Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 78 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 619 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 01:22:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53
oàng thượng, sao người lại ở đây?" Chung Linh có chút không kiềm chế được nụ cười của mình, hai con mắt cong lên.
"Bằng không, nàng nghĩ Trẫm sẽ ở nơi nào?" Sầm Mặc đứng lên đưa tay ra.
Đương nhiên Chung Linh cũng sẽ đưa tay tới, mười ngón tay quấn quít vào nhau: "Suy nghĩ của Thần thiếp, dĩ nhiên Hoàng thượng có thể biết được, cần gì phải hỏi."
"Suy nghĩ của Trẫm, nàng cũng biết, cần gì phải hỏi." Sầm Mặc cúi đầu, đùa nghịch cái trán cùng với nàng.
Chung Linh cười vui vẻ, lôi kéo hắn đi vào bên trong phòng.
Mà cả đêm, dĩ nhiên là có người phải thất vọng rồi.
Ngày thứ nhất, lần này Hoàng thượng sẽ không để cho bất luận kẻ nào hay các cung nữ mới được tuyển chọn thị tẩm, hơn nữa sau ba ngày, cũng đều tá túc ở cung Vân Tường với Nhạc Phi. Ở trong hậu cung, dd đlqd ai cũng biết Nhạc Phi phu nhân rất được sủng ái, họ còn không biết tới trình độ nào, nhưng từ việc này họ có thể biết được địa vị của Nhạc Phi ở trong lòng Hoàng thượng.
Mà ngày thứ tư, người thứ nhất được Châu Thượng tiến cử thị tẩm chính là Ôn Mính Nhi.
"Vẫn là tiểu chủ lợi hại, có thể khiến cho Hoàng thượng lật thẻ bài tử của tiểu chủ đầu tiên." Đi theo bên cạnh Ôn Mính Nhi là cung nữ Phúc nhi không nhịn được hớn hở ra mặt, "Lần này Thẩm Đáp Ứng và Oản Đáp Ứng càng thêm ghen tị với tiểu chủ rồi."
"Không nên nói chuyện lung tung." Ôn Mính Nhi khẽ nhíu mày một cái, chỉ là sắc mặt lần này không nén được vui mừng.
Quan hệ của mình với Thẩm Đáp Ứng và Oản Đáp Ứng cũng không tệ lắm nhưng kể từ khi mình được phong làm Mỹ Nhân họ lại bắt đầu xa lánh mình, có muốn nói chuyện cũng không được. Tính tình của nàng cũng có chút lạnh nhạt, vì vậy đối với chuyện này cũng không có để ở trong lòng.
Phong làm Mỹ Nhân thì làm được cái gì, nàng cũng chỉ tạm thời đồng ý thôi, ngày sau, tất nhiên sẽ không ở trên vị trí kia.
Cũng may đêm đầu tiên Hoàng thượng để nàng thị tẩm, điều này cũng làm cho nàng buông lỏng thinh thần xuống, bởi vì lo lắng Nhạc Phi sẽ độc chiếm hoàng ân của Hoàng thượng. Nếu như Hoàng thượng không thấy được nàng, thì làm sao có thể tồn tại sống tốt ở trong cung đây?
"Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng." Chỉ nhìn thấy một góc màu đen, đầu cũng không dám ngẩng lên, Ôn Mính Nhi lập tức ngồi xổm xuống hành lễ. Ngoại trừ ở nơi công chúng, Hoàng thượng thích mặc áo đen, chuyện này ở trong hậu cung cũng không phải bí mật gì.
"Đứng lên đi."Giọng nói Hoàng thượng rất là trong trẻo nhưng lạnh lùng, hết sức dễ nghe. Ôn Mính Nhi không khỏi nghĩ đến, nhưng ngay sau đó lập tức hồi phục tinh thần lại.
"Tạ Hoàng thượng." Lúc này, Ôn Mính Nhi mới dám khẽ ngẩng đầu, dùng khóe mắt len lén nhìn Hoàng thượng.
"Dùng xong bữa rồi hả?" Hình như dd lqđ nhìn thấy Ôn Mính Nhi khẩn trương, Sầm Mặc tùy ý tìm một đề tài khác nhẹ nhàng để nói chuyện.
“Bẩm Hoàng thượng, đã dùng qua." Đã có người đến thông báo qua, Hoàng thượng dùng bữa xong mới có thể tới đây, dĩ nhiên nàng cũng sẽ không mời Hoàng thượng tới dùng bữa nữa.
"Có lẽ ngươi đã thích ứng được với cuộc sống trong cung?" Sầm Mặc nhìn xung quanh một chút, bắt đầu đi vào bên trong.
"Cuộc sống trong cung rất là tốt, chỉ là…. Thần thiếp có chút nhớ nhà” Hình như Ôn Mính Nhi có chút hơi lỡ miệng.
Sầm Mặc khẽ mỉm cười: “Người mới tới, ai cũng như vậy cả, nếu cảm thấy nhàm chán, có thể tìm tỷ muội khác mà trò chuyện."
Trong lòng Ôn Mính Nhi bắt đầu căng thẳng, lập tức nói tiếp: "Thần thiếp vốn rất chơi thân với các tỷ muội, chẳng biết tại sao gần đây lại có chút lạnh nhạt đối với thần thiếp."
Sầm Mặc hiểu rõ, gật đầu một cái, "Trong cung, phần lớn đều là như vậy, nếu có cái gì không hiểu, có thể hỏi Nhạc Phi phu nhân hoặc là Hiền Phi."
Ôn Mính Nhi có chút vui mừng ngẩng đầu lên: "Nhưng mà, Thần thiếp có mạo phạm đến các nương nương hay không......?"
Ngược lại, Sầm Mặc nghe vậy liền khẽ cười lên một tiếng: "Yên tâm đi, Nhạc Phi phu nhân là rất tốt, chỉ cần hiểu quy củ, nàng ấy là sẽ không gây trở ngại với bất kỳ người nào."
Giờ phút này Ôn Mính Nhi mới có thể nhìn thấy rõ mặt của Hoàng thượng, không giống như lời đồn hung ác như vậy, ngược lại rất là anh tuấn phong lưu, nhất thời không khỏi đỏ mặt, lại tiếp tục cuối đầu ưng thuận. Nhưng trong lời nói của mình, Sầm Mặc không có để lộ ra dd l qđ một chút ý tứ nào, nhất định trong lòng đã có chủ ý.
Một đêm này, mặc dù Sầm Mặc không có nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng động tác rất là ôn nhu săn sóc, khiến Ôn Mính Nhi rất là thỏa mãn.
"Tiểu chủ, người cần phải ngủ thêm một lát nữa? Sắc trời vẫn còn sớm?" Theo quy củ, Tần phi muốn hầu hạ Hoàng thượng thì phải đợi Hoàng thượng thức dậy mới được hầu hạ nhưng Sầm Mặc đã đi rồi, thời gian còn lại là do Ôn Mính Nhi chi phối.
Ôn Mính Nhi mới trải qua việc này, ngược lại cũng có chút mệt mỏi vô lực, chỉ nhìn một chút sắc trời bên ngoài, nhưng vẫn lắc đầu mà cự tuyệt.
"Trước mắt, ngươi lấy nước cho Bổn cung rửa mặt đi, chờ trời sáng lên, nên đi thỉnh an các nương nương."
Căn bản, sau khi Phi tần thị tẩm xong, thì phải thỉnh an Hoàng hậu, chỉ là bây giờ không có Hoàng hậu, nhưng do một biến cố nên Hiền phi và Nhạc phu nhân làm giúp.
"Thần thiếp tham kiến Hiền phi nương nương, Nhạc phu nhân." Lúc Hiền phi đến cung Trường Xuân, Nhạc phi phu nhân cũng đã tới trước. Trong lòng Ôn Mính Nhi có chút bất an, mình đã đến chậm hơn một chút.
"Mau đứng dậy đi."Giọng nói Hiền phi rất là hòa ái, "Ngồi đi."
Ôn Mính Nhi khẽ ngẩng đầu nhìn hai người một cái, sau đó cẩn thận ngồi xuống.
"Ngươi tới cũng sớm, Bổn cung đang tính muốn cùng Hiền phi bàn bạc một số việc, nhưng vừa vào cửa, ngươi cũng đã tới." Trong lời nói của Nhạc phu nhân có chút ý cười.
"Có phải Thần thiếp tới sớm quá hay không?" Ôn Mính Nhi lo lắng đứng lên, mình tới quá sớm, vốn là đang định đuổi theo Nhạc phu nhân ở trước mặt, vậy mà bây giờ lại có thể quấy rầy bọn họ đang nói chuyện?
"Ngồi xuống đi, cũng không phải là chuyện quan trọng gì." Chung Linh tùy ý phất tay, để cho nàng ta ngồi xuống, "Xem ra ngươi cũng có lòng, khó trách Hoàng thượng lại thích."
Ôn Mính Nhi không dám nói lời nào, nhưng không biết trong lời nói của Nhạc phu nhân có ý gì không.
"Được rồi, xem ngươi kìa đã dọa Ôn muội muội rồi, rốt cuộc có chuyện gì mà mới sáng sớm muội muội đã vội tới đây." Hiền phi cũng vì Ôn Mính Nhi mà giải vây.
"Cũng không phải chính là chuyện của Ôn muội muội sao." Đầu Chung Linh hướng về Ôn Mính Nhi nhìn một chút, "Sáng nay Hoàng thượng đã nói với muội muội rồi, dĩ nhiên là nhắc đến phân vị của Ôn muội muội."
Ôn Mính Nhi nghe xong lời này, không khỏi ngẩn ngơ, nhưng mà trong nháy mắt, nội tâm đã có rất nhiều suy nghĩ, sáng nay sau khi Hoàng thượng rời khỏi Hàn Yên các của nàng, hẳn là lại đi đến cung Vân Tường để gặp Nhạc phu nhân? Tất nhiên, Hoàng thượng cũng không phải cố ý đi nói với Nhạc Phi chuyện phân vị của mình, nếu nói ra, thái độ của Nhạc phu nhân đối với mình cũng không ôn hòa như vậy, mặc dù trong lời nói có chút trêu tức, nhưng lại không có ác ý gì, nhiều lắm là chỉ là ghen thôi.
Chỉ là, Hoàng thượng đối với Nhạc phu nhân rất sủng ái, so với lời đồn đại bên trong càng hơn thế, thậm chí còn từ nơi ở của mình rời đi cũng không quên Nhạc phu nhân. Trong lòng Ôn Mính Nhi có chút ghen tị, nhưng cũng không có biểu hiện ra.
Chỉ là, hai vị nương nương đang bàn luận chuyện của nàng, nàng vẫn còn ở nơi này nghe, vậy có hợp quy củ hay không?
Từ đấu đến cuối, hình như Ôn Mính Nhi không có biểu cảm gì bất thường nét mặt vẫn như cũ không có chút biến hóa nào, Hiền Phi và Chung Linh cùng nhau lên tiếng: "Muội muội nghĩ thế nào?"
"Theo muội muội thấy, Hoàng thượng thích muội muội, đó là có thể là ngoại lệ cần phải cất nhắc một chút, chỉ là các muội muội khác còn chưa có thị tẩm, nếu nói ra là quá cao, ngày sau cũng có chút xử lý không tốt. Không bằng liền tăng lên một cấp, phong làm quý nhân thôi."
"Cũng tốt, nếu như muội muội nghĩ như vậy, một lát nữa sẽ nói rõ cho các Phi tần khác biết." Hiền Phi gật đầu một cái.
Cuộc đối thoại của hai người đã khiến Ôn Mính Nhi hoảng sợ, vốn cho là phân vị của Hiền Phi cao nhất, mặc dù cùng Nhạc phu nhân quản lí hậu cung, nhưng mà Hiền Phi cũng là người đứng đầu. Nhưng vừa mới nhìn vào tình thế, dĩ nhiên Hiền Phi cũng phải xin ý kiến của Nhạc phu nhân.
Nói là Hiền phi rộng lượng như vậy, nàng không tin, phía sau chuyện này, chỉ sợ người quyết định vẫn là Hoàng thượng.
"Sao nhìn Ôn muội muội có vẻ lại không vui nhỉ?" Chung Linh nhìn nàng có chút kỳ quái, bình thường khi nghe mình tấn phong thì không phải các Tần phi đều vui mừng sao? Nhưng,.. Sao Ôn Mính Nhi lại có chút ngơ ngác.
Nhưng nàng lại không biết, Ôn Mính Nhi đã bị chuyện của mình làm cho kinh sợ.
"Muội muội thất lễ, chỉ là nhất thời cao hứng, khiến nương nương chê cười." Ôn Mính Nhi lập tức phục hồi tinh thần lại đứng dậy nói xin lỗi.
"Ơ, Ôn muội muội đến thật sớm nha!" Lúc này, một giọng nói có chút châm biếm từ của truyền tới, "Làm sao lại đứng ở chỗ này, chẳng lẽ đã chọc hai vị nương nương mất hứng?"
Ôn Mính Nhi nhìn cách nói chuyện cùng với cách ăn mặc của đối phương, thì biết rõ đối phương chính là Thục phi rồi, chỉ là,… Đối với lời nói của Thục phi, Ôn Mính Nhi lại không dám tán thành: "Mới vừa rồi, muội muội đã thất lễ ở trước mặt hai vị nương nương nên các nương nương đang dạy muội muội đấy."
"Ôn muội muội, vị này là Thục phi nương nương." Giống như Hiền phi không nghe thấy lời nói của Thục phi mà chỉ giới thiệu với Ôn Mính Nhi đây là Thục phi.
"Thần thiếp đã gặp qua Thục phi nương nương." Ôn Mính Nhi làm theo quy củ bắt đầu hành lễ.
"Được rồi." Thục phi có chút không chịu được giơ giơ khăn, sau đó ngồi ở vị trí của mình.
Ôn Mỹ nhân lại ngồi xuống, nghĩ thầm, quả nhiên trong hậu cung này người đối đầu đối với Nhạc phu nhân chính là vị Thục phi này rồi, rõ ràng đều là tứ phi, nhưng lại không được Hoàng thượng coi trọng, còn muốn cố tình so phân vị cao thấp với Nhạc phu nhân, hơn nữa tính tình vốn được gia đình cưng chiều.
Một lúc sau lại đến thêm vài người có phân vị cao, đã qua thị tẩm, mà Ôn Mỹ nhân đều đã gặp qua. Đợi mọi người đến đông đủ, đại điện này cũng đã bị chiếm gần một nửa rồi.
"Sáng nay, Hoàng thượng đã truyền xuống một ý chỉ, về sau, Ôn mỹ nhân chính là Ôn quý nhân."Sau khi mọi người đến đông đủ Hiền phi liền tuyên bố chuyện này, ngược lại không có ai dị nghị gì.
Bình thường sau khi thị tẩm, chỉ cần lúc ấy không có gì bất trắc, đều có thể bay lên một hai cấp bậc.
Ôn quý nhân nhìn phản ứng của mọi người, có chút không hiểu tại sao Hoàng thượng lại muốn Hiền phi quản lí hậu cung, rõ ràng Hiền phi là quan hệ trên danh nghĩa, phải để cho Nhạc phu nhân quản lý hậu cung, chẳng qua nàng chỉ truyền lại một chút, dù sao ở hậu cung phân vị của Nhạc phu nhân là cao nhất.
"Lại nói, Ôn quý nhân rất là có phúc khí, vốn còn nghĩ không biết nhím người này đến khi nào mới được thị thẩm, không ngờ lại nhanh hơn so với suy nghĩ của mình, ngày thứ tư liền được sủng ái." Lúc này, Thục phi lại có chút không cam lòng.
Ngụ ý, chính là đang nói ở trong hậu cung chỉ có mình Nhạc phu nhân được sủng ái, khiến cho mưa móc không đều.
Thời gian trải qua càng lâu, trong lòng nàng lại càng bất bình, đều nói ra những lời nói có chút đau xót.
Ôn Mính Nhi mím miệng thật chặt, tuy rằng trong lời nói của Thục phi là đàng nói với nàng, thế nhưng ở đây lại không có chỗ trống để nàng nói chuyện.
"Hoàng thượng luôn luôn trọng tình trọng nghĩa, lại sẽ không vì người mới mà quên người củ, ai cũng có cơ hội." Chung Linh khẽ mỉm cười, "Mà những chuyện không được sủng ái,… Cũng chỉ là mình đã làm thay đổi trái tim của Hoàng thượng thôi."
Lời này vừa nói ra, có chút hiểu rõ tình huống liền không nhịn được mà bật cười lên. Mặc dù Hoàng thượng thích Nhạc phu nhân, nhưng lại cũng không có hoàn toàn lạnh nhạt với người khác, hầu như mỗi tháng đều có phân cho những người ở hậu cung khác.
Vừa bắt đầu, Hoàng thượng vẫn còn ở chỗ đó với Thục phi, chỉ là kể từ Nhạc phu nhân cùng Hiền phi quản lí hậu cung sau, trong lòng Thục phi có chút chua chua, mỗi lần Hoàng thượng vừa đi, thì thường hay oán giận một chút. Sầm Mặc không nói, nhưng là đã lâu, có thể đếm được số lần ở với nàng rất ít.
"Ở đây ai không có được trái tim của Hoàng thượng, chỉ là có thể giữ trái tim Hoàng thượng được bào lâu, cũng chưa khẳng định được." Thục phi hừ lạnh một tiếng, một câu như vậy, khiến không khí trong cung Trường Xuân có chút ngưng trệ.
Đúng rồi, vào thời điểm mới bắt đầu, Hoàng thượng đối xử với tất cả người mới đều ngang nhau, nhưng mà cái cảm giác mới mẽ đối với người mới có thể duy trì được bao lâu, cũng chưa khẳng định được. Mà khoảng thời gian Nhạc phu nhân vượt qua mọi người, cũng không có ai có thể bảo đảm, tương lai nàng sẽ không giống như những người khác, khiến Hoàng thượng mất đi hứng thú.
"Thục phi, thân là phi tử, thế nhưng cũng quản không được miệng của mình rồi hả?" Hiền phi nghiêm mặt, hết sức không vui, "Trở về cấm túc mười ngày."
Thục phi hừ một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, nhưng cũng không dám phản bác. Trước khi dám phản bác Hiền phi, sẽ bị Hoàng thượg xử lí tốt một chút.
Hiền phi nhìn Thục phi có chút xem thường, lại bị lời nói làm cho đố kị đến mờ đầu óc. Đối với Chung Linh Hoàng thượng chỉ có cảm giác mới mẽ, làm sao lại để cho nàng được cưng chiều đến nước này.
Mà Ôn quý nhân lặng lẽ nheo mắt nhìn vẻ mặt của Chung Linh, cũng phát hiện Chung Linh không có để ý lời nói của Thục phi ở trong lòng, chỉ là nhìn nét mặt không cam lòng của Thục phi, hơi cười cười.
Sủng Phi - Ái Hạ Lệ Tử Sủng Phi - Ái Hạ Lệ Tử - Ái Hạ Lệ Tử