Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 295
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 746 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 16:38:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 233 - Tín Nhiệm
hậc, tuy rằng nơi này là phòng của chúng ta, nhưng anh có thể làm ơn mặc quần vào được hay không, cái bộ dạng này chẳng khác nào nửa trên là quý ông, còn nửa dưới thì như cầm thú vậy” Nhíu mày, Đường Phong hai tay khoanh trước ngực vừa cười vừa nhìn người trước mặt, phía trên thì mặc tây trang, phía dưới thì chỉ mặc độc nhất mỗi chiếc quần tam giác.
“Tôi càng thích mặc như vậy.” Đầu hùng sắc lang trực tiếp cởi áo khoác ra, đi về phía Đường Phong, vừa cười vừa tháo cúc áo sơ mi, vô cùng tự nguyện phô bày ra vóc dáng đầy kiêu ngạo.
“Khoan, từ từ đã.” Cau mũi lại như chú chó con, Charles đứng trước mặt Đường Phong ngửi ngửi, nheo lại ánh mắt rồi cười cười một cách tà quái nói, “Trên người cậu không có một chút mùi rượu nào hết, nhưng trái lại lại có mùi nước hoa Cologne của Lục Thiên Thần”
“Tôi thật là đau lòng quá đi, nhất định là tôi không đủ quyến rũ, kỹ năng giường chiếu cũng không giỏi nên cậu mới đi tìm cái tên họ Lục băng giá kia, không được, Tôi quả thật là bị đả kích! Tôi...... Tôi phải biến thành sắc lang!” Hét lớn một tiếng, Charles cười ha ha lập tức giang hai tay ra đem Đường Phong áp xuống đất.
“Anh không làm trinh thám thì thật là đáng tiếc.” May mắn vì hiện tại là đầu xuân, khí trời se lạnh nên mặt đất được lót thảm loại dày, bằng không thì đã bị Charles đầu hùng này làm cho đau chết mất.
Đường Phong bật cười ôm lấy Charles, tự hỏi những người đang yêu là có bộ dạng như thế nào?
Mặc kệ trước đây Charles đào hoa ra sao, nhưng ít ra hiện tại, người đàn ông này dù biết Đường Phong và Lục Thiên Thần gặp nhau nhưng cũng không hỏi nguyên nhân, cũng không tức giận hay nói ra bất cứ lời nào làm tổn thương cậu.
Về điểm này, tại sao Đường Phong lúc xưa đối với Charles lại không có cảm giác?
Ghen tuông nhiều chỉ làm tổn thương bản thân.
Giữa hai kẻ yêu nhau thì phải đặt niềm tin vào nhau, nếu cứ thi thoảng lại nghi ngờ ghen tuông thì niềm tin đó cũng sẽ trở thành vết rạn nứt, không bao giờ hàn gắn lại được.
” Trực giác trinh thám nhạy bén Charles ta đây đã nói cho ta biết, nhất định là Lục Thiên Thần đã lừa gạt cậu, cái tên hỗn đản kia khẳng định là sau khi rời bỏ cậu thì phát hiện trên thế giới này không có giống như cậu vậy – một nam nhân anh tuấn tiêu sái, lại gợi cảm mê người, cho nên hắn mới hối hận, quyết định cướp cậu từ trong tay tôi.” Charles hôn lên mặt Đường Phong một cái.
Lời nói này nghe ra sao giống như là đang ca ngợi Đường Phong.
“Trưa nay anh ăn trúng mật ong hay sao mà miệng mồm lại ngọt thành như vậy?” Ngón tay điểm điểm lên chóp mũi Charles, Đường Phong đẩy thân hình nặng trịch của đối phương ra, “Mau đứng lên, anh tính đè chết tôi hay sao?”
“Tôi làm sao nỡ đè chết cậu, nhưng tôi cũng có suy nghĩ qua, khi về già tôi sẽ chết đi bằng cách nào, chết trong mơ, hay là chết một cách bất thình lình” Charles từ trên người Đường Phong ngồi dậy, chìa tay kéo cậu lên, rồi nhếch miệng cười, “Nhưng tôi lại càng muốn chết dưới tây trang của cậu.”
“Chỉ sợ anh vận động liên tục đến lúc đó thì chút sức lực cũng không còn.” Đường Phong lập tức bật cười, không nghĩ Charles lại có thể nghĩ ra phương pháp kết liễu cuộc sống một cách đáng sợ như vậy, nhưng như thế thì mới phù hợp với tác phong đào hoa của Charles.
“Chúng ta có thể tập luyện trước.” Lão đầu hùng sắc lang không đứng đắn mặc mỗi chiếc quần lót bắt đầu phô da lộ thịt.
“Anh không muốn biết lúc nãy tôi đã đi đâu hay sao?” Nhẹ nhàng đặt một tay lên ngực Charles, Đường Phong chỉ chỉ ghế sô pha, “Tôi không muốn đứng nói chuyện.”
“Chúng ta có thể nằm trên giường rồi nói chuyện.”
“Được.”
Ba phút sau, Đường Phong cùng Charles nằm ở phía hai đầu giường, Đường Phong đem việc cậu bị Tiểu Ác Ma gạt vào phòng Lục Thiên Thần nói cho Charles nghe, Charles đã sớm biết Tiểu Ác Ma là người của Lục Thiên Thần, muốn điều tra ra là chuyện rất đơn giản.
Có một số việc Đường Phong tạm thời không nói cho Charles, ví dụ như việc Lục Thiên Thần đáp ứng yêu cầu trước kia của cậu.
“Tôi là nam nhân theo chế độ dân chủ, là một người yêu đầy lòng khoan dung.” Charles trầm mặc không đến một giây liền nghiêng người đưa tay chạm vào Đường Phong nói, “Bảo bối, từ sau khi cậu bị bọn khỉ kia bắt cóc ở Nam Á, bây giờ tôi chỉ biết một việc, đó là miễn cậu được vui là tốt rồi.”
Hiếm khi nói chuyện nghiêm túc, ngược lại làm cho Đường Phong có chút không thích ứng được.
“Tôi thật không nghĩ ra người đào hoa như anh lại tin tưởng người khác sao?” Đường Phong lập tức từ trên giường ngồi dậy, trèo lên thắt lưng Charles. “Charles, tôi không phải là kiểu người đùa bỡn tình cảm người khác, tôi không thể nói hôm nay hai chúng ta ở cùng nhau, ngày mai tôi lại nói đã phải lòng người khác.”
Lục Thiên Thần nói từ bỏ, để cậu và Charles ở cùng nhau, bây giờ lại đồng ý, thật ra thì nên xem Lục Thiên Thần như thế nào? Như vậy đối Charles không công bằng, Đường Phong nghĩ cũng không muốn tiếp tục trở lại vòng lẩn quẩn ba người trước kia.
“Như bây giờ cũng rất tốt, hay là anh thích ba người ngủ chung một giường?” Đường Phong đưa ngón tay chỉ chỉ vào ngực Charles.
“Bảo bối, tôi thật sự là yêu cậu quá đi!” Charles xoay người một cái, lập tức đem Đường Phong đè xuống giường.
Cái tên đầu hùng này như một con chó to xác không ngừng hôn lên trán và hai má của cậu, Đường Phong cười, nhẹ nhàng ôm lấy đối phương, kỳ thật đầu hùng này cũng không muốn kiểm tra ngoài hắn ra thì cậu có tình nhân khác hay không.
Nếu đổi lại là cậu, cậu khẳng định cũng sẽ không hy vọng chia sẻ người đàn ông của mình với người khác.
Mục đích là đi Lư Sơn để giải khuây, tuy rằng bị cha Lục Thiên Thần làm cho không mấy vui vẻ, nhưng cũng may bọn họ đã thưởng thức được phong cảnh xinh đẹp của Lư Sơn.
Không còn việc gì phải nán lại đây, sáng sớm bốn người bọn họ đã ngồi máy bay về tới thành phố S, nghe Trần Minh Húc nói Trương học trưởng còn có chút việc nên phải ở lại vài ngày. Trương học trưởng liệu có phải là người của cha Lục Thiên Thần hay không, Đường Phong và cả bọn họ đều không biết, tuy rằng tình hình hiện nay có thể vẫn còn gay go.
Nhưng việc này cũng không có gì đáng để truy đến cùng.
Khi rời khỏi, Đường Phong cũng không thấy Lục Thiên Thần, thậm chí sau khi trở lại thành phố S cậu cũng không thấy bóng dáng người kia, nghe nói là đi công tác còn chưa về, hiện tại việc học võ của Đường Phong cũng trở lại quỹ đạo ban đầu, mỗi ngày trải qua cuộc sống thường nhật như bình thường.
Sáng sớm tiếp thu việc huấn luyện, buổi chiều có thể uống cà phê rồi đọc sách, cùng mấy người bạn ra ngoài chơi bóng, buổi tối về xem TV thỉnh thoảng đọc tin tức hoặc là nghỉ ngơi một chút.
Đối với lời nói của Lục Thiên Thần, Đường Phong tuy rằng nhớ rõ nhưng từ từ cũng đã quên mất.
Thời gian huấn luyện ba tháng cũng đủ cho Đường Phong nắm vững thành thạo các yêu cầu kỹ xảo điện ảnh cần thiết, nhưng bởi vì bản thân cậu đã có căn bản, nói huấn luyện trong ba tháng nhưng thật ra chỉ trong một tháng thì cậu đã hoàn tất.
Mà bởi vì Tháng 3 phải tham gia lễ trao giải điện ảnh tại Berlin, Đường Phong phải tạm thời dừng khóa huấn luyện, cùng với đạo diễn và ê-kíp đi Berlin.
Có điều tuy rằng bộ phim đạt được thành tích khá tốt tại Bắc Mỹ, thậm chí trên toàn cầu nhưng đáng tiếc tại lễ trao giải điện ảnh Berlin chỉ có một vài ứng viên được đề cử cho giải đạo diễn xuất sắc nhất, hơn thế nữa các ứng viên cho giải này đều rất mạnh, phỏng chừng lần này đi tham gia lễ trao giải chỉ là dạo chơi mà thôi.
Bên kia đạo diễn đang an ủi Đường Phong đừng bởi vì chúng ta chưa có danh tiếng mà nản lòng, còn bên này thì Đường Phong dự định đến lễ trao giải chỉ là tham quan cho vui, một bộ phim không nhất thiết phải đoạt giải thì mới được thừa nhận, lễ trao giải này nhằm định hướng giá trị của bộ phim, cũng nhằm đánh giá các thể loại khác liên quan.
Đường Phong kinh nghiệm dày dạn mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng hoàn toàn không đến mức phải buồn lòng.
“Anh có chắc là muốn Đức với tôi?” Thực ra chỉ đi hai ba ngày mà thôi, rất nhanh sẽ trở về, Đường Phong nhìn Charles đang thu xếp hành lý trên giường “Đi đi về về rất mệt đấy.”
“Vậy tôi càng phải đi, tôi cần phải chăm sóc Đường thân ái của tôi nữa chứ.” Charles gấp quần áo bỏ vào hành lý, nhìn không ra người đàn ông ăn sung mặc sướng này lại biết gấp quần áo, về điểm này thì lại có một chút giống như bộ dạng của một người mẹ.
“Anh không cần làm việc sao?” Cả ngày cứ bám lấy cậu.
“Đương nhiên có chứ, tôi đã xử lý xong một số việc, nhưng có những việc không quan trọng thì tôi không cần đứng ra giải quyết.” Đóng hành lý lại, Charles vỗ vỗ lên vali rồi nhếch miệng cười “Bây giờ việc quan trọng nhất là tôi phải ở bên cạnh cậu đề phòng những kẻ xấu xa tiếp xúc với cậu”
Thực sự là một cuộc sống làm cho người khác phải ngưỡng mộ.
Đường Phong cũng không có cách nào ngăn Charles đi theo cậu, dù sao đi nữa thì chỉ sang Đức có vài ba ngày rồi về, nếu như cậu vẫn còn là Fiennes thì bộ phim cậu đóng cũng sẽ không được đề cử tranh giải, kỳ thực cậu có thể không cần phải tham gia lễ trao giải, đi đi về về thì quả thật là mệt chết người.
Nhưng hiện tại cậu là ngôi sao mới nổi Đường Phong, mà Tiểu Vũ cũng nói cho cậu, gần đây nhà sản xuất của dự định sẽ để cho Đường Phong xuất hiện nhiều hơn tại các lễ trao giải, cũng nhằm mục đích hỗ trợ quảng bá cho bộ phim.
thành công một phần là do đội ngũ công tác đã phải trải qua thời kỳ nguy hiểm tại Nam Á, giới truyền thông liên tục thổi phồng tin tức, bộ phim cũng đạt được một sức ảnh hưởng quảng bá ngoài tầm kiểm soát.
Lúc này việc quảng bá cho nhất định có nguy cơ thất bại, ngoại trừ Đường Phong tiếp tục đảm đương vị trí diễn viên chính ra, thì bộ phim còn thiếu tính thu hút, cũng không thể so sánh mức độ quảng bá như ban đầu được, thế nhưng hiện tại với thành công to lớn của, cuối cùng cũng sẽ có người tình nguyện mạo hiểm mà đầu tư.
Siêu Sao Siêu Sao - Vạn Diệt Chi Thương Siêu Sao