If you truly get in touch with a piece of carrot, you get in touch with the soil, the rain, the sunshine. You get in touch with Mother Earth and eating in such a way, you feel in touch with true life, your roots, and that is meditation. If we chew every morsel of our food in that way we become grateful and when you are grateful, you are happy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lee na
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:56:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38
hời gian trôi thật mau, cuối cùng cũng đến ngày triệu tập. Hiện giờ cả bọn đã yên vị trong hội trường chính của công ty Mỹ Anh-công ty của mụ đàn bà đó. Gia đình 3 người mụ ta cũng có mặt ở đây.
- Sao vẫn chưa bắt đầu nhỉ? Đã đến giờ rồi mà_Lin khó chịu nhìn đồng hồ
- Chủ tịch của công ty JK vẫn chưa tới mà. Con đừng vội_Papa hắn cười cười (Công ty JK là công ty đứng đầu thế giới.)
- Chủ tịch công ty JK cũng đến sao papa?_Hắn ngạc nhiên nhìn papa mình
- Ừm. Chắc chắn sẽ đến. Vì là ngày triệu tập mà_papa hắn ôn nhu nói
- Mọi người sẽ bất ngờ lắm đó_Papa Zan cười nói. Zan thì chỉ biết ngơ ngác nhìn papa mình
- Sao ạ?
- Hôm nay là một ngày rất thú vị_papa nuôi của nó (papa của Rena và Rina) lên tiếng. Tất cả mọi người không ai hiểu hai vị chủ tịch này đang nói gì nữa. Sao lại thú vị cơ chứ?
“Cộp cộp” Tiếng gót giày va xuống sàn kêu lanh lảnh. Một cô gái với mái tóc nâu đỏ được uốn thành những lọn nhỏ đang sải từng bước đến hội trường. Theo sau cô còn có 2 người nữa. Trên tay họ là những tập hồ sơ của tất cả các công ty lớn nhỏ. “Cạch” Cánh cửa mở ra, 3 con người bước vào.
- Giờ mới đến sao?_Kun hờ hững nói
- Sao…sao cô ấy…_Hắn lắp bắp, mắt thì mở to nhìn người con gái đang đứng trên kia. Người con gái đó không phải ai khác mà chính là nó. Và người đi cùng với nó chính là Jin và Rena. Nó nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế sang trọng nhất. Mọi người ai cũng bất ngờ, ngay cả hai anh của nó cũng vậy. Vì chiếc ghế đó chỉ giành cho vị cổ đông lớn nhất ngồi mà thôi. Nó ngồi vào vị trí đó chẳng phải muốn nói nó là vị cổ đông đó sao? Mọi người hiện vẫn đang còn ngơ ngác vì nó. Gia đình nhỏ Mĩ Hà cũng chẳng khá hơn. Jin tiến đến chỗ Micro và nói
- Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu. Tôi là Dylan Varone, tổng giám đốc của công ty JK, người sẽ chủ trì cuộc họp ngày hôm nay._Jin cúi đầu trước mọi người_Và xin giới thiệu với mọi người, cô Rose_Jin nói và chỉ tay vào nó_Chủ tịch của công ty JK và là cổ đông lớn của các công ty do các vị chủ tịch ở đây điều hành._ Mọi người lâm vào tình trạng hóa đá. Nó là chủ tịch công ty JK sao? Thật khó tin!
- Jen à, đánh tớ một cái đi!_Keny khèo tay Jen. Jen thẳng tay đánh mạnh vào tay Keny làm cậu nhóc nhăn mặt nhưng không dám la lên
- Đau quá!
- Cậu bảo tớ đánh mà_Jen lém lỉnh nói
- Đánh nhẹ thôi chứ!_Keny cáu rồi lại hướng mắt lên nhìn nó. Nó rời khỏi ghế và tiến về phía micro
- Lần đầu tiên mọi người gặp tôi phải không? Chắc ai cũng bất ngờ lắm_Nó cười khẩy
- Có thật cô là chủ tịch công ty JK? Làm sao cô có thể điều hành một công ty vững mạnh như thế trong khi cô còn quá nhỏ tuổi?_Một vị chủ tịch lên tiếng
- Không có gì là không thể, chỉ cần có năng lực. Và tôi đã chứng minh được điều đó. Tôi đã đánh bật tất cả các công ty ở đây để đưa công ty tôi lên đứng vị trí vinh dự nhất._Nó tự tin nói. Bắt đầu có những tiếng rì rầm. Chung quy họ đều khen ngợi nó TUỔI TRẺ TÀI CAO. Chỉ có gia đình nhỏ Mĩ Hà là nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhưng bọn họ còn được ngồi ở đây trong bao lâu?
- Tôi cũng không muốn tốn nhiều thời gian thêm nữa. Theo như mọi người biết Rose, người nắm nhiều vốn nhất của hơn phân nửa công ty trên thế giới không ai khác chính là tôi. Và tôi có quyền xem xét và quyết định thanh trừng công ty nào không còn khả năng đứng vững. Và sau đây là danh sách những công ty bị thanh trừng. Những công ty đó sẽ được xác nhập vào các công ty khác._Nói rồi nó quay sang Jin và Rena. Hai người hiểu ý liền cầm lấy sấp hồ sơ rồi phân phát cho từng người. Trong danh sách có hơn 100 công ty bị thanh trừng. Một con số không nhỏ. Và trong số đó có công ty của mẹ con nhỏ Mĩ Hà. Nhìn thấy tên công ty mình trong đó, bà ta đập bàn đứng dậy
- Tại sao công ty tôi lại bị thanh trừng chứ?
- Cái đó phải hỏi bà thôi chủ tịch Phạm! Nếu công ty bà không làm ăn phi pháp, không vận chuyển vũ khí trái phép thì đâu đến nước này_Nó cười, một nụ cười nửa miệng
- Cô…cô đang nói gì vậy chứ?_Bà ta lắp bắp la lên
- Anh Jin à, ọi người xem đi_Nó quay sang Jin
- OK_Rồi Jin và Rena lại cầm lấy một sấp hồ sơ khác và đi phân phát ọi người
- Bà có thể thoát khỏi lưới cảnh sát nhưng không thoát khỏi tay tôi đâu
- Dám làm cả những chuyện này sao?_papa Gin thốt lên.
- Bà ta thì có gì không dám làm chứ?_papa Keny góp lời. Rồi lại thêm nhiều lời bàn tán khác. Nó vẫn đứng đó nhìn bộ dạng của 3 người nhà Mĩ Hà. Mặt mũi biết để đâu nữa chứ! Mà không, bọn họ đã mất mặt từ hôm đính hôn rồi. Nó cũng phải công nhận độ dày da mặt của 3 người này rồi. Đạt cấp Lever Max chứ không vừa. Nó nhìn mọi người rồi nói tiếp
- Các công ty bị thanh trừng sẽ được đền bù một khoản xứng đáng riêng chủ tịch Phạm_Nó quay qua nhìn bà ta_Bà thì phải trả nợ cho tôi chứ!
- Tôi thì nợ gì cô?
- Cái ngôi trường của bà không đáng giá 500000 bảng anh đâu! Bà đã hứa sẽ trả đủ số tiền đó cho tôi mà. Đến lúc rồi đó!
- Vậy…vậy cô…cô chính là kẻ đã mua lại ngôi trường_Bà ta trợn tròn mắt lên tiếng. Sắc mặt biến đổi ngay lập tức
- Vâng! Nhưng tôi nghĩ giờ bà cũng không đủ tiền để trả đâu nhỉ? Nhưng dù sao có còn hơn không, tôi sẽ lấy tất cả những thứ còn lại của bà, nhà cửa, tiền bạc, công ty. Giờ bà không còn gì nữa_Nó ngẩng ặt nhìn bà ta. Bà ta chỉ là một con kiến dưới chân nó thôi! Dám động đến nó, không biết tự lượng sức mình
- Mày…_Bà ta như muốn bay lên chỗ nó, cào xé nó ra thành trăm mảnh vậy. Nhưng bà ta không thể làm vì bị Jin và Rena ngăn lại
- Tôi không ngờ một vị cựu chủ tịch như bà lại thốt ra từ đó._Nó mỉa rồi lại quay qua toàn thể mọi người_Cuộc họp đến đây là kết thúc. Cảm ơn mọi người đã đến đông đủ thế này_Nó cúi đầu trước mọi người. Mọi người cũng chẳng muốn tốn thời gian thêm nữa nên ai cũng đứng lên ra về. Gia đình nhỏ Mĩ Hà sau khi giành cho nó những ánh mắt yêu thương rồi cũng hậm hực bỏ đi. Bọn họ thì làm gì được nó?
- Mệt mỏi quá!_Nó uể oải vươn vai
- Tôi không ngờ cháu tôi lại giỏi đến vậy đấy_Papa Keny đến vỗ vai nó
- Cháu của chú mà lị_Nó quệt mũi ra vẻ ta đây. Mọi người phải ôm bụng cười cho cái sự tự cao của nó
- Con dâu, con giỏi lắm!_papa hắn ôm chầm lấy nó_Đúng là hậu duệ của nhà Kiwasato
- Hì, có gì đâu ạ!
- Em tưởng chị sẽ nói con dâu của papa mà lị chứ_Keny lè lưỡi trêu nó
- Cái đó là điều tất nhiên rồi!_Nó hất mặt
- Vậy thì mau về làm vợ tớ đi sẽ được làm con dâu yêu quý của papa tớ liền à!_Hắn cười đểu nhìn nó. Nghe hắn nói, nó bất giác đỏ mặt hét lên
- Ai thèm làm vợ một tên dở hơi như cậu chứ!
- Thôi thôi, đừng chọc con gái yêu quý của tôi nữa_papa nuôi nó cười cười. Nó thầm nhìn ông cảm ơn vì đã cứu nó ra khỏi cái vấn đề rắc rối đó
- Mà mọi người đến đông đủ quá ta, tưởng nói đùa thôi chứ
- Đùa gì? Cậu làm bọn tớ bất ngờ quá đấy!_Zan thúc tay nó
- Giận em luôn, dám giấu bọn chị_Lin giận dỗi quay mặt đi chỗ khác
- Xí, lớn tuổi rồi mà còn giận dỗi cứ như con nít không bằng_Nó bĩu môi ra vẻ
- Người ta còn đang trong tuổi ăn tuổi lớn nha. Gì mà lớn tuổi chứ?_Lin quát
- Mà Yui, sao em lại giấu bọn anh chuyện cổ đông hả?_Kun chống nạnh hỏi nó. Tất cả những người còn lại cũng lăm lăm nhìn nó làm nó lạnh sống lưng.
- Sorry, đây là bí mật nội bộ. Mọi người bỏ qua lần này nhé!_Nó chắp tay xin lỗi với vẻ mặt hết sức cầu khẩn.
- Tha cho em lần này. Sau này không được giấu mọi người bất cứ chuyện gì, biết chưa?_Kevin lên mặt dạy bảo nó. Còn nó thì chỉ biết nhỏ nhẹ mà vâng
- Được rồi. Giờ chúng ta mở tiệc nào. Lâu lắm mọi người mới tụ tập đông đủ thế này mà_Jin lên tiếng chuyển chủ đề. Mọi người đồng loạt gật đầu rồi kéo về nhà nó
Nhưng mọi chuyện đâu dừng ở đó. Tại một căn biệt thự không lớn cũng không nhỏ-nhà nhỏ Mĩ Hà đấy mọi người
- Chẳng lẽ chúng ta chịu thua như thế sao? Giờ chúng ta biết sống thế nào? Chẳng lẽ phải đi ăn xin?_Nhỏ Mĩ Hà khóc lóc
- Đừng bù lu bù loa lên thế!_Bà ta quát lên
- Giờ chúng ta làm gì đây?_Ông cựu hiệu trưởng đan tay vào nhau lên tiếng. Vẻ mặt không giấu nỗi sự lo lắng_Chúng ta có thể vào tù đấy. Con nhỏ đó đã điều tra ra hết rồi
- Phải nhờ đến Hell thôi!_Mụ ta bật dậy.
- Hell? Chẳng phải là người đứng đầu thế giới đêm sao? Sao mẹ quen được người đó?_Nhỏ Mĩ Hà ngạc nhiên
- Mẹ không quen. Bạn của mẹ làm việc dưới trướng của Hell. Mẹ sẽ nhờ bạn mẹ giúp
- Bạn em có đáng tin không?
- Bây giờ không tin được ai cả. Hell chỉ là phần sau của kế hoạch sắp diễn ra thôi_Một nụ cười nham hiểm hiện trên môi mụ ta
Rốt cuộc kế hoạch của mụ ta là gì? Sẽ còn nguy hiểm nào ập đến với nó đây?
Sự Trả Thù Của Băng Sự Trả Thù Của Băng - Lee na