Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 841
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1014 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 03:04:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 175: Hắc Hắc, Tẩm Bổ Tẩm Bổ A!
ởi vì vừa rồi là ở vào trạng thái mạnh nhất, hấp thu hạt châu Ngọc Tinh bổ sung trạng thái đoạn phim dò xét, cho nên Nhậm Kiệt đỉnh phong tình huống trận pháp hiểu biết thấu triệt, tuy rằng với lực lượng của chính mình bố trí hiệu quả bình thường nhưng kết hợp với giọt máu kia của lục thẩm tạm thời xem ra cũng không có vấn đề gì.
Sau khi làm xong, Nhậm Kiệt đều không nhịn được thở ra một hơi dài, lần này suýt nữa xảy ra vấn đề.
- Phiếu cơm lão đại, ngươi rồi lại còn giấu một chiêu như vậy, đây là thứ gì, khủng bố như vậy? Mập mạp nhìn thấy Nhậm Kiệt rốt cuộc hoàn thành phong cấm, rốt cuộc không kìm được hỏi thăm.
- Cho ngươi! Nhậm Kiệt nói, trực tiếp ném ập mạp.
- Ôi... ôi... cẩn thận chút! Mập mạp bị dọa sợ, bởi vì cỗ yêu khí hung lệ vừa rồi quá mức khủng bố, nghĩ tới nàng hiện tại còn sợ, cho nên khi đón lấy chỉ sợ thứ này ra vấn đề.
Tuy nhiên lá gan của mập mạp cũng không nhỏ, lòng hiếu kỳ càng lớn, sau khi đón lấy liền nghiêm túc nhìn.
Giờ khắc này tầng ngoài hạt châu Ngọc Tinh biến mất một nửa, bên trong đã có thể nhìn thấy rõ ràng, có một viên đồ vật tương tự yêu đan cỡ nhỏ.
Mập mạp lật qua lật lại nghiên cứu, thi thoảng cầm hướng lên bầu trời đã sáng nhìn một chút.
- Thật là phá của, rồi lại dùng Ngọc Tinh phong ấn, tuy nhiên trong này giống như là yêu đan nhưng lại không giống, nào có yêu đan nhỏ như vậy chứ, chẳng lẽ là loại yêu thú siêu nhỏ nào đó... Tuy nhiên bình thường yêu thú như vậy rất khó đạt tới loại trình độ này, cũng không có khả năng có yêu khí hung lệ như thế. Đáng tiếc Ngọc Tinh... Mập mạp vừa nhìn vừa lẩm bẩm tự nói.
- Cũng đúng, thật không nghĩ tới, ngươi rồi lại biết Ngọc Tinh. Nhậm Kiệt lúc này cũng vươn tới, cùng nhìn chung với mập mạp.
- Ặc... hắc hắc, nghe người khác nói, nghe người khác nói đấy. Mập mạp vừa nghe vội vàng nói.
- Không đúng, đây nhưng là Ngọc Tinh sau khi luyện, ngươi đều nghe người nói qua, dường như hầu hết cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh đều không biết thứ này là cái gì, thậm chí đa số cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh cả đời đều chưa từng thấy Ngọc Tinh. Nhậm Kiệt trong lòng nín cười, lại lần nữa kỳ quái nhìn về phía mập mạp, bộ dạng kỳ quái nhỉ, sao ngươi biết?
- Điều này nói rõ ta kiến thức rộng rãi, phiếu cơm lão đại ngươi mau thu lại, thứ này quá nguy hiểm. Mập mạp không nhịn được đổi chủ đề, đem hạt châu Ngọc Tinh trả lại cho Nhậm Kiệt, đồng thời nhìn về phía Vân Phượng Nhi: - A, lục thẩm...
Nhìn thấy bộ dạng của mập mạp, Nhậm Kiệt thầm nghĩ người này còn định một mực giấu. Quên đi, nếu nàng không muốn nói thì kệ nàng thôi.
Nhậm Kiệt phối hợp xoay người nhìn về phía Vân Phượng Nhi, mập mạp thì âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
- Ầm... Đúng vào lúc này, ngoài Ngọc Kinh Thành một cỗ yêu khí hung lệ phóng lên trời, Nhậm Kiệt cũng ngẩng đầu. Thần thức của hắn đã đạt tới Âm Dương Cảnh âm hồn tầng 7, đối với những thứ này phản ứng phi thường nhạy cảm. Mà loại khí tức này đặc biệt, đối với nhân vật cường đại cho dù ở ngoài vạn dặm cũng có thể cảm nhận được.
Mà tin tức này, tin tưởng cũng không cần bao lâu sẽ truyền ra, bởi vì bình thường chỉ có yêu đan cường đại mới có thể có loại hiệu quả này.
Cho dù là yêu đan của đại yêu hóa hình bình thường cũng sẽ không như thế, cho nên nhất định sẽ có người liên tưởng đến Thiên Yêu Đan. Yêu đan của Thiên Yêu có sức hút lớn, đủ để kinh động phần đông cường giả siêu cấp nghe tin lập tức hành động.
- Phiếu cơm lão đại, Cổ Vương có dạng gì, vừa rồi một mực chưa kịp hỏi, rốt cuộc thế nào rồi?
Lúc này Nhậm Kiệt nhìn lục thẩm, lục thẩm hiện tại trạng thái thân thể rõ ràng đang nhanh chóng khôi phục. Thần thức Nhậm Kiệt giờ khắc này đã khó thể dò xét biến hóa lực lượng trong cơ thể lục thẩm nữa, hiển nhiên lục thẩm đã cơ bản khôi phục bình thường, chỉ có điều còn cần tiêu hóa lực lượng Cổ Vương kia để lại, lần nữa khôi phục thân thể của mình.
Cũng may nhiều năm nay lục thúc không ngừng rót vào lực lượng, dùng các loại dược vật trợ giúp lục thẩm tẩm bổ thân thể.
Nghe được mập mạp hỏi thăm, Nhậm Kiệt quay đầu lại phi thường cẩn thận hình dung lại tình hình của Cổ Vương một lần ập mạp.
- Ồ, thật ghê tởm. Mập mạp vừa nghe, không nhịn được nhếch miệng nói: - Ai âm độc như vậy hả, rồi lại nghĩ ra phương pháp ác độc như vậy, tên khốn này tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
- Ừm. Nhắc tới điều này, Nhậm Kiệt cũng gật đầu, ngay lúc đó phát hiện đây là Cổ Vương hắn liền có một loại cảm giác không rét mà run.
- Người hạ độc này hẳn là biết trong thân thể lục thẩm có huyết mạch đặc biệt, rất có khả năng là người quen thuộc lục thẩm. Cái này sau khi chờ lục thẩm thanh tỉnh cẩn thận hỏi thăm một chút mới biết được.
Bọn họ hàn huyên mấy câu, không lâu sau liền nhìn thấy Nhậm Thiên Tung đã chạy về.
- Lực lượng hiện tại thật sự là yếu quá, sau khi rời khỏi Ngọc Kinh Thành không lâu rồi lại không kiên trì nổi, chỉ có thể đem nó vứt lên không! Mới vừa từ trên trời hạ xuống, Nhậm Thiên Tung liền không nhịn được lắc đầu cảm thán.
- Không sao lục thúc, lục thẩm hiện tại nhưng là rất lợi hại. Chờ sau khi lục thẩm khôi phục ngươi không cần hao phí lực lượng nữa, lại chờ lục thẩm tẩm bổ ngươi khẳng định rất nhanh là sẽ khôi phục. Nhậm Kiệt cười nói.
- Khụ... Lục gia Nhậm Thiên Tung vừa nghe, tiểu tử này rồi lại nói với mình loại lời này, lập tức lúng túng ho khan một tiếng nói: - Tiểu tử thối ngươi, lại nói hươu nói vượn.
Hả?
Nói hươu nói vượn, Nhậm Kiệt sửng sốt, lập tức không khỏi hiểu ý cười. Ha ha, hóa ra lục thúc nghĩ sai. Mình nói tẩm bổ là bởi vì lục thẩm nhiều năm dùng dược vật, lực lượng ngưng tụ, cùng với Cổ Vương bị giữ lại toàn bộ trong cơ thể, lục thẩm có thể hấp thu đại bộ phận lực lượng, nhưng sẽ còn có nhiều lực lượng dư thừa không dùng hết.
Cái này khẳng định là thứ nhất lựa chọn cho lục thúc, đến lúc đó có thể trợ giúp lục thúc khôi phục thân thể, lực lượng. Lục thúc sẽ không cho là mình nói là loại phương thức kiểu song tu chứ. Ha ha, tuy nhiên lời như vậy kỳ thật cũng được, dù sao nhiều năm như vậy, hơn nữa giữa vợ chồng bọn họ dùng phương thức gì đó là tự do của bọn họ mà.
- Cười cái gì mà cười, có phải là gần nhất không thu thập tiểu tử ngươi, ngươi liền không biết mình họ gì? Lục gia Nhậm Thiên Tung nhìn thấy Nhậm Kiệt lại vẫn còn cười, không nhịn được muốn nghiêm mặt quát mắng Nhậm Kiệt, chỉ có điều loại thời điểm này hắn căn bản không có biện pháp nghiêm túc.
Vân Phượng Nhi đã thanh tỉnh khôi phục, đang tự vận công khôi phục, mà hết thảy đều là công lao của Nhậm Kiệt.
Đối với Nhậm Kiệt, hắn hiện tại đã không chỉ đơn giản là hài lòng như vậy, cho nên hắn muốn nghiêm túc quát mắng một chút cũng không nghiêm túc lên nổi.
Điều này khiến ập mạp ở bên cạnh nhìn đều không nhịn được muốn cười, nín cười hự, hự ở một bên, cuối cùng dứt khoát quay đầu đi. Tuy rằng không có thanh âm nhưng nhìn thấy bả vai giật giật và động tác thân thể, cũng biết hắn đang điên cuồng cười to.
- Ặc, không đùa với ngươi nữa, yêu khí này vừa xuất hiện đoán chừng đến lúc đó Ngọc Kinh Thành cũng sẽ ở trong phạm vi tìm tòi, tiểu tử ngươi trong khoảng thời gian này phải thành thật một chút. Đoán chừng gần nhất Ngọc Kinh Thành sẽ rối loạn một trận, các nơi ngưu quỷ xà thần cũng sẽ tràn vào Ngọc Kinh Thành, hơn nữa người có thể có ý đồ này đều không phải là kẻ yếu. Lục gia Nhậm Thiên Tung không có biện pháp, sau khi hơi chút lúng túng vẫn nhắc nhở Nhậm Kiệt không thể khinh thường, dù sao chuyện này quan hệ trọng đại.
- Tuy nhiên ngươi cũng không cần sợ... Sau khi nói xong, lục gia Nhậm Thiên Tung lại sợ mình nói quá nặng, lập tức trên mặt tản ra một vẻ vô cùng tự tin nói: - Bất luận xảy ra chuyện gì có lục thúc ngươi ở đây, trời sập lục thúc giúp ngươi gánh. Nam nhân Nhậm gia ta chưa từng sợ chuyện gì. Lúc trước ngươi nhắc tới Cửu Đầu Long Vương, lúc này lục thẩm ngươi khỏi rồi, ngày nào đó lục thúc đi tìm con giun chín đầu kia tính sổ. Nếu như quả thật có nguy hiểm gì, nhớ kỹ lập tức liên hệ với lục thúc, tốt nhất gần nhất ngươi ít ra ngoài, ở ngay tại chỗ ta cho xong.
Không sợ thì không sợ, Nhậm Kiệt gây họa lục gia Nhậm Thiên Tung bất kể như thế nào cũng sẽ gánh, nhưng lại không hy vọng Nhậm Kiệt xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa hiện tại Nhậm Kiệt đã trở nên khác trước rất lớn, nhìn thấy loại thay đổi này của Nhậm Kiệt, lục gia Nhậm Thiên Tung cũng cảm thấy vô cùng vui mừng.
- Ở nơi này... A! Nghe lục thúc nói như vậy, Nhậm Kiệt đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vỗ mạnh trán. Tuy rằng lúc trước trong thân thể phát hiện cái tên kia hẳn là đang đợi mình, nhưng vạn nhất ở giữa xảy ra vấn đề gì cũng không tốt, chính mình vẫn là mau thừa dịp hiện tại giải quyết vấn đề này trước rồi tính.
Tình huống của lục thẩm hiện tại đã ổn định, trong thời gian ngắn cũng sẽ không có vấn đề gì.
- Thế nào? Nhìn thấy biểu tình của Nhậm Kiệt, Nhậm Thiên Tung cho rằng xảy ra chuyện gì.
- Không sao. Nhậm Kiệt vội cười nói: - Ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện chưa dặn dò bọn Đồng Cường. Lục thẩm hiện tại kỳ thật đã hoàn toàn khôi phục, chính là cần đem lực lượng bản thân hoàn toàn dung hợp, khôi phục một chút, cho nên ta tạm thời rời đi trước một chút. Như vậy, mập mạp ngươi trước ở chỗ này dựa theo toa thuốc ta chuẩn bị lúc trước, lại cho lục thẩm điều phối một chút dược phẩm cho lục thẩm khôi phục dùng, chờ ta bận xong lại tới.
Vừa nghe Nhậm Kiệt nói chỉ là đi tìm đám người Đồng Cường, Nhậm Thiên Tung cũng liền không quá để ý, tuy nhiên nghe Nhậm Kiệt nói lại lần nữa sử dụng dược phẩm, hắn không khỏi kỳ quái nhìn về phía Nhậm Kiệt.
- Lúc trước bởi vì dược vật phức tạp, hiện tại khôi phục rồi, có phải là dùng một chút đan dược hay không. Đan dược bảo mệnh ở chỗ ta gần như dùng hết, nhưng điều dưỡng thân thể còn có hai viên Linh Đan trung phẩm, nếu như cần còn có biện pháp lấy được một viên Linh Đan thượng phẩm, nhưng cần một chút thời gian. Năm đó đan dược đại ca để lại rất nhiều, nhưng cũng đều đã tiêu hao sạch, giờ khắc này còn lại cũng không nhiều nữa.
- Không cần thứ đó, mập mạp lát nữa dựa theo phương thuốc ta nói phối trí dược phẩm không kém so với những Linh Đan thượng phẩm kia, hơn nưa càng có tính nhằm vào. Trên thực tế lục thẩm hiện tại thân thể không cần bổ, ngược lại là cần cùng lục thúc ngươi trung hòa một chút. Kỳ thật... ha ha, lục thúc ngươi hiểu, ta đi trước.
Nói đến trung hòa, Nhậm Kiệt không khỏi lại nghĩ tới vừa rồi nói với lục thúc lục thẩm có thể chia xẻ lực lượng lục thúc nghĩ sai, vốn là hắn muốn nhắc nhở một chút, kỳ thật cũng không nhất định phải song tu mới được, tuy nhiên ngẫm lại hoàn toàn không cần thiết, cho nên cười phất tay nhanh chóng rời đi.
- Khụ... tiểu tử thối, đều là đứng đầu một nhà, cả ngày không lúc nào nghiêm túc. Lục gia Nhậm Thiên Tung ho khan một tiếng, hơi có chút lúng túng chỉ Nhậm Kiệt, nhưng là trong lòng lại vô cùng thoải mái, vô cùng hạnh phúc, vui vẻ.
Sướng, quá sướng.
Giờ khắc này, thân hình Nhậm Kiệt nhấp nhô mấy cái đã rời khỏi rừng rậm nguyên thủy của lục thúc, hiện tại hắn đã có thể thoải mái cảm nhận được, tốc độ của mình so với lúc trước nhanh hơn gấp mấy lần có dư, với cường độ thân thể Thần Thông Cảnh tầng năm, lực lượng siêu cấp biến thái Chân Khí Cảnh tầng 7 đến gần đỉnh, lại có thần thức cường đại đến khiến người khủng bố khống chế, tốc độ của Nhậm Kiệt hiện tại tuyệt đối vượt qua người Thần Thông Cảnh tầng 7 trở xuống.
Cảm giác có lực lượng thật là sảng khoái, hơn nữa theo lực lượng không ngừng tăng trưởng Nhậm Kiệt cảm thấy mình có một chút cảm giác an toàn.
Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương - Thắng Kỷ