Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 316 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 682 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:47:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 71: Cảm Giác Vô Cớ Bài Xích
gọc học trưởng, nữ tử này khinh người quá đáng, vô cớ ra tay với ta, đánh gãy răng của ta...” Lưu Hàn không nói một chữ tới chuyện chính mình nhục mạ đám người Dạ Thất Thất, chuyện mới phát sinh cũng bị hắn xuyên tạc ba phần thực bảy phần giả, trong lời nói tất cả lỗi đều đổ lên người Dạ Thất Thất.
Trong miệng hắn, Dạ Thất Thất thành nữ tử kiêu ngạo ương ngạnh tùy ý làm bậy, thành người ác độc không phân tốt xấu ra tay đả thương người.
Dạ Thất Thất không nói một lời tùy ý để Lưu Hàn hắt tất cả nước bẩn lên người mình, nàng vô cùng nhàm chán, từ trong túi tiền móc ra một ít hạt thông trêu chọc Lão Bạch ngồi ở trên vai mình, mặt tràn đầy không kiên nhẫn ngáp một cái, “Nói xong chưa? Khi nào thì cho ta đăng ký? Nếu nói quá lâu thì để ta đi tìm một chỗ ngủ một giấc.”
“Học viện có văn bản quy định rõ ràng không cho phép lén lút động thủ, nếu không sẽ khai trừ tư cách học viên, vị tiểu thư này ngươi có lời gì muốn nói không?” Ngọc Thương Tuyền nhìn nữ tử trước mắt, trên mặt người này thần thái lười biếng không kiên nhẫn, đáy mắt lóe qua vẻ kỳ quái.
Ít có nữ tử nào sau khi trông thấy hắn sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy, hắn đối với dung mạo của mình rất có lòng tin, chẳng lẽ đây là phương thức nàng dùng để hấp dẫn sự chú ý của hắn sao? Không thể không nói, phương pháp này của nàng hết sức thành công, quả nhiên làm hắn chú ý tới nàng.
“Những thứ nên nói hay không nên nói, không phải hắn đã nói hết rồi sao? Sớm biết tiêu chuẩn Học viện Xích Hỏa thu đệ tử là như thế này, ta cũng không cần từ xa chạy tới, quả thực là lãng phí sức lực, lãng phí thể diện.” Trong mắt Dạ Thất Thất hiện lên tia chán ghét, liếc mắt Lưu Hàn đang đứng ở một bên.
Hành động này của Dạ Thất Thất đưa tới nhiều phản ứng khác nhau, phần lớn mọi người dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn nàng, chẳng lẽ nàng không biết vị học trưởng vừa xuất hiện này là ai chăng?
Trước khi bọn họ đến Học viện Xích Hỏa, người trong nhà đã kể hết tình huống trong học viện, trong đó bên trong học viện, bọn họ đã nghe thuộc làu thông tin về năm mươi đệ tử có thực lực đứng đầu. Người trước mắt tên là Ngọc Thương Tuyền, là đệ tử đứng hàng thứ 10 trong nhóm cường giả của Học viện Xích Hỏa, nghe nói hắn tuổi còn trẻ nhưng tu vi đã đạt tới đỉnh phong thiên giai, thực lực tuyệt đối mạnh hơn phần lớn lão sư học viện, mà lai lịch bản thân hắn cũng phi phàm, là Thất hoàng tử của Thương Nguyệt quốc, nhận được sự yêu thích của Hoàng thượng.
Người có thân phận tôn quý, địa vị cao như thế lại hạ thấp địa vị, nhân nhượng nói chuyện với người có địa vị thấp hơn này, nàng lại còn dám lộ ra vẻ mặt chán ghét như thế, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, trào phúng vị thần trong lòng bọn họ, nàng thật đúng là đủ càn rỡ, to gan lớn mật!
Dạ Thất Thất vẫn không biết câu nói đầu tiên của nàng đã đắp nặn cho chính nàng một bề ngoài càn rỡ, bất quá cho dù biết rõ thì lấy tính tình của nàng cũng sẽ không quan tâm.
“A? Lời này từ đâu mà đến? Vị tiểu thư này giống như có chút hiểu lầm đối với Học viện Xích Hỏa...” Ngọc Thương Tuyền hơi hơi nhíu mày, trong lời nói như cũ ôn hòa khiêm tốn nhã nhặn, nhưng Dạ Thất Thất từ chút thay đổi trong ánh mắt của hắn mà nhìn ra giờ phút này trong lòng hắn có chút không vui.
Thật là một người tâm cơ thâm trầm làm cho người ta chán ghét!
Lần đầu tiên gặp mặt, ở trong lòng Dạ Thất Thất liền gắn biệt hiệu cho Ngọc Thương Tuyền, đối với hắn nhiều thêm cảm giác bài xích không rõ, “Hiểu lầm sao? Phong Tháp Tháp, ngươi đi qua đây. Vị không có thân phận cao này, ngươi xem thiên tư thiếu niên này như thế nào? Hắn có tư cách thành đệ tử Học viện Xích Hỏa hay không?”
Phong Tháp Tháp đột nhiên bị Dạ Thất Thất kéo một cái đến trước mặt nàng, bị dọa sợ hết hồn, mặt nghẹn đỏ bừng không dám hé răng.
Ngọc Thương Tuyền bị câu kia "Vị không có thân phận cao này" của nàng làm cho tim đập mạnh, đây là nàng đang châm chọc chính mình sao?
“Lại có linh căn tám phần Thủy thuộc tính, nhìn tuổi tác ngươi không vượt qua mười lăm, tu vi người cấp sơ kỳ cũng xem là tốt.” Chỉ liếc một cái, Ngọc Thương Tuyền tiện nói ra linh căn thuộc tính cùng tu vi của Phong Tháp Tháp, đồng thời mắt lộ ra tia thưởng thức.
Linh căn càng cao đại biểu sau này tu vi càng thêm lợi hại, ít gặp bình cảnh, tiềm lực lớn, nếu tiến hành bồi dưỡng, sau này chắc chắn tiềm lực vô hạn. Quan trọng nhất là nữ tử bên cạnh hắn kia làm cho hắn nhìn không thấu, nàng nhìn như lười nhác khinh cuồng không coi ai ra gì, nhưng hắn lại từ trên người nàng cảm giác được một cỗ hơi thở giống như một cái động sâu không đáy, sâu không lường được, hắn suy đoán phía sau nữ tử này ắt có cao nhân!
Nhưng, lời nói tiếp theo của Dạ Thất Thất làm cho Ngọc Thương Tuyền xưa nay dùng thái độ ôn nhã để đối đãi người khác suýt nữa thì bị phá hủy.
Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư - Toan Vị Thanh Mông