If there's a book you really want to read but it hasn't been written yet, then you must write it.

Toni Morrison

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 139 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 513 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:52:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58: Chương 29.1: Cô Ấy
ên này vừa quyết định, tổ cấp ba bên kia liền nhận được thông tin, thị trưởng Chu một lát nữa sẽ tới dự giờ lớp thứ tư cấp ba.
“Tiểu Vương, đừng khẩn trương quá, cố gắng giảng bài cho tốt, đây chính là cơ hội thể hiện bản thân đó.” Lưu Quế Lan có chút hâm mộ nói.
Một giáo viên bình thường cả đời có mấy cơ hội được các lãnh đạo lớn tới dự giờ chứ, đây là cơ hội cho bản thân nở mày nở mặt, giảng bài tốt, may mắn lưu lại ấn tượng tốt với lãnh đạo, khẳng định sẽ có thể có thu hoạch lớn đến không tưởng, nhưng lại nói, nếu người giáo viên đó muốn vượt qua khảo nghiệm thì cần phải một có tinh thần thép, bằng không giảng bài không đạt đến trình độ như bình thường khẳng định sẽ không lưu lại ấn tượng tốt với lãnh đạo, nhiều khi còn thấy chẳng thà không có cơ hội.
Vương Tĩnh Kỳ sau khi nghe xong tin tức này, ban đầu trong lòng còn hơi khẩn trương, nhưng lại lập tức biến mất, mặc kệ là ai tới dự giờ, cô vẫn sẽ giảng bài như vậy, không có gì phải khẩn trương cả.
“Tôi không khẩn trương, tôi sẽ coi như bọn họ không tồn tại, giảng tốt bài giảng của mình là được.” Đối với bài giảng Vương Tĩnh Kỳ cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng hôm nay dựa theo tiến độ giảng dạy, hẳn là tới bài ôn tập chương, phải biết rằng ôn tập chương là bài khó dạy nhất.
Trong văn phòng mọi người biết cô phải dạy bài ôn tập chương đều nhao nhao nghĩ cách giúp cô, nói cô nên giảng thêm một chút phương pháp giải bài tập, tăng thêm bài tập, huy động sự tích cực của học sinh.
Mọi người trong văn phòng còn chưa nói xong, Ngô Mật Nhi đã mang giày cao gót lộp cộp đi vào.
“Vương Tĩnh Kỳ, tiết bốn hôm nay chúng ta đổi giờ đi, cô dạy lớp thứ ba, tôi dạy lớp thứ tư.” Ngô Mật Nhi nói xong liền nhìn Vương Tĩnh Kỳ còn đang ngồi, chờ câu trả lời.
Vương Tĩnh Kỳ nghe xong liền biết chủ ý của cô ta là gì. Cô thì chẳng sao hết, lãnh đạo không tới dự giờ của cô, cô càng tự do tự tại, nhưng mà đổi như vậy không có vấn đề gì chứ?
“Đổi như vậy có được không, hình như cô không dạy lớp thứ tư mà.” Vương Tĩnh Kỳ vẫn có chút lo lắng về vấn đề này, chủ nhiệm cấp ba không phải đều chỉ dạy có lớp của mình thôi sao.
“Cô không cần phải lo, tôi đã nói qua với chủ nhiệm Trình rồi.” Ngô Mật Nhi có chút không kiên nhẫn nói, còn tưởng Vương Tĩnh Kỳ không muốn đổi lớp.
“Được, nếu lãnh đạo đã biết, vậy chúng ta đổi thôi.” Vương Tĩnh Kỳ không sao cả.
Ngô Mật Nhi thấy Vương Tĩnh Kỳ đồng ý, trong lòng nghĩ cô ta cũng biết thức thời đấy, sau đó xoay người bước đi, cô còn phải chuẩn bị tốt một chút, đây chính là cơ hội khó có được nha.
Ngô Mật Nhi đi rồi, các giáo viên khác trong văn phòng đều cảm thấy có chút tiếc nuối.
“Gì vậy chứ, cô ta thật quá đáng, làm gì có chuyện tốt như thế, cô ta tưởng muốn đổi thì đổi ư, đây không phải cướp đoạt trắng trợn giữa ban ngày ban mặt sao?”
“Đúng đó Tiểu Vương, cơ hội tốt như vậy lại đem tặng không cho cô ta sao?”
“Không sao đâu, cô ấy muốn được dự giờ thì để cô ấy dạy, đối với tôi cũng có điểm tốt.” Vương Tĩnh Kỳ cười nói.
“Tiểu Vương nghĩ vậy cũng đúng đấy.” Có đồng nghiệp phụ họa nói.
Sau khi tiết ba kết thúc, Vương Tĩnh Kỳ lại phải trấn an Vương Dĩnh, người mới đi dạy về một chút, chỉ sợ cô ấy lại nổi tính nghĩa hiệp đi tìm Ngô Mật Nhi gây chuyện ở trước mặt các lãnh đạo thì không ổn.
Chờ Cao Phẩm Nghiêm dẫn các lãnh đạo tiến vào lớp thứ tư cấp ba liền thấy Ngô Mật Nhi một thân váy ngắn đứng trên bục giảng mỉm cười.
Chu Cẩn Du nhìn cô gái xa lạ đứng trên bục giảng mày liền nhíu chặt hơn, thư ký Lý nhìn thấy cô gái đứng trên bục giảng không phải cô gái kia liền biết có chuyện không hay.
Nhưng các lãnh đạo đã vào lớp, cũng đã ngồi xuống, bây giờ đứng dậy đi ra không hay cho lắm, cho nên thư ký Lý kiềm chế tâm lý bất an, trách Cao Phẩm Nghiêm ngồi bên cạnh.
“Mọi người dạy học không dựa theo thời khóa biểu sao, thời khóa biểu sinh ra để làm gì vậy?”
Cao Phẩm Nghiêm nhìn tiết số học bị đổi thành tiết Anh văn, cũng bị hù dọa mồ hôi đầm đìa, việc này ông thật sự không biết.
“Thư ký Lý, việc này tôi thật sự không rõ lắm, trở về tôi nhất định sẽ hỏi rõ ràng.”
Thư ký Lý nhìn mặt mũi đổ đầy mồ hôi của ông ta, biết đây không phải chủ ý của ông cũng không làm khó nữa, hơn nữa hiện tại Ngô Mật Nhi đã bắt đầu giảng bài.
Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa - Tiểu Thạc Thử 5030