Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: Moon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 41 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 624 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:38:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
ường như ai cũng thấy 1 ngọn lửa bùng lên cao ngút trời và lại vụt tắt ngay, nó quay đi, hậm hực chỉ nghe thấy tiếng grừ.. grừ.. và tiếng nghiến răng kén két của nó.. hắn lo lắng quay lại.. phía chị đó..
- Bọn ng đó..
- Là ng của ba em... – cô gái nói.. – bắt em về nhà… (^^)
- Cô. – hắn điên tiết.. – cô bị khùng à.. con gái con nứa lang thang ở ngoài bị ba mẹ bắt về là đúng rồi còn gì.. bày đặt quá đi.. (>’’< anh còn đang lo thứ đáng sợ hơn kia kìa..)
Nói rồi, hắn quay ngoắt chạy theo nó, bỏ mặc cái chị kia đứng 1 mình ngẩn ngơ...
Hắn cứ đi theo, miệng luôn nở nụ cười trừ.. còn nó thì vừa đi vừa giậm chân rầm rầm mà chính nó cũng chả hiểu nổi nó đang tức cái gì nữa.. (=.=’’ hí hí, có ng ghen rồi kìa..)
- Nè.. – hắn đi đằng sau, khều khều.. – nè.. (=.=’’)
- Hư.. hư.. hư.. – nó thì bước dài hơn vừa bước vừa hậm hực.. hắn chỉ xót cho cái đường có tội tình gì đâu mà bị nó tra tấn dã man quá à.. (=.=’’ chị ơi, cho e xin..)
- Nè.. – hắn lại tiến đến đi gần bằng nó.. (T_T)
- HƯ.. HƯ.. HƯ..- nó bước dài hơn nữa rồi giậm mạnh hơn nữa.. (>’’ - Cô bị làm sao vậy? – hắn ngơ ngác hỏi dồn.. (T_T)
- hừ.. hừ.. hừ.. – nó bước chậm hơn, rồi chậm hơn.. rồi bỗng nhiên ngồi cái phịch xuống đất ôm mặt khóc nức nở.. (=.=’’)
Hắn đang yên đang lành thấy nó khóc không khỏi giật mình, đang yên đang lành sao tự nhiên nó lại thế? Hắn cau có đầu tiên đứng chống nạnh sau đó đứng bịt tai lại rồi cuối cùng cũng chịu thua vì bao nhiêu ng đang nhìn hắn, 1 tên con trai đứng sờ sờ ở đấy mà lại để cho 1 đứa con gái khóc hết hơi như vậy..
- Tôi xin cô.. – hắn bắt đầu nài nỉ.. – cô im cho tôi nhờ.. nói tôi nghe, cô đang tức ai vậy? tức con bé kia hả? (tức anh ý ạ, đồ ngốc..)
- Hu.. hu.. hu.. – đáp lại hắn vẫn là tiếng khóc ko có điểm dừng của nó, hắn hơi bị bực mình rồi, tay chân bắt đầu luống cuống.. (T_T anh ý cũng sắp khóc rồi nè..)
- Nếu có ai đó làm cho cô khóc thì hãy đấm vào mặt nó để cho nó khóc to hơn cô – hắn buột miệng.. -..chứ cứ khóc vậy thì giải quyết được gì.. (=.=’’ anh này ko biết chị ý tức cái gì thật..)
- Hức.. hức.. hức.. – nó bắt đầu lặng dần, nín dần, hắn thở phào nhẹ nhõm.. (=.=’’)
Nó đứng lên dụi dụi mắt, 1.. 2.. 3.. giây, BỤP… CHÁT.. nó đá liên hồi vào cái chân của hắn khiến hắn ngồi lết xuống vỉa hè.. hắn nhăn mặt..
- Nè.. tôi làm gì mà cô đá tôi đau thế? (>’’ - Vì.. – nó cắm cảu.. – ng làm tôi tức, là anh...(>’’ Nó quay ngoắt đi, để lại cho hắn đằng sau 1 dấu hỏi chấm to tướng chả hiểu vì sao lại thế.. trong lúc bực tức, ko thèm nhìn đường, nó vấp phải hòn đá chết tiệt.. (ôi, tội nghiệp hòn đá..)
- Ha.. ha.. ha.. – hắn thấy vậy, ko nhịn nổi liền cười phá lên vì nhìn mặt nó lúc này ngu hết sức chịu nổi.. (=.=’’ cái dại của anh đấy ạ, ko biết giả vờ khóc đc à..)
- Khi tôi đang bực mk, chỉ cần 1 nụ cười của ai đó thôi cũng đủ để ăn 1 phát tát.. – nó quay lại lườm hắn.. (=.=’’)
- Hi..hi.. – hắn bịt vội miệng lại.. – hi..hi.. 1 nụ cười.. hihi.. bằng 10 thang thuốc bổ... hihi.. (=.=’’)
- Anh ko biết là.. – nó tiến đến gần, mặt hầm hầm sát khí.. – 1 nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ, sau khi cười thì uống 10 thang thuốc bổ mới khỏi hả? (=.=’’ vâng, thành ngữ xưa nay của các cụ nhà ta.. giờ đã đc tân trang lại ới..)
- Vậy á.. – hắn tỉnh bơ.. – giờ tôi mới biết á.. hihi... (=.=’’ anh này tính làm ngựa đến bao giờ..)
- Hừ.. – nó cáu tiết.. – hãy đợi đấy.. (T_T thua đậm..)
Sáng sớm hôm sau..
- Con heo đất.. – miệng hắn đang hoạt động hết công suốt còn ở bên trong, nó thì ngủ cũng căng hết cỡ..
- Cái gì.. – nó, đầu tóc bù xù, mở cửa, mắt nhìn hắn nheo nheo.. (=.=’’ ngủ như heo..)
- Muốn nên cơm cháo thì phải thức khuya dây sớm.. – hắn nhìn bộ dạng nó đang nhởn nhơ như vậy nên cảm thây tưng tsc sao ý.. - như con chim dậy sớm bắt sâu, ko thì sẽ bị những con chim khác bắt mất.. (chị ý làm chim á? Sâu thì có..)
- Ờ.. – nó ậm ờ định đóng cửa nhưng bị chân của hắn chặn lại.. - con sâu nào ngu dậy sớm để cho chim nó bắt..?? (=.=’’)
- Hừ.. – hắn nhăn nhó.. – cô ko định dậy thì tôi bỏ cô lại ở nhà 1 mình, nay đi cắm trại.. (anh này nói là làm đó chị ui)
- Cắm trại.. – nghe hai từ ấy mà mắt nó sáng lên.. phi ngay vào trong phòng thu dọn đồ đạc.. (chỉ đi chơi là nhanh..)
Nó phi tót ra ngoài nhìn ngó xung quanh..
- Ủa, có mỗi mình anh thui hả? (^^)
- nếu còn thấy ai khác ngoài tôi, thì cô nên đeo kính đi là vừa – hắn hằn học.. (hôm nay anh này khó tính..)
- Khiếp.. – nó bĩu môi.. – tôi nói có 1 câu thôi mà..xí.. (^^)
- Mà cô làm cái quái gì mà nửa đêm qua còn lục cục? – hắn leo lên mô tô.. (?!?!)
- À.. hô hô... – nó cười vẻ rất chi là mờ ám – Đêm qua, lọ mọ qua cái giường, Vấp chân vào cái đệm, đập đầu vào cái gối, xong rồi còn bị cái chăn đè lên, Thế là ngất đến tận sang.. (@.@)
- Ờ... – hắn ngơ ng, há hốc mồm.. chả hiểu nổi con này nó bị làm sao nữa.. – lên xe.. (e cũng chả hiểu..)
Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã - Moon