Con người là tập hợp những nỗ lực của chính mình.

S.Young

 
 
 
 
 
Tác giả: Phụng Phụng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 634 / 1
Cập nhật: 2022-06-04 17:48:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20: NgoạI TruyệN: NhậT Ký BạCh Thiên Mỹ. Trung.
ăm lên 8, ta được học mọi thứ. Võ thuật, cưỡi ngựa,ám khí, bắn cung,.... binh án quân sư của Phong, cầm kỳ thi họa của Nhu nhi, y thuật của Khương tỷ tỷ, độc dược của Ma Y _ 1 trang thập đại sát thủ giết người bằng độc, độc giải dược của Thiên Y _ người được mệnh danh Thần Dược.
Tuy vậy, ko có nội lực nên ta... ko học được khinh công....
Nhưng học được võ thuật, ta cư nhiên chân có lực hơn, nhảy qua tường vương phủ được, trốn đi chơi với Khương tỷ tỷ được nhiều hơn.
Mỗi khi ta đi chơi về, Phong hắn lại khuôn mặt hầm hầm sát khí, cái mặt xinh đẹp muốn át sát như vậy, làm ta thấy sợ. Nhưng khi sợ đến rớm nước mắt hắn lại khuôn mặt hốt hoảng đến đáng yêu dỗ dành ta....!!! Ha ha!!!
Tứ vương gia hắn dám giựt mạn sa của ta, hắn dám ôm ta, dám nhìn ta bằng con mắt kinh tởm như vậy. Hắn biết ta là Âu Dương Thiên Mỹ? Cư nhiên đe dọa ta? Đừng nghĩ bổn vương phi dễ dàng mắc lưới của ngươi. Dám đe dọa bổn vương phi, đừng mong ta cho ngươi chết dễ dàng như vậy
Bước 1: chặt tay. Can tội giật mạn sa và ôm bổn vương phi.
Bước 2: móc mắt. Dám nhìn bổn vương phi với con mắt tởm lợm đó
Bước 3: cắt lưỡi. Ngươi đe dọa bổn vương phi, ko tốt nha.
Bước 4: biến ngốc tử. Ngươi sai người mật thám bổn vương phi?
Bước 5: sát!!!
Ta 9 tuổi, mọi thứ thông thạo. Trừ việc 1 người vợ ở hiện đại phải thông thạo: trù nghệ.
Ta liền hỏi Nhu nhi cách làm bánh quế hoa, làm ngay và luôn.
Ta làm xong, cái bánh nhìn rất rất đẹp nha! Phần quế nhìn giòn vàng, bánh thì tơi xốp, lớp kem mịn trơn bóng.
Khỏi thử, ta biết nó ngon mà, ta vốn thông minh mà. Liền mang cho Phong đang trong thư phòng ăn thử
Ơ? Hắn ăn xong liền hiện lên đen đúa sắc mặt. Rồi... ngất?
A a a, Thiên Y, Ma Y cùng Khương tỷ tỷ 1 ngày 1 đêm mới làm sắc mặt hắn tươi tỉnh hơn chút...
" ngộ.... ngộ độc thực phẩm mà, muội ko làm gì cả...!!! " hức, ta phải phản kháng lại thôi!
" tiểu Mỹ,muội nghĩ lục vương phủ là đâu? Nơi này xét mặt thực tế còn hơn cả Hoàng cung? Muội nghĩ nơi này có thức ăn hỏng? " Khương tỷ tỷ thở dài, cười khổ.
" AAAAAAAAAAAAAAAA! THIÊN Y!!! " Ma Y đau lòng hét lên.
" có chuyện gì vậy???" Khương tỷ tỷ cả kinh hô ra tiếng
" Thiên Y nàng xem bánh độc như thế nào, thử ăn miếng nhỏ, song lăn đùng ra xỉu, khóe miệng còn sủi bọt!!! "
Năm ta lên 10, ta nghĩ ra 1 thứ dược tên thuốc tăng trưởng. Nó được làm ra do ý muốn của riêng ta mà thôi. Ta là muốn thuốc tăng trưởng 7 tuổi để bằng tuổi Phong, nếu ko ai biết Phong là" ma vương khát máu" thì các cô nương ko dại gì mà tới để quyến rũ hắn, vì có bổn Mỹ nhân bên cạnh hắn rồi.
Ta đã uống nó rồi cùng Khương tỷ tỷ đi thanh lâu trêu hoa ghẹo nguyệt xíu. À nhầm, là xem biểu diễn, ta đâu dại mang lần đầu cho nữ nhân?
Cư nhiên ta lại thấy hắn ôm ôm ấp ấp 1 mỹ nhân? ( tiếc là ko đủ trình mỹ bằng bổn vương phi )
Ta uất ức, hắn nói đi cùng tam vương gia bàn chuyện, thì ra đi tán tỉnh nữ tử?
A, hắn dám đá rụng cửa phòng của ta, cái đó ta chọn mãi mới được cánh cửa màu nâu đậm nhạt tinh tế, điêu khắc tinh xảo như vậy nha!
A, hắn dám xé cái chăn bông ta yêu qúy làm 2, hắn có biết chính tay ta tự thêu những bông hồng lam trên này ko?
A, hắn dám cướp nụ hôn đầu của bổn vương phi! Hắn có vẻ hôn rất... chuyên nghiệp nha? Có phải là hôn lần đầu ko thế?
Thôi đi, hôn rồi, ta là người có qua có lại mà, hôn lại luôn!
Shit! Thuốc chưa được 3 canh giờ như ta nghĩ, cư nhiên môi ta còn chưa đè lên môi hắn thì biến nhỏ lại rồi?
Ta 11 tuổi, Ta cùng Khương tỷ tỷ đi vào cung chơi. Ta muốn xem cảnh thượng triều là như thế nào, liền lon ton đi tới chính cung.
A, phụ hoàng còn chưa tới nha, tất cả vương gia đại thần đều ngồi qùy trên đất nha.
Ta liền chạy vào thôi, cười tươi ngồi trên long ỷ, Phong hắn trong mắt khẽ hiện lên 1 tia cười, ai nấy cũng há to mồm, kinh hô tính đứng dậy nhưng đúng lúc cái giọng õng ẹo của tên thái giám vang lên, đầy tính đặc sến.
- HOÀNG THƯỢNG TỚI!!!!
- HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ!
Phụ hoàng cư nhiên nhìn thấy ta, mỉm cười ôn nhuận
- lục thê tử, con đang làm gì ở đây?
- phụ hoàng, ta muốn có cảm giác được ngồi trên long ỷ thượng triều!
- được, ta sẽ cho con xem!
- cảm ơn, phụ hoàng!
Ta 12 tuổi, dạo này Bảo quốc rất hay sang xâm lược, năm nay hắn 2 tháng mới về 1 lần.
Mùa đông cư nhiên đến sớm như vậy? Mới tháng 10 mà đã rất lạnh. Năm ngoái có hắn làm lô giữ ấm cho ta, nhưng bây giờ lại đang ở biên giới lăn lộn giữa sa trường...!
Và thế là, Khương tỷ tỷ nảy ra 1 ý tưởng: tới Mộng quốc, nơi này đẹp, thơ mộng, quanh năm ấm áp như mùa thu, hơn nữa là nước chư hầu của Trân Ngọc quốc nên ta cũng bảo đảm được an toàn.
Và, chỉ mất 3 ngày để tới đó. Nơi đây quả thực đẹp.
Hoàng thượng Mộng quốc mới lên nhôi 3 năm trước, nghe nói hoàng hậu Mộng quốc trước lại là đệ nhất mỹ nhân, hiện tại cũng xinh đẹp ko ai sánh được.
" xùy, đẹp thế nào bằng tiểu Mỹ của ta?" Khương tỷ tỷ cười xoàng
" tỷ tỷ, thế nào người ta cũng là 1 đệ nhất mỹ nhân, cho nàng ta vài năm nữa đi. Muội liền cư nhiên cướp đi danh hiệu đó." Ta cũng hùa theo
Ai nha, ko hiểu là tên ngu nào nói cho hoàng hậu Mộng quốc này nữa, cư nhiên dám đưa nàng tới khám xét câu nói " cướp đi danh hiệu "
- hừm, dân đen như ngươi, dám so đo với bản cung!!!
Tích Ngưỡng này ( tên bả hoàng hậu Mộng quốc đó ) đã thấy ta còn nhỏ mà cao hơn nàng ta 1 cái đầu rồi, cư nhiên có phần hơi ngại ngùng
- nha, ngươi có thể hỏi xem ở đây ai đẹp hơn chứ? Cư nhiên ta vẫn đeo mạn sa mà cả 1 đám nam tử bám theo, nhờ người đuổi dùm nha, Hoàng hậu nương nương? - ta chỉ nhoẻn miệng cười, trêu ghẹo nữ tử chanh chua làm ta rất kết nha!
- ngươi, dám vô lễ với bản cung. Dám gặp bản cung mà ko hành lễ, xưng ta_ ngươi với ta!! - nàng ta tay run run kích động hướng ta chỉ tay.
- uy, cho ta cái lý do để hành lễ với ngươi? Ngươi còn là loại vô lễ ko hành lễ với ta đó chứ?
- ngươi là con dân bổn cung! To gan, láo xược! Người đâu, người đâu, bắn con tiện dân này lại
Ta chỉ có cách thở dài thôi nha, chơi chán thật, chưa gì đã kết thúc rồi.
Ừm..... thoang thoảng mùi hoa hồng....! Rất quen thuộc a, lại cũng nam tính nữa?
- Khương tỷ tỷ, tỷ có biết mùi này của ai ko? - kệ đám binh sĩ vây quanh, ta hướng Khương tỷ tỷ hỏi.
- chịu, ta thấy hơi.....
- CHẾT TIỆT, KHƯƠNG UYỂN UYỂN, AI CHO NGƯƠI MANG VƯƠNG PHI CỦA BỔN VƯƠNG TỚI ĐÂY????
A, chưa nghĩ xong thì 1 hồng trường bào đã nhanh chóng nắm lấy cổ áo Khương tỷ tỷ lắc mạnh.
Theo ngay đằng sau tiếng nói vang vọng của viên công công
- HOÀNG THƯỢNG GIÁ ĐÁO!!!!
- HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ! - tất cả người trong điện cùng hô, cư nhiên ngoài ta đang ngồi thảnh thơi uống trà còn Phong đang bận xử Khương tỷ.
- thần thiếp thỉnh an hoàng thượng- Tích Ngưỡng khuôn mặt hơi ủy khuất nhìn hoàng thượng, cúi đầu hành lễ rồi như người ko xương uốn éo bên cạnh hắn - hoàng thượng, con tiện tỳ.... A!
ha, chính là nàng ta chưa nói hết đã được thưởng cho cái bạt tai rồi, rất tội nha!!!.
- ngươi, cái thứ này, ngươi định làm gì lục vương phi! - Mộng hoàng thượng đem mặt, tức giận nhìn nàng ta
- lục.... vương phi....? - Nàng ta tỏ vẻ hiểu
- ngươi, cái đồ dốt nát. ngươi còn ko biết người có mái tóc lam nhạt xinh đẹp duy nhất trong thiên hạ là nàng???
Sau khi trở về vương phủ, Phong hắn đã gầm gừ cảnh cáo ta " nàng lần sau còn vậy, khi ta đi sa trường mang nàng đi luôn sao? "
" đi cũng được, ta muốn đi giết giặc!"
" Hắc Kim, ngươi sai người lấy trong kho cung thiết giáp* đi làm 4 cái xích nhỏ cho bổn vương, khi ta đi sa trường thì khoá tay chân nàng lại! "
"..........."
* kim loại cứng nhứt của Trân Ngọc quốc.
Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu - Phụng Phụng Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu