Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Bé Bướng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 54 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 631 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:47:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21- RắC RốI Ở Bar
uộc nói chuyện giữa bọn nó (chỉ có nó và nhỏ) và Rin kết thúc nếu không nhờ tiếng nói của cô. Khuôn mặt xinh đẹp của cô khẽ nở nụ cười, tay cầm ly rượu vân vê, màu đỏ trong ly sóng sánh kiểu như đây là trò mà cô thường làm lúc thưởng thức những loại rượu hảo hạng. Ánh mắt sắc bén nhìn Rin, môi mỏng lại khẽ nhếch lên:
- Anh Rin
- Hở? Rin giật mình vì có người gọi tên mình lên theo phản xạ trả lời
- Anh muốn chết. Âm thanh lạnh lẽo đến đáng sợ khiến cho bọn hắn khẽ rùng mình vì chưa bao giờ thấy cô có ánh mắt sắc lạnh và giọng nói uy quyền như thế
- Hềhề. Đời anh còn dài mà không muốn chết sớm đâu. Vả lại anh còn muốn sống để kiếm chị dâu cho em nữa mà
- Anh Rin. Nhỏ gằn lên ánh mắt lạnh băng nhìn anh khiến anh khẽ rùng mình. Anh quen Ice và Rose khi nào? Giọng cô dịu dần
- Ơ! Anh tưởng các em biết rồi chứ. Rin ngạc nhiên nhìn cô
- Ờ! Thì biết. Em hỏi why anh lại biết bạn em kìa
- Ak. Thật ra là như vầy. Ice và Rose là chủ... Rin đang định nói là chủ tịch thì cảm nhận được một luồng sát khí sau lưng đành nuốt câu nói vào trong
- Ice và Rose là gì. Anh nói đi. Cô hối vì muốn biết thân phận thật sự của nó và nhỏ vì cô biết bọn nó có thân phận không hề tầm thường
- Ak. Trong một lần anh đi qua con hẻm ở Hàn thì thấy một lũ đàn ông đánh hai cô gái. Anh hiếu kỳ lại gần xem thì mới biết là Ice và Rose. Rin thao thao bất tuyệt nói dối không hề chớp mắt. Cuối cùng anh ra tay đánh cho bọn đấy tơi bời hoa lá và hai người nhận anh là anh trai thế thôi.
Cô đang định hỏi tiếp thì người quản lý khi nãy chạy vào nói nhỏ vào tai hắn cái gì đấy khiến khuôn mặt điển trai khẽ nhăn lại ánh mắt sắc bén nhìn ra bên ngoài như muốn biết toàn bộ sự việc. Hắn quay ra ám hiệu với Kan và Kun. Hai người đứng dậy ra ngoài, bọn nó thấy vậy cũng đứng lên định đi thì nghe câu nói lạnh lẽo như Tu La địa ngục của hắn
- Ngồi đây. Đừng quan tâm chuyện của người khác. Nói xong hắn đứng dậy bước ra ngoài khuôn mặt bất cần đời ánh mắt thờ ơ nhìn mọi thứ. Sau khi hắn đi được một lúc thì bọn nó cũng nối gót theo sau vì muốn đi xem kịch vui
- Ồ. Hoá ra là con chó săn của Vương lão đại ghé thăm quán bar của chúng tôi. Kan nhếch môi nói
- Hôm nay tao không muốn gây sự với chúng mày. Tao nghe nói phó bang chủ Black Angel đang ở đây nên muốn ghé thăm thôi
- Ồ. Muốn tìm thì tìm được sao jack lão đại. Cô vừa đến chỗ bọn hắn nói
khẽ nhếch lên thành nụ cười khinh bỉ
- Không liên quan đến bọn oắt con chúng mày
- Nhưng lại liên quan đến tao đấy. Nhỏ đi đến chỗ hắn ta đứng thì thầm. Về bảo với lão già họ Vương đấy không lâu nữa đâu chính tay nó (chỉ vào nó) sẽ lấy máu của ông ta tế linh hồn của ba mẹ nó. Nhỏ nhếch môi khinh khỉnh với những loại người luôn đi sau làm một con chó trung thành với chủ nhân
- Con khốn này. Chúng mày lên đánh chết nó cho tao. Hắn gầm lên như một con chó nhìn thấy miếng mồi của mình
- Bình tĩnh nào jack lão đại. Trò hay còn ở phía trước mà. Vừa nói nhỏ vừa vân ve chiếc nhẫn ở ngón áp út có hình một con qủy. Bọn đàn em hắn nhìn thấy thì sợ hãi lùi dần về đằng sau không dám tiến lên
- Bình tĩnh cái con khỉ. Chúng mày còn không mau lên đánh chết nó cho tao.
- Đại ca. Nhỏ đấy là Rose... Tên đàn em chưa nói hết câu đã bị hắn đánh cho túi bụi gầm lên một tiếng rồi nói lên hết cho tao
Nhỏ vẫn đứng im trên khuôn mặt không có một chút nào sợ hãi thậm chí còn cười
- Để xem chúng mày có bản lĩnh đó không đã
Bọn hắn định ra giúp nhỏ nhưng nó ngăn không cho ra làm Kan lo lắng đứng ngồi không yên. Hơn 10 người xông vào đánh nhỏ sau 5p nhỏ đã hạ gục hết 10 tên nhưng còn 1 tên tính đánh nén nhỏ nhưng không thể nào qua được con mắt tinh tường của nó được. Trong tay nó xuất hiện một ám khí có hình một bông hồng đen khi ám khí cắm vào một người nào đó thì người đấy chết không kịp nhắm mắt và ám khí cũng tan biến không để lại dấu viết. Ám khí được vung ra khi cây kiếm của hắn chỉ cách nhỏ 10cm. Hắn ngã gục xuống không biết vì sao mình chết. Nhỏ quay lại nháy mắt với nó như muốn nói cảm ơn. Nó không nói gì gật đầt với nhỏ như muốn bảo chuyện cần làm. Nhỏ quay sang nhìn tên jack đang đứng co ro 1 góc vì nhìn cách giết người của nhỏ không khác gì người có quyền hành đứng thứ 2 trong thế giới đêm chỉ sau nữ hoàng
- Biến đi. Trước khi tao giết mày. Rồi nhỏ đi lại chỗ bọn hắn và bọn nó rồi ra về. Và kết thúc một ngày lãng xẹt của bọn nó.
CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN V.V
Sự Trở Lại Của Ice Demons Sự Trở Lại Của Ice Demons - Bé Bướng