Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 205 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 626 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:50:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 159: Hung Tàn
ịch giả: rolland
Mặc dù Quảng Thừa Sơn giàu có, nuôi một "đại gia hỏa" như thế này không thành vấn đề, hơn nữa bây giờ Yến Triệu Ca thu được quyền lực ưu tiên phân phối tài nguyên.
Từ góc độ của Yến Triệu Ca mà nói, hắn rất vui lòng làm thổ hào vung tiền như rác.
Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, Yến Triệu Ca nghĩ tới một loại tài liệu, sau khi trãi qua phương pháp đặc thù luyện chế, liền có thể cho đại gấu trúc này ăn.
Hơn nữa loại tài liệu này sản lượng cao, giá cả lại thấp, hiệu quả giống như quặng sắt nguyên chất vậy, hoàn toàn là tiêu chuẩn vật đẹp giá rẻ.
Liên quan đến tên của nó, Yến Triệu Ca rất xấu xa chuẩn bị hai cái.
Một cái, kêu là Phán Phán.
Một cái khác, kêu là Mập Hổ.
Phía sau còn nhiều chuẩn bị, ý tưởng của Yến Triệu Ca là nuôi một con sủng vật, liền cho nó nổi lên một cái tên là Tiểu Phu, Hạ Hạ Chích, Đại Hùng...
Những thứ này đều là Yến Triệu Ca trong lúc nhàm chán "buồn nôn" nghĩ tới, cũng không nói ra ngoài.
"Hắc, hai cái này, dùng cái nào tốt đây? Chuyện này cũng thật nhức đầu a."
Yến Triệu Ca cười híp mắt đại gấu trúc trước mắt.
Sơn Tỳ vô cùng thông minh, thân thể to lớn run rẩy một cái, theo bản năng cảm giác được có cái gì không ổn.
Yến Triệu Ca cười ha hả vỗ vỗ đầu nó, sau đó giương mắt nhìn tới phương xa.
Bọn họ vẫn còn trên tiểu đảo này, nơi này diện tích có hạn, muốn tìm những người khác cũng không khó.
Yến Triệu Ca còn chưa cất bước, ánh mắt nhìn đảo qua, chỉ thấy phương xa có một bóng người mặc quần áo màu xanh, đang đi về bên này.
Người vừa tới chính là nữ đệ tử trẻ tuổi của Trọc Lãng Các, Trương Dao.
Cô nương mặt tròn này nhìn thấy Yến Triệu Ca cùng đại gấu trúc khổng lồ như tỏa ra ôn hòa đáng yêu, liền yên lòng.
- Yến sư huynh đã thu phụ được đầu Sơn Tỳ này rồi sao?
Trương Dao tò mò đến gần hỏi.
Con gấu trúc này lười biếng nằm nghiêng trên mặt đất, mập mạp khả ái, làm Trương Dao yêu thích.
Yến Triệu Ca thấy vậy, nhếch miệng:
"Rốt cục tuổi vẫn còn nhỏ, đối với con "hàng" manh manh này không có sức đề kháng a."
Trương Dao thận trọng hỏi:
- Yến sư huynh, ta có thể sờ nó sao?
Yến Triệu Ca quay đầu lại nhìn "đại gia hỏa", chỉ thấy con hàng này như không có chuyện gì xảy ra, không hề kháng cự.
Vì vậy Yến Triệu Ca gật đầu:
- Có thể.
Trương Dao liền hoan hô tiến lên.
Nàng đang thân mật với đầu gấu trúc, Yến Triệu Ca hỏi:
- Người bắn cung lúc nãy, không phải Võ giả của quý phái chứ?
Trương Dao bừng tỉnh, đáp:
- Để cho Yến sư huynh chê cười, người nọ không phải Võ giả của bản môn, hẳn là Võ giả Sở châu của Trạch Vực đi vào Thanh Già Hồ.
- Tuy ta chưa thấy qua, nhưng có thể vào được trận pháp của Thanh Già Hồ, hẳn là Võ giả xuất thân từ thế lực nhị lưu hoặc là Võ giả độc hành thân cận với bản môn.
- Hắn hẳn là chỉ muốn bắt đầu Sơn Tỳ này, cũng không phát hiện chúng ta, không mang theo địch ý.
Mặc dù trẻ tuổi, tu vi cũng chỉ ở cảnh giới Nội Cương, nhưng thiếu nữ mặt tròn này chính là đệ tử hạch tâm của Trọc Lãng Các.
Tu vi không cao, nhưng thân phận cùng đãi ngộ giống như Tạ Du Thiền và Nguyễn Bình vậy.
Yến Triệu Ca nhìn ra được, lịch duyệt của Trương Dao cũng tương đối cạn mà thôi.
Nhưng có thể trở thành đệ tử hạch tâm của thế lực cấp Thánh địa, thiên phú Võ đạo, tiềm lực cùng thực lực, tuyệt đối không thấp.
Mặc dù chưa thấy Trương Dao động thủ, nhưng trong lúc đồng hành, Yến Triệu Ca nhìn công phu khinh thân, phương diện hô hấp thổ nạp, chỉ cần không thiếu năng lực thực chiến, hẳn không yếu hơn đệ tử của Thương Mang Sơn Hầu Tường, gặp ở Vân Triệu Sơn.
Yến Triệu Ca nghe Trương Dao nói xong, lắc đầu cười:
- Ừ, ta biết.
- Huống chi, dù biết chúng ta ở nơi đó cũng không sao, đầu... à, đầu Sơn Tỳ này, nếu Trọc Lãng Các không lấy, thì có thể tính là vật vô chủ.
- Vật vô chủ, ai cũng có thể đoạt được bằng bản lĩnh của mình, nhưng nếu hắn công kích nhằm vào ta, vậy ta cũng không hạ thủ lưu tình.
Trương Dao khẽ mỉm cười:
- Hắn làm sao có thể tranh lại Yến sư huynh ngươi.
Yến Triệu Ca nói:
- Đi tìm những người khác đi, diện tích hòn đảo này không lớn, phỏng chừng kêu một tiếng, Tạ sư tỷ cùng A Hổ liền có thể nghe.
Trương Dao dần quen thuộc với Yến Triệu Ca nên trước mặt hắn cũng không cẩn trọng như trước, nghe vậy cười nói:
- Nếu ta kêu, sợ rằng âm thanh không đủ lớn.
Yến Triệu Ca mỉm cười:
- Ta nói để ngươi kêu a.
Nói xong, hắn ngẩng đầu lên thét dài, giống như long ngâm chín tầng trời.
Trương Dao đứng một bên, chỉ nghe qua thôi, đều cảm thấy tinh thần hỗn loạn, Cương khí cả người không yên.
"Tu vi của Yến sư huynh thật là cao."
Trương Dao âm thầm chắc lưỡi, nàng mặc dù thiếu lịch duyệt, nhưng gặp không thiếu cao thủ.
Trọc Lãng Các cùng Quảng Thừa Sơn là một trong sáu Thánh đại của Bát Cực Đại Thế Giới, Võ giả Tiên Thiên trong tông làm sao ít được?
Nhưng trong trí nhớ của Trương Dao, phát hiện ra trong những người mình đã gặp, Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư, dường như không có người nào có thể so với Yến Triệu Ca trước mắt này.
Mặc dù không chính diện giao thủ, nhưng Trương Dao cẩn thận nhớ lại, chính là Nguyễn Bình có tu vi Tiên Thiên trung kỳ, sợ rằng cũng không địch lại Yến Triệu Ca.
Nghĩ đến lúc trước Nguyễn Bình có ý đồ dò xét Yến Triệu Ca, Trương Dao không khỏi khẽ lắc đầu:
"Thật may là Nguyễn sư huynh không động thủ..."
Thấy Yến Triệu Ca huýt sáo xong, Trương Dao nói:
- Tạ sư tỷ cùng vị đại ca kia nghe xong, hẳn sẽ chạy tới, chúng ta liền chờ ở chỗ này được không?
Yến Triệu Ca không có trả lời, ngược lại tầm mắt nhìn về một hướng khác.
Trương Dao tò mò hỏi:
- Yến sư huynh, sao vậy?
Yến Triệu Ca cười một tiếng:
- Trên đảo còn có những người khác.
Lúc thét lên vừa rồi, Yến Triệu Ca rõ ràng cảm giác được, phương xa có Cương khí của Võ giả ba động.
Sau đó đối phương chạy tới bên này, cũng không có ý định che dấu hành tung.
Đến khi đối phương đến gần, Yến Triệu Ca cảm giác cảm thận, phát hiện con đường Võ đạo không phải là A Hổ, cũng không phải Tạ Du Thiền.
Cho đến lúc sau, ngay cả Trương Dao đều cảm giác được sự tồn tại của đối phương, tiếng bước chân năng nề vang lên bên tai.
Mỗi một bước đi của đối phương, mặt đất đều khẽ chấn động, giống như một tòa núi cao đang di chuyển vậy.
- Võ giả của Thương Mang Sơn, Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư.
Trong lòng của Yến Triệu Ca dự đoán, sau một lúc, từ trong rừng trúc đi ra một bóng người cao lớn.
Người này khoảng ba mươi tuổi, trong mắt chớp động huyết quang, bất ngờ chính là đệ tử hạch tâm của Thương Mang Sơn, Lưu Thịnh Phong.
Yến Triệu Ca nhìn qua, chỉ thấy trong tay của Lưu Thịnh Phong, nắm lấy chân của một người, kéo người nọ trên mặt đất.
Người bị Lưu Thịnh Phong nắm, rõ ràng là Võ giả trung niên mới dùng Bạo Linh Tiễn tập kích Sơn Tỳ.
Võ giả trung niên lúc này bị Lưu Thịnh Phong nắm một chân, một chân khác thì đầu gối gãy lìa, máu chảy như suối, trên đất kéo theo một vệt máu dài, thấm ướt lá trúc.
Một tay khác của Lưu Thịnh Phong, cầm lấy trường cung của Võ giả trung niên này.
Hắn buông chân của nam tử trung niên xuống, Võ giả này trừ gãy chân ra, thì nhiều chỗ khác cũng bị thương, nhìn qua giống như xương cốt toàn thân bị cắt đứt vậy.
Võ giả trung niên thoi thóp, lúc này rốt cục thoát khốn, muốn giãy giụa, Lưu Thịnh Phong như ác mộng của hắn ngồi chồm hổm xuống.
Lưu Thịnh Phong ngẩng đầu hướng Yến Triệu Ca cùng Trương Dao cười một tiếng, trường cung trong tay siết lên cổ của Võ giả trung niên.
Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh - Bát Nguyệt Phi Ưng