Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: Di Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 127 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1392 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112: Sư Phụ Đã Trở Lại (2)
a rúc sâu vào lòng sư phụ, tâm nhảy bang bang, bỗng nhiên nghĩ đến một người khác.
“Sư phụ, sư phụ Ôn Nhai đâu rồi?”
“Như thế nào, Tê Nhi nhớ tới hắn sao?”
“Không có, không phải không nhìn thấy sư phụ Ôn Nhai sao, ta…” Ta nói năng lộn xộn giải thích không được, nhưng càng nói càng loạn, cuối cùng âm thanh nhỏ dần rồi tắt hẳn. Hắn nhất định lại tức giận ta cúi đầu, bối rối vân vê góc áo.
“Có cao thủ xen lẫn trong đám người, hắn đang bị truy đuổi.”
“A?” Ta ngẩng đầu nhìn hắn, vốn tưởng rằng hắn sẽ tức giận nhưng lại nhếch khóe miệng.
“Sư phụ, người không tức giận với Tê Nhi ư?”
“Không có.” Sư phụ vỗ nhè nhẹ lên đầu ta, âm thanh lạnh như băng nói ra những lời như vậy. Ta hé miệng nở nụ cười, sư phụ Ôn Ly, vốn chính là không giỏi biểu đạt tình cảm thế này.
“Sư phụ, kỳ thật có một vấn đề, ta… Rất muốn hỏi người.” Trong lòng ta bất an xoa góc áo, vốn với thân phận và tình hình hiện tại không nên hỏi, nhưng mà ý niệm trong đầu cứ chiếm cứ trong óc ta, bản thân lại nhịn không được luôn muốn hỏi.
“Vấn đề gì?”
“Sư phụ, người thích Tê Nhi sao?” Vừa mới nói ra, sư phụ phía sau rõ ràng cứng lại một chút, lời nói tiếp theo thực giống như tùy ý, “Tê Nhi nghĩ như thế nào về vấn đề này?”
“Tê Nhi trong lòng cảm thấy… Chính là trong lòng có chút, thích sư phụ…” Vừa nói xong đã bị người phía sau áp ngã xuống dưới thân, “Ta khuyên ngươi vẫn là quên những lời này, như vậy tốt hơn cho ngươi.”
“Sư phụ?!” Ta nhìn khuôn mặt lạnh như băng trước mắt, nước mắt ủy khuất long lanh muốn tuôn rơi. “Vì sao người nói như vậy, chúng ta đã có da thịt chi thân*, chẳng lẽ thật sự không có một chút cảm tình sao?”
*: làm chuyện XOXO
Bàn tay to lạnh lẽo khẽ vuốt dọc theo khuôn mặt ta, bạc môi khẽ phun ra lời nói “Ngươi nói xem?” Ngươi nói xem? Ba chữ này giống như thiên lôi đánh ta bừng tỉnh khỏi mộng tưởng đẹp đẽ, lời nói của Thanh Nham lại một lần nữa hiện lên ở trong đầu, bọn họ đối với ta, thật sự chỉ có lợi dụng sao?
Đang suy nghĩ lại cảm thấy không đúng, hai tay sư phụ Ôn Nhai đã dọc theo tầng tầng lớp lớp váy, đem quần lót lột xuống dưới, tay kia thế nhưng sờ soạng dọc theo đùi hướng lên trên.
“Sư phụ!” Ta đột nhiên bắt lấy tay hắn, sợ hãi lắc lắc đầu, không thể như vậy … Tuy rằng lúc trước có thể thừa nhận như vậy, nhưng hiện tại nếu như không có cảm tình, chuyện tình này thật đáng sợ. Bàn tay to dừng trước ngực điểm một cái, ta miệng mở ra rồi đóng lại, như thế nào cũng nói không ra lời ── hắn điểm huyệt.
Bàn tay to không mang theo cảm tình nâng hai chân ta đè lên trước ngực, tầng tầng lớp lớp quần áo hoa lệ từng kiện từng kiện rơi xuống, che khuất đầu và ánh mắt ta, đôi tay nhanh chóng bị hắn áp lên đỉnh đầu, địa phương tư mật nhất cứ như vậy trắng trợn bại lộ trước mắt sư phụ. Ta thậm chí có thể tưởng tượng ra, đôi mắt băng sương kia, đầy biểu tình nhìn nơi đó. Giãy dụa hòng né tránh ánh mắt như vậy, lại bị hắn lấy đùi đè xuống đau muốn chết. Ngón tay lạnh lẽo chọc khuấy địa phương tư mật, một chút một chút dùng sức miết, đau quá! Đáng tiếc thân thể này nhưng lại dâm đãng đến vậy, ngay cả khi bị đối đãi như vậy đều có phản ứng, theo hắn rút ra chọc vào, có thanh âm phốc xuy phốc xích. Mật huyệt không chịu khống chế kẹp chặt ngón tay hắn, giống cái miệng nhỏ nhắn phối hợp với động tác hắn một chút một chút hút.
“Không cần… Không cần vô tình như vậy…” Trong lòng vô cùng tuyệt vọng, so với trước kia khi không biết gì giờ đây ta càng thêm tuyệt vọng, một cỗ cảm giác trống rỗng làm cho ta không biết nên như thế nào, giống như thế giới này lớn như vậy, lại không biết nên trốn ở nơi nào.
“Thoải mái không? Như vậy mà ngươi vẫn chưa đủ thoải mái sao?” Hắn nói xong, tiện đà lại gia nhập thêm một ngón nữa, mỗi một chỗ mẫn cảm trong cơ thể hắn đều Thanh Thanh Sở Sở*. Nên khi bàn tay to buông ra, dục vọng bị ngăn chặn đã ngẩng đầu trỗi dậy, hắn vươn một ngón chèn ép cúc huyệt, lòng ta gào thét một tiếng, cơ hồ muốn điên rồi. Không cần như vậy… Hai địa phương thế nhưng bị ngón tay đồng thời đùa bỡn … Như vậy căn bản thừa nhận không nổi a!
*:biết rõ ràng rành mạch
Đầu óc lập tức chỗ trống, ta nắm chặt chăn gấm dưới thân, thân mình căng thẳng bắt đầu co rụt co rụt lại. Lượng mật dịch lớn tích tích dọc theo ngón tay hắn chảy ra, nhưng vào lúc này, nhục bổng thô thô thật dài lập tức sáp vào! Nha nha nha… Một cảm giác muốn thét chói tai khiến khắp cơ thể ta bắt đầu từ đỉnh đầu tê dại, hạ thân cuồng loạn co rút lại tiến nhập cao trào.
Sư phụ, không cần đối với ta như vậy, không cần đối với ta như vậy… Đừng khiến ta dâm đãng cả người run rẩy trước sự đùa bỡn của người, nước đầm đìa, cho dù miệng không thể nói, thân thể đều có thể tiết lộ bí mật của ta.
Nhưng hắn không nghe thấy thanh âm, liền tiếp tục đè nặng ta, dùng sức banh rộng đôi chân trần trụi, lại một chút một chút rút ra chọc vào, phốc xuy phốc xích phốc xuy phốc xích… Bên ngoài truyền đến thanh âm bánh xe lăn lăn, ta tuyệt vọng chìm đắm trong cao trào, giật mình không hề hay biết mặt trời đã xuống núi.
Hắn ôm thân mình ta bởi vì tình dục xụi lơ lại gần, nâng tuyết đồn, lại một lần nữa hung hăng sáp nhập.
“A Ly vẫn là nhẫn tâm như vậy a…” Thanh âm ôn hòa theo bên tai truyền đến, thân thể ta chấn động mạnh.
Sư Phụ, Không Cần A Sư Phụ, Không Cần A - Di Nhã