You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Tác giả: Phụng Phụng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 634 / 1
Cập nhật: 2022-06-04 17:48:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17: NgoạI TruyệN: Thiên Mỹ... Ghen???
ăm 1080
- tiểu Mỹ Mỹ? Muội đang làm gì vậy? - Khương Uyển Uyển từ trên cây nhảy vọt xuống. Vẫn bạch y xuất trần như vậy.
- a! Muội chế độc!- Thiên Mỹ lam trường bào xinh đẹp cười, mắt híp lại.
- chế độc? Được cái gì chưa?
- ưm.... chưa có!
Khương Uyển Uyển im lặng ngắm nhìn tiểu oa nhi bên cạnh mình, trong đầu xoẹt qua 1 tia sáng, nhoẻn miệng cười gian
- tiểu Mỹ, thôi cái vô bổ này đi, muội muốn đi chơi với ta ko?
- đi chơi? Tất nhiên là có! Nhưng phải hỏi Phong đã!
- ko lo, hắn hôm nay đi gặp tam vương gia rồi!
- vậy, muội nên thử loại dược mới rồi! Ke ke ke!! - Thiên Mỹ cười gian
- dược?
- đúng nga! Là dược lão hóa 7 tuổi nha! Mà giọng nói cũng theo đó luôn nha!!!
- ha ha ha!!! Chuẩn tiểu nha đầu của ta!!!mà tóc muội quá nổi bật, nhuộm đi
- ân, tỷ giúp muội che ấn ký hoa, tỷ muội ta cùng phẫn nam trang!!!!
- ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!!
Khiêm vân viện _ Kỹ viện lớn nhất Khuynh thành
2 nam tử, 1 bạch y xuất trần yêu nghiệt, mắt đen dài xinh đẹp, tảng ra cỗ ý niệm nữ nhân thiên hạ đổ xô về mình; 1 lam y ôn nhu thuần khiết, mắt biết tròn mê ly, thật hiếm có. Xinh đẹp khiến cả nam nhân nữ tử ko dám động tới, sợ dính chút bụi trần sẽ vấy bẩn sự xinh đẹp kia.
Nói thế thôi, chứ hình như 80% nữ tử kỹ viện đó đổ xô ra để bâu quanh 2 người. ( 20% kia chắc đang làm việc......)
" tiểu Mỹ nha, thấy thế nào? " Khương Uyển Uyển cười ngả ngớn truyền âm cho nàng
" hu hu, họ dám sờ những nơi có thể sờ và sờ những nơi.... ko được đụng chạm của ta!!! " Thiên Mỹ trong lòng gào thét.
" thôi nào, muội quên chúng ta tới đây làm gì rồi sao?"
" đây có, chính là để thưởng thức tất cả các cô nương trong này? " Thiên Mỹ ngây thơ đáp
" nói năng bậy bạ, chúng ta tới để thưởng thức nhạc điệu, vũ kỹ, ca hát,.... của họ. Muội nói vậy là hạ thấp họ đó, tuy là kỹ viện nhưng họ là bán nghệ ko bán thân " Khương Uyển Uyển lườm nàng
" ha ha, vậy gọi tú bà đi "
- ai nha nha, 2 vị công tử ko biết tới đây là có chuyện? - tú bà lắc mông đi tới, người đeo cả tấn trang sức cùng chát cả cân phấn lên mặt ko khỏi làm 2 nàng thếy kinh tởm.
- ta muốn nghe đệ nhất mỹ nhân lâu - Thủy Thủy đàn, ko biết được ko?.- dù kinh tởm thế nào, Khương Uyển Uyển nàng vẫn nở nụ cười cực soái, rất soái a!!!
- ai nha, người nói vậy thật làm khó ta!
- hả? - Thiên Mỹ nhíu mày
- là có người đặt trước rồi!
- đó là.....
- phòng bao nhiêu?
Khương Uyển Uyển tính hỏi danh tính người đó, nếu thấp hơn nàng thì hảo hảo thương lượng, cao hơi thì thôi, chứ nàng và Thiên Mỹ cũng sắp phải về rồi! Ai dè tiểu nha đầu này lại chen chân vào.
Khương Uyển Uyển xoay người, chạy theo Thiên Mỹ
- da, phòng 15 chữ thiên?
Nghe xong Thiên Mỹ lại chạy vọt đi, nàng muốn nghe đàn, rất muốn, đành tới thương lượng thôi!
Phòng 15 chữ thiên
- tam ca, thực sự ko có sao? - tử y nam tử lên tiếng
- này này, lục đệ, ko cổ cầm nào tốt hơn của Thủy Thủy đâu, có muốn mua ko thế? - hắc y nam tử trả lời
Hàn Bảo Phong hắn chính là đang ở.... kỹ viện nha. Chính là mấy ngày sau là sinh thần của nàng, nghe Nhu nhi nói nàng rất thích cầm, cầm nghệ cũng rất hay! Nên nhờ tam ca nghiên cứu giúp. Tam ca là người duy nhất ko đính ngọc lên ấn ký hoa, được coi là người ko tham gia cuộc chiến, hắn khá thân với tam ca, người này cũng rất thiên về âm thuật, cầm nghệ, cách xem cầm tốt cũng rất biết.
- lục vương gia, Thủy Thủy cũng có ý bán cây cầm này, Thủy Thủy hiện tại mấy hôm trước là bị trẹo tay, tay sẽ để lại di chứng nên mới bám đó! - nàng cười nhẹ, ôm đàn tiến về phía hắn.
- a! - A nha nha!!! Thủy Thủy nàng là giẫm váy, ko ngã đâu ngã ngay vào người hắn nha!!!
_ RẦM_ cánh cửa bật mở, nghe nhưng muốn rụng xuống.
Thiên Mỹ cùng Khương Uyển Uyển trợn mắt, nhưng rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Tại sao lại là người này chứ??? Tuy Thiên Mỹ nàng vừa muốn nghe cầm, nhưng hiện tại còn muốn giết chết nam nhân kia hơn. Bất quá, nàng cần chạy trước, nếu hắn biết nàng tới đây thì....
- a! Xin lỗi, ta nhầm phòng! - Thiên Mỹ tỏ thái độ có lỗi, tạ tội, khẽ cúi đầu. Đóng cửa lại.
Khóe mắt cay cay, nàng có lẽ ko kiềm chế được rồi!!! Nước mắt..... với nàng trước kia rất dễ kìm lại, bây giờ, thật dễ tuôn rơi...
Thiên Mỹ cắn môi, mắt phiếm hồng, nước mắt rơi ra...
Khương Uyển Uyển khẽ thở dài" Thiên Mỹ, ta trước giờ luôn ko bao giờ muốn chia sẻ tình yêu của mình cho người khác nhưng, đành chịu thôi! " nàng nghĩ thầm.
Trong phòng
- Thủy Thủy cô nương, có thể dậy rồi chứ? - Hàn Bảo Phong nhíu mày, hắn cực ghét ai làm trò này để ôm hắn, kinh tởm. Duy là nàng làm, hắn sẽ cảm thấy đáng yêu!!! Nam tử lúc nãy cũng có đôi mắt biếc, vào thì trợn to mắt nhìn hắn, cứ như ngạc nhiên lắm ấy? Giọng nói cũng có phần trong trong, như nữ tử.....
- lục đệ, lệnh bài này của đệ sao? - tam vương gia đưa 1 khối lệnh bài cho hấn.
- hả? Sao lại ở đây? - Hàn Bảo Phong trợn mắt, đây ko phải " huyết tinh môn chủ lệnh bài " hắn 5 năm trước đưa nàng ư? Bảo nàng giữ bên người, nhưng sao lại ở đây?
Ánh mắt gắn chợt nghĩ nam tử lúc nãy, chẳng lẽ.....
Ko nghĩ nữa, hắn chạy ngay ra ngoài.
- lục đệ?
Lục vương phủ.
- vương phi đâu? - hắn nắm tay nô tỳ gần đó, mau chóng hỏi
- vương gia, vương phi từ chiều ở trong tây lục viện! - nô tỳ đỏ mặt, e thẹn nói.
Lục chính phòng.
Sau khi đi về, nàng đã gội đầu bỏ thuốc nhuộm, còn thuốc thì công hiện chỉ 3 canh giờ, đợi sẽ hết. Khương Uyển Uyển chính tay nàng... đuổi về....
Trên giường, Thiên Mỹ trùm chăn quá đầu, tóc lam xinh đẹp trải dài, mắt nhắm tịt, nước mắt vẫn rơi. Tim nàng, đau lắm, đau lắm. Vì aao? Đây là cảm giác gì? hắn! Dám ôm nữ tử khác.....
Yêu?
Nàng yêu hắn sao?
Nàng ko biết. Thấy hắn vui, nàng cũng vui. Hắn buồn, nàng cũng ko có vui được. Nàng thích cảm giác vào buổi tối, mỗi khi đi ngủ, nàng lại gặp giấc mơ đó, giấc mơ khi nàng chết đi. Nàng gặp ác mộng, hắn ôm nàng, nàng thích như vậy! Nàng thích cái lúc hắn dung túng nàng, yêu chiều nàng, sủng nịch ôm nàng. Nhưng, hắn chỉ được như vậy với nàng, thấy hắn ôm người khác, nàng... đau lòng...
ẦM ẦM ẦM
- tiểu Mỹ, mở cửa ra!!! - Hàn Bảo Phong đập phá cửa, hét to.
- ngươi, đi chỗ khác, ta... rất mệt mỏi...!!! - cố ghìm lại cái giọng nức nở, nàng gắng ổn định nói.
- Nàng ko cho ta vào?- hắn cười ko độ ấm
- đúng!
RẦM!!!
OMG!!! Cái cửa bật tung, vỡ thành trăm mảng.
Thiên Mỹ nằm trong chăn, cắn cắn môi, nước mắt vẫn rơi xuống gối.
Hắn thấy thế, khuôn mặt hầm hầm sát khí tới khéo cái chăn ra. Rất tiếc, kéo ko có được, Thiên Mỹ nàng đã bám víu chặt lắm rồi!
XOẠC. XOẠC. XOẠC
Khung cảnh rất đẹp, cái chăn bị rách làm 2, bông trong cũng theo đó bay ra.
- Nàng dám tới kỹ viện!!! - hắn gằn giọng
- ngươi có quyền tới, ta thì ko? - Thiên Mỹ kích động ngồi dậy. Nàng ko tức giận thì thôi, vậy mà....
Hàn Bảo Phong giật giật khoé mắt. Lòng hắn trào dâng 1 cỗ đau lòng. Vô tình, vô tình Thủy Thủy ngã vào người hắn, nhưng nàng... Đôi mắt thế nào thuần khiết, xinh đẹp hiện tại khoé mắt đỏ đỏ. Mũi cũng đỏ nốt. Đôi hàng my dài cụp xuống, ướt đẫm nước.
- Thiên Mỹ....- hắn khẽ đưa tay ra, chạm vào má nàng
Nàng lại vô tình nghiêng đầu né đi sự động chạm đó...
Hàn Bảo Phong mắt tức tối, tay ghì lấy đầu nàng, mang nàng gần lại cơ thể mình.
Chậc, ko biết nàng đã làm gì, nhưng hiện tại nàng trông đã 16, 17, hắn ko cần kiêng kỵ gì cả!
Thiên Mỹ khẽ cóng người, hắn, tay hắn lạnh quá, vẫn lạnh như vậy, từ ngày đầu nàng cầm tay hắn...
Môi hắn khẽ đáp xuống môi nàng, cường bạo mà ôn nhu, lạnh lẽo mà ấm áp
Thấy mỹ nhân trong ngực thở còn ko nổi nữa, thì hắn mới lưu luyến bỏ môi mềm của nàng ra.
- cái đó là vô tình!
Thiên Mỹ khuôn mặt đỏ lại ngây ngốc.
- vô tình???
Nàng cười khổ. Nàng từ bao giờ lại có thói... ghen tuông vô cớ như vậy?
Người khẽ nhổm dậy, mắt nhắm lại. Coi như hôn trả hắn đi....
Bụp....
- á!
Thiên Mỹ nàng.... bị biến nhỏ lạ rồi!!! * đỏ mặt *
Khuôn mặt ngây thơ lại đỏ như gấc, cúi xuống, ko dám nhìn hắn...!!!
Hàn Bảo Phong hắn nãy giờ chỉ thấy buồn cười. Cái gọi là nụ hôn đầu của nàng và hắn, coi như.... trao đổi đi!!!
Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu - Phụng Phụng Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu