Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 841
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1014 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 03:04:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46: Huyền Âm Kiếm.
hậm Kiệt biết đại cảnh giới đề thăng cũng là do lần trước xem đoạn phim kia, thậm chí mình sống lại cũng có khả năng liên quan tới nó, hiện giờ lần nữa mở ra đoạn phim này, hắn vô cùng kích động.
Chờ sau khi tất cả lực lượng ào ào rót vào, Nhậm Kiệt thần thức vừa động, mở đoạn phim lên coi.
- Oanh... Không đợi hắn làm bất kỳ phản ứng nào, ngay lúc Nhậm Kiệt thần thức mở ra đoạn phim này ra, Nhậm Kiệt cảm giác như mình đặt hoàn toàn không không gian hình chiếu vậy, từ rất xa thấy được một màn kia.
Năm vị Thánh nhân ở phía xa luận đạo, gần như trong nháy mắt Nhậm Kiệt phát hiện thần thức không làm được gì, chỉ biết đứng chôn chân từ xa nhìn lại.
Nhưng giờ khắc này, y cũng đã trải qua khá nhiều lần rồi, y không còn bối rối như ngày xưa nữa, nếu như mình cái gì cũng không làm được, như vậy tốt nhất lợi dụng cơ hội này lĩnh ngộ một phen. Từ đầu tới giờ, ý hiểu được ưu đãi đại cảnh giới mang tới, y bắt đầu có ý thức mượn cơ hội này làm chút chuyện gì đó.
Chỉ là bây giờ giống như đắm chìm trong cảnh giới huyền diệu nào đó, kỳ diệu rất khó diễn tả, y hơi lưu ý lại phát hiện ra thần thức mình ở trong loại cảnh giới này rất nhanh biến hóa.
Loại cảm giác vô cùng xa xôi này, vừa không dài, vừa không ngắn lại xuất hiện lần nữa.
Cảm nhận được biến hóa này, Nhậm Kiệt như nghĩ tới gì đó, thần thức không có biện pháp khuếch tán tra xét. Hơn nữa bây giờ y như giọt nước trong biển rộng, làm sao có thể tra xét được độ sâu của biển lớn chứ?
Những thứ khác...
Đột nhiên, Nhậm Kiệt nghĩ tới một việc, kiện Linh khí trung phẩm Phương gia đưa cho y làm cho ý luôn có cảm giác nhìn không thấu. Mơ hồ cảm giác kỳ quái, có vấn đề, âm khí bên trong dường như có thể gây thương tổn cho người, cộng thêm suy đoán của hắn về mấy người Phương gia đó, cho nên cũng không để Cao Nhân mở ra. Vấn đề này luôn xoay quang trong đầu, bây giờ đột nhiên lại nghĩ tới.
Trong chớp nhoáng này, thần thức từ trong cảnh giới luận đạo nhanh chóng đề thăng, tình huống Linh khí trung phẩm Huyền Âm Kiếm vốn y nhìn không thấu, lập tức hiện lên rõ mồn một.
Giống như đột phá được cửa ải khó khăn, Nhậm Kiệt biết được rõ ràng tình huống Huyền Âm Kiếm. Thì ra đây là phế phẩm của một thanh Linh khí thượng phẩm, mặc dù thất bại, nhưng dù sao tất cả đều là tình huống Linh khí thượng phẩm, trách không được mình nhìn không thấu.
Người kia dùng âm sát khí luyện chế Linh khí thượng phẩm, đáng tiếc cuối cùng thất bại, còn đưa vào lượng lớn âm khí vào trong, khiến cho nó vốn đạt gần tới Linh khí thượng phẩm trong nháy mắt hạ xuống Linh khí trung phẩm. Đây còn chưa tính là gì, lúc ấy còn phong ấn lại, một khi mở ra, lượng lớn âm sát khí trào ra còn chưa nói, mà thanh Linh khí này cũng bị hủy diệt.
Huyền Âm Kiếm giống như một vật chết bị đóng băng vĩnh viên, hiển nhiên lúc trước người phóng ấn muốn chờ khi lực lượng tăng mạnh, kỹ thuật cũng mạnh hơn lúc luyện chế để luyện lại, nhưng nếu muốn luyện lại thanh phế phẩm này, quả thực chẳng kém gì luyện chế một thanh Linh khí tuyệt phẩm mới. Phải cần là Linh Khí sư đỉnh cấp mới có thể luyện được, mà Linh Khí sư đỉnh cấp có thể luyện chế Linh khí tuyệt phẩm, sao muốn luyện lại thanh Linh khí thượng phẩm càng khó hơn này, trừ phi đạt tới trình độ cao hơn.
Cho nên nó bây giờ chẳng khác nào gân gà. Nếu như có tồn tại mạnh hơn Linh Khí sư đỉnh cấp xuất thủ, thì cái giá phải trả cũng vượt xa thanh Huyền Âm Kiếm này, cho dù như vậy người ta chưa chắc đã coi trọng, còn không bằng tự mình tùy tiện luyện chế đấy. Cuối cùng không thể cô đọng được một lần nữa, cho nên ngay cả Linh khí trung phẩm cũng không bằng...
Ta kháo, trách không được Phương Thiên Ân bề ngoài đau lòng, nhưng lại không mấy để ý món Linh khí trung phẩm này, thì ra là như vậy.
Nhưng giờ phút này, Nhậm Kiệt suy nghĩ trong cảnh giới huyền diệu này, trong đầu lại hiện lên một phương pháp chữa trị Huyền Âm Kiếm. Vốn hắn phải đạt tới đạt tới Âm Dương Cảnh, phương diện luyện khí hơn xa Linh Khí sư đỉnh cấp, đạt tới Thiên Khí sư trong truyền thuyết có thể luyện chế Lăng Thiên Bảo Khí thì mới biết được phương pháp này, nhưng giờ khắc này lại bị Nhậm Kiệt ghi tạc trong đầu.
Phương pháp chữa trị Huyền Âm Kiếm vừa mới hiện lên, cũng là lúc đoạn phim đóng lại.
Nhậm Kiệt hận không thể lập tức chui vào, đáng tiếc tất cả đã xong, coi như 1/10 thời gian lần trước cũng không bằng. Ta kháo, tiêu hao cũng quá kinh khủng đi.
5 khối linh ngọc thượng phẩm, 700 linh ngọc trung phẩm, 15000 linh ngọc hạ phẩm, thêm thượng linh ngọc thượng phẩm hiếm thấy trên thị trường, gần như không tới một phút ngắn ngửi, tiêu hao 300 vạn tiền ngọc. Nghĩ đến đây, Nhậm Kiệt lòng rỉ máu, không chỉ nhức nhối, mà còn đau.
Con bà nó, kiếm tiền nào dễ như vậy a, Phương gia người ta đen đủi cho nên mới kiếm được nhiều như vậy, hơn nữa còn có tên đồ đệ Thường lão tứ đưa tất cả tài sản cho hắn nên mới được nhiều như vậy à.
Nhưng sau khi Nhậm Kiệt tra xét thần trí của mình, lập tức cảm thấy sảng khoái, giờ phút này thần thức của y có thể tra xét trong phạm vi 50 thươc, Thần Thông Cảnh, đây là thần thức chỉ khi cảnh giới đạt tới Thần Thông Cảnh mới có. Mặc dù chỉ là cảm giác vừa mới bước vào, nhưng Nhậm Kiệt đã rất vui vẻ, cảnh giới đề thăng mang lại ưu đãi quá lớn, không chỉ thần thức tăng trưởng, mà các phương điện khác cũng được hưởng lây.
Đúng!
Nhậm Kiệt đột nhiên nhớ tới phương pháp chữa trị Huyền Âm Kiếm trong đầu, rất đầy đủ, nếu như mình sửa Huyền Âm Kiếm thành Linh khí thượng phẩm, trời ơi, tất cả tổn thất không phải đều kiếm trở về sao, có khi còn có lời đấy.
Nên biết rằng, bình thường 1 thanh Linh khí hạ phẩm đều trị giá mấy chục vạn đến trên trăm vạn tiền ngọc, mà Linh khí trung phẩm lại từ trên trăm vạn đến mấy trăm vạn tiền ngọc, mặc dù nói Chân Khí Cảnh có thể khống chế linh khí gia tăng một chút uy lực, nhưng nó cũng không phải ai cũng có thể sử dụng được. Về phần Linh khí thượng phẩm, kém cỏi nhất cũng có giá hơn một ngàn vạn tiền ngọc, huống chi thanh Huyền Âm Kiếm này âm sát khí dày đặc, nếu có thể chữa trị, tuyệt đối là bảo bối trong hàng Linh khí thượng phẩm.
Thứ tốt này, cho dù là mỗi đại gia tộc cũng coi như trân bảo, còn nhớ lần trước Ngọc Kinh Thành xuất hiện một thanh đoản đao Linh khí thượng phẩm thông thường, kết quả cuối cùng bị một người thần bí dùng 360 khối linh ngọc thượng phẩm mua đi, đổi ra là 3600 vạn tiền ngọc, nhưng trên thực tế đã đến gần 4000 vạn tiền ngọc. Hơn nữa cho dù có tiền, mấy năm cũng chưa chắc có một kiện.
Loại vật này cũng có thể khiến cho cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh động tâm, bình thường gia tộc có một kiện như vậy cũng đủ coi là trân bảo truyền đời.
Thích a, con bà nó, nếu như mình chưa được đem tới Phương gia đi, có thể khiến cho Phương Kỳ tức giận tới hôn mê hay không, có thể khiến cho Phương Viêm cùng Phương Thiên Ân tức tới hộc máu không?
Nhậm Kiệt ác ý nghĩ nghĩ tới cảnh tượng mang Huyền Âm Kiếm đi tới Phương gia. Chỉ là tiếp đó lại nghĩ tới một vấn đề, bây giờ mình biết phương pháp tu luyện, nhưng dù sao cũng chỉ là Luyện Thể Cảnh, tuy rằng kình khí ngang với Luyện Thể Cảnh tầng thứ chín, nhưng vẫn không có biện pháp chữa trị thanh Huyền Âm Kiếm này.
Tuy nhiên kiểm tra thân thể, Nhậm Kiệt lại phát hiện một chuyện ngạc nhiên khác, mấy ngày nay hắn chưa từng ngừng cô đọng viên hoàn khí kình, từ lúc Thường lão tứ đem gần 300 vạn tiền ngọc tới, Nhậm Kiệt đã cô đọng xong 288 viên hoàn khí kình, đồng thời đã bắt đầu vận chuyển Luyện Thể Thiên Ngọc Hoàng Quyết tầng thứ tư. Nhậm Kiệt còn chưa thích ứng kịp trọng lực và áp lực tăng lên, thân thể vẫn còn đang ở trong giai đoạn thích ứng.
Chỉ là bây giờ hắn đã quen với trạng thái hành hạ này rồi, kết quả không nghĩ tới khi dùng lượng lớn linh khí linh ngọc hút vào trong thức hải để mở ra đoạn phim kia, lại có một chút xâm nhập vào máu thịt hắn. Tẩm bổ thân thể hắn, vốn Luyện Thể Cảnh không cần thiết sử dụng linh ngọc cũng không có biện pháp hấp thu linh khí bên trong.
Nhưng trong truyền thuyết cũng có một biện pháp, tỷ như cường giả siêu cấp hấp thu linh khí lại dẫn vào trong cơ thể người nào đó, kèm theo toàn bộ quá trình tu luyện của hắn (truyền công). Nhưng như vậy trăm không còn một, lãng phí rất nhiều, ít nhất 5 đại gia tộc cũng không chịu nổi tiêu hao mà làm như thế, chỉ có trong truyền thuyết mới có tình huống không tiếc hết thảy đánh hạ cơ sở, tăng tốc tu luyện Luyện Thể Cảnh.
Mà hiện giờ, Nhậm Kiệt hấp thu linh khí thông qua thức hải, thân thể tự động vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết, bất tri bất giác đã hấp thu một lượng nhỏ linh khí.
Tuy rằng rất ít, nhưng có ưu đãi rất lớn với thân thể hắn, Nhậm Kiệt phát hiện ưu đãi gần như mình tu luyện vài ba ngày, trận pháp trọng lực 288 viên khí kình Luyện Thể Thiên Ngọc Hoàng Quyết mang lại, y đã gần thích ứng.
Coi như một thu hoạch nho nhỏ đi, tuy rằng kém xa chữa trị Huyền Âm Kiếm, nhưng cũng khiến Nhậm Kiệt tâm tình sảng khoái. Dù sao có thể tăng tốc tu luyện, cũng là chuyện vui, huống chi còn có chuyện vui mừng lớn hơn nữa...
- Ông nội nhà ngươi, đầu tiểu tử ngươi không phải có vấn đề chứ, cầm cái thứ rác rưởi toàn âm sát khí cười cái gì, ngươi tưởng mình nhặt được bảo bối sao?
Ngay lúc Nhậm Kiệt cầm lên Huyền Âm Kiếm, nghĩ tới phương pháp trị liệu Huyền Âm Kiếm vui vẻ cười, đột nhiên nghe có người nói chuyện.
Dù Nhậm Kiệt sớm có chuẩn bị, nhưng mà khuôn mặt cười của lão nhân kia hiện lên hắn vẫn hoảng sợ, nếu là người thường có lẽ đã bị dọa chết rồi.
Đột nhiên mở to mắt, chỉ thấy lão nhân mặt cười không hiểu nhìn mình, ánh mắt kia giống như nhìn một tên ngốc vậy.
- Vẫn khỏe, ngài rốt cuộc đã tới, ta chờ ngài thật vất vả! Ha ha! Vừa nghĩ tới liền tới.
Thấy lão nhân mặt cười, Nhậm Kiệt vui mừng lộ ra mặt, trực tiếp nhảy xuống giường.
Vui vẻ như vậy, còn vất vả chờ ta? Lão nhân mặt cười kỳ quái nhìn Nhậm Kiệt, tiểu tử này không phải ngốc thật rồi chứ, mình tới bắt hắn đi, huấn luyện hắn không nói, hắn còn vui vẻ, còn chờ thật vất vả, đây không phải là phản ứng của người bình thường à.
Nhưng khi lão nhân nhìn Nhậm Kiệt, lại phát hiện Nhậm Kiệt cũng không nói láo, đúng là vui vẻ thật. -
Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương - Thắng Kỷ