng ngươi quên hôm nay Thủy Vô Nhai sẽ tới sao? Hắn mang theo tế phẩm đến, chúng ta lại được thần thú, thì như hổ thêm cánh. Huy hoàng của Thủy gia ta gần ngay trước mắt, chẳng lẽ tộc trưởng thật muốn đẩy đi cơ hội ngàn năm một thuở này của Thủy gia sao?" Thấy Thủy Vô Tình phản đối, đáy mắt Thủy Vị Ngôn thoáng lóe qua sự hoảng loạn, vội vàng tiếp tục khuyên bảo, ý đồ thay đổi Thủy Vô Tình đồng ý.
Đồng thời, Thủy Vị Ngôn nháy mắt cho tên còn lại, người sau vội vàng phụ họa gật đầu nói: "Thỉnh tộc trưởng nghĩ lại, nhìn Thanh Long giống như có chút suy yếu, chắc là vừa sinh xong tu vi chưa phục hồi như cũ, giờ phút này lại đại chiến cùng Tước Già, thực lực bị tổn thương nghiêm trọng, nếu như lúc này không động thủ, còn đợi khi nào?"
Người nói chuyện là Lục trưởng lão Thủy Thương Mang, xưa nay có quan hệ cực kỳ thân mật cùng Tam trưởng lão Thủy Vị Ngôn. Thậm chí lần này trứng Thanh Long mất đi, chính là hai người bọn hắn gây nên, đến nỗi vì không để lây dính long lực trứng rồng, bọn họ cũng không dám đặt trứng rồng ở trong trữ vật không gian, chỉ đành phải đặt ở tàng bảo khố Thủy Vị Ngôn, phái lực lượng hùng hậu canh gác.
Vì độc chiếm trứng rồng, bọn họ cũng không thể để cho Thanh Long sống sót rời đi.
Có thể lợi dụng thế lực Thủy gia, nhân cơ hội bắt giữ Thanh Long và Già Tước, kể từ đó, vừa nhân cơ hội lớn mạnh Thủy gia, lại có thể che dấu sự thật bọn họ trộm đi trứng rồng.
"Tế phẩm? Chuyện gì xảy ra, không phải là nói còn hai năm nữa sao? Tại sao hiện tại đã đưa người đến, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?" Hiển nhiên Thủy Vô Tình không biết vào lúc này Thủy Vô Nhai lại mang người kia đến, khoảng cách thời gian thực hiện kế hoạch còn có hai năm, sao lại đột nhiên dẫn người đến sớm?
Nghe Thủy Vị Ngôn nói đến tế phẩm, Thủy Vô Tình nhướng mày, đáy mắt thoáng lóe qua sự hoảng loạn.
Tế phẩm đối với Thủy gia mà nói, vô cùng quan trọng, ngoại trừ phải có canh giờ sinh ra đặc thù, còn phải có được thể chất và loại máu đặc thù. Quan trọng nhất là, thân là tế phẩm, lực lượng tinh thần nhất định phải cực kỳ yếu, mới có thể ở thời điểm trở thành tế phẩm dễ dàng bị tế đàn thôn tính, trở thành cái chìa khóa khởi động tế đàn.
Thủy gia có thể nhảy lên trở thành đứng đầu ngũ đại gia tộc hay không, phải xem lần này!
Vì lần này, Thủy gia đã bố trí mấy ngàn năm, không cho phép phát sinh một chút xíu lầm lỗi nào!
Thủy Đình, tên tế phẩm, không cho phép phát sinh bất luận sai lầm gì.
Hết chương 240.
Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư - Toan Vị Thanh Mông