Far more seemly were it for thee to have thy study full of books, than thy purse full of money.

John Lyly

 
 
 
 
 
Tác giả: Min RIO
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 52 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 463 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:03:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25: Xâm Nhập
áng thứ hai lại phải đi học nó cứ phải một việc vào buối sáng là đập hai con sâu ngủ dậy, Kin đã dậy từ sớm đang ngồi xem TV dưới phòng khách. Lôi dược hai con sâu ra khỏi giường nó vào thay đồ rồi tráng điểm, nhìn vào gương nó tự nói “ đã xấu ” vừa dứt câu chiếc điện thoại Iphone 6 trên bàn nó chợt rung “ ring…ring…”. Nó cầm máy trả lời cuộc nói chuyện làm mặt nó nham hiểm lạ lùng; Anna làm vscn xong liền qua phòng nó làm nũng, nó mệt mỏi kí đầu cô đau đến nỗi cô bật khóc như đứa trẻ lên ba Mary nghe tiếng khóc liền chạy qua thấy được cạnh tượng một cô gái xinh xắn tựa thiên thần nhí đang ngồi trên giường khóc còn cô gái “ xấu xí ” thì đang cầm chiếc điện thoại quăng lên không trung chiếc điện thoại quay một vòng rồi rơi xuống tay nó cứ thế quăng rồi chụp rồi lại quăng như không có chuyện gì xảy ra. Mary chạy lại dỗ dành mãi mà Anna không nín, nó ghé vào tai nói với Anna “ nay có trò mới ” cô liền nín khóc chạy nhanh xuống phòng bếp ngồi ngay vào bàn ăn, nó và Mary bó tay trước nhỏ bước xuống phòng bếp ngồi vào chổ Mary gọi với ra phòng khách “ Kin vô ăn sáng này anh ” anh tắt TV bước nhanh ngồi vào bàn ăn. Quay qua hắn và thì đang lái xe đến trường, trên xe còn có mấy chai rượu vang đỏ…..Trở về với nó thì đang đi trượt ván đến trường, Kin bảo nó lên để anh chở nhưng nó nhất quyết không lên nên anh nhấn ga chạy thẳng đến trường. Nó lướt trên mặt đường với tốc độ xe đua “ ván trượt của nó giống với conan chạy bằng pin năng lượng mặt trời ” lách qua các khe hở của những chiếc xe tải, nó không dừng bất cứ đèn đỏ nào cứ lướt băng băng trên mặt đường; Đến cổng trường nó chạy chậm lại một chân đặt xuống đất đẩy đẩy cái ván như những cái bình thường để tránh bị chú ý, vừa vào đến cổng đã bị Kin túm lại khoát vai nó hai anh em đi lên lớp mọi ánh mắt hình viên đạn chằm chằm chĩa vào nó. Nó lườm anh nhưng anh liền tránh ánh mắt của nó quay phắt qua cười với bọn hắn, nó lấy mũ của áo khoát trùm đầu lại hai tay cho vào túi áo và đi lên lớp “ rầm ” cánh cửa được hắn đạp ngã xuống đất cô A Mẫn đã đến từ sớm thấy được cảnh tượng này đi lại kí đầu hắn nói:
- Em đừng đá cửa nữa được không???
Hắn xoa xoa chổ bị kí bực bội nói:
- Quen rồi.
Nó đi vào lớp đạp lên cái cửa, rồi cả đám bước vào cô Mẫn túm lấy tay hắn mắt nhìn hắn rồi nhìn xuống cái cửa mặt hắn ngớ ra khó hiểu Kin lên tiếng chọc hắn:
- Ai đạp cửa thì dọn đi ấy ơi!
Hắn hất tay cô Mẫn ra đi lại đập mạnh tay xuống bàn nói lớn tiếng không quên kèm theo giọng lạnh tanh, nhìn chăm chăm vào đám nam sinh đang túm lại ngồi chơi game cười hả hê:
- Dọn.
Cả đám ngớ mặt ngu ra, nhìn theo ánh mắt của hắn thì ra là dọn cái cửa ngả, kéo nhau khinh cái cửa cất vào khp hắn quay lại nhìn cô Mẫn cười như giễu cợt rồi đến chổ ngồi.
“ Reng…reng….reng….” tiếng chuông báo vào lớp tất cả học sinh quay lại chổ ngồi ngay ngắn, hôm nay là tiết của cô Mẫn cô đảm nhận dạy môn toán và hóa học, cô dạy rất hay và giảng rất dễ hiểu nên cả lớp ai cũng chăm chú nhìn vào máy tính trên bàn bao gồm luôn cả hắn nhưng trừ nó ( đây là học viện Royal dành cho quý tộc nên mỗi bàn hai người có hai cái máy tính học môn nào cũng lên máy tính và được quản lí bởi máy giáo viên ). Nó ngồi một mình bàn ở cuối lớp sau bàn của hắn và Mimi nên làm việc không sợ ai thấy hay làm phiền, bàn tay thon dài lướt trên mặt bàn phím bấm với tốc độ nhanh đến không kịp nhìn màn hình của nó hiện ra rất nhiều bảng và chữ, số phỉa nói là rối tung là khi nhìn vào. Nó nhết môi, mắt nhìn chăm chú vào màn hình không hề rời tay thì lướt trên bàn phím, bây giờ trên màn hình hiện ra bông hoa tuyết lớn ở giữa có chữ “ Snow Devil ” bay vào tòa nhà mô phỏng bay đến đâu là có một chữ X cứ như thế tòa nhà đó hiện chữ X to đùng đè nặng. Mắt nó nhìn vào màn hình, miệng nở nụ cười tà mị bỗng có hình hộp thư hiện ra nó nhấn vào xem thì ra là cô Mẫn cả hai trò chuyện với nhau:
- Đang giờ học mà làm gì đó chủ tịch – A Mẫn
- Tôi vừa xâm nhập vào trụ sở của tập đoàn Hoàng Kim – nó
- Có cần tôi giúp không? – A Mẫn
- Không, đã hoàn tất rồi – nó
- Sao chủ tịch không bảo tôi làm cho!! – A Mẫn
- Có rất nhiều an ninh mật và nhiều bẫy với trình độ cao tay hơn tôi nên để tôi tự mình làm thì tốt nhất. – nó
- Vâng – A Mẫn
- Tối nay có nhiệm vụ cho chị, tối nay tôi sẽ gửi nó qua – nó
- Vâng, tối tôi sẽ tiến hành ngay – A Mẫn
Nhỏ Mimi từ đâu chồm đầu xuống nhìn vào màn hình nó rồi nói to lên như để cả lớp biết:
- A…bạn Băng đang chat trong giờ học.
Nghe vậy cả lớp quay xuống nhìn nó bàn tán xôn xao, có đứa lên tiếng “ xem thử nó chat với ai đi Mimi ” nhỏ cười nham hiểm bước xuống bàn nó nhìn vào màn hình thì thấy tên Minta Willianna nhỏ chưa kịp đọc tin nhắn thì nó đã tắt mất. Nhỏ quay lên lớp hỏi to đầy vẻ tò mò:
- Có ai biết Willianna Shizuka Minta và William Alexandrite Snow là ai không??
Cả lớp bàn tán xôn xao ai ai cũng lắc đầu ý bảo không biết, Anna và Mary nghe đến tên cô A Mẫn và tên nó thì liền nhìn cả hai với ánh mắt nghi ngờ; Anna phồng má nói nhỏ với Mary “ hai người đó có chuyện giấu mình ” Mary gật đầu đồng ý……Nãy giờ nhỏ Mimi hỏi cả lớp mà chẳng ai biết nhỏ liền quay xuống tay đập mạnh xuống bàn nó hỏi với giọng tò mò kèm lẫn khó chịu:
- Hai cái tên đấy là ai??
Nó chả thèm trả lời đeo phone nghe nhạc bật âm lượng to nhất, mắt nhìn cửa sổ hai tay khoan lại. Nhỏ Lyly bước lại gần chị mình tay vuốt cằm nói:
- Cái tên William Alexandrite Snow nghe sao giống tên Snow……
Biết Lyly định nói gì nên Mary và Anna liền la lên ai nấy cũng nhìn cả hai, ánh mắt của nó nhìn cô Mẫn, liền hiểu ý nó nên cô Mẫn liền bảo nó làm việc riêng trong giờ học nên phải lên phòng hiệu trưởng để chịu phạt rồi bảo cả lớp trật tự học tiếp. Nó liền xách balo tai vẫn đeo phone lên phòng hiệu trưởng, nó mở bước vào phòng hiệu trưởng vừa thấy nó ông hiệu trưởng liền cúi người chào nó, nó " ukm " rồi đi lại ngả người lên ghế sofa nằm ngủ, ông hiệu trưởng cúi chào nó lần nữa rồi bước ra khỏi phòng ông lấy khăn chậm mồ hôi rồi lật tấm bảng treo trên cánh cửa " Đang Bận Không Được Làm Phiền " rồi bỏ đi. Nó cứ thế ngủ đến lúc tan trường thì Kin lên đánh thức rồi cùng nhau về.
Sự Trả Thù Của Băng Giá Sự Trả Thù Của Băng Giá - Min RIO