Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: Phụng Phụng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 634 / 1
Cập nhật: 2022-06-04 17:48:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32: ThíCh KháCh, Có ThíCh KháCh!!!
! Đau thương, đau thương a!
Rốt cục hôm đó, Thiên Mỹ cực kỳ bực tức, tay nghiền mấy viên độc ra thành bột.
Trang Khuynh và Khương Uyển Uyển sớm chạy đi kỹ viện chơi, Thiên Y cùng Ma Y lo sợ cũng lẩn đi. Hàn Bảo Phong thì bịt mũi cho nàng tung độc. Các hắc y nhân kia là cúi đầu xuống đất nên căn bản ko biết nàng đang làm gì, liền tất cả hít vào độc dược.
Thiên Mỹ nhoẻn nụ cười ngây thơ. Ai da, đừng trông mặt mà bắt hình dong a, người mới thấy ai biết trong nụ cười ngây thơ thuần khiết tựa hồ gạt bỏ được tất cả bụi bẩn trên thiên hạ đó lại mang theo 1 trăm tia tà khí, 1 nghìn tia lãnh khí, và hơn trăm triệu tia ác độc dọa người? Người như vậy mới là kinh khủng nhất!
Chưa đầy 1 phút, các hắc y nhân đều đồng loạt bất tỉnh, là độc Nhất ác mộng. Là bất tỉnh 1 ngày trời, mơ thấy thứ mình kinh hãi nhất. Nhưng nàng đâu hay, trong giấc mơ các hắc y nhân đó giống nhau. Mơ thấy 1 thiên sứ. Mỉm cười xinh đẹp, thực ôn nhu, thực hiền lành. Xoã mái tóc xanh lam xinh đẹp, trên đầu còn có vòng phát ra tia sáng. Đôi mắt cũng biếc xanh, nheo nheo thành hình bán nguyệt, tươi cười, cười xinh đẹp khuynh tẫn chúng sinh, kể cả trăm câu khuynh quốc khuynh thành cũng ko nói nổi, hay là cả nghìn câu quốc sắc thiên hương cũng ko bì tới. Giấc mộng dừng ở đó thì đẹp rồi, nhưng, vị thiên sức ôn nhu hiền lành kia đang đứng trên cao, đôi cánh trắng muốt xinh đẹp, có hơi lốm đốm màu đỏ sẫm. A, mà thiên sứ này đang đứng trên cái gì a? Là 1 đống xương cốt, là 1 suối huyết tinh. Xương cốt phía sau nàng chất cao hơn cả núi.
Ân, 1 vị thiên sứ mỉm cười ôn nhu, xinh đẹp động lòng người, tựa hồ trong sáng ko dính chút chuyện hồng trần máu me, ấy mà dưới chân nàng, 1 đống xương cốt, 1 dòng sông máu chảy tua tủa. Dọa người, dọa người!!!
Tối hôm đó...
Sau khi ăn xong, tất cả đều về phòng ngủ, ko có chuyện đại sự để mà bàn bạc gì sất!
Canh ba ( 23 h > 1 h )
Phòng Thiên Mỹ cùng Hàn Bảo Phong
Gió khều mành cửa sổ, trên nóc nhà cũng có một vài tiếng lạch cạch cực nhỏ. Cư nhiên người bình thường ai nghe được, nhưng 2 người này thì khác
Hàn Bảo Phong trong chăn lật người 1 cái, đè lên người nàng, tay cầm lấy kiếm trên đầu giường. Thiên Mỹ thấy thế cười 1 cái, khẩu hình nói với hắn " nhiều người ko chịu nổi tịch mịch! " chân cũng khều chủy thủ ở đuôi giường lên, cầm lấy.
Hắn khuôn mặt siêu dễ thương nhếch lên khóe miệng, trở thành cực phẩm gian tà, đáp " rảnh rỗi! "
20 hắc y nhân từ nóc khách điếm nhảy xuống, hắn cũng đứng dậy, nàng vẫn nằm trong chăn thò mặt dậy đánh giá
Ân, cơ bắp, ân, cơ thể nhìn rất tốt. Theo cách nhảy xuống có vẻ thân thủ cũng nhanh nhẹn. Nhưng bất quá, Phong 1 khắc là xong, nàng đi ngủ tiếp!
- Phong, động thủ đừng làm bắn quá nhiều máu, rất tanh, rất bẩn!
Hắn cũng cười 1 tiếng, đáp - ân.
Các hắc y nhân nghe vậy phi thường tức giận đối nàng. Nói bọn hắn bẩn? Nàng khinh thường ko động thủ sao? Quá ngạo mạn. Dù sao hôm nay đi là để ám sát nàng ta, giết, tiện thể trả thù do dám khinh bỉ bọn hắn.
- tiếp đó, đừng để máu bắn gần đây, cũng đừng để bắn lên ngươi, rất bẩn, đi tắm vào buổi tối dễ nhiễm hàn phong! - Thiên Mỹ tiếp tục nói, lấy tay đắp chăn lên quá đầu
Hàn Bảo Phong thấy nàng lo cho hắn, lòng gắn như có dòng suối chảy qua, ấm áp, thoải mái, khóe miệng câu lên nụ cười yêu nghiệt. Nhưng mà a, hắn mang nhan sắc tới 7 phần nữ nhân, làm đám hắc y nhân nhìn hắn tới đỏ mặt!
Nghe chừng đã bắt đầu cuộc chiến rồi!
Thiên Mỹ trong chăn vẫn còn ngửi thấy mùi máu tươi, tại cái mũi nàng thế nào như vậy thính a! Từ cổ họng lên có cảm giác ngứa ngứa, nhưng có dòng nước ấm chập chừng phun ra. Đầu nàng bắt đầu ong ong, chết tiệt, sao tái phát lúc này chứ? Ho mấy tiếng, tay nàng cảm thấy nhơn nhớt, máu, máu a!
Thiên Mỹ nhổm dậy, tay với sang tủ nhỏ để đèn dầu bên cạnh, lấy ra 1 lọ thủy tinh nhỏ, còn có 1 viên thuốc màu đen ở trong. Thuốc này Khương Uyển Uyển và Thiên Y mỗi lần chỉ có được 3 viên, hiện tại chỉ còn 1 viên. Cơn ho bắt đầu dữ dội, tay nàng cố mở nắp ra.
A, mở được rồi a!
Cơn ho lại dữ dội hơn, tay hơi run run nên viên thuốc lại rơi xuống đất.
Thiên Mỹ với tay, đang định lấy lại thì..... " bẹp! " _ 1 cái chân đã định hình trên viên thuốc, viên thuốc được giẫm nát bét.
Sau 0,1 giây thấy cái chân, Thiên Mỹ ngẩng đầu lên, 1 hắc y nhân đang nhanh chóng chém xuống.
Rất tiếc, nàng còn nhanh hơn! Lăn 1 vòng, tức giận, tức giận
- ngươi! Thuốc của ta! - nàng trở thành 1 bộ dáng chật vật.
Hàn Bảo Phong xử xong đám kia thì chạy ra chỗ nàng đối phó hắc y nhân, tốt lắm, người hắn 1 mảnh huyết tinh cũng chẳng có!
- Phong, bắt hắn tra khảo! - nàng khó khăn nói với hắn
- ân!
Thiên Mỹ tựa vào tường, 1 tay dùng sức đấm vào tường 1 cái, nứt, nứt, nứt tường rồi a!
Aizz, Hàn Bảo Phong đang giao chiến mà nàng chả tiện nói cho hắn, cũng ko có hơi mà hét lên.
Tức tốc, Khương Uyển Uyển, Hắc Kim, Trang Khuynh, Thiên Y cùng Ma Y chạy sang.
Tức tốc, Thiên Y bấm huyệt đạo làm nàng ngủ sâu, ngăn chặn việc đau đầu do nội độc gây ra, cùng Khương Uyển Uyển đi chế thuốc. Ma Y ngồi bên cạnh Thiên Mỹ, bắt mạch, tiếp tục khám phá tác động của độc dược nội độc.
Hắc Kim gọi người của khách điếm lên dọn căn phòng, bọn hắn hãi hùng, những người này thật đáng sợ. Hắc Kim ném cho bọn hắn 1 ánh mắt rét lạnh. Vốn định gọi người của Huyết tinh phái nhưng bọn hắn trúng độc của Thiên Mỹ tập thể, hiện tại chưa si tỉnh lại!
Trang Khuynh đem hắc y nhân trói ở sân, đề phòng trường hợp hắn tự tử, nhét giẻ vào mồm, lục trên cả người cây chủy thủ ném đi.
Hàn Bảo Phong khuôn mặt tiếp tục lo lắng cho lần phát tác độc, lần nào cũng thấy nàng ngủ rất sâu, nếu tỉnh sẽ rất đau a, hắn lo lắng nàng!
Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu - Phụng Phụng Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu