Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Di Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 127 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1392 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 120: Tam Ca, Ngươi Nói Phụ Hoàng Mơ Ước Ta?
ẻ hại chết mẫu thân của ngươi, và quan hệ thực sự giữa phụ hoàng và mẫu thân ngươi.“
“Đó là gì?” Ta thở dài, sớm biết trước liền hỏi hai vấn đề này.
Tam ca bĩu môi, nâng cằm lên nói, “Vừa rồi Tê nhi đã hỏi hai vấn đề, trước cởi hai thứ đồ đã.”
“Ngươi…” Ta ôm lấy hai cánh tay, cảnh giác liếc hắn.
“Thế nào, Tê nhi nói chuyện không giữ lời?”
“Ngươi mới nói không giữ lời!” Ta ngồi dậy cởi ngoại bào cùng váy, vừa rồi đi vội vàng chỉ choàng ở bên ngoài hai kiện, hiện tại cởi xong cũng chỉ còn lại cái yếm và quần lót.
“Mẫu thân ngươi là bị hoàng hậu độc chết, ” Tam ca nói, “Năm đó bởi vì phụ hoàng vô cùng sủng ái nàng, các cung tần phi hận không sao tả xiết, hoàng hậu mua chuộc bà đỡ đẻ, mẫu thân ngươi xuất máu không ngừng mà chết.”
“Quan hệ giữa phụ hoàng và mẫu thân của ta?”
“Xuy, ” Tam ca khinh miệt cười nói, “Mẫu thân ngươi bị phụ hoàng bắt tới, bởi vì bị bắt mang thai ngươi nên nàng mới không dám chạy trốn. Phụ hoàng rốt cục cũng không thể làm mẹ ngươi coi trọng hắn, bất quá Tam ca nhắc nhở ngươi, ” Tam ca chống hai tay xuống giường khuôn mặt áp sát ta nói, “Phụ hoàng những năm gần đây một mực nạp những nữ nhân giống mẫu thân ngươi làm phi tần, mà trên đời này người giống nàng nhất là ngươi, Lạc Linh Tê, nữ nhi của hắn.”
“Không!” Ta đẩy mạnh hắn ra, “Ngươi bớt ghê tởm đi, phụ hoàng mới không giống như lời ngươi nói, hắn là phụ hoàng của ta, tuyệt đối không làm những chuyện như vậy…”
“Nha đầu ngốc!” Tam ca cười nói, “Ngươi có biết mấy năm nay phụ hoàng đối với ngươi càng ngày càng lạnh nhạt, ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt lấy một cái? Có biết tại sao sau buổi yến tiệc hàng năm ở trong cung, hắn sẽ vội vàng thị tẩm ba bốn phi tần giống mẫu thân ngươi đến mức các nàng đều hôn mê?”
Hắn vuốt ve má ta, nói, “Nha đầu ngốc, bởi vì hắn nhìn thấy ngươi.”
Bởi vì hắn nhìn thấy ngươi! Thanh âm này quanh quẩn trong đầu ta, khiến ta giật mình kinh ngạc không biết nên nói gì. Phụ hoàng bởi vì nhìn thấy ta mà… Muốn nữ nhân sao? “Ngươi gạt người! Cung yến… sau tiệc cung yến vốn là thời điểm thị tẩm phi tần..”
“Vậy Tê nhi nói cho ta biết tại sao hôm nay sau khi phụ hoàng nhìn thấy ngươi liền lập tức triệu bốn vị phi tử vào cung? Nghe nói các nàng đều bị nâng đi ra, tất cả đều hôn mê!” Tam ca nói xong vỗ nhẹ lên đầu ta, “Ai nha, đã quên, ta trả lời Tê nhi mấy vấn đề? Tê nhi mau thoát đồ chứ!”
Trên người chỉ có hai kiện quần áo còn muốn cởi như thế nào? Chỉ là nếu nguyện chơi sẽ chịu thua, huống chi ta không phải là đối thủ của hắn. Ta dưới ánh nhìn chăm chú của Tam ca chậm rãi giải khai cái yếm theo sau là quần nhỏ.
“Di? Còn có?” Sau khi quần nhỏ rớt xuống, chỉ còn lại miếng vải cố định ngọc lớn sư phụ bắt ta mang theo… Tam ca ngây người. Cảm thấy thẹn thùng, ta xoay người ghé vào giường, muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Vừa rồi, bởi vì mấy vấn đề kia quá mức kinh ngạc, ta liền quên nơi này còn cắm một vật như vậy.
“Tiểu dâm đãng có phải muốn bị nam nhân đè ra không? Lúc ta không có mặt còn ngậm vật như vậy.” Giọng hắn trở nên khàn khàn, bàn tay to bắt lấy cơ thể ta, ta hét ầm một tiếng, xoay người muốn chạy trốn, lại bị Tam ca đè ở bên dưới.
“Nếu Tê nhi muốn, vậy không cần khách khí muốn nhiều hay ít, Tam ca toàn bộ đều cho ngươi!”
“Ta không cần, ta không phải…” Không biết nên giải thích thế nào, tay chân đều bị Tam ca khóa chặt.
Lúc này tứ chi đều bị buộc chặt, ta trừ bỏ nghiêng đầu cái gì cũng không thể làm được, mà nghiêng đầu liền nhìn thấy thân thể trần trụi bị buộc chặt trong gương đồng. Tam ca banh rộng hai chân của ta, dùng ngón tay cầm lấy ngọc bổng, ta hừ một tiếng, hạ thân nhịn không được gắt gao co rút lại.
“Như thế nào, luyến tiếc nhả ra sao?” Tam ca không hề kéo ra ngoài mà nhấn mạnh một cái. “Nha!” Hắn dùng sức đâm vào khiến ngọc lớn đều nằm trọn trong bụng nhỏ! Vừa mới nằm úp sấp xuống phải nuốt ngọc bổng bụng nhỏ nhịn không được phình lên, cứ như vậy tuyết đồn liền nhấc lên cao cao, giống như mời gọi nam nhân tiến vào.
“Đã biết, Tê nhi dâm đãng muốn hai cái lỗ nhỏ đều bị cắm.”, “Hừ, xem này, cái miệng nhỏ nhắn đều nhịn không được chính mình tự hấp ta.”
“Ta không có…”
“Nói dối!” Tuyết đồn bị hành hạ, ta hừ nhẹ một tiếng, nằm úp sấp trên giường, bụng nhỏ hoàn toàn bị chèn ép.
“Nha!” Ta thật tê dại.
“Tiểu lẳng lơ, ta đã cứng!” Tam ca ở phía sau bắt đầu xoạt xoạt cởi quần áo, sau đó liền xoay người hướng tới ngăn tủ. Ta chống người đứng lên, bởi vì vừa mới xúc động vẫn còn không ngừng run run.
“Xem xem tiểu huyệt ngẩng đầu, còn không ngừng động, đã sớm muốn bị thứ gì đó cắm vào?” Tam ca mở ra một cái bình nhỏ, đổ nước bên trong vào cúc huyệt của ta.
“Tê…” Nước lạnh khiến ta co rụt lại, ngay sau liền cảm nhận được một cỗ nhiệt nóng dị thường “Ngươi! Ngươi rốt cuộc đã làm gì với ta?”
“Tiểu nha đầu trước không cần mạnh miệng, một hồi ngươi sẽ cầu Tam ca dùng sức làm ngươi. Thứ kia vừa vặn chính là trợ giúp ta cắm cúc huyệt lẳng lơ của ngươi.” Hắn vừa nói vừa lấy ngón tay banh rộng hai cánh mông tuyết trắng khiến chất lỏng càng thêm thuận lợi tiến sâu vào trong.
“A, đừng đổ thứ đó vào… Biến thái, bại hoại!” Chất lỏng kia ngày càng nhiều, dọc theo cúc huyệt cao cao chảy tới huyệt nhỏ đằng trước. Ngọc thạch không ngừng rung động trong cơ thể dẫn dắt thứ kia vào sâu hơn nữa mang theo từng đợt sóng nóng rát tê dại, ta nhịn không được rên rỉ ra tiếng.
“Đừng nóng vội rời giường, Tam ca còn chưa động đậy!”
“Đừng, không cần… A…” Một ngón tay của hắn mang theo chất lỏng chán ghét kia sáp nhập cúc huyệt! Hai huyệt nhỏ đều nóng rát tê dại, thân mình giống như trở nên trống rỗng, chờ mong thứ gì đó lấp đầy. Sẽ không phải..
“Ngươi dùng xuân dược!” Ta oán hận nhìn kẻ đang hết sức chăm chú đùa bỡn kiều đồn của ta ở trong gương kia, hét lạc cả giọng.
Sư Phụ, Không Cần A Sư Phụ, Không Cần A - Di Nhã