Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 841
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1014 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 03:04:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 639: Chớ Làm Loạn
hông nghe lầm chứ, thật bảo đồ đệ hắn đến đây?
- Không có khả năng thật sự có nhân vật lợi hại như vậy, người năm tuổi có thể quản giáo Tinh thiếu là lão tổ Thái Cực Cảnh bực này, làm sao có thể!?
- Có lẽ là sợ mất mặt, nói mạnh miệng mà thôi!
- Tìm một cái nấc thang để đi xuống, nhưng cũng không cần thiết nói như thế đâu!
- Xem ra, đây là viện cớ tìm nấc thang mà! Đùa gì thế, liên lạc trực tiếp, ở trong này cũng không phải là không gian độc lập bình thường, đây là tiểu thế giới, có quy tắc đặc biệt thuộc về tiểu thế giới, cho dù là bóp nát linh ngọc thông tin, bên ngoài cũng không cảm ứng được!
- Phỏng chừng chính là nói như vậy để mượn cớ trì hoãn một chút, vừa rồi còn thật nghĩ là gia chủ trẻ tuổi hiện tại ở bên ngoài khoa trương như vậy quen rồi, còn trực tiếp liên... liên lạc... với bên ngoài...
- Không... không có khả năng! Đây là ở trong bên tiểu thế giới, hắn... hắn làm sao có thể liên lạc với bên ngoài chứ?
- Điều này không đúng! Làm sao hắn có thể liên lạc với bên ngoài?
Người bên dưới vẫn luôn đang nhìn, đang nghe, sau đó không ngừng bàn luận, lúc nghe Nhậm Kiệt nói muốn liên lạc với bên ngoài, không ít người còn cười thầm, cho rằng đây chẳng qua là vị gia chủ trẻ tuổi này khoác lác khoa trương, muốn tìm bậc thang đi xuống mà thôi.
Bởi vì ở trong tiểu thế giới nếu muốn liên lạc với bên ngoài, không phải là chuyện dễ dàng như vậy, một mặt là phải hoàn toàn hiểu biết biến hóa của quy tắc trong này; mặt khác là phải nắm trong tay quyền lực ở trong này.
Tuy rằng Nhậm Kiệt là gia chủ, nhưng là Nhậm Thiên Kỳ mang hắn vào đây, tạm thời hắn không có khả năng có quyền lực nắm trong tay nơi này, mà nếu nói hắn có thể nắm trong tay biến hóa của quy tắc trong này, vậy càng thêm không có khả năng, cho dù là Pháp Thần Cảnh cũng không có khả năng đó!
Nhưng cố tình, Nhậm Kiệt rất tùy ý ở trước mặt bọn họ làm được điều này, bọn họ trơ mắt nhìn vị gia chủ trẻ tuổi Nhậm gia này... thật sự... rồi lại thật sự liên lạc với bên ngoài.
Lúc này tất cả mọi người đều có cảm giác khác thường, chuyện lạ hàng năm đều có, hôm nay đặc biệt nhiều, cả đời bọn họ gặp chuyện kỳ quái, chuyện rung động các thứ cộng hết lại, cũng không nhiều bằng hôm nay Nhậm Kiệt mang tới cho bọn họ.
- Tốt lắm, ngũ thúc! Chúng ta tốt hơn là nói chuyện chính sự quan trọng đi, nhiều lắm cũng phải nửa ngày, trước khi Nhậm Tinh tỉnh lại, hẳn Tiểu Bảo có thể chạy tới đây! Chúng ta tốt hơn là trước nói một chút chuyện lão tổ tông trấn giữ tiểu thế giới này, đây là vị tổ tiên Nhậm gia nào, chuyện tiểu thế giới này cùng với tất cả Nhậm gia, cùng chuyện có liên quan đến cha ta, ta đều cần biết! Nhậm Kiệt đúng thật là dang tận lực kéo lại chủ đề chính, cho nên không thể không lần nữa nói một lần.
Nhậm Thiên Kỳ cùng Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu cũng vậy, bọn họ đang gần gũi nên nhìn thấy rõ ràng hơn, nhưng cũng càng mơ hồ càng rung động hơn, bởi vì bọn họ hoàn toàn xem không hiểu Nhậm Kiệt là làm thế nào làm được điểm này.
Chính vì cảnh giới của họ so ra cao hơn những người phía dưới, cho nên cảm nhận được rung động cũng hơn xa những người này.
Nhưng Nhậm Kiệt nói như thế, Nhậm Thiên Kỳ không thể không cố kiềm chế tâm tình kích động trong lòng, tuy rằng chuyện trải qua một hồi này khiến người ta chấn động khiếp sợ vượt qua tất cả chuyện lão trải qua trước kia, nhưng dù thế nào đi nữa lão còn tốt hơn một chút so với người bình thường, hơn nữa phương diện tâm tính kiên định. Nếu như không có loại tâm tính kiên định này, Nhậm Thiên Hành cũng không có khả năng dạy cho lão phương pháp đi vào tiểu thế giới này.
Về phần phá mở tấm chắn tiểu thế giới này, đó là bởi vì cảnh giới của Nhậm Kiệt đủ cường đại, hắn cũng từng ở thế giới Cổ Thần tìm đường ra, dưới tình huống có vô số tiên linh khí để mượn Thánh nhân luận đạo, biết khung quy tắc của thế giới. Giờ này coi lại tiểu thế giới bị hao tổn không hoàn chỉnh này, Nhậm Kiệt cũng cảm thấy đơn giản hơn rất nhiều. Huống chi vừa rồi Nhậm Kiệt khống chế môn hộ bể nát kia, hắn cũng sáp nhập vào thần hồn lực dò xét, dưới tình huống như vậy, chỉ là để ột khối ngọc bài tin tức phá mở tiểu thế giới này ra ngoài chạy tới thông báo cho Cổ Tiểu Bảo... đối với hắn mà nói cũng không tính là quá khó khăn!
Dĩ nhiên, đây là đối với Nhậm Kiệt, đổi là Pháp Thần Cảnh bình thường nào cũng không có thủ đoạn như vậy, trừ phi mượn Tiên khí hoặc là pháp bảo Tiên giới, hoặc phù văn tiên nhân luyện chế mới có khả năng, chính bởi vì đây là thủ đoạn gần như vượt qua Pháp Thần Cảnh, mới có thể tạo thành chấn động như thế, hiệu quả như thế.
"Khụ..."
Nhậm Thiên Kỳ hơi ổn định một chút tâm tình kích động, nhẹ giọng ho khan một tiếng nói: - Giờ này trấn giữ ở trong tiểu thế giới này chính là lão tổ tông Nhất Nguyên của Nhậm gia ta ngàn năm trước, chỉ có điều lão tổ tông Nhất Nguyên hẳn là được đại ca cứu ra, trên người có bị thương, nhưng tình huống cụ thể ta không hiểu rõ lắm, bởi vì lúc bình thường lão tổ tông Nhất Nguyên rất ít xuất hiện, đa số thời gian đều là bế quan. Cũng chỉ có lần trước lúc Nhậm Tinh huyên náo đặc biệt dữ dội, lão tổ tông mới xuất hiện khiển trách một phen rồi nhốt hắn lại, cho nên lần này ta mới không có chuẩn bị, cũng không có dùng phương thức đặc thù liên lạc với người bên trong trước!
Tuy rằng trong lòng vẫn vì nhiều chuyện xảy ra vừa rồi cảm thấy rất chấn động khiếp sợ, nhưng thời khắc này sau khi nói mấy câu, rốt cục Nhậm Thiên Kỳ cũng xem như bình phục tâm tình một chút. Lần này lão không có hỏi Nhậm Kiệt biết, hay không biết vị lão tổ tông Nhất Nguyên này.
Bình thường nói lão tổ, là chỉ lão tổ Thái Cực Cảnh, đó là đạt tới một bước ngoặt sau cảnh giới Thái Cực Cảnh, nhưng lão tổ tông thì lại khác.
Bình thường một gia tộc, một tông môn gọi là lão tổ tông, trừ lực lượng đủ cường đại ra, thì bối phận cũng rất khó có thể dùng bình thường để cân nhắc. Nhậm Kiệt nghe nói tới lão tổ tông Nhất Nguyên, lập tức nhớ lại một người trong tộc phổ Nhâm gia, tính ra dĩ nhiên là người nhất mạch của Nhậm Kiệt bọn họ, dĩ nhiên không phải trực hệ.
Nhất Nguyên lão tổ này chính là tổ tiên cao hơn tám đời so với Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu bọn họ, năm đó lão là thân huynh đệ với tổ tiên trực hệ nhất mạch của Nhậm Kiệt bọn họ, chỉ có điều vị lão tổ tông Nhất Nguyên này năm đó dường như cũng là ngang trời quật khởi, sau khi đạt tới Thái Cực Cảnh không bao lâu liền biến mất.
- Ừm, nói tiếp đi! Nhậm Kiệt gật gật đầu, tỏ ý biết, rồi bảo ngũ thúc nói tiếp.
- Ừm! Nhậm Thiên Kỳ đáp một tiếng, nói tiếp tục: - Phương tiểu thế giới này cũng không hoàn chỉnh, năm đó lần đầu tiên đại ca mang ta đi vào cũng đã nói, phương tiểu thế giới này từng bị một chút tổn thương, cho nên ở chỗ này không thể tiến hành chiến đấu quá cường đại, nếu không sẽ làm cho tiểu thế giới này nhanh chóng sụp đổ, cũng chính vì vậy về sau này Nhậm Tinh tu luyện cũng chưa có người nào có thể toàn lực buông tay đánh một trận cùng hắn. Mà hắn kiến thức qua những người bên ngoài đến đây, sau khi biết một chút tình huống bên ngoài, từ nhỏ lớn lên ở trong này nên hắn càng muốn đi ra ngoài cho biết!
- Người Nhậm gia ta từ lâu đã phân tán ở vô số địa phương, mặt khác người Nhậm gia ở Ngọc Kinh Thành bị theo dõi quá sát sao, nếu như có quá nhiều người vô duyên vô cố biến mất, khẳng định sẽ dẫn tới hoài nghi. Mặt khác đại ca nói cũng không cần câu nệ không phải là thành viên Nhậm gia ở Ngọc Kinh Thành, cho nên ở trong này tuy rằng đều là huyết mạch Nhậm gia, nhưng đều là thành viên Nhậm gia trước kia rải rác ở những địa phương khác. Dĩ nhiên, cũng có một số người Nhậm gia cường đại là đại ca tìm được, một mình ra ngoài tu luyện, hoặc là đi vào một số môn phái, đều được đại ca tìm trở về đây!
- Giờ này dân cư trong tiểu thế giới cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy vạn người, đều là con cháu cùng thân nhân Nhậm gia. Bọn họ đã ở trong này mười mấy năm, có người đã gần 20 năm. Trước ta mang binh lính đi vào trong này, chính là trước làm cho bọn họ toàn bộ hôn mê, sau đó dẫn bọn họ đến một chỗ đặc biệt tập trung lại, tiến hành huấn luyện bí mật mấy năm, làm cho Tây Bắc, Tây Nam đại doanh trước sau nhiều hơn mấy trăm vạn đại quân tinh nhuệ!
Nhậm Thiên Kỳ từ từ sắp xếp ý nghĩ, bắt đầu nói ra chuyện lão biết với Nhậm Kiệt.
Mà hai huynh đệ Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu ở một bên, nghe một hồi lâu mới cảm giác tỉnh táo lại, chỉ là Nhậm Kiệt làm hết thảy chuyện vừa rồi, lời nói tùy ý kia, theo chuyện tiện tay làm ra, vẫn còn rung động khắc sâu trong nội tâm bọn họ.
Nếu như nói lúc ban đầu bọn họ cung kính với Nhậm Kiệt, là bởi vì họ còn ghi nhớ quy củ gia tộc, cho dù là trưởng lão tổ tiên gặp được gia chủ đương nhiệm, dưới tình huống gia chủ chưa từng phạm vào sai lầm lớn, cũng phải có quy có củ. Cộng thêm phụ thân Nhậm Thiên Hành của Nhậm Kiệt cũng từng trợ giúp bọn họ, còn đều là người một nhà, cho nên bọn họ mới đối đãi như vậy.
Nhưng thời khắc này ánh mắt của họ nhìn Nhậm Kiệt tràn đầy cung kính, thì lại phát ra từ nội tâm, hoàn toàn bị rúng động kính sợ. Vị gia chủ trẻ tuổi này dường như là không có gì không làm được; dưới tình huống không dùng tới pháp lực một quyền đánh Nhậm Tinh ngất xỉu; đồ đệ năm tuổi cũng có thể thoải mái đánh bại đánh chết lão tổ Thái Cực Cảnh, thái độ hời hợt kia, thủ đoạn tùy ý phá mở tấm chắn tiểu thế giới kia...
Hết thảy hết thảy, đều làm cho bọn họ muốn không kính phục đều không được!
Theo Nhậm Kiệt hỏi, Nhậm Thiên Kỳ không ngừng trả lời, gặp chỗ nào Nhậm Thiên Kỳ cũng không biết, Nhậm Cửu Trí cùng Nhậm Cửu Khiếu hơi chút khôi phục ở một bên lập tức bổ sung một chút.
Đồng thời hai người cũng đi phía trước dẫn đường, dù sao luôn ở giữa không trung hoang vắng nơi này nói chuyện với nhau cũng không phải chuyện hay, vừa nói vừa đợi Nhậm Kiệt đã chạy tới chỗ xây dựng nhà ở trong tiểu thế giới của Nhậm gia.
Chỗ ở không có xa hoa lắm, chỗ ở của mấy vạn người là một thung lũng, chung quanh có các loại trận pháp tương liên chặt chẽ cùng cả tiểu thế giới, một khi gặp chuyện, có thể phát huy lực lượng với hạn độ lớn nhất.
Phong cách kiến trúc cổ xưa, đa số người bên trong đều đang tu luyện, có một số người không thích hợp tu luyện thì đang trồng trọt, dù sao đa số các thứ đều phải tự cấp tự túc. Nếu như bên ngoài thật là loạn thế, Nhậm gia thật sự xảy ra chuyện gì, ở trong này ngược lại cũng giống như một thế ngoại đào nguyên.
Hơn nữa chỉnh thể thực lực ở trong này đích xác rất mạnh, nếu như không phải Nhậm Kiệt lãnh đạo Nhậm gia đi tới một bước ngày hôm nay, có Pháp Thần Cảnh trấn giữ, còn có Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu cùng Nhậm Tinh ba vị cấp bậc lão tổ Thái Cực Cảnh này, căn cứ theo tình huống Nhậm Cửu Trí nói, những vị Thái Cực Cảnh khác còn có sáu người, cộng thêm hơn 200 người đạt tới Âm Dương Cảnh... lực lượng này đích xác cũng không yếu bao nhiêu so với tông môn vạn năm bình thường, vượt hơn xa tông môn ngàn năm.
Dọc theo đường đi nghe bọn họ nói, Nhậm Kiệt cũng từ từ biết rõ, năm đó cha mình Nhậm Thiên Hành cũng là vượt qua Thái Cực Cảnh, nhưng cụ thể có đạt tới Pháp Thần Cảnh hay không bọn họ cũng không biết, bất luận là Nhậm Cửu Trí hay là Nhậm Cửu Khiếu hay ngũ thúc, cha mình đều không có xác định rõ với bọn họ rốt cuộc ông ấy đạt tới trình độ nào.
Nhưng ông ấy để lại một lượng lớn tài nguyên trong tiểu thế giới, cộng thêm linh khí đầy đủ bên trong tiểu thế giới, còn có các loại công pháp, cộng thêm một vị Pháp Thần Cảnh, hai vị cấp bậc lão tổ Thái Cực Cảnh ở lại trong này, hai mười mấy năm qua chuyên tâm phát triển không làm chuyện gì khác... có thể có loại trình độ này, cũng không tính là chuyện bất ngờ lắm.
Cha mình Nhậm Thiên Hành cuối cùng lúc trở về đây truyền lại ngôi vị gia chủ ình không phải là chân thân, điều này bọn họ cũng đều biết, nhưng đáng tiếc là, cũng không có nói thêm gì với bọn họ, chỉ là trước về nơi này nhìn qua một chút mà thôi.
Nhậm Kiệt hỏi thăm chi tiết, bọn họ không ngừng kể lại chuyện xảy ra trước kia, Nhậm Kiệt phát hiện dường như cha mình đã sớm dự liệu sẽ có chuyện gì đó xảy ra, đã sớm làm ra chuẩn bị này.
Nhậm gia có một số người kiệt xuất ở chiến trường hoặc là một vài chỗ ngoài ý muốn tử vong biến mất, có một phần chính là được lặng lẽ chuyển dời đến tiểu thế giới.
Dĩ nhiên, lúc đó Nhậm Thiên Hành cũng không dám quá tùy ý, thông qua điểm này, tuy rằng ngũ thúc cùng Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu bọn họ đều không nói rõ cha mình muốn đề phòng rốt cuộc là chuyện gì, họa diệt tộc dạng gì, nhưng Nhậm Kiệt có thể đoán được cơ bản.
Kết hợp cuối cùng mình phát hiện bản đồ có hình dáng Ngọc Kinh Thành kia, cộng thêm vô số những dấu hiệu khác, hơn phân nửa cha mình muốn đề phòng chính là hoàng tộc. Nhưng nếu như cha mình đã cường đại như vậy, dưới tình huống Nhậm gia còn có nội tình như vậy, vì sao còn phải cẩn thận như vậy chứ, chẳng lẽ hoàng tộc Ngọc Kinh Thành thật sự đáng sợ như vậy ư?
Loại chuẩn bị này, quả thực giống như là chuẩn bị tránh né ngày tận thế, cộng thêm Nhậm Kiệt phát hiện mảnh vỡ bia đá ở trong không gian trận pháp hạch tâm bên trong Tây Bắc đại doanh, Nhậm Kiệt cũng nghĩ đến một loại khả năng khác, là đại giáo vô thượng.
Nếu như cha mình bởi vì tiếp xúc mảnh vỡ bia đá, đắc tội với đại giáo vô thượng cũng có khả năng làm ra những thức chuẩn bị này, dù sao mình đi vào trong không gian Tề Thiên bị trấn áp bên trong ngọc giản viết rất rõ ràng, những lời về tai ương diệt tộc, diệt quốc, diệt thế... hãy còn mới mẻ trong ký ức Nhậm Kiệt.
Lần này bản thân Nhậm Kiệt đã nghĩ rất rõ ràng, cũng không có ôm trong lòng ý nghĩ có thể hỏi ra tin tức xác thật, cho nên có thể nhận được những tin tức này đã rất thỏa mãn rồi. Ngoài ra, cũng hoàn toàn biết rõ tình huống bên trong tiểu thế giới, biết chuyện cha mình năm đó, điều này đã làm cho Nhậm Kiệt cảm thấy rất tốt, bởi vì lần này nhận được tin tức là một lần nhiều nhất, ít nhất cũng giúp Nhậm Kiệt từ từ dò ra một chút manh mối.
Hiện tại còn lại, chính là tìm xem rốt cuộc cha mình bị vây ở nơi nào?
Một đường giảng giải, đi vào chỗ ở của Nhậm Nhất Nguyên cùng Nhậm Tinh bọn họ tọa lạc ở hậu phương nhất nơi cư trú này, sau đó, Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu dẫn Nhậm Kiệt đi dạo qua một vòng. Mặc dù là chỗ ở của Nhậm Nhất Nguyên Pháp Thần Cảnh bực này, nhưng chỗ này cũng rất cổ xưa.
Cho tới thời khắc này nhìn thấy chỗ Nhậm Nhất Nguyên bế quan, cũng chỉ là một chỗ ngụ lớn hơn một chút, chỉ có điều chung quanh trận pháp cũng không tầm thường, không có bất kỳ thủ vệ, nhưng trận pháp vây quanh, thậm chí có hai kiện Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm xem như bảo vật hạch tâm của trận pháp thúc giục vận chuyển trận pháp ở chung quanh, cho dù là lão tổ Thái Cực Cảnh bình thường muốn trực tiếp xông vào trong đó, cũng không có khả năng.
- Nơi này chính là chỗ lão tổ tông Nhất Nguyên bế quan, tuy nhiên lão tổ tông Nhất Nguyên còn một số ngày sẽ xuất quan, không bằng mời gia chủ trước vào bên trong nghỉ ngơi... Thấy Nhậm Kiệt dừng bước lại, Nhậm Cửu Khiếu ở một bên nói, định mời Nhậm Kiệt vào bên trong phòng khách hàn huyên tiếp. Vừa rồi bọn họ một đường trò chuyện đến đây, lại đi dạo một vòng ở chỗ này, thời gian đã qua gần nửa ngày, Nhậm Thiên Kỳ trước đó đã đi đón Cổ Tiểu Bảo, lúc này chỉ có hai người Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu bồi tiếp bên cạnh Nhậm Kiệt.
Tuy rằng bối phận rất cao, nhưng Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu vẫn đối đãi rất tốt, bởi vì bọn họ xem trọng quy củ gia tộc, gia chủ chính là đứng đầu một nhà, không thể bởi vì thân phận trưởng bối mà áp chế gia chủ, chuyện đó tuyệt đối không cho phép xảy ra. Nhất là dưới tình huống gia chủ không có phạm sai lầm, cho nên hai người đều rất nghiêm túc giới thiệu, đáp trả mỗi câu nói của Nhậm Kiệt.
- Không cần! Ta cũng không dừng lại ở trong này thời gian quá lâu, tối đa cũng chỉ mấy ngày, hàn huyên một chút cùng lão tổ tông Nhất Nguyên hẳn cũng không thể chậm trễ! Hiện tại tuy rằng dò ra được một chút mạch lạc, nhưng còn không biết cụ thể mối nguy cấp, còn không biết tai họa cha mình lo lắng, tuy rằng hiện tại Nhậm Kiệt là có ý nghĩ đánh ngay mặt, chiến thắng hết thảy, nhưng sẽ không tùy tiện lôi kéo cả người bên trong tiểu thế giới cùng đi theo hắn liều mạng.
Chính vì vậy, có một số việc hắn không định để người Nhậm gia trong tiểu thế giới này tham dự quá mức, nên phải trước tiên gặp vị lão tổ tông Nhất Nguyên này một lần mới được. Thời điểm này Nhậm Kiệt đi tới trước gian nhà này liền ngừng lại, nói xong câu đó, hắn lập tức dùng thần hồn lực trực tiếp phá mở mấy tầng ngoài trận pháp đơn giản nhất, trong tiếng nổ ầm ầm xông vào chỗ cấm địa lão tổ tông Nhất Nguyên bế quan kia.
"Ầm!" Trận pháp này bố trí tương đối tinh diệu, người bố trí trình độ cũng rất mạnh, cho dù thần hồn lực dò xét đánh sâu vào vẫn sẽ tạo cho phản ứng, lập tức trận pháp chung quanh vận chuyển...
- Gia chủ! Chớ làm loạn...
- Gia chủ! Lão tổ tông đang bế quan...
- Hơn nữa trận pháp này rất nguy hiểm, cho dù lão tổ Thái Cực Cảnh ngàn tuổi nếu như rơi vào trong đó cũng chỉ có một đường chết!
Hành động đột ngột của Nhậm Kiệt lần này, một lần nữa hù dọa cho Nhậm Cửu Trí, Nhậm Cửu Khiếu cả kinh kêu lên. Người gia chủ này làm việc cũng quá dọa người đi! Thật sự không thể bình thường một chút được sao?
Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương - Thắng Kỷ