To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Tác giả: Phụng Phụng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 634 / 1
Cập nhật: 2022-06-04 17:48:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21: NgoạI TruyệN: NhậT Ký BạCh Thiên Mỹ. Hạ.
ăm 1083
Ta bỗng thấy tay mình nhuốm máu dơ bẩn. Ta làm mọi thứ, mọi thứ để trả thù.
Kiếp sang kiếp, vòng luân hồi số mệnh đó, ko ai tránh khỏi.
Tình yêu của mẫu thân, ta còn chưa biết, cách nàng đối ta, ta còn chưa hay.
Vậy, ta chuyển kiếp, ta được đón chào bằng cái chết của mẫu thân, giọng nói nỉ non dặn dò trong vô vọng rồi khi khuôn mặt ta dính máu.
Ta cư nhiên nhớ ngày hôm đó, trời mưa tầm tã, ta nghe đủ giọng nói khắc khoải của Nhu nhi, ta nghe nàng vừa khóc vừa nói ko thể an táng tốt ẫu thân.
Nhu nhi ko phải là ngốc nghếch, nàng đặt cho ta cái tên cư nhiên rất đẹp " Thiên Mỹ " - nó có nghĩa là vẻ đẹp của trời, vẻ đẹp của những đám mây trong trắng, ánh nắng ban mai vàng óng rực rỡ. Nhu nhi mong ta được 1 cuộc sống như thế, sống được tôn trọng và phát ra ánh hào quang của mình!
- tiểu Mỹ Mỹ! Muội đang làm gì?
Khương tỷ 1 đạo bạch y đường cửa sổ nhảy vào.
- À ko, chỉ nghĩ tiếp theo nên khử tên vương gia nào thôi? - ta chỉ cười nhẹ.
- khỏi cần, hôm nay phụ hoàng công bố rồi, thập vương gia, cửu vương gia, bát vương gia, thất vương gia rút lui! Tháng sau lên chức nha, Hoàng hậu nương nương! - Khương tỷ tỷ mỉm cười, thập phần mê hoặc
- Khương tỷ, tỷ muốn mỹ nhân trên đời theo tỷ hết sao?
Khương tỷ đen mặt, người này chính là ghét bị người ta đá đểu kiểu " trọng sinh nữ tử mặt nam nhân ", huống hồ vai nàng cũng ko rộng lắm, chỉ hơn nữ tử bình thường 1 chút, thân trường bào kiểu unisex ( quần áo cả nam nữ đều mặc được ), tóc thì cũng chả mang hay gài trang sức, đơn giản buộc tóc đuôi ngựa thôi, nhìn như " mỹ nam tử " vậy! Khí chất cũng bất phàm giống nam nhân đi?
Thôi đi, tỷ cũng biết ta cứng đầu mà, nói cũng đâu thể để ta xin lỗi!
- ha, vậy muội chịu theo tỷ tỷ này rồi sao? - Khương tỷ tỷ nâng cằm nàng lên, thái độ như đang quyến rũ con gái nhà lành.
- rất tiếc, Phong mỹ hơn tỷ! - ta cười. Khương tỷ tỷ đầu đầy hắc tuyến, tức giận nói
- rất tiếc đi? Ta ba phần nam tử còn hơn loại bảy phần nữ nhân!
1 tháng sau
Chưa gì mới canh 4, Nhu nhi cùng Khương tỷ với 1 số nô tì thái giám khác đột kích xông vào phòng ta đang ngủ yên, lôi ta và Phong dậy.
Bắt ta tắm tẩm hương hoa oải hương? Gì chứ, mùi như kẹo cao su, mà ta kiếp trước lại dị ứng với loại kẹo đó, cư nhiên ta sẽ bắt làm lại tẩm hoa hồng rồi, ta rất muốn có mình nhẹ dịu giống Phong nha!
KYA! Bới cho ta nguyên quả đầu với cả tấn ngọc trâm, vải vóc tùm lum trên đầu?
( có mỗi tỷ thất thế thoy, kiệt tác của người ta đấy! == )
ẶC, thoa cho ta cả cân phấn lên mặt! Môi thì đỏ chót, mặt thì trắng bệch như hồn ma, má lại như khỉ đít đỏ? Kinh khủng quá!
Sax, cái này gọi " phượng bào "? Có phải cho cả tấn vải xếp lung tung 1 chỗ sau may vá vào ko? váy tầng lớp nặng trịch! Tại sao ta cư nhiên thảm hại thế này?
Chánh cung.
mọi thứ đã được sắp xếp từ 2 tháng trước. Thảm đỏ trải dài từ cổng cung tới chánh cung. Hàn Bảo Phong long bào trên ỷ long, khí chất vương giả cao ngại bễ nghễ. 2 bên là quan lại cùng nữ quyến ngồi bên bàn rượu.
( rất tiếc Phụng ko pít kể cái j nữa, vô việc chính đi zậy! >< )
- HOÀNG HẬU GIÁ ĐÁO!!!!
Tiến nói của tên công công vang vào trong. Tất cả giương mắt về phía cổng, đứng hết dậy.( trừ a Phong đấy nhá! )
Hàn Bảo Phong hắn cũng đang ko biết ta mặc phượng bào như thế nào đi?
- HOÀNG HẬU, HOÀNG HẬU, NGƯỜI KO THỂ!!!
Tiếng hét của Nhu nhi đánh bay bầu ko khí im lđang đang chờ đợi đó.
- cái gì ko được? Ta muốn là được, ai dám ngăn ta?
Chính là phía xa, ko phải cảnh mọi người mong đợi: ta mặc tố y lam sắc, so với bình thường thì có chút đẹp hơn. Váy xuông dài như dòng nước, thêu vài bông cẩm tú cầu bằng chỉ xanh đậm. Tay áo quá khuỷu, chỉ trắng hoa văn văn tinh xảo. Lụa trắng buộc nơ lỏng qua eo. Tóc buộc cao nghiêng 1 bên, gài cặp thủy phý trắng tinh khiết. Mạn sa mỏng hơn thường ngày, trắng trong suốt, mắt biếc mở to, mũi cao hơi ửng đỏ, môi qua mạn sa chỉ thấp thoáng hồng. Chí ít may mắn ra ta để bọn họ trang điểm chút đi?
Lam ảnh đi nhanh về phía chánh điện, các cung nữ đằng sau sắc mặt trắng bệch, khóc ko ra nước mắt đuổi theo.
Khương tỷ và Nhu nhi thương ta ko kém Phong, ta cố cấu đùi khóc ra vài giọt nước thì họ cũng mủi lòng đuổi cung nữ ra ngoài chuẩn bị cho ta.
Chính là, các quan lại nữ quyến trong điện như con tắc kè hoa đổi sắc mặt liên tục.
He, Phong hắn cư nhiên như vậy, thấy ta muốn gì sẽ cho cái đó, cư nhiên thấy ta như vậy khuôn mặt có hơi giãn ra, khóe môi cong lên 1 chút.
Chết tiệt, mỹ nam kế, như yêu nghiệt dụ dỗ bổn cung!
Soái soái soái, cực soái!
Hix, tim ta cư nhiên ko tự chủ đập lệch 1 nhịp, theo đó mà liên tục loạn nhịp, khuôn mặt theo tim đập liên hồi máu cũng chảy ko xuôi, đỏ mặt!
- Phong, ngươi yêu nghiệt! - ta khẽ nhếch môi, thẳng thắn nói.
Có lẽ ta nói vậy hắn cười cũng tươi hơn. Dù thấy hắn cười nhiều lắm rồi, nhưng có lẽ nụ cười như vậy cũng quá mỹ đi?
Tân hoàng đế gì chứ, tiệc tùng lớn hơn tiệc bình thường nhiều nhưng tiếc rằng ta lại ko thích ồn ào.
Sứ giả các nước tới chúc mừng rất nhiều. Có 1 vài số nước mang tiếng nói giống anh, pháp, mĩ,.... đối thoại với ta? Rất tiếc đi, bổn cung giỏi nhất tiếng ngoại quốc đó. Nhất là tiếng anh, những thứ tiếng khác gọi là biết 8 phần.
He, nhận thêm cái chức " toàn năng hoàng hậu " đi.
Sau khi yến hội kết thúc, ta đã bị dọn tới " Phụng bảo cung " vốn là cung của Hoàng hậu trước. Còn giờ chuyển sang thành " Mỹ lam cung ".
Ta vốn rất muốn chỉnh đốn lại nơi này lâu rồi, giờ làm đi!
1, ta ghét màu vàng. Chuyển sang ốp lam ngọc đi.
2, cung nữ, quần áo quá xấu, ta vẽ lại đi, dù gì kiếp trước ta cũng thiết kế đạt hạng 2 đi.
3, ta ghét màu sắc quá rực rỡ như vậy. Trồng hoa có màu xanh lam và đỏ thôi.
4, khi lâm triều, Hoàng hậu ta cũng sẽ đi và cư nhiên có tiếng nói.
5, phế bỏ hậu cung. Cái đó ko cần, đập đi, xây cho ta đấu trường.
Năm 1084
Bảo quốc lại sang xâm lược. Lần này rất nghiêm trọng nha. Chiếm giữ được Hưng Thành, nơi giáp với Tuệ quốc _ đất nước tiếp tế cùng xuất khẩu lương thực cho Trân Ngọc quốc.
Vậy nên, Phong hắn phải đích thân tới chỉ huy.
Nhớ nha, là chỉ huy, chắc chắn câu nói ta nói trước khi tạm biệt hắn là nhớ rất rõ " Phong, nếu để ai làm rụng chỉ 1 ngọn tóc của ngươi, khi về đừng bao giờ đi và Mỹ lam cung của bổn cung. "
Còn lại là sợ ta sẽ thêm 1 lần chạy sang nước khác kiếm chuyện, nên sai Hắc Kim canh giữ ta. Nhưng hắn ta thì làm được gì? Chính là hiện ta đang ở phố xá Hưng Thành nha! Buổi tối lén đi giết người, buổi sáng ta sẽ đi vui chơi đâu đó ở nơi này. Ở đây nhà cửa đã tan tác hết, nửa số dân đã chết, thân chất đầy đường, máu me tanh tưởi xộc thẳng vào mũi. Số còn lại đã được Hàn Bảo Phong sai người bảo vệ đưa đi. Nghĩa là nếu bị phát hiện ta ở đây, kể cả quân ta hay quân địch đều nguy hiểm.
Nhu nhi sớm đòi theo, sợ ta nảy sinh bất trắc, nhưng chưa gì tới đây cảnh tượng máu me thây chất làm nàng xỉu rồi, hiện tại sắc mặt chính là trắng bệch, đành nhờ Hắc Kim cõng. Khương tỷ thì cư nhiên chạy lon ton với ta đi xem cảnh tượng huy hoàng có 1 ko 2 này rồi!
- tiểu Mỹ, muội muốn khử tên tướng đó trước ko?
- khử?
- đúng a, đi quan sát chiến trường được 3 tháng rồi, muội ko nghĩ ra được gì sao?
- nghĩ?
- tướng chết, binh loạn, quân ta nhanh thắng, muội ko muốn Phong hắn nhanh chóng về với muội so?
- 1 chút!
- tại sao lại chỉ 1 chút? - Khương tỷ nhíu mi
- uk, tại nếu về hắn sẽ ko uội đi chơi.
- tiểu Mỹ, nghe nè. Người chỉ huy của Bảo quốc chính là Trang Khuynh thái tử. Có mái tóc màu bạc, cỡ bằng tuổi Hàn Bảo Phong đó, cực kỳ đẹp trai phong độ! - Khương tỷ vừa nói, mắt sắp biến thành hình trái tim rồi.
- tại sao nói muội cái này?
- à nhầm. Hắn cùng 5 vị tướng sĩ mạnh nhất ở đỉnh Quan sơn quan sát mọi nhất cử nhất động của toàn quân. Còn lại Hàn Bảo Phong ở trên đỉnh Nhất sơn đối đó. Ở sau Quan sơn là 1 khu rừng rậm rạp, với muội thì dễ như chơi che dấu hơi thở cùng tiếng động ở đó muội chẳng có nội lực nên ko lo!
- ý tỷ là kêu muội giết chúng?
- chuẩn ko cần chỉnh!
Khương tỷ nói cũng ko sai. Hàn Bảo Phong lấy 1 chọi trăm còn thắng. Hay nói đúng hơn, hắn _ ma vương khát máu _ là người bình sinh để học võ. Binh pháp, khinh công, kiếm vũ, ẩn thân, ám khí, dịch dung, nội lực hắn lại là cực kỳ cường đại.
Hắn ko tự nhận mình là số 1, chỉ nói " ta ko nhận mình chi đệ nhất võ lâm, nhưng số người đánh bại được lại có hạn "
Khiêm tốn nhỉ? Nhưng lọt tai ta cư nhiên thành " số người đánh bại được ta ko lớn hơn ko, số người ngang bằng ta ko lớn hơn 1 "
3 canh giờ sau. Đỉnh Quan sơn
Yeh, ta suy nghĩ quả đúng!
Số lượng ngang bằng hắn chỉ có 1 _ Trang Khuynh!
Gia thế? 1 thái tử, 1 hoàng đế.
Nhan sắc? 1 tóc bạc hút hồn. 1 tóc đen ảo diệu. 1 phượng mâu nguy hiểm. 1 trong trẻo lạnh băng.
Võ nghệ? Ai hơn ai? Cư nhiên ngang bằng. 2 nam nhân, chỉ 1 người được sống, 1 người thao túng thiên hạ. Người còn lại? Chết 1 cách nhục nhã thảm khốc!
Nếu đó là Phong, ta cư nhiên ko cho chuyện đó sảy ra, thứ ta bảo vệ, là hắn, thứ bảo vệ ta, cũng là hắn. Chuyện gì sảy ra với hắn, ta quyết ko cho.
Hắn là người chấp nhận ta, hắn là người ta chấp nhận. Hắn sinh ở bên ta, tử ở cạnh ta, hắn chết thì phải là ta giết!
5 tướng sĩ mạnh nhất Bảo quốc, tép riu! Ko cần bổn cung ra ta, Hắc Kim tự thân vận động là được.
Còn Trang Khuynh? Thật mạnh, sức ta ko đấu được hắn. Mọi chiêu thức là bị 1 đòn chặn được.
Cư nhiên chuyển động quá nhanh, mạn sa của ta rớt.
Nam nhân, ai cũng vậy, thấy khuôn mặt ta, tất cả đều đờ đẫn, đỏ mặt, tim đập.
Trang Khuynh đó cũng vậy, là lúc ta phản công.
1 kích chí mạng vào hông, nhưng thân thủ hắn thật nhanh, né được nửa kích
Là đánh trên đỉnh núi có phải dễ thấy hay sao? Nhờ màu tóc mà Phong đã dẫn 1 nghìn quân sang bảo hộ và đích thân tới đưa ta về. Dồn vào thế bí, Trang Khuynh đành chịu thua, nhưng ̣Phong lại ko giết hắn, chỉ nói " ta ko muốn tiêu hủy 1 nhân tài, nhất là đối xứng tầm với ta! "
Và Khương tỷ bị hắn đưa về Khương gia, nhờ Khương thương nhân giam giữ ko cho ra ngoài 1 năm. Ta lại bị hắn... cưỡng hôn, cưỡng hôn, cưỡng hôn a! Lại còn ko đượ̣c ra khỏi Mỹ lam cung nửa năm.
1 tháng sau, sinh thần của hắn. Vô vị, ta và hắn đều ko thích náo nhiệt.
Vô tình, ta nghe được 1 cuộc nói chuyện nhỏ của 2 vị hoàng đế chư hầu Trân Ngọc quốc.
" tên Hàn Bảo Phong đó thật ngu ngốc, sủng ái chỉ 1 nữ nhân, triều chính vụ tham ô quan ở Thụy thành hắn tiêu diệt còn chưa hết! "
" thôi đi, hắn vậy mà chinh chiến sa trường, thản cho ngươi 1 con ngựa giữ được mảnh đất bé nhỏ đó của ngươi! "
_ XOẠT _
Khỏi nói nhiều, sỉ nhục hắn? Riêng chỉ có ta mới được! Dơ Bẩn thật, làm bẩn phượng bào của ta!
Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu - Phụng Phụng Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu