In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: Mặc Tà Trần
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 735 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:24:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 87: Thiên Lang Hoàng Xuất Hiện
ến để xem tuyệt kĩ Thiên Lang Tiếu Nguyệt của bọn họ? Tuyệt kỹ Thiên Lang Tiếu Nguyệt mà bọn hắn chỉ dùng để đối phó địch nhân xem thử có được không? Cũng không phải diễn hài nha, một nhân loại từ thiên sơn vạn thủy chạy đến Thiên Lang Vương bọn hắn lãnh địa, chính là vì muốn nhìn xem tuyệt kỹ của bọn hắn! Được rồi,Thiên Lang bọn hắn thừa nhận mình đã nhìn thấy nhân loại quá ít.
Tà Băng nhíu mày, ngồi trên tàng cây nhàn nhã đối với cực lớn Thiên Lang trước mặt nói ra: “Như thế nào? Tuyệt kỹ của các ngươi không phải Thiên Lang Tiếu Nguyệt?”
Thiên Lang Vương hiện tại rất tức giận, nhân loại bình thường chứng kiến bộ dạng hung mãnh của nó không phải là tranh thủ thời gian chạy trốn sap? Hơn nữa trước mặt còn là một nữ tử ah, còn là một thiếu nữ, trước kia nó gặp nữ nhân, người nào nhìn thấy nó đều là sợ chết khiếp …
Hiện tại người thiếu nữ này còn dám hoài nghi tuyệt kỹ của Thiên Lang tộc bọn hắn? Thiên Lang Vương không khỏi ngữ khí có chút oán hận nói: “Tuyệt kỹ của chúng ta đương nhiên là Thiên Lang Tiếu Nguyệt!”
“Ah, vậy thì thử làm cho ta xem nào.” Tà Băng tựa ở lưng vào nhánh cây,ngắt một cái lá cây vuốt vuốt, sau đó đối với Thiên Lang Vương nói ra.
Lời Tà Băng vừa nói…, lập tức khiến cho Thiên Lang Vương cùng trung niên nhân trong chỗ tối đều choáng váng, vậy thì thử làm cho nàng nhìn xem? Bọn hắn Thiên Lang nhất tộc tuyệt kỹ lại bị nàng yêu cầu làm cho nàng thử nhìn xem? Làm sao mà có chuyện này a?
“Nhân loại, ngươi không cần được nước lấn tới! Uy nghiêm của Thiên Lang tộc chúng ta không tới phiên cái nhân loại nhỏ bé như ngươi được phép khiêu khích!” Thiên Lang nhất tộc người nhìn Tà Băng, lập tức lạnh lùng nói ra!
Tà Băng nghe được Thiên Lang lời mà nói…, cũng không muốn nói cái gì nữa, đứng người lên nhìn Thiên Lang trước mặt, cười cười nói ra: “Vậy là ngươi không có ý định thử cho ta xem rồi hả?”
Tà Băng một thân tâm niệm nếu ngươi không đáp ứng ta liền đánh đến khi nào ngươi đáp ứng mới thôi! Thiên Lang lại để cho Tà Băng biết bọn hắn hiện tại căn bản không thể thương lượng rồi, khóe miệng câu dẫn ra, Thiên Lang Vương, không sử dụng Thiên Lang Tiếu Nguyệt,Thiên Lang ở trước mặt ta được coi là cái gì?!
Tà Băng không đợi Thiên Lang Vương đáp lời, trực tiếp lách mình đánh về phía đôi mắt của lang vương, Thiên Lang Vương chứng kiến cái nhân loại nho nhỏ này không ngờ thật là lớn mật, dám tại trước mặt Thiên Lang Vương mình càn rỡ như vậy!
Sau khi tránh thoát công kích của Tà Băng, móng vuốt sói không chút nào thương tiếc liền hướng phía Tà Băng chộp tới! Tà Băng khinh thường nhìn thoáng qua móng vuốt của Thiên Lang Vương, xuất ra lam lăng sa mà Mỹ Nhân Ngư đưa tặng bay thẳng đến quấn vào người Thiên Lang Vương!
Thiên Lang Vương vốn cho là Tà Băng xuất ra chỉ là một dải lam lăng sa bình thường mà thôi, ai ngờ tại thời điểm bị lam lăng sa quấn chặt lấy hắn mới phát hiện cái lam lăng sa này uy lực lại to lớn như thế! Thiên Lang Vương dốc sức liều mạng dùng móng vuốt cùng hàm răng muốn đem lam lăng sa cắn nát,nhưng lại không thành công dù chỉ một chút!
Tà Băng nhìn Thiên Lang Vương bị quấn chặt trước mặt, một lần nữa phi thân ngồi trở lại trên cây, lưng tựa thân cây, vừa cười vừa nói: “Hiện tại muốn hay không cho ta nhìn xem Thiên Lang Tiếu Nguyệt?”
Thiên Lang Vương chứng kiến bộ dạng Tà Băng, hừ lạnh một tiếng chuyển đầu đi chỗ khác, cho dù nàng giết mình, cũng sẽ không sử dụng Thiên Lang Tiếu Nguyệt cho nàng xem! Thiên Lang nhất tộc tàn nhẫn huyết tinh, nhưng là bọn hắn đồng dạng là ngạo khí vô cùng! Thà chết chứ không chịu khuất phục!
Tà Băng chứng kiến Thiên Lang Vương bộ dáng thà chết chứ không chịu khuất phục, bất đắc dĩ lắc đầu nói ra: “Thiên Lang Vương, ngươi như thế nào không chịu suy nghĩ, nếu các ngươi dùng Thiên Lang Tiếu Nguyệt nói không chừng hiện tại người thua đúng là ta rồi, hiện tại lại thà chết chứ không chịu khuất phục, ngươi nói ngươi có đáng giá hay không ah, liền tuyệt kỹ đều không có dùng đã bị ta vây khốn rồi.”
Nói xong Tà Băng dùng một bộ “Trẻ con không dễ dạy” ánh mắt nhìn Thiên Lang Vương.
Thiên Lang Vương nghe được Tà Băng tựa hồ đang tự hỏi cái gì, con mắt màu xanh lá càng không ngừng chuyển chuyển, cả buổi mới kịp phản ứng, nàng bây giờ là kích động mình sử dụng Thiên Lang Tiếu Nguyệt a, cho rằng Thiên Lang Vương hắn là người ngu sao? Tốt xấu gì hắn cũng là một trong một trăm Lang vương ở Thiên Lang nhất tộc nha!
“Hừ! Ngươi không cần kích ta, hôm nay ta tuyệt đối không sử dụng Thiên Lang Tiếu Nguyệt!” Thiên đôi mắt của lang vương chuyển tới trên người Tà Băng, hừ lạnh nói.
Hết hy vọng a! Cái Thiên Lang Vương Giản liền hết hy vọng a! Tà Băng nhìn Thiên Lang Vương,bụng đầy lửa giận, bất quá trong nội tâm cũng cảm thấy bội phục cái Thiên Lang Vương này, tánh mạng cùng tôn nghiêm, hắn tại cận kề cái chết cũng không buông bỏ tôn nghiêm, như vậy mới tốt chứ!
Nhưng là đối với một cái liều chết như vậy, Tà Băng lại thật sự rất không thích! Ít nhất 50 người được Tà Băng huấn luyện tất cả đều là tánh mạng trọng yếu nhất! Phải dùng hết mọi biện pháp lưu lại tánh mạng của mình, quân tử báo thù mười năm không muộn!
“nếu ta đợi ở đây hẳn là sẽ có nhiều Thiên Lang chạy tới a,nếu đê cho bọn hắn chứng kiến Thiên Lang vương người bị bắt trước mặt ta thì sẽ mất mặt như thế nào a? ” Tôn nghiêm rất trọng yếu? Nếu tôn nghiêm của ngươi trọng yếu như vậy,bị Thiên Lang Vương khác hay thủ hạ của hắn nhìn thấy thì có phải không rất mất mặt?
“Ngươi…!” Thiên Lang Vương nhìn Tà Băng, cả buổi chỉ nói ra một chữ, nhưng là hôm nay bất luận thế nào, hắn đều không có khả năng chịu phục tùng, bởi vì hắn là Thiên Lang, là cao ngạo Thiên Lang nhất tộc!
Tà Băng cười cười, thu lại lam lăng sa đang quấn quanh người Thiên Lang Vương, cái Thiên Lang Vương này, rất không tồi! Cái này một phần đối với tôn nghiêm chấp nhất cũng đáng được Tà Băng coi trọng một phen! Cho nên Tà Băng lựa chọn thả hắn, muốn xem bọn hắn Thiên Lang Tiếu Nguyệt, cũng phải để người ta đồng ý, không phải sao? Ép buộc thì không có nghĩa lý gì.
Thiên Lang Vương cảm nhận được trói buộc trên người biến mất, không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Tà Băng,cái người này không phải đang ép buộc hắn sử dụng Thiên Lang Tiếu Nguyệt sao? Bây giờ sao lại thả hắn ra? Chẳng lẽ khong sợ hắn đi tìm đồng bọn sao?
“Vì sao lại thả ta ra?” Trong lòng suy nghĩ mở miệng nói ra,Thiên Lang Vương hắn thật sự rất không hiểu cái nhân loại trước mặt này, tay không có đeo găng tay (*không có vũ khí xịn) đánh thủ hạ của hắn đến ngất xỉu.nhưng lại không sát thương bất luận một đầu nào,mà bây giờ đã bắt được mình rồi lại khinh địch thả mình ra?
“Ngươi đã không muốn sử dụng Thiên Lang Tiếu Nguyệt, ta trói ngươi làm gì nữa?” Tà Băng bĩu môi, mở miệng nói ra, thật sự là, người là như thế này, Thiên Lang như thế nào lại như vậy? Trói ngươi để xem tuyệt kỹ của ngươi nhưng ngươi không chịu làm, giờ thả ngươi ra ngươi còn hỏi vì cái gì,cần nhiều lý do như vậy sao a?
“Thế nhưng mà, thế nhưng mà…” Thiên Lang Vương sau nửa ngày cũng không nói được cái gì, hiện tại trong đầu hắn là loạn vòng vòng,tình tiết hình như không phải như vậy à nha?Thiên Lang Vương bọn hắn mang đàn sói vừa xuất hiện, không phải ngươi chết chính là ta vong, nhưng bây giờ là chuyện gì a?
Chính mình mang thủ hạ đến tìm người ta gây chuyện,cái nhân loại này cũng đánh nhau cùng thủ hạ của mình giống bao người khác, nhưng là bất đồng là người này lại không làm cho thủ hạ của hắn tử vong, hơn nữa sau khi bắt mình rồi, còn đem mình đem thả, nàng không phải nên giết mình sao?
Mạnh được yếu thua, cái này là quy tắc sinh tồn ở Hồn Thú chi lĩnh! Ngươi yếu, ngươi chính là thức ăn! hôm nay nếu là Tà Băng thua, như vậy không ngoài dự tính,hiện tại tuyệt đối nàng chính là thức ăn của đám Thiên Lang này, cho nên trong nội tâm của Thiên Lang Vương,hắn đã thua, nên phải chết!
“Đã thả ngươi rồi, còn ở đây lải nhải cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn muốn đem thức ăn đêm cho ta sao?” Tà Băng nhìn Thiên Lang Vương trước mặt làm một bộ dạng vô sỉ, trực tiếp tiến lên đạp một cước, mở miệng nói ra!
Thiên Lang Vương bị một cước này của Tà Băng đạp tỉnh, nhìn thoáng qua thủ hạ của mình đã tỉnh lại, hai con ngươi màu lục sáng quắc nhìn Tà Băng thật lâu, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, dẫn theo thủ hạ của mình từ bên người Tà Băng rời đi.
Tà Băng nhàm chán ngồi trở lại nhánh cây, nhắm mắt lại,đợi chút nữa có lẽ còn có một trận chiến phải đánh ah, Thiên Lang nhất tộc so với tam tộc khác ưu thế lớn nhất là thành viên của Thiên Lang tộc rất nhiều! Là nhiều lắm, Thiên Lang bên trên có Thiên Lang Vương,trên Thiên Lang vương có Thiên Lang hoàng,trên Thiên Lang hoàng còn có Thiên Lang đế! Nghe nói trên Thiên Lang đế còn có một nhân vật thần bí! Về cái nhân vật thần bí này, cũng chính là mục tiêu lần này Tà Băng tới đây.
Sư tình càng thần bí lại càng thú vị không phải sao? Nghĩ đi nghĩ lại khóe miệng Tà Băng liền nhếch lên,lần này con đường đi Hồn Thú chi lĩnh, hẳn là chưa bao giờ có hoàn mỹ hơn!
Trung niên nhân tại nơi ẩn nấp, nhìn thấy chuyện xảy ra giữa Tà Băng cùng Thiên Lang Vương, hảo cảm đối với Tà Băng liền thăng một phần, cái tiểu nha đầu này quả thật như ngoại giới đồn đãi, không giống phàm nhân, nếu không phải là mình thật sự biết rõ nha đầu kia xác thực là nhân loại, cũng tuyệt đối sẽ nghĩ nha đầu kia là người ở nơi đó! ( nơi đó là nơi đâu???…………. hồi sau sẽ rõ..:)…)
Tà Băng nhíu mày,cảm thấy từ lúc bắt đầu đã có người theo dõi sau lưng nàng,nhưng là trải qua thần niệm dò xét thì lại thấy không có gì,kỳ quái, quả là kỳ quái…
Trung niên nhân vội vàng thu hồi khí tức của mình, tính cảnh giác của nha đầu thật cao ah, thậm chí ngay cả hắn cũng có thể cảm giác đến. Nhìn xem Tà Băng trên cây, trung niên nhân vẻ tán thưởng nơi đáy mắt càng ngày càng đậm, như là cảm thấy cái gì, trung niên nhân ánh mắt lóe lên, sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Một lát sau, nhắm mắt lại Tà Băng lông mi nhẹ nhàng rung động dưới, sau đó khóe môi mỉm cười, thật là để ý mình ah, lần này còn là một Thiên Lang hoàng mang theo ba cái Thiên Lang Vương ra tay rồi, lần này chắc là một lòng muốn biểu diễn Thiên Lang Tiếu Nguyệt ình xem rồi ah!
Nếu các ngươi đã nhiệt tình như vậy,buổi tối hôm nay ta đây cố gắng quan sát Thiên Lang Tiếu Nguyệt của các ngươi a! con mắt Tà Băng cũng không có mở ra, khóe miệng nhàn nhạt vui vẻ một mực đều không có biến mất, không thể phủ nhận, hôm nay tâm tình nàng không tệ, có lẽ phải nói trận đanh vừa rồi rất đã ghiền a! ( muội phục tỷ lun….)
Lần này số lượng Thiên Lang đến ít nhất cũng phải gấp mười lần lúc nãy! Chỉ là vờn quanh mấy vòng thì ít nhất cũng có trên trăm vòng, trọn vẹn hơn vạn đầu Thiên Lang bao quanh Tà Băng cực kỳ chặt chẽ tại Thiên Lang tộc lãnh địa!
Tà Băng vẫn như cũ là một bộ dạng sự tình không liên quan ta, khóe miệng mỉm cười bộ dáng nhàn nhã, lúc này ánh mặt trăng xuyên thấu qua rừng cây chiếu vào sợi tóc của Tà Băng đang phiêu dật, tuyệt mỹ khuôn mặt,quần áo trắng tinh,thần thái có chút lười nhác, khiến ấy cái “Giống” chỗ tối đều sáng ngời hoa mắt…
“NGAO…” Một tiếng sói tru thâm hậu vang lên liền hướng về phía Tà Băng truyền đến, lúc này Tà Băng mới mở mắt, sáng chói tinh mâu nhìn xem chung quanh hằng hà rậm rạp chằng chịt màu xanh lá con mắt,sau khi nhẹ nhàng nhìn lướt qua chỗ tối, mới nhìn về phương hướng tiếng tru.
“Thiên Lang hoàng, hoàn toàn chính xác không giống bình thường!” Tà Băng nhìn xem cái đầu màu trắng Thiên Lang lớn nhất cao ngạo đang ngưỡng lên, tán thưởng mở miệng nói ra, Thiên Lang hoàng, cái khí thế này cũng đủ để không phụ lòng tên của hắn!
Ngay tại thời điểm Thiên Lang hoàng muốn phát ra mệnh lệnh bắt đầu công kích, một đạo tiếng hô vang dội của một Thiên Lang hoàng khác truyền đến! Nhưng là trong đạo thanh âm này lại có một ít lo lắng!
Tà Băng Ngạo Thiên Tà Băng Ngạo Thiên - Mặc Tà Trần