When you reread a classic you do not see more in the book than you did before; you see more in you than was there before.

Clifton Fadiman

 
 
 
 
 
Tác giả: Di Nhã
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 127 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1392 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 92: Sư Phụ Đùa Bỡn Nụ Hoa Đến Cao Trào
ư phụ Ôn Nhai đã nhìn thấy hết rồi sao? Hắn đã xem cơ thể của ta nở rộ trước sự đùa giỡn của sư phụ Ôn Ly, nhìn thấy bộ dáng bởi vì cao trào mà không ngừng co rút run rẩy, mật nước tràn ra sao… Hắn nghe thấy thanh âm thân thể của ta bị đâm vào đầy rung động sao? Hắn ngửi thấy hương vị mồ hôi và hơi thở tình dục giữa nam nhân và nữ nhân tràn ngập trong phòng sao?
Nghĩ đến đây thân thể của ta càng thêm co thắt chặt hơn── một sư phụ nhìn thấy ta, còn bị người sư phụ còn lại đùa bỡn. Tuy rằng không phát ra âm thanh, nhưng mỗi một động tác mỗi một phản ứng đều biểu hiện ra ngoài rõ ràng như vậy── chỉ cần tưởng tượng ta liền thẹn thùng không thể kìm chết chính mình, đồng thời thân mình càng thêm mẫn cảm.
“Ngươi đã đến rồi.” Sư phụ Ôn Ly không ngừng cắm vào lên tiếng nói, trong thanh âm không có một tia kinh ngạc, giống như đang lững thững rải bước trên sân vắng mà không phải không ngừng luật động trên người ta.
“Tê nhi tại sao không nói lời nào?” tầng tầng quần áo che đậy đôi mắt được rút đi, sư phụ Ôn Nhai mặt đầy ý cười nhu hòa bước đến trước mặt ta. Chính vào lúc này, sư phụ Ôn Ly đầy xấu xa cắm một ngón tay vào tận sâu trong cúc huyệt.
“Ư…” Ta không tiếng động ngửa đầu, bụng nhỏ hướng về phía trước, căng thẳng há mồm to thở dốc thật lâu, sau đó lại bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi mà run rẩy buông ra. Miệng khẽ mở nhưng không hề phát ra thanh âm. Mà đôi mắt bị che kín bởi nước mắt lại tràn ngập tình dục, bình tĩnh ngắm nhìn khuôn mặt đã mất tích nhiều ngày, như thế nào cũng không dứt ra được.
“Điểm huyệt câm?” Ôn Nhai sư phụ khẽ điểm, ta lập tức thấp giọng rên rỉ thành tiếng. Sau đó ta chợt phát hiện ra đây là ở bên ngoài mà không phải trong phủ, lập tức cắn môi.
“Thế nào, Tê nhi xấu hổ sao?” Sư phụ Ôn Nhai ngồi sát bên cạnh nhẹ vỗ về khuôn mặt ta, gương mặt hắn đầy ôn nhu an ủi, nhưng ta lại không cách nào mở miệng trả lời hắn, bởi vì hạ thân không ngừng truyền ra tiếng va chạm mất hồn, chỉ cần hé miệng, sẽ nhịn không được rên rỉ… Sư phụ Ôn Nhai, hắn, hắn nhất định là cố ý.
“Tê nhi của chúng ta, muốn cùng sư phụ đùa giỡn không?” Tay hắn xẹt qua giọt mồ hôi ở cổ, khiến thân mình ta run bần bật, thiếu chút nữa là la lên.
“Ư, tiểu yêu tinh nghĩ muốn giáp (chèn ép) chết ta sao?” Phía sau sư phụ Ôn Ly phạch một tiếng, phát mạnh vào má trong đùi phải trắng nõn của ta, ta rốt cục rốt cuộc nhịn không được, thấp giọng nức nở.
“Uhm a…” Không thể kêu a, phát ra tiếng kêu người bên ngoài sẽ nghe được! Ta nắm chặt tay sư phụ Ôn Ly, thấp giọng cầu xin, “Sư phụ, đừng cho người bên ngoài… Nghe thấy… A…”
“Không được cắn môi!” sư phụ Ôn Nhai dùng ngón tay giải cứu cho môi dưới đang bị cắn chặt, ngay sau đó đặt thân mình hoàn toàn mềm nhũn của ta lên đùi hắn, lại đặt hai chân trần trụi của ta lên ngực hắn. Như vậy tựa như, bị hai sư phụ cùng nhau đùa bỡn…
“Sư phụ dạy ngươi như thế nào, uhm?” sư phụ Ôn Nhai thổi gió bên tai, “Lấy ngón tay, dùng chính ngón tay của ngươi, nha đầu ngốc!”
“Nhất định phải lấy ngón tay mới được sao? Ta ngẩng đầu – thiết tha nhìn sư phụ Ôn Nhai, lại nhìn nhìn sư phụ Ôn Ly trước mặt, “Có thể điểm huyệt không… Ách…” sư phụ Ôn Ly xấu xa lại thừa dịp ta mở miệng tăng thêm động tác.
“Tê nhi không ngoan, các sư phụ sẽ trừng phạt ngươi!” sư phụ Ôn Nhai cúi người ôn nhu thì thầm bên vành tai, thân thể của ta không khỏi run lên run lên… Hắn lúc này tuy đang cười, nhưng nếu thật sự sinh khí muốn trừng phạt, mỗi lần đều là cái loại đối đãi làm cho ta muốn sống không được-cơ hồ không thể chịu đựng nổi… Ủy khuất ngoan ngoãn vươn hai ngón tay đặt vào trong mieng.
“Hu…” Như vậy cho dù bị tác động mạnh mẽ ta sẽ không la to được vì miệng đã chứa ngón tay, chỉ là ma xát không ngừng khiến toàn thân đều căng thẳng co rúm, miệng cũng bởi vì như vậy mà co rút liên tục.
Thật thoải mái… Chứa ngón tay trong miệng như vậy thật thoải mái, ngón tay va chạm vào khoang miệng non mềm nộn thịt, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve quấn quýt đầu lưỡi, vô cùng mất hồn. Rốt cục rốt cuộc ta nhịn không được, phối hợp động tác sáp nhập của sư phụ Ôn Ly, chậm rãi tự di chuyển ngón tay của mình.
“Như thế nào? Chỉ thế thôi mà đã không chịu nổi?” Thanh âm của sư phụ Ôn Nhai truyền đến từ đỉnh đầu, ẩn ẩn một tia tình dục.
Tay hắn lần theo mép áo sờ lên cổ ta, chậm rãi vuốt đến bộ ngực cao ngất, sau đó chính là mạnh mẽ xoa nắn bóp nặn. Sử dụng lực lớn như vậy, chắc sư phụ muốn làm biến dạng vú nộn non mềm khiến giữa hai đỉnh núi không còn tí khe hở nào! A, hắn đột nhiên dùng hai ngón tay vặn vặn nụ hoa!
Ngay lúc này, sư phụ Ôn Ly mò mẫm từ dưới lên mạnh mẽ nắm chặt đỉnh núi còn lại. A a a… Bầu ngực non mềm bị hai sự phụ cùng nhau hung hăng đùa bỡn! Nên cảm thấy đau đớn, nhưng tại sao, ta lại cảm nhận được tia mất hồn ẩn sau cảm giác đau đớn…
Vốn nên thét chói tai đột nhiên bị nắm chặt miệng ta không khống chế được chảy ra mật nước. Hạ thân bị hành hạ đến sưng đỏ lỗ nhỏ cũng mãnh liệt co rút lại, muốn tới… Chỉ bị sư phụ đùa giỡn hai bên ngực liền tới cao trào, ngón tay nằm trong cúc huyệt đã tiến sâu vào trong.
Thân mình gắt gao co rút lại, một lượng lớn mật nước phun mạnh nơi hạ thân, trong đầu giống như bị tảng đá lớn chèn ép, hiện lên ánh sáng trắng, bên tai đều là tiếng gầm rú, mà mật dịch trong miệng lại theo ngón tay không thể ức chế chảy ra… Rất dâm đãng, như thế nào không khống chế được… Những ngày sau này, cứ như vậy ngồi trên xe ngựa được điều khiển tốt, ở giữa đội ngũ hơn trăm người đi theo, bị hai sư phụ đùa bỡn đến cao trào…
Sư Phụ, Không Cần A Sư Phụ, Không Cần A - Di Nhã