An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 295
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 746 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 16:38:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 251 - Kế Hoạch Tiệc Tùng
rong bất kỳ cái xã hội giàu có nổi tiếng và thượng lưu như thế nào đi nữa, thì hiển nhiên không thể thiếu các hình thức xã giao thông thường.
Ở đây có đủ các thành phần, nào là người tìm kiếm cơ hội đầu tư, chủ yếu để kiếm tiền, nào là người muốn mở rộng các mối quan hệ hợp tác làm ăn, cũng có khi là người tìm đến đây chỉ để tìm một đối tượng tâm sự qua đêm, đại loại là như thế.
Chỉ cần có người muốn mở tiệc, vậy thì sẽ chẳng thiếu lý do để người ta xếp hàng tham gia.
Bữa tiệc mà thường thấy nhất chính là tiệc sinh nhật, mà sinh nhật thì mỗi năm chỉ có một lần, cho nên thời gian còn lại hầu như người nào cũng ráng vặn ra lý lo để tổ chức này nọ, thậm chí ngay cả có người còn làm sinh nhật cho mấy con chó trong nhà.
Nói tóm lại, những buổi tiệc nhàm chán lộn xộn này Đường Phong đều đã tham dự qua, ban đầu đơn giản chỉ là tham gia để mở rộng quan hệ xã giao, sau đó cậu nổi tiếng rồi thì cũng bắt đầu lười đến những kiểu tiệc tùng như vậy.
Hôm nay Đường Phong không có lịch quay, chỉ là quay phối hợp một vài phân đoạn nhỏ, xong việc thì nhận được lời mời của nhà sản xuất, đến tham dự một buổi tiệc, cụ thể là tiệc gì thì cậu cũng không biết, chắc là sinh nhật của quản lý Phương, ngoài sinh nhật ra thì còn có khác đâu chứ.
Mục đích của buổi tiệc không quan trọng, quan trọng chính là muốn mở tiệc là liền mở tiệc.
Đường Phong còn nhớ rõ mấy ngày hôm trước nói chuyện với Charles, bữa tiệc hôm nay hiển nhiên cậu và Albert sẽ đi chung với nhau, nhưng giữa đường thì Albert đã sớm dựa theo kế hoạch mà đi tìm niềm vui mới, rồi người yêu cũ đáng thương của Albert sẽ ngồi trong xó mà nốc rượu một mình, hậm hực không vui, thỏa mãn trí tưởng tượng ngu ngốc đầy biến thái kia của Lục Thiên Tịch.
Phỏng chừng Lục Thiên Tịch còn có thể đắc ý rồi vênh vang nói với Lục Thiên Thần: Nhìn đi, thấy chưa, cái thằng đàn ông mà mày yêu đấy.
Thật là đáng thương mà, ham muốn danh vọng, ảo tưởng bản thân, kết quả là bị người ta đá đít, hiện tại thì chả ra cái thể thống gì.
“Vậy thái độ của Lục Thiên Thần ra sao?” Ngồi trên xe đi dự tiệc, Đường Phong hiếu kỳ hỏi Charles đang ngồi bên cạnh cậu.
“Ai mà biết a, được rồi bảo bối, đừng lo lắng cho cái tên chết tiệt kia nữa, lòng dạ cậu ta còn khó đoán hơn lão già kia nữa.” Charles cau mày suy nghĩ một chút, “Để xem, đây có được coi là hậu sinh khả úy không?”
Cái này rốt cuộc là khen ngợi hay là châm biếm đây?
Đường Phong ngồi cạnh cửa sổ, xe đang tiến lại gần khách sạn ở xa xa, bữa tiệc hôm nay diễn ra trong khách sạn, đừng hỏi cậu vì sao mà Charles lại đi theo, Albert cũng không có ý kiến gì, thì cậu đương nhiên cũng chẳng quan tâm.
Mấy ngày hôm trước Charles chạy tới chỗ hai người bọn họ, nói ra thì có chút buồn cười, nhưng sự thực thì thiếu chút nữa là ba thằng đàn ông đã ngủ chung một giường.
May là Đường Phong kiên quyết đá Charles xuống sàn, mà Albert cũng chỉ lui tới phòng nhìn cậu một chút rồi xoay người bỏ đi.
Kiểu hình ảnh ở chung một cách hòa thuận như thế này thì rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang diễn ra?
Xe chậm rãi ngừng tại cửa khách sạn, dựa theo kế hoạch sớm đã định, Albert và Đường Phong bước ra từ phía sau.
Chú ý những chi tiết rất nhỏ nhặt khi đang diễn kịch như hồi xưa, Albert bước ra trước, rồi nho nhã mở cửa cho Đường Phong, nhưng mà bây giờ, Albert cư nhiên bước xuống rồi trực tiếp đi vào khách sạn, để người phục vụ mở cửa xe cho Đường Phong, sau đó cậu lật đật chạy theo sau Albert.
Bây giờ đúng là cậu đang trải nghiệm cảm giác đóng vai người tình đáng thương bị Albert vứt bỏ là như thế nào.
Nghe nói một khi mà Albert cưng chiều ai đó thì sẽ không quan tâm đến việc vun xài hết bao nhiêu tiền, tuy rằng Albert có hơi vô vị tẻ nhạt nhưng bởi vì anh ta có quyền thế và tiền tài, đoán chắc rằng cũng có trăm người theo, ngàn kẻ chết mê chết mệt.
Dù sao thì bản thân Albert có một loại khí chất nguy hiểm, có một số người lại cứ thích loại đàn ông toát ra mùi vị nguy hiểm như thế, huống chi ngoại hình Albert trông cũng không tệ chút nào.
Diễn kịch là diễn kịch, vốn chính là như vậy.
Albert đi vào trước không lâu thì cố tình đi chậm lại, chờ Đường Phong sóng đôi đi cùng anh ta.
“Cậu ở cùng tôi rất tẻ nhạt, đi uống chút rượu đi rồi tìm ai đó tán gẫu, có chuyện gì thì qua tìm tôi”. Albert nhếch nhếch khóe miệng, “Nhớ chơi cho thật vui.”
“Anh chuẩn bị tìm con mồi rồi sao?” Đường Phong bổ sung thêm một câu “Chỉ là diễn trò thôi, anh đừng nên kéo người vô tội vào trong cuộc.”
Mặc dù Albert cho tới bây giờ không làm gì tổn thương tổn đến cậu, nhưng người ngoài nghe đồn về trình độ biến thái và điên loạn thì hiển nhiên ai ai cũng ba hoa rằng không có lửa thì sao có khói, Đường Phong thật đúng là lo sợ Albert sẽ kéo người vô tội vào cuộc chiến này.
Cậu là người, những người khác cũng là người, cậu cũng chẳng cao sang hơn ai, cái mạng này cũng không đáng giá là bao.
Albert chỉ cười cười, Đường Phong lo lắng nói rằng: “Đáp ứng tôi, được không, Albert?”
“Tôi thích tính lương thiện của cậu.” Như thế là rốt cuộc là có đáp ứng hay không đây?
Albert nhẹ nhàng cười, xoay người rời khỏi, ngược lại là Đường Phong vẫn còn nhìn Albert, thoạt nhìn giống như cậu đang nỗ lực giữ Albert lại.
Vô tình lại vừa diễn trò hay rồi.
Lúc Albert rời đi, Đường Phong cầm ly rượu đi đến góc phòng, đứng đó bắt đầu uống rượu, dùng tất cả khoảng thời gian cậu có được nhìn nhất cử nhất động của Albert, có chút đang cố ý diễn trò, đương nhiên cũng đang theo dõi ý đồ của người kia.
Cậu và Albert tới tương đối sớm, không lâu sau Đường Phong thấy đạo diễn phim và một số những nhân vật quan trọng khác cũng đến, ví dụ như nhà sản xuất rồi các biên tập viên.
Mọi người đi xung quanh bắt chuyện, Đường Phong tuổi còn trẻ lại như vậy mà lại là một diễn viên chuyên nghiệp khiến đạo diễn rất có ấn tượng tốt với cậu, còn cố ý giới thiệu Đường Phong và một số nhà sản xuất Hollywood khác, cậu đi đến chào hỏi, làm quen, tuy rằng trong số những nhân vật đó, Đường Phong lúc xưa đã từng quen biết.
Đại khái là bởi vì trước đây khá hiểu rõ những người này, cho nên cuộc trò chuyện với bọn họ coi như rất vui, mà vui quá thì Đường Phong đã quên béng mất Albert, chờ cậu phục hồi lại tinh thần thì liền nhanh chân đi tìm Albert, ai kia dường như cũng ổn, chỉ là đang đứng trò chuyện với một đám nhà giàu bại hoại.
Albert đứng ở giữa, mà những người khác đứng quay quanh anh ta, cứ như là mấy cái vệ tinh không bằng.
Cho dù Albert rất ít tham gia các loại xã giao như thế này, nhưng trong mắt những người khác, tên khốn kiếp này hẳn là rất đáng để bọn họ đi kết giao, vấn đề là Albert có đồng ý hay không thì đó là chuyện của anh ta.
“Đường Phong!” Một giọng nói quen thuộc vang lên, mang theo sự nhiệt tình và vui sướng.
Đường Phong nghe có người gọi tên của mình, cậu lập tức quay đầu sang, Đại minh tinh Michael Kino mỉm cười đi về phía cậu, mỗi bước rất là nhanh cứ như là đang chạy vậy.
Kino gần đây nổi như cồn, phim cũng đã quay xong, mấy ngày nay đều vội vội vàng vàng chạy tới chạy lui đi tuyên truyền quảng bá, khó có thể tin là có thể gặp được anh ta ở đây, Đường Phong vui vẻ đi lại phía Kino.
“Sao anh lại ở chỗ này?” Đường Phong vừa hỏi xong thì thấy mình thật ngốc, vừa cười vừa nói, “À, tôi quên, anh là Michael Kino mà, nhân vật thuộc tầng lớp thượng lưu thì đương nhiên là phải có mặt ở đây rồi”.
Lúc cậu còn là Fiennes, cậu biết có một diễn viên tên tuổi gọi là Michael Kino rất thích tham gia các loại tiệc tùng như thế này, quả nhiên là rất xứng với cái danh hiệu “Ông hoàng tiệc tùng”.
Hiện tại cũng vừa đúng lúc quảng bá, khẳng định Kino chẳng dại gì mà dễ dàng bỏ qua cơ hội tuyên truyền như thế này, tỷ dụ như tham gia một buổi tiệc thì hiển nhiên khả năng chiến thắng tại các lễ trao giải sẽ nhiều hơn.
“Ấy, không cần phải mới vừa mở màn thì đã châm chọc tôi chứ, bây giờ tôi chỉ muốn an phận mà thôi, ngày nào công việc cũng cả núi đây này.” Kino ảo não vỗ vỗ cái trán, oán giận nói, “Tôi nghĩ tôi bận sắp chết rồi nè”.
Thế nhưng từ cái vẻ mặt hưng phấn của Kino thì tên khốn kiếp này hẳn là vô cùng chờ mong cái ngày mà phim được phát hành.
“Cậu đi có một mình à?” Kino nhìn xung quanh, cũng không thấy mấy người quen thuộc kia, tỷ như cái ông chủ Lục Thiên Thần luôn luôn đi theo bên cạnh Đường Phong, và cái tên “keo dán sắt bám dính” hung tợn Charles kia.
“À…” Đường Phong còn chưa kịp mở miệng, thì hai bên bắt đầu ồn ào xuất hiện mấy diễn viên trẻ tuổi.
Tại Hollywood mỗi năm đều đào tạo ra rất nhiều diễn viên mới, người này thay thế người kia, cuộc ganh đua cạnh tranh rất khốc liệt, và đôi khi chúng còn vượt xa trí tưởng tượng của những người ngoài cuộc.
Vừa đi đến là một diễn viên còn khá trẻ, vóc dáng trông rất được, Đường Phong nhớ trước đây đã thấy người này trong một số bộ phim, chỉ đóng vai phụ và không có gì nổi bật.
Thế nhưng năm ngoái thì diễn viên này đột nhiên phất lên như diều gặp gió, nguyên nhân rất đơn giản, nam diễn viên trẻ tuổi này và một nữ minh tinh nổi tiếng của Hollywood có quan hệ yêu đương với nhau, từ đó tần số phủ sóng của anh ta này ngày càng nhiều, thậm chí còn được một tạp chí bầu làm người đàn ông quyến rũ nhất làng điện ảnh.
Rất trùng hợp chính là, người này cũng thủ vai trong bộ phim anh hùng khoa học viễn tưởng, bộ phim mới mà Kino đang đóng, nói rõ hơn anh ta chính là đối thủ của Kino.
Đường Phong tuy rằng rất ít tham dự những bữa tiệc này, nhưng mấy cái lời đồn đãi này thì trong đây đầy rẫy hết, cậu cũng nghe được một số thông tin như là, tuy gần đây nam diễn viên kia nhận được sự đầu tư cho một bộ phim khá lớn, nhưng những người trong nghành này thì hầu như cho rằng chẳng khả quan cho lắm.
Vóc dáng người đẹp chưa chắc có thể đóng phim, ví dụ như người trước mắt này đây, Đường Phong không thích người này, không chỉ là cố tình tiếp cận nữ diễn viên kia cùng tạo mấy cái vụ sex scandal, mà quan trọng hơn nữa đó chính là con người này quá coi trọng công danh lợi lộc, thái độ cũng không tốt cho lắm.
“Ý da, đây không phải vị tiểu minh tinh Châu Á mới nổi gần đây đó sao?”. Nam diễn viên mang theo ánh mắt khinh miệt nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, hành động quả là vô cùng xấc xược.
“Ái chà chà, cậu so với trong phim thiệt là khác xa quá, thật tội nghiệp cho mấy nhân viên hóa trang, chắc là phải tốn hết sức lực thoa thoa trét trét mới có thể làm cho cẫu lúc lên phim trông được được một chút.” Đối đãi với một diễn viên từ nước khác đến, nam diễn viên này dường như có vẻ chả cần chú ý thái độ của mình, cậu ta cười một cách đầy lỗ mãng, “Nghe nói cậu vốn là bám theo mấy tên đàn ông rồi ngủ với bọn họ mới có được như ngày hôm nay, này, cậu đã chung chạ lên giường với bao nhiêu thằng rồi hở?”.
“Câm miệng, Jonas! Mày cái tên khốn nạn đần độn này!” Kino tức điên sấn lấy định tẩn cho người kia một trận.
Đường Phong liền vội kéo Kino lại, mấy lời tên Jonas này nói rõ là cố tình khiêu khích cho bọn họ tức giận, bất quá Đường Phong chưa kịp phản kháng thì có một nhân viên phục vụ đi tới, đưa một ly sâm-banh cho Jonas.
“Vị tiên sinh kia mời ngài.” Người phục vụ đưa mắt quay sang chỗ Albert – người kia đang lẳng lặng ở đằng xa nhìn bọn họ.
Siêu Sao Siêu Sao - Vạn Diệt Chi Thương Siêu Sao