There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Moon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 41 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 624 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:38:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40
ần này để ko bị nhốt với hắn nữa, nó chèn cửa lại để cửa ko mở.. thế nhưng 1 sự việc ko may, trong lúc hắn và nó đang trực.. thì dì hắn đứng ở cửa đóng vào khóa lại..
- Dì làm gì vậy.. – hắn và nó hét tướng.. (>’’ - Ta phải lặp lại quá khứ thôi.. – dì hắn nhún vai.. – 2 đứa cứ từ từ mà nói chuyện.. (^^)
“lặp lại quá khứ?” ko lẽ lần đó cũng là bà dì này gây chuyện... (=.=’’ chứ ma nào làm nữa)
Nó nhìn hắn.. rồi quay đi..
- Nói anh nghe.. – hắn hỏi khẽ..
- Gì.. – nó cáu.. (>’’ - Vì sao? – hắn quay mặt đi..
- Cô gái đó.. – nó buồn bã.. – anh đã hôn cô gái đó.. (T_T)
- Um.. – hắn thấy buốt nhẹ trái tim... – cô ấy là bạn anh..
- Ko cần giải thích.. – nó bịt tai lại..
- Sau hôm ấy.. – hắn vẫn tiếp tục nói cho dù nó có nghe hay ko.. -...cô ấy phải đi mổ, cô ấy bị bệnh tim, đang ở giai đoạn cuối, sau hôm ấy chưa chắc cô ấy đã có thể nhìn thấy ánh mặt trời..
-… - nó im lặng, nó đã trách nhầm hắn sao..
- Cô ấy nói muốn xin anh 1 nụ hôn để có thể ra đi tươi đẹp vì nụ hôn đầu của cô ấy chỉ muốn dành cho anh.. không hiểu sao.. – hắn ngửa mặt lên trần nhà.. – anh lại hôn cô ấy cho dù anh đã có vợ.. anh đã sai.. sai thật.. và không mong em tha thứ… có lẽ đây em nghĩ chỉ là những lời ngụy biện..
- …- nó bịt tai lại.. nó không muốn nghe nữa.. nó sợ nó sẽ sai lầm và mất anh.. nhưng nó không đủ can đảm nói lên lời xin lỗi…
- Em quên đc anh ko? – hắn hỏi nó (T_T)
- Đc.. – nó trả lời khi cánh tay đã ướt vì lau nước mắt
- Ngày mai anh sẽ tìm 1 ng mới.. – hắn nói.. (ơ)
- Um.. – nó gật.. – chúc anh hạnh phúc..
Không khí lại u ám, tịch mịch, 2 đứa thức trắng đêm mà không nói gì sau đó nữa.. nó buồn bã, mệt mỏi.. khi bác bảo vệ mở cửa.. hắn đi ra khỏi lớp ngay.. nó lầm lũi bước xuống sân trường..
“BỤP”.. nó va phải tên hắc thần nào ko biết mà sao đau cả ng, nó ngước đôi mắt gấu trúc lên nhìn.. là hắn.. mặc giống như 1 hoàng tử, giơ bó hoa tươi trước mặt nó rồi cúi ng xuống..
- Anh Yêu Em.. – hắn nhẹ nhàng nói đủ to để nó nghe thấy.. – thiên thần sa ngã của anh... làm vợ anh nhé.. 1 ng vợ chính thức.. (O.O)
-... – nó ngơ ngác..
- Anh chưa từng có 1 lời tỏ tình chính thức, cũng chưa có lời cầu hôn chính thức nào.. – hắn rút trong túi áo ra 1 chiếc lắc tay bằng vàng trắng.. – nên giờ.. đây sẽ là lời tỏ tình cũng là lời cầu hôn.. em đã từng nói hãy đi tìm ng nào mà anh thực sự yêu và đừng làm tổn thương cho cô ấy.. anh tìm thấy rồi.. ng đó là em.. Nguyệt Nga ạ.. Angel của riêng anh.. (^^)
- e..- nó nắm chặt tay.. -..Em... xin lỗi.. em sai rồi.. e.. em ko nên như vậy..
- Em biết.. – hắn ghé xuống thầm thì bên tai nó.. – anh chịu sắp hết nổi rồi ko?... anh ko thể sống mà thiếu em đc.. quay trở lại với anh.. giận gì thì giận chứ đừng buông tay anh nhá.. vì anh sẽ ko sống nổi nếu thiếu em đâu… ng yêu mới của anh ạ… thiên thần sa ngã của anh bị anh làm tổn thương, nhưng anh sẽ chăm sóc cho cô bé thiên thần này.. làm vợ anh chứ..
- Um.. –nó khẽ gật nhẹ.. (^^)
Clap… clap.. clap.. clap.. màn tỏ tình cảm động nhất từ trước đến nay.. mọi ng đều ra cổ vũ cho hắn với nó.. nó ngượng ngùng.. nhưng thật sự nó đã rất vui.. vui đến mức.. nó lại thấy yêu đời trở lại...
Tối đó lại bên hắn, bên gia đình, nó cảm nhận hạnh phúc tưởng chừng nhỏ bé vậy thôi… nhưng thực sự 1 chút nhỏ bé ấy cũng thấy hạnh phúc..
Nửa năm sau:
Tít tít tít.. hắn mở điện thoại 12 giờ đêm..1 tin nhắn tới.. ‘Nửa đêm nửa hôm ko ngủ đi còn lọ mọ đọc tin nhắn làm gì đấy’.. từ.. vợ iu.. hắn nhìn sang bên cạnh... nó đang ngủ say mà.. hắn nhắn tin lại.. ‘ai thế’.. tin nhắn lại đến.. ‘hỗn thế.. Kính vợ đắc thọ...chiều vợ sống lâu...mà...để vợ trên đầu...là trường sinh bất tử’.. rõ là kiểu ăn nói bá đạo này của nó mà.. hắn lại quay lại nhìn nhưng nó đang nằm yên mà.. ‘ko đùa đâu nha’.. ‘chồng mà còn hỗn... vợ sẽ cho chồng 1 thú vui tao nhã.. giặt tã cho con đấy’.. hắn bật dậy mở đèn, tốc chăn ra rồi nhìn... nó đang ôm điện thoại nhắn tin thật..
- Em làm gì đấy.. – hắn khó hiểu.. (?!?!)
- Em nhắn tin cho chồng em.. hứ.. báo cho chồng em rằng 1 tiểu thiên thần giống em đang ngủ chung giường với em.. – nó túm chăn trùm lên đầu.. (!?!?)
- Gì..- hắn vui mừng khôn siết.. – em nói thật chứ.. tiểu thiên thần.. anh sắp đc làm ba thật hả.. (^^)
- Um.. – nó gật.. – em đang tính sau này có 2 việc để cho anh lựa chọn.. (anh ơi cẩn thận nha)
- Gì.. –hắn cảnh giác.. (=.=’’)
- Đó là nấu cơm, rửa bát, quét nhà.. giặt quần áo.. hay là cho con bú..?!?! – nó dõng dạc.. (=.=’’)
- What..?!?!- hắn há hốc mồm
- Em đang tính tiếp.. – nó đắp kín chăn.. – ngủ đi,..(=.=’’)
- Cây ngay không sợ chết đứng, mình là đàn ông.. – hắn vỗ ngực tự an ủi mình..(@.@)
- Chỉ sợ chết ngay.. – nó tiếp theo lời hắn.. khiến hắn muốn khóc quá.. con ơi, ra nhanh làm hậu thuẫn với ba.. (để xem bé làm hậu thuẫn với ai)
6 năm sau..
- Minh Nguyệt.. – hắn gọi to.. – Minh Nguyệt.. (^^)
- Con đây thưa ba.. – 1 cô bé xin xắn chạy lon ton ra chỗ hắn.. cười tươi.. – Hoàng Kiều Minh Nguyệt.. cô con gái lém lỉnh với trí thông minh siêu đỉnh.. không biết giống ai mà quậy phá phải nói là thôi rồi, không biết con của 1 thiên thần và ác quỷ thì sẽ là gì nhỉ.. cô bé có bộ mặt baby luôn dùng đôi mắt cún con để làm xiêu lòng bất cứ ai nhìn vào mình..
- Mẹ đâu.. – hắn hỏi.. (^^)
- Mẹ ạ.. – nhỏ lém lỉnh.. – ba cho con tiền đi.. rồi con nói.. (=.=’’ giống ông bà ngoại nhỏ nè)
- Con nghe nè.. – hắn vui tươi.. – tiền không phải là tất cả..(=.=’’)
- …mà tiền là trên hết đúng ko ba.. – nhỏ lém lỉnh..- tại sao người ta dùng thời gian để kiếm tiền......rồi lại dùng tiền để đốt thời gian… con thì dùng tiền để mua đồ chơi.. mấy con thú siêu dễ thương.. (giống nó nè)
- Haiz… - hắn hết nói nổi khi đứa con quý hóa của hắn giống nó quá thể.. (con không giống mẹ thì giống ai) lại còn hay bày bừa ra nhà nữa chứ.. – con phải nhớ.. nhà sạch thì mát…
-.. bát sạch tốn xà phòng ạ.. – nhỏ lại vui vẻ nói.. tiếp.. (=.=’’ quá giống mẹ nó luôn)
- Híc.. – hắn nản luôn với đứa con gái này..- con cũng đừng có dại dột mà vạch áo cho ng xem lưng nha.. (trình độ hiểu biết anh này tăng cao rồi à nha..)
- Tức là không đc vén váy cho ng xem mông ạ.. – con bé hồn nhiên… (@.@)
- What?!!? – hắn đơ toàn tập… - ba đánh con giờ.. thật là.. (=.=’’)
- hi hi.. – con bé đánh hắn 1 cái rồi chạy đi.. – nói là việc của mồm, đánh là việc của tay... còn chạy là việc của chân ba ạ... (^^)
- Con..- hắn tức khí.. – Minh Nguyệt.. đứng lại đó cho ba...
Buổi trưa..
- Ca sĩ kia ngày trước anh đã suýt phải đóng phim cùng cô ta.. – hắn quay sang nó, tay chỉ chỉ tivi.. – chả đc gì.. có mỗi độ sexy thôi.. (=.=’’ tự nhiên lại nói)
- Đánh giá 1 đứa con gái qua cách sống ko phải độ ngắn của quần, độ hở của áo.. – nó nhìn hắn.. – anh phải tiếp xúc mới biết cô ta sống thế nào chứ.. cứ sexy mà tránh à.. (=.=’’)
- Ba đã xấu còn xa.. – nhỏ Minh Nguyệt bĩu môi.. – đã.... (^^)
- Đã gì nào.. – hắn giơ nắm đấm..(^^)
-... đã si đa còn đòi hiến máu.. – nó thêm vào.. khiến hắn muốn té cái rầm xuống đất luôn.. 2 mẹ con nhà này thật khó đỡ mà.. (=.=’’ thế mới là 2 mẹ con)
- Đúng là tài năng có hạn mà thủ đoạn vô cùng.. – hắn nhìn 2 mẹ con khẽ lắc đầu... (^^)
Buổi tối..
- Ba.. – nhóc con mò vào phòng hắn rồi nhìn hắn với đôi mắt..cún con..
- Ba đang làm việc nhá... – hắn nhìn con.. – ba phải soạn nốt bản nhạc này để hát đã..
- con to hay ba bé?!!? – nhóc hỏi hắn.. khiến hắn khẽ cười..(=.=’’)
- Gì thì ba chả thua… - hắn xoa đầu nhóc.. – ba không đấu lại đc với con và mẹ con..
-.....híc.. – nhỏ đi xung quanh ba ngó ngó.. rồi giẫm cái bụp vào chân hắn khiến hắn đau điếng ng.. hắn chạy ra nhìn đứa con của mình.. (=.=’’ ai bảo đắc tội với nhóc)
- Mẹ.. mẹ.. – nhóc con chạy lại ôm mẹ... mắt rơm rớm.. – ba.. đánh con.. sưng chân rồi.. (O.O cái kiểu này giống ai đây?!!?)
Nhóc chìa đôi chân của mình ra, đỏ lên thật.. nó nhìn hắn… giơ cái gậy lên..
- Hoàng - Trình- Minh -Tuấn..?!!? – nó dằn từng chữ (^^)
- Vợ.. vợ ơi.. – hắn giơ tay đỡ.. – nghe anh giải thích.. nghe.. (=.=’’)
Bụp… u đầu..
Ai cũng yêu quý bé Minh Nguyệt, với dì hắn thì bé là hậu thuẫn trêu chọc cả nhà.. với bà và ông thì chiều bé vô cùng… còn ba và mẹ hắn thì toàn bị con bé chơi đểu.. chắc theo gen của 2 bố mẹ nhóc.. về mọi mặt thì.. cuộc sống của nó chưa kết thúc.. chỉ là bước sang 1 trang mới đầy hạnh phúc hơn thôi..
Minh nguyệt lớn lên, ngày nào cũng phá phách, thích trừ gian diệt ác, quần áo lúc nào cũng khét lẹt vì đi gây sự với đám con trai.. ngày nào cũng bị gọi lên phòng hiệu trưởng uống trà tẩm bổ..đến nỗi mà việc mời phụ huynh lên thường như cơm bữa.. cùng với việc rất hay thích thể hiện.. và gia đình thì thay phiên nhau lên nói chuyện với thầy cô.. đã thế lại còn trêu chọc thầy cô nữa.. ý hệt bố mẹ nhỏ.. đến khi bị hiệu trưởng đánh.. nhỏ hét tướng…
- Ba em còn chưa đánh em 1 cái nào đâu nhá..!
Khi thầy gọi điện về nhà thì nó có mắng Minh Nguyệt vài câu vì hư..(mắng con mà không xem lại mình).. hắn mới hò lên..
- Thì đúng là anh chưa đánh nó cái nào còn gì..
Thế là nó không nói đc gì nhưng, Minh Nguyệt vẫn nghe theo nó… vì đơn giản trong mắt nhóc không ai quý hơn mẹ.. úi chà còn cả ba nữa.. (hắn: con không cần nói vuốt đuôi thế đâu)
Kim Anh thì kết Minh Trí, và 2 ng họ cũng làm đám cưới.. Thảo Uyên thì vẫn đi du học khắp nơi.. Evil ngày nào cũng đến dạy cho Minh Nguyệt những “điều hay lẽ phải” để đối đáp với đời.. Hải Tường thì đưa Devil sang Mĩ cho nhỏ không gây chuyện nữa.. và thế là cuộc sống lại trở về thật bình yên.
Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã - Moon