Người không đủ can đảm để mạo hiểm thì sẽ không gặt hái được gì trong cuộc sống.

Muhammad Ali

 
 
 
 
 
Tác giả: Time
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 350 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 773 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:21:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 139: Giải Phong
~” Nửa ngày trôi qua, tiếng kêu rên rỉ sung sướng ngày càng yếu dần rồi tắt đi.
Một nữ hài da thịt héo rút nằm dưới đất, khắp người toàn máu cùng màu trắng loáng, trên mặt nữ tử này hiện lên nhiều cảm xúc khác nhau: bi thương, sung sướng, vui vẻ, thèm thuồng…
Băng Lung Linh sau nửa ngày bị Minh Hạo cùng bốn phân thân dần vặt đến kiệt quệ sức lực, không biết nàng đã bị Minh Hạo cùng ‘bốn phân thân” đưa lên đỉnh bao nhiêu lần rồi, có lẽ là 100, cũng có thể là 1000…
Cuối cùng trước khi chết, nàng đạt đến đỉnh phong cao trào mà hàng trăm ngàn dâm nữ khác từng mơ ước đến: Chết Vì Sung Sướng.
Đúng, là chết vì sung sướng, cho nên nước trong cơ thể nàng toàn bộ chảy ra ngoài đến nổi máu đều chảy theo.
Minh Hạo nhìn thi thể bị hiếp đến chết Băng Lung Linh, thần sắc không chút nào ba động, ánh mắt bình thản, giống như không có việc gì xảy ra.
Có lẽ hắn đã giết quá nhiều người, cảm xúc đã bị chai lì, không còn ngây thơ, thuần khiết như lúc trước.
Nếu là lần đầu giết người, nhất là một mỹ nữ như Băng Lung Linh, hắn trong lòng sẽ sinh ra ám ảnh, tâm ma...
Nhưng hắn hiện tại không biết giết bao nhiêu người? 1 tỷ? 10 tỷ?...
Minh Hạo ngẩng đầu lên nhìn bầu trời màu xanh kia, lại nhìn hai bàn tay của mình, trắng noãn mà thon dài.
Cuối xuống, nhìn về nơi jj của mình, khi này jj đầy ngập màu trắng cùng đỏ xen lẫn, hai màu chồng chất lên nhau.
“Haizz, đây là trong truyền thuyết tay không tắc sắt đem JJ giết người ư?” Minh Hạo thở dài một hơi, trong giọng nói có chút tự thán phục chính mình, nhưng càng nhiều hơn là buồn bã.
Hắn trầm mặc, miệng lẩm nhẩm niệm phật vài giây cho nàng, bắt đầu đào đất lên, đem thi thể Băng Lung Linh chôn xuống, thành lập một ngôi mộ nhỏ, khắc lên tên họ nàng: Băng Lung Linh.
Minh Hạo vừa chôn thi thể Băng Lung Linh xuống, bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại, từng đám mây đen ầm ầm kéo xuống, từ dưới lòng đất nơi sâu xa nào đó như có cái gì muốn thoát ra.
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
Đại Thiên Thế Giới khắp nơi người đều cảm nhận được loại này rung động dữ dội.
“Xem kìa, bên kia có ánh sáng chiếu lên trời, đó không phải là cấm địa Ngũ Hành Sơn Lâm sao? Chẳng lẽ là có thần khí hay cơ duyên xuất hiện?”
Có người thấy ánh sáng phát ra, không khỏi kinh ngạc hô to.
“Loại này chấn động cảnh quang, chẳng lẽ thật sự là thần khí xuất thế? Hay đại cơ duyên? Đại bí cảnh xuất hiện?”
Một người nhìn thấy ánh sáng này, không khỏi suy đoán nói ra.
Gần ngũ hành sơn lâm, vài bóng người xuất hiện, đó là một đoàn số lượng có hơn bảy, tám trăm người, bọn hắn tụ thành nhóm năm, nhóm ba đứng chung một chỗ, mõi nhóm như vậy là một trang phục, màu sắc khác nhau.
Có thể thấy bọn hắn là người từ các thế lực khác nhau tới đây, mục đích chính là Văn Phòng Dục Vọng.
Đoàn người đi chung một đường nhưng không ai nói gì, khiến không khí âm u ngột ngạt vô cùng.
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
Khi này, đám người đang đi đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển dữ dội, thân hình bọn hắn đứng vững vàng trên mặt đất không vì rung chuyển mà lung lay, sau đó theo ánh mắt kinh ngạc đám người, Ngũ Hành Sơn Lâm bên trong xuất hiện ánh sáng bắn thẳng lên trời, chiếu sáng toàn bộ thương khung.
Nhìn ánh sáng gần đó, đám người hai mắt nóng rực, bất chấp cái gọi là ‘cấm địa’, liền như sói đói tranh nhau thuấn di, đạp hư không nhanh chóng chạy đến ngũ hành sơn lâm.
Lúc này, bởi vì khá gần Ngũ Hành Sơn Lâm, đám người chỉ trong vài giây tíc tấc liền đến nơi, nhưng khi tới đây, bọn hắn đều ngây ra, sau đó ánh mắt mở lớn, trong mắt biểu tình hiện lên rung động khó có thể tin.
Có một người không bĩnh tĩnh, âm thanh run rẩy nói ra: “Đây là…con quái vật gì?”
Chỉ thấy phía trước một con quái vật cao lớn hơn trăm vạn trượng, hình thể khổng lồ của nó che già thiên cái địa, cái miệng màu đỏ chậu máu của nó há ra liền khiến người nghĩ đến một việc, đó là có thể dễ dàng nuốt chửng toàn bộ cái đại thiên thế giới này.
Con quái vật này thoạt nhìn giống như sói không phải sói, giống như hổ không phải hổ, từ bộ dáng đến xem cũng không tính là dọa người quái vật, chân chính duy nhất để cho người ta có chút sởn hết cả gai ốc chính là hàm răng của nó hàm trên răng nó rất mới dài rất dài, có thể bao bọc ở lại quai hàm. Cái này rất dài lại sắc bén răng tựa hồ có thể cắn giết thế gian hết thảy!
Đôi mắt của nó giống như có thể thôn phệ ức vạn sinh linh hồn phách, vừa nhìn thấy nó một đôi mắt, người mạnh mẽ đến đâu, dù là tiên đế hay chí tôn đều sẽ bị sợ tới mức hồn phi phách tán, bất kỳ người nào đều sẽ cảm giác đến đây là thế gian đáng sợ nhất ác ma!
Đám người cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng từ nó phát ra, bọn hắn muốn thuấn di rời đi, nhưng tất cả đã muốn.
“Gàoooooooo!!!!!!”
Tại thời khắc này, chỉ nghe tiếng gào thét kinh khủng từ con quái vật phát ra, một luồng khí tức hủy thiên diệt địa trong chốc lát hàng lâm đại thiên thế giới!
Tầng tầng hư không xung quanh con quái vật trong chớp mắt vỡ nát, cây cỏ, cảnh vật xung quanh trong chốc lát hóa thành bột phấn,
“Phốc!”
Đám tiên đế, chí tôn bởi vì ở gần con quái vật cho nên trực tiếp đứng mũi chịu sào, cả đám bay ra xa xa, liên tục từ trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi.
Thân thể bọn hắn xuất hiện từng vết rách, trong chốc lát âm thanh như boom nổ đồng dạng, thân thể từng người ‘bùm!” một tiếng, nội tạng, thịt xương rơi rớt, đám máu tươi mỹ lệ cuồng phun đầy trời, tạo thành bức tranh tuyệt mỹ mà thê lương.
Phía xa xa đại thiên thế giới cũng nhận lấy ảnh hưởng, tất cả tòa thành trong chốc lát bị hủy diệt toàn bộ.
Duy chỉ có vài tòa thuộc dạng siêu cấp mới có thể chống đỡ một, hai, nhưng cũng không khá hơn chút nào.
Hôm nay, tai nạn chính thức giáng lâm đại thiên thế giới.
Trong phòng hắc ám.
“Phốc!”
Người nam tử phun ra ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên sợ hãi kinh hoàng.
Tên bóng đen ở sau thấy cảnh này không nói gì, chỉ chờ người nam tử nói chuyện.
Không quan tâm đến thương thế trên thân, nam tử vội vàng quay ra sau nhìn bóng đen, giọng run rẩy nói: “Lão sư, chạy mau!!!”
“Chạy? Chúng ta là ma tộc mang dòng máu cao quý, tại sao lại chạy? Cho dù chúng ta đối mặt với kẻ địch mạnh thì cũng không lùi bước! Ngươi thật làm ta thất vọng” Bóng đen như nghe chuyện buồn cười, ngữ khí hài hước, có chút thất vọng.
Nam tử nghe vậy càng gấp gáp, trên mặt liên tục đổ mồ hôi, nói: “Lão sư ngươi nghe lời ta, nhanh lên, nếu không sẽ chạy không kịp, Quỷ Yểm trong truyền thuyết hiện tại đã thoát phong!!! Khi nãy phân thân của ta chỉ nghe tiếng rống của nó liền nổ chết.”
“Ngươi quá thất bại…chờ đã, Quỷ Yểm? Đây không phải là trong truyền thuyết thời đại ma thần?… Đồ đần, sao không nói sớm, còn quỷ gì đó phá thông đạo bày mưu kế cho chó ăn đi, nhanh chạy!”
Người bóng đen nghe vậy, nhịn không được chửi tục một tiếng, chợt ma khí từ thân thể trong chốc lát điên cuồng phóng lên tận trời, toàn bộ vật thể bị ma khí nhiễm hóa thành màu đen, bắt đầu lấy tốc độ mắt thường tan chảy.
Hư không như có bàn tay vô hình xé ra, tại cái lỗ hỏng hình thành một cánh cửa màu đen cổ lão xa xưa, trên cánh cửa có khắc một chữ MA, toàn bộ cánh cửa in hình những con ác quỷ dữ tợn, bọn chúng cao cao tại thượng đang nhìn xuống nhân gian.
“Kẹttttt” cánh cửa mở ra, lộ ra con đường màu đen sâu thẩm, khiến người không thấy đích cuối cùng.
Nam tử cùng bóng đen không chút do bước vào trong cánh cửa, hai người vừa bước vào, cánh cửa từ từ đóng lại, sau đó liền biến mất.
Các thế lực khác nhau cũng nhanh chóng làm ra hành động ứng phó, thứ một là: bỏ chạy sang vị diện khác, thứ hai là: ở lại bảo vệ.
Mà bỏ chạy, chính là hồn tộc, ma tộc, huyết tộc, vu tộc….
Ở lại bảo vệ: nhân tộc, thiên sứ, cự nhân tộc…
Siêu Cấp YY Hệ Thống Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time