A good book has no ending.

R.D. Cumming

 
 
 
 
 
Tác giả: Mặc Tà Trần
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 735 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:24:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Hồn Thú Quái Dị?
ọi người trong nhà huyên náo đến tận nửa đêm Tà Băng mới bị ca ca đuổi về tiểu viện của mình, vừa thấy sắc trời, Tà Băng cũng không vội đi ngủ..
Ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu vận chuyển Quy Nguyên Đốt Nhiên bí quyết. Trong cơ thể từ Quy Nguyên bí quyết sinh ra chân nguyên, kỳ thật chân nguyên cùng hồn lực tương đối giống nhau, bất quá chân nguyên so với hồn lực mạnh hơn rất nhiều lần!
Tục ngữ có câu: “Tu luyện vô năm tháng” đảo mắt một cái trời đã sáng. Ăn song bữa sáng Liễu nhi đưa, Tà Băng thần thái sáng lạng đi đến Hồn! ha, Không biết hồn thú đầu tiên của mình có bộ dáng gì đây!
_“Tiểu Băng, tiểu Băng! Bên này”. Vừa đi đến cửa Hồn các Tà Băng đã nghe thấy tiếng la của Quân Tử Hiên. Bởi vì 5 năm nay Tà Băng đều ở tiểu viện tu luyện Quy Nguyên bí quyết nên không thể ra ngoài, cho nên trong tộc trừ tiểu mập mạp Quân tử Hiên, bạn bè của Tà Băng không có mấy người.
_”Di? Mập mạp, ngươi tới rất sớm a! Hôm nay như thế nào không ngủ lười như mọi khi a?” Tà Băng cười hì hì đi về phía tiểu mập mạp. Tiểu mập mạp này là tôn tử của đại trưởng lão gia gia, cùng tuổi với Tà Băng
Tiểu mập mạp không mập, nhưng cả người đều đô đô thịt thập phần đáng yêu, nhưng lại thích ngủ, cho nên Tà Băng mới kêu hắn là mập mạp!
_”Còn không phải tại cha ta a, mới sáng sớm đã túm ta từ trong chăn ra! Mà Tà Băng ngươi quả nhiên là thiên tiên kim Hồn Lực a!” Biểu tình của tiểu mập mạp từ oán giận trong nháy mắt chuyển sang kinh hỉ! Tà Băng thấy vậy liền đổ mồ hôi hột. Mới 5 tuổi mà sắc mặt đã biến đổi nhanh như vậy nếu ở hiện tại mà không phải là ngôi sao nhí thì thật xin lỗi khuôn mặt này a.
_”Tiểu mập mạp ngươi chẳng phải cũng là thiên tiên ngân Hồn Lực a! Kìa, gia gia bọn họ đến rồi, chúng ta nhanh lại chỗ đó đi!”.Thiên phú của tiểu mập mạp này cũng không phải là thường a! Kéo tiểu mập mạp vào xếp thành, đám người của gia gia đã đứng ở cửa Hồn các.
Đám người Quân Thương Hải nhìn những đứa trẻ đứng ở dưới đài, một trận vui mừng.
_ “Tốt lắm! Những tiểu thiên tài của Quân gia, ta biết các ngươi đều chờ không kịp, ta cũng không nói nhiều. Sau khi đi vào chỉ có thể ở tầng 1 lựa chọn hồn thú ình. Sau nửa giờ thì phải đi ra báo cáo! Nhớ kỹ mỗi người chỉ có thể chọn một! Đã nhớ kỹ chưa?”
_”Nhớ kỹ!”. Tiếng hô non nớt mà lại hưng phấn đồng thời vang lên. Nhìn những đứa trẻ này, Quân Thương Hải gật gật đầu, đại trưởng lão gia gia liền mở cửa Hồn các
Sau khi Tà Băng cùng tiểu mập mạp đi vào Hồn các đều hưng phấn nhìn chung quanh bốn phía, thật rộng, phía trong đầy đủ từ hồn thú bậc 5 đến linh thú bậc 7, Tà Băng buông tiểu mập mạp để hắn tự đi chọn hồn thú
Mà Tà Băng lại theo đi về hướng Tây Nam, vừa vào Hồn các ngọc giới chỉ liền tỏa ra ánh huỳnh quang chỉ dẫn Tà Băng đi theo hướng Tây Nam.
Ngọc giới chỉ a ngọc giới chỉ, ngươi đây là giúp ta chọn lựa? Chỉ thấy trước mặt Tà Băng, một hồn thú quái đản hiếm thấy lẳng lặng nằm ở tráp lý. Mà nói là hồn thú quái đản bởi vì xung quanh nó không phải màu lam mà là hồng, hơn nữa bộ dáng gồ ghề nên nói quái đản cũng đúng.
_“ Haiz! Nếu ngọc giới giúp ta lựa chọn thì ngươi nhất định có điểm hơn người! Về sau chúng ta sẽ là bạn, cùng nhau kề vai sát cánh chiến đấu”.Nhẹ nhàng vuốt ve phần mai gồ ghề của hồn thú, Tà Băng nói xong liền ôm lấy hồn thú hướng phía cửa trước đi đến. Nhưng nàng không phát hiện lúc nàng nói kề vai chiến đấu, mai của hỗn thú hơi hơi run một chút.
_“Tà Băng ngươi thế nào lại chọn một hồn thú xấu xí quái đản như vậy a! Xem linh thú của ta đi, là Phi Thiên bậc 7 đẹp chưa!”. Tiểu mập mạp vừa chọn được hồn thú liền thấy Tà Băng ôm một hồn thú quái đản đi ra liền mở miệng so sánh với hồn thú Phi Thiên của mình.
Tà Băng nghe thấy tiểu mập mạp cư nhiên dám nói hồn thú mình chọn xấu? Ánh mắt nguy hiểm nheo lại:
_ “Ngươi nói cái gì xấu? Hả?” Tà Băng có sở trường chính là bao che khuyết điểm! Đến tay ta, chân lý là của ta! Ta có thể nói nó xấu, nhưng người khác không thể được,
_“không! Phi Thiên của ta sao bằng của ngươi, vẫn là xấu hơn…hắc hắc chúng ta cùng đi đăng ký thôi”.Tiểu mập mạp lập tức sửa lời, không đổi muốn chờ bị Tà Băng đánh à? Nhìn ánh mắt nguy hiểm kìa!
Quăng cho tiểu mập mạp ánh mắt ‘coi như ngươi thức thời’ liền cười kéo mập mạp hướng cửa ngoài đi đến. Tuy rằng bình thường rất thích bắt nạt tiểu mập mạp, bất quá, cũng chỉ có mình mới có thể bắt nạt, những người khác dám khi dễ, hừ hừ!
Ở cửa đăng ký, nàng cùng mập mạp đứng ở vị trí của gia gia, gia gia nhìn hồn thú trong tay nàng hơi nhíu lông mi nói:
_“Băng nhi tại sao lại chọn con này a? Cái mai hồn thú này là do đại bá người khi đi du lịch nhặt được trong một sơn động, nhiều năm như vậy vẫn chưa có người lựa chọn để ấp trứng nên vẫn đặt ở đấy, ngươi thế nào lại chọn nó?” Đại bá cùng phụ thân cũng là vẻ mặt buồn bực nhìn nàng.
_”Hì hì, nếu nhiều năm như vậy đều không có người ấp trứng, vậy Băng nhi liền cầm lấy đi nghiên cứu!”. Tà Băng nghịch ngợm cười, bất quá trong mắt cũng là kiên định dị thường! Nhìn đến ánh mắt của nàng, đám người Quân Thương Hải cũng không biết nên nói gì, nha đầu kia từ nhỏ nếu đã quyết làm chuyện gì thì không ai thay đổi được, thôi tùy nàng vậy!
Cáo biệt người nhà cùng tiểu mập mạp, Tà Băng ôm hồn thú đi đến tiểu viện của mình, trở lại sân phân phó Liễu nhi không để bất luận kẻ nào đến quấy rầy, rồi chuẩn bị ấp trứng hồn thú này.
Đem hồn thú quái đản nhẹ nhàng đặt ở trên giường, sau đó bày ra một tầng kết giới ở trong phòng. Tà Băng khinh xẹt qua đầu ngón tay, một giọt huyết chảy xuống phiá dưới chỗ hồn thú, ngay sau đó liền cảm giác chân nguyên của mình không tự chủ được hướng bên trong hồn thú mà đi, sợ đến mức Tà Băng muốn dút tay về nhưng lại phát hiện làm như thế nào cũng không được, như vậy là muốn đem chân nguyên 5 năm của bổn tiểu thư hút khô a! Bất đắc dĩ nàng vội vàng vận khởi Quy Nguyên bí quyết, không ngừng tạo ra chân nguyên khí mới nhưng cũng không đủ.
Dần dần trên trán Tà Băng hình thanh một lớp mồ hôi mỏng. Khuôn mặt vốn hồng hào cũng trở nên trắng bệch. Ngay tại lúc gần như vượt quá sự chịu đựng của Tà Băng thì hồn thú rốt cục cũng đình chỉ hấp thu chân nguyên, Tà Băng vội vàng thu hồi tay, vội vàng vận khởi Quy Nguyên bí quyết. Vì Tà Băng ngồi xuống khôi phục nên không thể nhìn thấy cả người hồn thú phủ một lớp bạch quang chói mắt, vừa thánh khiết vừa cao quý.
Sau một lúc lâu khoanh chân ngồi,Tà Băng chậm rãi mở đôi mắt ngăm đen, đồng thời một tia lam quang chợt lóe rồi biến mất.
_”Thật không nghĩ tới a, nguyên vốn tưởng rằng cố gắng của mình sẽ uổng phí, lại không ngờ chân nguyên của Quy Nguyên bí quyết đã đạt tới đỉnh điểm của tầng thứ 3, thật sự là đại nạn không chết, tất có hậu phúc a!”.Nhận thấy được hồn thú bên người có chút khác lạ, Tà Băng đảo mắt nhìn đến mai hồn thú, đôi mắt hiện lên một chút kinh ngạc, không nghĩ tới sau khi hấp thu chân nguyên của mình, mai hồn thú này trở nên đẹp như vậy! Tà Băng tò mò với tiểu tử này, thật không biết sau khi ấp trứng xong sẽ có bộ dáng gì nữa!
Đinh một tiếng, hồn thú phá vỏ kén đi ra, chỉ chốc lát, toàn bộ phần xác liền bị chia ra làm hai nửa, mà lúc này mắt Tà Băng choáng váng!
Này… này ấp trứng ra đúng là, đúng là….
Tà Băng Ngạo Thiên Tà Băng Ngạo Thiên - Mặc Tà Trần