Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: Lee na
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:56:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
í túc xá trường Magic
- Alo, Mọi chuyện sao rồi
- Ok. Sẽ kết thúc nhanh thôi_Nó ngồi vắt vẻo trên lan can ngoài ban công và đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Một lúc sau nó quay vào với một nụ cười ác quỷ. Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy rợn người rồi
- Nè Yui, nghĩ trò gì quậy đi. Ở một chỗ chán quá à_Zan nũng nịu
- Hay đến nhà tớ đi. Không biết hai người đó đang làm gì nhỉ?_Nó xoa cằm bắt đầu tưởng tượng. Còn Zan thì vẫn chưa hiểu mô tê gì
- Ý cậu là anh 2 và chị dâu tớ ấy hả? Hai người đó làm gì thì mặc họ chứ?
- Nè nè, cậu nghĩ xem bây giờ chỉ có hai người họ trong một căn nhà. Chuyện gì sẽ xảy ra? Chúng ta đi thăm dò đi._Nói rồi nó đứng bật dậy. Zan cũng phải chào thua cho cái tính thích phá đám chuyện người khác của nó
- Ok, chúng ta đi thôi! Có cần rủ mấy người kia không?
- Rủ làm gì? Hai chúng ta đi thôi!_Nó phe phẩy tay. Cả 2 nhẹ nhàng mở cửa. Nhưng người tính không bằng trời tính mà. Vừa mới mở cửa, bọn nó đã giáp mặt bộ tứ. 4 nhóc liền bám lấy bọn nó
- 2 chị đi đâu vậy?_Jen bám víu lấy nó, miệng thì không ngừng hỏi. Còn bọn nó thì ấp úng không biết trả lời ra sao. Bộ tứ cứ hỏi này hỏi nọ nên đã đánh động đến bọn hắn và 4 người kia
- Có chuyện gì mà bọn em bát nháo lên thế?_Xỏ tay trong túi quần, Kun ung dung bước đến. Vậy là chiến dịch trốn đi trong im lặng của bọn nó đã bị đổ vỡ.
- Không có gì, em đi ngủ đây!_Nó hậm hực quay vào phòng. Zan cũng vào theo nó. Cánh cửa bị Zan đóng lại một cách không thể nào tàn bạo hơn. Cứ tưởng nó hỏng luôn rồi ấy chứ. Còn 10 người kia thì cứ đơ ra đấy không hiểu chuyện gì.
- Họ sao vậy nhỉ?_Gin hỏi
- Muốn biết thì liên hệ với hai người đó đi_Gin như nổi đóa khi nghe câu trả lời hết sức dư thừa của hắn. Cậu bực bội quay trở về phòng. Rồi tất cả mọi người ai về phòng nấy. Không gian bên ngoài lại được trả về trạng thái im lặng. Trong phòng nó
- Họ đi cả rồi!_Zan nhẹ nhàng mở cửa nhìn ra ngoài
- Chúng ta đi._Nó đứng bật dậy
- Vẫn muốn đi sao? Nếu ra ngoài họ sẽ lại phát hiện ngay thôi
- Chúng ta sẽ đi bằng lối này_Nó chỉ tay về hướng cửa sổ. Phòng nó ở tầng hai, dù có giỏi đến đâu cũng không thể nhảy từ tầng hai xuống đất được. Zan mếu máo nhìn nó
- Cậu đừng đùa nha! Tớ còn yêu đời lắm
- Lại đây_Nó ngoắc Zan về phía mình. Zan lập tức đi lại phía nó.
- Cậu thấy cái bệ kia chứ?_Nó chỉ tay vào một bồn hoa bên dưới phòng nó_Nhẹ nhàng đáp xuống đó rồi nhảy xuống đất. Không quá khó phải không?
- Ừm. Sao đi chơi mà cũng khổ vậy nhỉ?_Zan xịu mặt xuống.
- Thôi nào chúng ta đi nhanh thôi kẻo bỏ mất phần hay_Nó nói rồi phóng xuống dưới. Zan sau khi tắt đèn cũng phóng xuống theo nó. Có hai thân ảnh nhẹ nhàng lướt trong bóng đêm. Vừa chạy Zan vừa hỏi nó
- Chẳng lẽ chúng ta đi bộ đến nhà cậu?
- Không, chúng ta sẽ đón taxi đi. Còn sớm mà!
- Vậy chúng ta trốn ra khỏi trường bằng cách nào? Bảo vệ sẽ chặn chúng ta lại thôi!_Zan vẫn không ngừng hỏi nó.
- Đừng lo, đi theo tớ_Nó dắt Zan ra vườn trường_Tớ mới khám phá ra một điều thú vị. Ở đây có một lối để thoát ra ngoài. Chắc có kẻ đã đục khoét để thoát ra ngoài vào ban đêm đây mà
- Có chuyện đó nữa sao?_Zan tròn mắt nhìn nó. Nhỏ đâu nghĩ đến chuyện một trường lớn như Magic này lại có an ninh lỏng lẻo như thế
- Chúng ta đi thôi!_Nó nhẹ nhàng trèo qua bức tường cao 4 m của trường nhờ những lỗ lớn trên tường có độ rộng bằng một bàn chân. Tiếp theo nó là Zan. Nhìn nó và Zan bây giờ không khác gì những nhà leo núi cả. Nó và Zan vừa leo lên tường chưa kịp nhảy xuống thì phải giật mình khi có tiếng gọi ở đằng sau
- Hai em có vẻ lì lợm quá nhỉ?
- Anh 3?_Nhận ra giọng nói của anh nó, nó tròn mắt nhìn xuống những con người phía dưới_Sao mọi người biết…?
- Cái tính bướng bỉnh của em thì anh quá rõ rồi. Hai đứa tính làm gì đây? Xuống mau_Kevin chống nạnh la lên
- Plezz, mặc anh. Em không xuống_Nó lè lưỡi trêu Kevin làm đầu anh bốc hỏa ngùn ngụt (Trời tối nên chắc không ai thấy đâu)
- Chị 2, chị đi đâu thế? Sao 2 người lại đánh lẻ thế kia_Keny cuống quýt hỏi nó. Zan điếng hồn nhìn Keny
- Suỵt. Em muốn bị bảo vệ bắt sao?
- Vậy thì chị nói đi
- Đi xem phim_Zan hờ hững trả lời. Đến nước này thì phải nói cho bọn họ biết thôi
- Chị xấu, đi xem phim mà không rủ bọn em_Jen bù lu bù loa lên
- Được rồi. Muốn đi thì đi_Nói rồi nó nhảy xuống đất. 10 người kia vui mừng reo lên rồi từng người từng người một vượt tường. 12 con người leo lên taxi để đến nhà nó. Đứng trước cổng nhà nó, cả bọn trầm ngâm
- Chúng ta vào bằng cách nào?_Hắn dựa lưng vào tường hỏi nó
- Thì bấm chuông đi_Zeny trả lời. Cô nàng đang định bấm chuông thì bị Zan ngăn lại
- Như vậy thì sẽ không có phim mà coi đâu
- Ý của em là…_Lin như đã hiểu ra.
- Hai con nhỏ này lì lợm hết chỗ nói_Kun cốc đầu nó và Zan khiến cả 2 nhăn mặt, ôm đầu than đau
- Dù gì chúng ta cũng đến đây rồi! Nhất định phải xem được phim rồi mới về_Gin hồ hởi lên tiếng_Nhưng vào bằng cách nào đây?
- Chỉ còn cách trèo rào thôi ạ_Keny thản nhiên trả lời.
- Trèo rào nữa sao?_Jen mặt mếu xệch nhìn cậu bạn trai_Bọn tớ là phận gái liễu yếu đào tơ đấy
- Em mà liễu yếu đào tơ cái gì?_Lin cất tiếng chọc Jen làm cô nhóc phụng phịu. Nhìn mặt Jen bây giờ chỉ muốn nhéo cho đã tay mà thôi
- Đợi tí tôi mở cổng cho_Nói rồi nó lùi ra xa để lấy đà. Chỉ bằng một cú bật nhảy nó đã phóng qua hàng rào và đáp đất an toàn.
- Ôi má ơi, Yui vừa mới phóng qua bức tường cao 2m đấy. Mọi người thấy không?_Gin há hốc mồm, thiếu điều rớt xuống mà thôi.
- Biết nó giỏi nhưng không ngờ nó lại giỏi đến vậy_Kevin tấm tắc khen
- Đúng là bậc thầy_Kun tiếp lời. Và những lời tán thưởng vang lên. “Cạch” Cánh cổng mở ra và 11 con người “đàng hoàng” đi vào.
Bây giờ trong phòng khách của biệt thự nhà nó, có hai người đang trao nhau những nụ hôn nồng thắm và đang đến lúc cao trào thì “tách” Ánh sáng bắt đầu chiếu rọi khắp mọi nơi. Hành động của hai người đó bị dừng ngay lập tức. Cả 2 hốt hoảng ngồi bật dậy khi nhận ra sự hiện diện của những kẻ phá đám
- Sao…Sao mọi người lại ở đây vào giờ này?_Jin mặt đỏ như trái gấc hỏi bọn nó
- Em đi xem phim hàn quốc. Xin lỗi vì đến không đúng lúc nhá!_Nó thản nhiên cầm chai nước tu một hơi mặc cho hai người kia đang ngượng đỏ mặt mày
- Phim…phim gì ở đây chứ?_Jin lắp bắp la lên_Đáng ra giờ này mọi người phải ở trường chứ? Sao lại đến đây?
- Hạ hỏa nào anh bạn, xin lỗi vì đã phá rối nhá!_Kun tiến đến vỗ lưng Jin_Có trách thì trách hai con nhóc lì lợm kia đi_Kun nói rồi chỉ tay sang nó và Zan. Jin liền quắt ánh mắt hình viên đạn sang nhìn bọn nó
- Em chỉ muốn về đây ngủ thôi!_Nó vẫn thản nhiên trả lời mặc cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống nó của Jin
- Còn em vì không muốn có cháu sớm nên mới đến thôi!_Câu trả lời của Zan đã khiến cho anh Jin và chị Rena mặt đã đỏ giờ càng đỏ hơn. Cả 2 đồng thanh la lên
- Cháu gì chứ?
- Mém tí nữa chúng ta có cháu rồi, phải không anh Rick? Tiếc thật đấy_Rina làm vẻ mặt tiếc nuối nhìn hắn. Còn hắn thì chỉ cười cười cho qua chuyện. Jin và Rena bị bọn nó chọc quê nên bỏ lên phòng, Cả bọn được một trận cười thật thoải mái. Đúng là bọn nó ác thật! Không có việc gì làm sao trời?
Sự Trả Thù Của Băng Sự Trả Thù Của Băng - Lee na