A book that is shut is but a block.

Thomas Fuller

 
 
 
 
 
Tác giả: Kim Bính
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 765 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35: Chương 35
ảm giác này giống như một mùa hè nào đó xa xưa, sau giấc ngủ dài, anh nghe thấy những âm thanh dễ nghe nhất của mùa hè, tiếng mưa, tiếng ếch kêu, tiếng ve, tất cả cùng nhau ngân vang, tựa như mottj khúc hát ru. Bầu không khí ôi nóng bị gió thổi tan, tràn ngập khoang mũi là mùi thơm của đêm khuya.
Lý Chính mở mắt ra, cảnh vật trước mắt hiện ra rõ ràng lóng lánh, những tia sáng chiếu xuống nước sông, trông như những tia khúc xạ khi chiếu qua viên kim cương trong suốt.
Ạnh nhẹ nhàng vuốt ve mái tó dài của người bên gối, trần nhà màu vàng phản chiếu bóng dáng hai người, vô cùng mờ nhạt, nhìn thật kỹ mới có thể nhìn ra một chút hình dạng, đầu tựa vào nhau, một người nằm thẳng, một người nằm nghiêng, anh nhìn xuống phía dưới một chút. Phân nửa phía dưới không lộ ra, chiếu thẳng đến bàn chân, mơ hồ không rõ ràng.
Lý Chính hơi nâng chân lên, lòng bàn chân dán lên người bên cạnh, mắt nhìn sang. Bàn chân nhỏ kia cuộn tròn lại, sau đó khôi phục lại như không có chuyện gì xảy ra.
Lý Chính dùng ngón chân cái miêu tả ngón chân cô, nói; "Trắng quá." Giọng nói khàn khàn, ngủ vẫn chưa đủ.
Chu Diễm chậm rãi co chân lại, từ từ nhắm hai mắt, tai đỏ lên, giả vờ nói chuyện như bình thường; "Mấy giờ rồi?"
Lý Chính sờ tìm điện thoại của Chu Diễm trên bàn sách, xem một cái, nói: "Gần chín giờ."
"Đã trễ như vậy rồi sao?"
Chu Diễm mở mắt ra, định ngồi dậy, bàn tay trên vai ấn nhẹ một cái.
Lý Chính hôn lên trán cô, nói: "Ngủ thêm một lát, không mệt à?"
Chu Diễm nói, 'Không mệt..." Ngay vào chữ cuối cùng, đã hoàn hồn.
Lý Chính cười khẽ,cọ cằm vào gương mặt cô, Chu Diễm né tránh, nhiệt độ trên mặt tăng cao, nói: "Râu của anh."
"Thì sao?"
"Đâm."
Lý chính cố tình xoa môi cô, "Đâm? Đâm ở đâu?"
Chu Diễm che miệng.
"Hả? Đâm ở đâu?" Lý Chính hỏi.
Chu Diễm chọt mạnh vào cằm anh, đỏ mặt trừng mắt, cũng không nói chuyện, Lý Chính cười cười, bàn tay bên trong quần áo của cô lại bắt đầu tác quái, Chu Diễm vặn vẹo, uốn éo cơ thể, không thể ngăn cản, ngược lại còn để lộ ra hơn phân nửa bả vai, Lý Chính còn cố ý cọ cằm vào phần ngực bị lộ ra của cô, Chu Diễm kêu một tiếng: "Á!!!"
Râu ngắn mới nhú, vừa đau vừa ngứa, còn có còn có hơi thở nóng bóng phả lên, cái cảm giác khác thường này làm Chu Diễm không biết phải làm sao, tay của cô đành tìm trợ giúp từ xung quanh, một phát đã tóm được con búp bê bằng bông, nắm lấy nó, rồi gõ nhẹ lên cái đầu trên ngực mình.
Lý Chính hít một hơi, vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên tay người dưới thân cầm con búp bê, anh khựng lại,.rồi dựa vào đầu giường.
Loading...
Lý Chính kéo cổ áo cô lên, ôm bờ vai cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô.
Rõ ràng đôi mắt kia giống như lúc mới gặp nhau, nhưng lại có gì đó khác biệt, giờ phút này trong suôt long lanh, như cảnh vật đầu tiên hôm nay nhìn thấy, chính là tia sáng phản chiếu trên mặt nước sông lăn tăn gợn sóng.
Mặc áo T-shirt của anh, để tóc dài, cầm một con búp bê mỏng manh xấu xí, trông thật đẹp mắt.
Lý Chính thổi nhẹ vào cổ áo cô, nói: "Đỏ như tôm luộc."
Toàn thân Chu Diễm nóng lên, nhất là ngực, cô nói: "Nóng."
Lý Chính cười cười, ánh mắt dò xét từng con búp bê trên giường, đỏ xanh trắng vàng xấu xí, không tuân theo quy tắc nào, cô lại có vẻ rất yêu thích chúng, tối hôm qua, lúc ôm cô về, anh thấy bảy con búp bê này được bày trí ngay ngắn chỉnh tề, có vẻ được người ta chăm sóc bảo quản cẩn thận.
Lý Chính chống cằm lên trán cô, gọi một tiếng: "Tiểu Nữu (cô gái nhỏ)..."
"Hở?" Chu Diễm ngẩng đầu nhìn anh.
Lý Chính nắm con búp bê mặt qủy trong tay cô, hỏi: "Đây là nhũ danh à?"
Chu Diễm nói: "Khi còn bé thì gọi như vậy... Không phải lúc bé chúng ta đã gặp nhau sao?"
"Em nhớ?"
"Ông cậu nói."
"Ồ..." Lý Chính mỉm cười, "Gọi anh là anh ba... Còn tưởng rất quen."
Sắc mặt Chu Diễm vẫn như bình thường nói: "Dù thế nào cũng đều là bà con xa."
"Anh là thuộc chi nào?" (Trong một gia tộc được chia thành nhiều phòng hay gọi còn gọi là chi)
Chu Diễm im lặng.
Lý Chính nói tiếp: "Anh còn thấy em tè dầm."
"... Nói bậy."
"Không phải lúc ấy em
Sinh Đồ Sinh Đồ - Kim Bính