Nhiều sự thất bại trên đời là do người ta không nhận ra người ta đang ở gần thành công đến mức nào khi họ từ bỏ.

Thomas Edison

 
 
 
 
 
Tác giả: Di Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 127 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1392 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 105: Đối Kính Tế Trêu Chọc
ịa phương bí ẩn nhất bị người khác dùng ngón tay khẽ gẩy ngay trước mắt, cảm thụ như vậy vừa kích thích vừa xấu hổ, tâm thần rung động, cái miệng nhỏ dưới sự trêu đùa điêu luyện của bàn tay đột nhiên co rút lại, bỗng nhiên một dòng chất lỏng chảy ồ ạt. “Nha!” Ta kêu lên đầy sợ hãi, ngơ ngác nhìn gương, nhất thời cũng không biết nên phản ứng như thế nào. “Tiểu nha đầu thật dâm đãng, chỉ cần sờ như vậy liền ẩm ướt thành dòng…”
Hắn cười tiếp tục rút ra đâm vào, ta quay đầu nhắm hờ mắt ghé vào vai hắn, lấy tay vẽ từng vòng tròn nhỏ lên vai, “Dâm tặc đáng chết, xấu lắm!” “Tê…” Người hắn run lên, ta mới chú ý tới, hình như vừa rồi ta bỏ sót gì đó, miệng vết thương bị ta cắn … Ta liền ngẩng đầu xem xét, nghe thấy âm thanh cười rộ lên, “Ai, chàng còn còn cười nữa, bị cắn đến… mức này.“
Trên bả vai dày rộng là một vòng dấu răng thâm tím, trong đó có hai nơi da bị phá ra vết máu lại không được lau đi, chảy từ bả vai tới ngực, hiện tại đã tạm ngưng. “Tê Nhi không phải thích ta phá hư sao, ” hắn lấy ngón tay đè lên môi ta, tiếp tục nói, “Nếu như không thích, làm sao có thể khoái hoạt đến mức cắn ta thành như vậy.”
“Ngươi!” Vừa rồi ngón tay hắn còn ma sát miệng nhỏ của ta phủ một tầng chất lỏng… Cứ như vậy, đều dính hết lên môi ta: “Tê Nhi suy nghĩ một chút làm sao bồi thường khi đã uống máu của ta?”Không đợi ta kịp nói gì, hắn dùng sức ôm lấy ta, đặt cả người ta trước gương đồng, ngay sau bàn tay to giữ chặt hai chân trắng noãn mò tới u cốc. Huyệt động được khai phá lộ ra trước mắt hai người.
Hắn vòng tay ôm lấy ta, ta gối đầu lên bờ vai rắn chắc của hắn, cả người chôn trong lòng hắn. “Tê Nhi thật xinh đẹp quá, Tê Nhi dùng thân mình bồi cho ta được không.” Hắn lấy mu bàn tay cọ cọ hai má ửng hồng của ta rồi đến cổ, ngực, a, hắn nắm đỉnh kiều nhũ bên phải!”Ân…“
Ta lắc đầu khẽ nỉ non, ý thức được chính mình phản ứng không khỏi cắn môi cúi đầu. “Xấu hổ cái gì, nha đầu ngốc!” Hắn cúi đầu, giọng điệu trầm thấp vương vấn bên tai, “Ta và nàng giống như phu thê, Tê Nhi hưởng thụ sủng ái của ta là chuyện đương nhiên, không cần xấu hổ biết chưa?“
“Nhưng mà người ta… Chúng ta… Làm như vậy” ta ngẩng đầu bắt gặp bàn tay hắn càn rỡ vội vàng di chuyển tầm mắt.”Tê Nhi có thích ta không?” Hắn cúi đầu nhìn ta chăm chú.
“Thích.” Ta nhẹ giọng nói.
“Ta không nghe thấy.”
“Thích a, chán ghét…” Hắn bật cười thành thiếng, thanh âm giống như ánh nắng sưởi ấm cõi lòng ta “Ta cũng thích Tê Nhi, ta và nàng tâm ý tương thông, làm những chuyện như vậy sẽ không cần thẹn thùng a!”
“Kia, ” ta phủ bàn tay nhỏ bé lên tay hắn, nhìn hắn hỏi, “Người khác cũng đều là như vậy sao?”
“Đúng vậy, đây là thú vui nơi khuê phòng.”
“Thật ư?” Ta lẩm bẩm, “Ta thật không biết.”
“Nha đầu ngốc, thú vui nơi khuê phòng không thể cho người khác xem bất quá” hắn nói, “Tê Nhi nếu muốn nhìn, ta cũng có thể mang nàng đi xem!”
“Không cần, ta mới không cần rình xem người khác, thực xấu hổ.” “Tê Nhi nói rất đúng, xem người khác thực xấu hổ, chúng ta tự mình làm liền không sợ xấu hổ. Giống như vừa rồi tư thế nàng cưỡi trên người ta, nàng không biết lúc ấy bản thân mê người tới cỡ nào đâu.“
“Ai nha, chàng còn nói.” Ta đỏ mặt nhìn hắn, hắn mặt đầy ý cười cúi đầu hôn hôn cái trán, ôm ta nhẹ nhàng đung đưa. Ta có thể nhìn thấy trong ánh mắt hắn tràn ngập tình yêu cùng cổ vũ. Nhưng cứ nghĩ đến thân mình trần trụi phơi bày trước gương cùng hắn hưởng thụ thú vui khuê phòng vẫn có chút ngượng ngùng.
Trong gương đồng, một tinh tế trắng noãn, một thon dài cơ bắp, hai cơ thể trần trụi dán sát vào nhau dưới ngọn đèn mờ ảo trở nên hài hoà đến không ngờ. Nhưng không đợi ta thất thần xong hơi thở của hắn ngày càng nặng nề. Ta vẫn biết trong lòng hắn vô cùng muốn ta, nhưng không có cách nào chủ động hơn. Hắn tất nhiên sẽ không chờ động tác của ta, kéo ta kề sát lồng ngực rắn chắc, dùng ngón tay chà sát môi đỏ mọng, nói, “Tê Nhi chỉ cần ngoan ngoãn hưởng thụ là được rồi.”
“Ân… A…” Hắn vừa dứt lời liền lấy ngón tay dùng sức kéo ra, một cỗ tê dại từ ngực lan toả khắp cơ thế, ta hô nhỏ một tiếng bám víu lấy cánh tay hắn. “Nhìn xem ta đối với nàng như thế nào!” Lời nói của hắn giống như chú ngữ khiến ta nhu thuận nghe theo. Ngón tay trắng nõn linh hoạt nắm nụ hoa hồng hồng nhẹ nhàng di chuyển khiến nó nhanh chóng nở rộ, toàn bộ ngực phải đều trở nên ma ma tê dại không thôi.
Bên trái, bên trái hảo muốn. Hắn như nghe thấy tiếng lòng ta, nâng tay trái vê nhẹ đỉnh bên trái. “A…” Cảm giác tê dại lan tràn khắp thân thể, trong lòng bang bang nhảy, trong miệng khát khô giống như đã lâu không uống nước. “Học xong sao?”
“A?”
“Tê Nhi biết làm gì với nơi này chưa?” Ta nhìn vào gương, lập tức gật gật đầu. “Vậy nàng thử một lần đi.” Chính mình lại trước gương tự đùa bỡn chính mình sao? Ta chậm rãi nâng tay lên lấy ngón tay nắm hai bên đỉnh cao ngất, dưới ánh nhìn chăm chú của hắn chuyển động. “Ngô…” Có cảm giác bị đùa bỡn khiêu khích, chỉ cần nghĩ như vậy cũng đủ làm cho ta miệng khô lưỡi khô, trong lòng giống như nai con nhảy loạn.
Hắn hài lòng nhìn ta tự hành hạ bản thân, khẽ hừ nhẹ, tay lập tức trượt xuống dưới, bàn tay to xẹt qua rốn nhỏ tinh xảo, sau đó lướt qua đùi trắng nõn, tiến sau vào bên trong kéo ra. Lộ ra ngoài… Đóa hoa nơi đó, cả cúc huyệt đều nở rộ. Kích thích quá mức trần trụi khiến ta tâm thần hoảng hốt tay hơi ngưng lại. Nhưng hắn hấp dẫn sự chú ý của ta, tay phải trượt sâu vào động huyệt, mỗi lần ấn động, đều có thể dễ dàng khơi gợi tình triều.
Hắn ngón tay vừa động giống như kéo một tầng da thịt ra ngoài… Nơi đó là… “Đây là nơi khiến Tê Nhi dục tiên dục tử…” Hắn nhẹ nhàng nhấn một cái, ta liền rên rỉ thành tiếng, như vậy kích thích quá trực tiếp, ta sợ bản thân chịu không nổi. “Thoải mái sao?”
Thoải mái, chỉ nhẹ nhàng nhấn một cái, tựa như có vô số ma ngứa xuyên thấu thân thể, ngay cả linh hồn nhỏ bé cũng không trụ nổi.
Sư Phụ, Không Cần A Sư Phụ, Không Cần A - Di Nhã